Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Hảo Nữ 18 (Hảo Nữ Thập Bát Giá)

Chương 134

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

“Vị công tử này thật là tốt tính, tốt tính quá!”

“Xem cách ăn mặc của vị công tử này, hẳn là quý nhân nào đó đúng không?”

“Tôi xem chắc chắn là vậy, quý công tử dễ tính thế này đúng là không dễ mà gặp được, hiếm có, hiếm có lắm!”

“Đây mới là phong phạm quân tử này!!”

Công tử trẻ tuổi vừa hỏi như vậy, dân chúng vây xem nhất thời đều tán tụng, đồng thời sớm có người tinh mắt nhận ra hai tỷ muội.

“Hai vị này không phải là Phi Yến và Hợp Đức cô nương của Bách Linh Các à? Sao lại khóc thê thảm thế nhỉ?”

“Đúng vậy, kỳ lạ thật, người của Bách Linh Các trước nay rất ít kẻ dám khi dễ, hôm nay sao lại…”

“Này, công tử nhà ta hỏi ngươi, có bị

thương không?” Chủ tử tôn quý của mình bị người đụng té trên mặt đất,

ngược lại còn muốn an ủi người ta, Lí Đức trong lòng không vui chút nào, nhưng lệnh trên không thể trái, hắn vẫn chỉ có thể tiến tới hỏi, nhưng

mà ngữ khí chẳng thể nào tốt cho được.

“Không sao không sao. Đa tạ tiểu ca quan

tâm, mong tiểu ca chuyển cáo một tiếng, là tỷ tỷ của tôi lỗ mãng trước,

va chạm phải quý công tử nhà cậu, Hợp Đức xin tạ lỗi với công tử!” Hợp

Đức vội nói, nhưng vì đang ôm Phi Yến nên không thể đứng dậy hành lễ,

đành phải hơi cúi người, vừa vỗ lưng Phi Yến an ủi nàng, vừa thành khẩn

hướng công tử trẻ tuổi cười gượng.

Nàng vốn là người lạnh lùng, tính tình

cứng rắn, đối với nam nhân trước nay không nể nang gì, nhưng hôm nay là

mình đuối lý trước, người ta lại khoan dung, vì vậy cũng hiếm có lúc tự

nguyện cúi đầu hạ mình.

“Hừ, nếu không phải công tử nhà ta rộng

lượng, nhà ngươi có tạ ngàn vạn lần lễ cũng không đủ!” Lí Đức lại chẳng

chút cảm kích, thở phì phì ném lại một câu, lại vội vàng trở về nâng chủ tử nhà mình.

“Lí Đức!” Công tử trẻ tuổi quở một tiếng, hơi chắp tay nói với Hợp Đức: “Thì ra tỷ muội cô nương chính là Phi Yến Hợp Đức của Bách Linh Các, tại hạ sớm đã nghe nói về tài nghệ xuất

chúng của hai vị. Hôm nay nhìn thấy thật là may mắn.”

“Công tử quá khen.” Hợp Đức nhẹ nhàng đẩy tỷ tỷ, ý muốn nhắc nhở hoàn cảnh nơi chốn hiện tại, đỡ nàng đứng dậy,

lại hành lễ một lần nữa: “Tỷ muội tiểu nữ hôm nay còn có chuyện quan

trọng, đa tạ công tử khoan dung độ lượng. Vậy xin được cáo từ.”

Bọn họ gặp gỡ trên đường, nói với nhau

mấy câu, Phi Yến tự nhiên không phải là không nghe thấy, nhưng chính

mình vừa đụng phải người ta, hiện giờ một đôi mắt đẹp đỏ ửng, xấu hổ nào dám ngẩng đầu, ngay cả mặt đối phương cũng chưa liếc mắt nhìn một cái,

chỉ vội vàng cúi mình chào rồi định quay đi.

