Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Hảo Nữ 18 (Hảo Nữ Thập Bát Giá)

Chương 68

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Mọi người đi càng lúc càng xa, Không Sắc cuối cùng vẫn đuổi theo.

Non nửa canh giờ sau, Phạm Đại dẫn cả nhà đến một khe đá chỉ rộng chừng ba thước, đẩy một hòn đá nằm nghiêng sang bên, một cái hang cửa cao chừng một thước lộ ra.

“Đản Nhi, Đông Đông, hai đứa chăm sóc

cha, ta và Nhị thúc, Không Sắc sư phụ đi hái thuốc.” Phạm Thông sau khi

được Phạm Đại truyền chân khí đã ngủ, Tiểu Ngư vuốt vuốt đầu Phạm Bạch

Thái, nhấp đôi môi khô khốc.

“Sư tỷ, để ta đi thì hơn, tỷ ở lại hang chăm sóc sư phụ.” La Đản nhìn sắc mặt tiều tụy của nàng, trong lòng đau nhói.

“Không, đệ chăm sóc tốt cho cha và Đông

Đông là được.” Tiểu Ngư hít sâu một hơi, buộc chính mình không lộ ra

thần sắc gì khác, rụt tay đang vuốt ve đầu Phạm Bạch Thái lại, xoay

người bước đi.

Ba người ra ngoài, ngụy trang ổn thỏa

miệng hang lại xong, không ai nói lời nào cứ thế bước đi, một quãng sau, Tiểu Ngư mới đột ngột dừng lại, xoay người nhìn Không Sắc: “Không Sắc

sư phụ, nếu ta có thể mua được tất cả thuốc cần thiết, ngươi có chắc

chắn nhất định chữa lành được cho cha ta không?”

“Tiểu Ngư…” Phạm Đại vốn còn đang dỗi không nói chuyện với nàng, hiện giờ nghe nàng nhắc đến mua thuốc, nhất thời mở to hai mắt.

“Không Sắc sư phụ, xin hãy trả lời ta rõ

ràng.” Tiểu Ngư không rảnh để ý đến hắn, ánh mắt nhìn chằm chằm Không

Sắc, giờ đã bình tĩnh lại sau khi nghe lời thề của nàng.

“Nếu có đủ dược liệu, cho dù ta không thể lập tức chữa lành cho Phạm đại hiệp, nhưng ít nhất cũng có thể bảo trụ

được tính mạng của ngài ấy.” Chỉ trong nửa canh giờ ngắn ngủi, sắc mặt

Không Sắc giống như đã thay đổi hoàn toàn, trên gương mặt xinh đẹp có

phần ôn nhu kia lần đầu tiên hiện ra vẻ kiên định và tự tin, giống như

một buổi bình minh vừa qua khỏi cơn giông bão.

“Vậy được. Ngươi nói cụ thể lại toa thuốc cho ta biết, bây giờ ta đi mua.” Tiểu Ngư dứt khoát nói.

“Muốn đi thì cũng là ta đi.” Phạm Đại rốt cuộc hiểu được Tiểu Ngư tại sao lại đồng ý với Phạm Thông không xuống

núi, trong lòng nhất thời áy náy vạn phần.

“Không được, hiện giờ cha bị thương nặng, tuyệt đối không thể cách xa khỏi thúc. Nếu có ai đến đây, thúc còn phải bảo vệ mọi người.” Tiểu Ngư quả quyết gạt đi, “Huống chi lúc này bọn họ tập trung truy lùng nhất hẳn là thúc và cha, ta là một đứa bé gái, bọn

họ nhất thời có lẽ sẽ không chú ý đến.”

“Nhưng người ta biết cháu là con gái Phạm Thông, nếu có kẻ mật báo thì sẽ rắc rối.” Phạm Đại vội kêu lên.

“Ta sẽ cẩn thận, hơn nữa trí nhớ của ta

rất tốt, tuyệt đối sẽ không nhớ lầm tên thuốc và lượng cần mua, tốc độ

đi cũng nhanh, là người thích hợp nhất.” Tiểu Ngư bình tĩnh nói, đồng

thời đưa tay gỡ bỏ búi tóc của mình, vò loạn đầu tóc, che hết cả nửa

gương mặt, lại lấy ít đất xoa bẩn lên mặt, sau đó thuận tay dùng nhánh

cây rạch ra mấy lỗ rách thủng trên quần áo, “Hiện giờ còn có thể nhìn

qua là nhận ra ta được sao?”

Không Sắc nhìn nàng, trong mắt không khỏi hiện lên vẻ kính nể.