“Hai vị cô nương xin cứ tự nhiên.” Dung

mạo hai tỷ muội tuy rằng xuất sắc, người đi đường xung quanh cũng đều

chăm chú nhìn bằng đủ loại ánh mắt tranh thủ mở rộng tầm mắt, nhưng trên mặt vị công tử này trước sau đều chỉ mang một nụ cười ấm áp, thưởng

thức tất nhiên là có, nhưng lại chẳng chút khinh nhờn.

“Công tử…” Lí Đức tựa hồ muốn nói gì đó,

công tử trẻ tuổi lại hơi hơi lắc đầu, nhìn theo hai tỷ muội quay trở lại ngõa tứ, ý định tiếp tục dạo phố như trước.

Nhưng mà, tuy hắn đem tiết mục nhỏ này bỏ qua, cũng không thể kiểm soát được kẻ khác có ý muốn quấy rối, nhất là

đồ tiểu nhân rảnh rỗi vô công rồi nghề chạy đi sinh sự mọi người.

“Aizz!!!” Một giọng nam vô cùng vênh váo nhắc lại liên tiếp đến lần thứ

ba, tự cho là tiêu sái phóng khoáng mà ngâm xướng: “Mỹ nhân nỉ non, lê

hoa mang vũ, Phi Yến Hợp Đức, song thù hợp bích, cảnh đẹp khó có được

này mà bỏ lỡ, chẳng phải là hối tiếc cả ba kiếp hay sao?” (song thù hợp bích: hai mỹ nhân cùng kết hợp)

Tiếng nói này vang lên, đám đông còn chưa kịp tản đi hết đã bị mấy gia đinh thô lỗ đẩy ra, một gã ăn chơi trác

táng xuất hiện, ngả ngớn chặn lại hai tỷ muội.

Tiểu Ngư vẫn ẩn ở một nơi bí mật gần đó

không khỏi nhíu mày, không ngờ hôm nay lại gặp phải cảnh đùa giỡn mỹ

nhân kinh điển. Mỉm cười áy náy, dung nhan xinh đẹp của Hợp Đức thoáng

chốc đã lạnh như băng sơn, Phi Yến cũng sợ tới mức nhanh chóng trốn ra

sau muội muội, vị công tử trẻ tuổi kia cũng không khỏi quay đầu, hai

hàng lông mày xinh đẹp nhíu lại.

Tiểu Ngư vốn định tiến lên, nhưng nhìn thấy công tử trẻ tuổi quay đầu, trong lòng chợt thay đổi chủ ý.

Vừa rồi ở trong đám người, nàng đã sớm

quan sát rõ ràng vị công tử này, ngay khi hắn được Lí Đức kéo dậy khỏi

mặt đất, tay và vạt áo đều lật lên một chút, tuy rằng chỉ trong chớp mắt đã được Lí Đức cảnh giác phủ lại, nhưng màu vàng rực rỡ thoáng qua chớp nhoáng nàng tuyệt đối không nhìn nhầm.

Từ đời Tùy Đường, màu vàng này trở thành

màu chuyên dụng của Hoàng gia, ngoài Hoàng đế, ngay cả Thái tử và Vương

gia cũng không thể tùy tiện sử dụng nó. Mà công tử trẻ tuổi này, thoạt

nhìn không quá mười bảy mười tám tuổi, đúng là tầm tuổi của vị đương kim hoàng đế kia, hơn nữa còn giọng nói khó nghe rất đáng ngờ của Lí Đức …

Tất cả những phỏng đoán này, tựa hồ chỉ

có thể cho ra một kết luận, cứ việc Tiểu Ngư thật sự cảm thấy mình hẳn

là không khéo như vậy gặp được tình huống cải trang vi hành cẩu huyết

loại này, nhưng vẫn có thể chín phần chắc chắn rằng nàng quả thật trúng

thưởng lớn.

Chỉ là, rốt cuộc nàng có nên mượn cơ hội mà kết bạn với công tử trẻ tuổi có 90% là nhân vật lớn kia không?

Ngay khi công tử trẻ tuổi nói chuyện với

Hợp Đức, Tiểu Ngư đã suy nghĩ được mấy vòng, nhưng vẫn kiềm chế tâm lý

muốn mượn thế đang lăm le chực nhảy ra kia.

Chỉ vì nếu đối phương thật sự là hoàng đế chí tôn, nào có thể dễ dàng bỏ qua cho mình đeo mặt nạ mà kết giao được chứ? Cho dù là một vị nổi tiếng bình dị trong truyền thuyết, nhưng

người bên cạnh hắn cũng sẽ không để mặc cho một người xa lạ tiếp cận.

Nếu vì leo lên cây đại thụ này mà khiến hết thảy của mình đều bại lộ,

cái được sau này chẳng lẽ có thể lớn hơn cái mất? Huống chi… Tiểu Ngư

đột nhiên nhớ ra sáu năm trước nhà mình vì né tránh Phi Hà quận chúa mà

mất bao ngày dầm mưa bỏ xứ, lưu lạc thiên nhai, còn có tổ huấn của Phạm

gia: con cháu Phạm gia đời đời không được kết thân với hoàng thất họ

Triệu!

Bản thân mình tuy rằng chưa bao giờ nghĩ

sẽ giống như các nữ xuyên khác dấn thân vào cung đình, cùng với tướng

quân, Vương gia, Hoàng đế tôn quý..vv.. bàn luận yêu đương, ân oán dây

dưa.. càng chưa từng có suy nghĩ nực cười chim sẻ biến phượng hoàng

trong đầu, nhưng vạn nhất gặp phải đối phương cố ý, chuyện đó sẽ không

còn do nàng khống chế nữa. Mặc dù nàng không tự kỷ, nhưng gương mặt đủ

tư sắc này đối với nữ nhân mà nói, khá là thách thức và nguy hiểm. Bản

thân mình cẩn thận nhiều năm như vậy, vẫn là đừng nên trông cậy vào ảo

tưởng dựa dẫm bên ngoài này thì tốt hơn.

Suy nghĩ như vậy, Tiểu Ngư không ra mặt

lúc đó, lấy thân phận chủ nhân Bách Linh các làm quen với công tử trẻ

tuổi, cũng may, vị nhân vật lớn thân phận còn chưa rõ này tính tình thật đúng là tốt kỳ lạ, không hề có ý muốn khó xử hai cô gái, mối họa va

chạm liền dễ dàng tan thành mây khói, nàng cũng không cần tự thân ra mặt bảo vệ hai người.

Nhưng ai ngờ được, nàng đã thuyết phục

được mình không bị vương khí hấp dẫn, vận mệnh lại cố tình không chịu

như nàng mong muốn, phái một gã hư hỏng ăn chơi ra, khiến cho sự tình

chuyển hướng.

“Nhường? Bản công tử cho đến giờ chưa

từng biết chữ “nhường” viết thế nào!” Gã lông bông tự cho là phong lưu

thành thật sắm vai xấu xa, vô cùng chuyên nghiệp mà thể hiện sự ngả ngớn và đáng khinh vô cùng nhuần nhuyễn.

“Không hiểu viết thế nào, thì về nhà hỏi

mẹ ngươi đi!” Hợp Đức lạnh lùng nói, thuận lợi lùi một bước, tránh khỏi

công cụ đùa giỡn: một cây quạt.

“Tục ngữ nói: ngả theo chiều gió, không

bằng tiểu nương tử cùng ta một đường về nhà, tự mình chỉ cho bản công tử viết chữ này thế nào đi!” Gã lông bông tà ác nói, cặp mắt gian tà lướt

vài vòng trên ngực Hợp Đức.

“Ha ha ha… Đúng vậy, tiểu nương tử, không bằng theo công tử của chúng ta trở về, công tử của chúng ta có văn

phòng tứ bảo tốt nhất, đến lúc đó, hai người các ngươi muốn viết thế nào cũng được…”

Đám tay sai bên cạnh vô cùng phối hợp mà

phá lên cười dâm đãng, gã lông bông kia lại đắc ý, mở quạt, phô ra bộ

dáng đầu heo đón gió vô cùng ngông nghênh.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 134
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...