Phạm Đại vẫn dậm chân nói: “Cháu đi mua thuốc, dù thế nào cũng sẽ khiến người khác chú ý, vạn nhất…”

“Nhị thúc, cháu gái của thúc không phải

kẻ ngu ngốc, hiện giờ đã cách nhà chúng ta ít nhất hai mươi mấy dặm, ở

tiểu trấn không nhất định là có người nhận ra ta được.” Tiểu Ngư không

muốn giải thích thêm với Phạm Đại nữa, quay sang Không Sắc, “Nói đi,

phải lấy loại thuốc nào?”

Lẩm nhẩm lại toa thuốc Không Sắc vừa nói, Tiểu Ngư phi nước đại thẳng đến tiểu trấn gần nhất. Cẩn thận hơn, trước khi vào trấn nàng còn lăn qua lăn lại trên đất một chút, khiến cho mình trông càng bẩn thỉu, còn kiếm thêm một cây gậy trúc nhỏ thành đả cẩu

bổng (gậy đánh chó đặc trưng của dân Cái Bang :)), lúc này mới đường hoàng bước vào trong trấn.

Loại thôn trấn kiểu này, bình thường đều

chỉ có một phố chợ, Tiểu Ngư rất nhanh liền tìm thấy hiệu thuốc… Nhưng

cùng lúc nàng cũng thấy được ở quán trà nhỏ phía đối diện có hai người

đàn ông thỉnh thoảng lại đánh mắt nhìn về hiệu thuốc.

Quả nhiên có theo dõi, Tiểu Ngư trong

lòng rùng mình, làm sao bây giờ? Nếu bây giờ nàng trực tiếp đi vào đó

mua thuốc, hai người kia nhất định sẽ chú ý đến, huống chi nàng muốn mua đều là thuốc trị thương, hơn nữa số lượng lại không ít, rất dễ dàng bị

nghi ngờ.

Hơn nữa Cảnh Đạo Sơn nếu đã sớm phái

người đến canh giữ ở đây, như vậy nhất định không thể chỉ có hai người,

bởi vì chỉ hai người thì ngăn không được Nhị thúc là người khả năng đi

mua thuốc nhất, nếu nàng không may bị nhận ra, vậy có lẽ ngay cả cơ hội

trốn cũng không có.

Vậy làm thế nào mới có thể tránh khỏi tai mắt bọn chúng để vào hiệu thuốc?

Tiểu Ngư vừa làm bộ đáng thương thê thảm

giơ tay ăn xin, vừa chậm rãi đi qua con đường giữa hiệu thuốc và quán

trà, cố ý tiện tay túm chặt một người đi đường, quấn lấy người ta xin

tiền, lại ngầm rất nhanh quan sát phạm vi tình hình bên trong hiệu thuốc mà tầm mắt hai người đàn ông kia có thể nhìn được.

Sau khi lại bị hai người đi đường đẩy ra, cũng diễn giả thành thật mà kiếm được một đồng tiền, Tiểu Ngư lúc này

mới tiếp tục đi tiếp về phía trước, rất nhanh nàng liền rẽ vào một con

hẻm nhỏ bên cạnh hiệu thuốc, vòng ra sau hiệu thuốc, xác định ở đó không có người, lập tức nhanh chóng vịn nhảy lên đầu tường, lén nhìn vào

trong.

Trong sân phơi đầy dược liệu, một tiểu

nhị miệng lẩm bẩm không dứt gì đó đang đảo lại dược liệu phơi trong

nong, ngoài ra không còn động tĩnh của người nào khác.

Nghe xong hắn bực tức tào lao một hồi,

Tiểu Ngư trong lòng lập tức có kế hoạch, lại yên lặng trượt xuống, đảo

quanh con hẻm một vòng, rất nhanh nàng đã mặc một bộ đồ bà già trở về,

đầu tóc vẫn như cũ rối tung che gần hết mặt, sau đó lại một lần nữa nhảy vào trong sân, lén bước đến sau tiểu nhị, trong lúc hắn còn chưa ý thức được phía sau có người, đã dùng một mũi tên gỗ nhọn hoắt kề sát ngay

yết hầu hắn.

“Không được kêu lên, không được quay đầu

lại, nếu không ta giết ngươi.” Tiểu Ngư cố ý nén thấp giọng nói, tiểu

nhị kia sợ hãi muốn gật đầu lại sợ cổ họng bị đâm thủng, đành phát ra

tiếng ư ư không rõ.

“Thấy cái này không? Chỉ cần ngươi giúp

ta làm một chuyện, một trăm văn tiền này sẽ là của ngươi.” Tiểu Ngư hơi

nới mũi tên ra, lại lấy ra một xâu tiền đung đưa trước mắt hắn, đồng

thời từ bên cạnh theo dõi ánh mắt hắn.

Tiểu nhị kia ánh mắt quả nhiên hiện lên vẻ tham lam, nhưng lập tức lại lộ ra sự sợ hãi: “Ngươi… ngươi muốn ta làm gì?”

“Rất đơn giản, chỉ cần ngươi đuổi đi người đang ngủ gật đằng trước kia, sau đó giúp ta lấy ít thuốc là xong.” Tiểu Ngư đáp.

“Ngươi muốn lấy thuốc sao không vào từ trước cửa hàng?” Tiểu nhị sợ hãi nói.

“Đó không phải chuyện ngươi cần hỏi,

ngươi chỉ cần biết rằng, nếu không nghe lời ta, ta sẽ đâm thủng cổ họng

của ngươi!” Tiểu Ngư lạnh lùng nói, tay cũng theo đó mà tăng thêm chút

lực.

“Được được được… ta không hỏi, ta không hỏi…” Tiểu nhị sợ đến biến sắc mặt, lại không dám gật đầu.

“Ngươi cũng không cần sợ, chỉ cần ngoan

ngoãn nghe lời, ngoài một trăm văn tiền thưởng này, tiền thuốc ta cũng

sẽ trả đúng giá.” Tiểu Ngư lại cảnh cáo lần nữa, tận lực làm cho giọng

nói của mình trở thành âm trầm khủng bố, “Đừng giở thủ đoạn với ta, Lạt

Thủ Độc Nương* ta tung hoàng giang hồ ba mươi mấy năm, dưới tay mạng

người vô số, thêm một mạng là ngươi cũng không sao.”

“Dạ dạ dạ…”

“Được, giờ ngươi nghĩ cách đuổi người ở

quầy trước kia rời đi, sau đó ta bảo ngươi lấy thuốc nào thì ngươi lấy

thuốc đó.” Tiểu Ngư đẩy tiểu nhị đi hướng quầy thuốc.

Tiểu nhị kia cố trấn định đi ra trước

quầy, đẩy tỉnh chưởng quầy đang ngủ gà ngủ gật, cười nịnh nọt mời chưởng quầy đi ngủ một lúc, hắn sẽ trông cửa hiệu. Chưởng quầy kia đang cơn

buồn ngủ, cũng không nghĩ nhiều, tiện tay khóa lại ngăn kéo tiền, mang

theo chìa khóa ngáp dài quay về hậu viện đi ngủ.

Thấy sự tình tiến triển thuận lợi, Tiểu

Ngư trong lòng không khỏi hô lên một tiếng A di đà Phật, vừa để ý động

tĩnh bên quán trà, vừa nương theo quầy thuốc cao che chắn thân mình

không để tiểu nhị nhìn thấy gương mặt của mình, thấp giọng đọc ra những

tên thuốc và phân lượng cần lấy.

Tiểu nhị kia nơp nớp sợ hãi vừa thấp

giọng lặp lại tên thuốc, vừa cẩn thận bốc thuốc cân lên, chia ra gói

lại, không dám có chút sơ suất. Quán trà đối diện, hai người đàn ông tuy rằng vẫn thỉnh thoảng nhìn lại bên này, cũng thấy tiểu nhị đang bốc

thuốc, có điều hiệu thuốc bình thường cũng vẫn hay đóng gói lại thuốc để bán, chỉ cần không có ai vào mua thuốc bọn họ cũng không quan tâm, vẫn

như cũ uống trà trò chuyện như thường.

Tiểu nhị động tác coi như lanh lợi, không lâu sau đã gói xong thuốc mà Tiểu Ngư cần, cũng nương theo quầy thuốc

che chắn mà đưa cho Tiểu Ngư.

Tiểu Ngư dùng vải bao hết thuốc lại, cũng lấy thêm cả một cái ấm sắc thuốc trong sân cho vào, sau đó thanh toán

tiền thuốc, cũng đưa tiền thưởng, đồng thời ân uy đều thi hành hết một

phen, nói cho hắn nếu có thể giữ bí mật, như vậy lần sau đến bốc thuốc

nữa sẽ có trọng thưởng, nếu không giữ được miệng, vậy hắn cứ việc chuẩn

bị sẵn hậu sự trước cho mình đi.

Thu phục tiểu nhị xong, Tiểu Ngư lúc này

mới lại leo tường rời khỏi sân, cũng nhanh chóng cởi y phục trả lại,

đồng thời trước tiên ở một chỗ bí mật giấu kín bao thuốc, lại dùng tốc

độ nhanh nhất mua một ít lương khô vật dụng linh tinh, sau đó mới lên

đường cẩn thận rời khỏi tiểu trấn.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 68
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...