Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Hảo Nữ 18 (Hảo Nữ Thập Bát Giá)

Chương 198

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Thuyền nhỏ chen chúc trong lòng sông chật chội, lắc lư bơi vào thành, sau đó theo chỉ thị của Đinh Triệt, theo một chiếc thuyền lớn vào trong hồ, đến trước một bến thuyền.

Hồ nước sát bên cửa đông này Tiểu Ngư đã tới vài lần, lúc đầu triều đình để tránh giao thông đường sông tắc nghẽn, liền mở rộng chuyên để cung cấp cho thuyền lớn neo đậu trung chuyển, dần dần sau này, rất nhiều đội thuyền của các quan lớn người giàu phú thương cũng đậu ở đây. Là cửa vào đầu tiên của sông Biện, ven bờ cũng sớm có mấy con đường được mở rộng, thông với đường phố ven sông và những con phố khác, rất nhiều giao dịch được tiến hành trực tiếp ở đây, vì vậy nơi này dần trở nên phồn thịnh.

Có điều, vì ở đây ngày đêm náo nhiệt, quá nhiều người mua kẻ bán, những người có tiền phần lớn đều không thích nơi ồn ào hỗn độn này, vì vậy mặc dù trên đường ngựa xe như nước, áo quần như nêm, nhưng thật sự ở lại đây cơ bản đều là tầng lớp bình dân trung, hạ đẳng, rất nhiều người kiếm sống ở bến thuyền, vì vậy khu vực này trở thành thiên hạ nhỏ của giới tiểu thị dân.

Tiểu Ngư nhớ Đinh Triệt trước đây từng nói muốn dẫn nàng đi tìm nơi mở quán, lúc này nhìn thấy hồ nước, chợt bừng tỉnh, đúng rồi, tiệm cơm của nàng nếu định vị mục tiêu bình dân, nơi này không phải là khu vực khách hàng tập trung hay sao? Thật là, bình thường nàng thông minh như thế, lại chỉ biết đi loạn trong thành, không ngờ sát tường thành này còn có một chỗ tuyệt như vậy.

Lập tức, Tiểu Ngư dùng ánh mắt đầy vẻ con buôn quan sát bốn phía.

“Phía này”. Trên bến thuyền nhỏ, Đinh Triệt đi trước dẫn đường, tiến sâu vào đám đông, chỉ rẽ hai lần, liền đi tới một ngã ba rộng rãi, nói: “Tới rồi.”

Tiểu Ngư nhìn lại, là một tòa nhà nổi bật giữa đám đông, ngôi nhà có hai tầng duy nhất trong vòng hai trăm mét xung quanh, đồng thời có ba gian rộng, lầu hai còn có khu riêng vừa đánh cờ vừa thưởng trà. Thế nhưng xung quanh ngã ba, so với những quán trà ngập khách mà nói, nơi này quả thực quạnh quẽ muốn chết. Không chỉ không có khách, ngay cả người làm cũng không có.

Tiểu Ngư nghi hoặc đi quanh, dọc theo bên cạnh quán trà, phát hiện một lối nhỏ dẫn vào sân, tương đối chật hẹp, rõ ràng là chuyên để phục vụ cho quán trà phía trước. Nhìn vào, thấy rõ nơi này là chỗ ở bình thường, trồng không ít cây cối.

“Sao?” Đinh Triệt không vội đi vào, mà mỉm cười nhìn Tiểu Ngư.

“Khu vực tốt, nhưng nơi phong thủy tốt thế này sao người ta lại bán lại dễ dàng chứ, thế nào giá cả cũng đắt lắm.” Tiểu Ngư lắc đầu, nơi thế này tuyệt đối vượt qua khả năng chi trả của nàng, phải thời gian dài mới có thể thu hồi vốn, không có lời.

“Trước đừng nghĩ giá, ngươi xem nếu ngươi mở quán cơm ở đây, có thể làm ăn tốt được chứ?” Đinh Trệt lại cười nói.

“Nơi vị trí tốt thế này, không thể làm ăn tốt thì chỉ có thể trách người buôn bán quá ngu ngốc.” Tiểu Ngư cẩn thận quan sát, để ý thấy nếu chặt bỏ hai cái cây ở cửa quán trà kia đi, thì trước quán có thể dành ra một chỗ đất trống để đỗ xe. Phía trước trống phía sau có sân viện, lại ở ngã ba, cách đó không xa là bến thuyền, nếu ở đây còn không tốt thì còn chạy đi đâu tìm chỗ tốt được nữa?!

“Vậy thì được. Chúng ta vào thôi. Nơi này ta đã tự quyết định, giúp ngươi mua lại.” Đinh Triệt cười, ánh mắt tỏa sáng.

Tiểu Ngư ngẩn người: “Cậu giúp tôi mua lại?”

Đinh Triệt gật đầu: “Đúng vậy.”

Tiểu Ngư càng ngẩn ra: “Sao cậu lại giúp tôi mua? Cậu điên rồi hả? Chỗ này lớn như vậy, dù có cho thuê cũng rất đắt, càng đừng nói là mua lại toàn bộ. Tôi nào có nhiều tiền như vậy?”

“Tin ta đi, giá này tuyệt đối trong khả năng thừa nhận của ngươi.”

“Đây không chỉ là vấn đề tiền bạc, vấn đề là vì sao cậu lại thay tôi quyết định? Cậu muốn góp vốn cũng không cần phải dùng cách này, cậu..” Tiểu Ngư bỗng nhiên im bặt, vì bàn tay nàng lại một lần nữa bị Đinh Triệt thình lình túm lấy, giật bắn cả người.

“Đi vào trước xem thử đã.” Đinh Triệt kiên định nắm tay nàng nói khẽ, bước tới phía cửa.

“Này, cậu nói chuyện thì nói, đừng có động chân động tay.” Hắn cho rằng có lần đầu là có thể có lần sau nữa sao? Tiểu Ngư vừa cố sức rút tay ra, vừa đỏ mặt tức giận trừng mắt nhìn lưng hắn.

Đinh Triệt lại chẳng quay đầu, tay cũng không thả lỏng một chút nào, ngược lại nắm càng chặt hơn.

“Này, cậu không buông ra là tôi không khách khí đâu đấy!”

“Muốn đánh nhau sao?” Đinh Triệt quay đầu cười đầy vẻ vô lại, nhưng nụ cười kia lại đẹp đến khó mà diễn tả.

“Đừng mơ.” Tiểu Ngư thoáng nhớ đến giữa hai người còn có một trận tỷ thí, phẫn nộ trừng mắt.

“Vậy thì nghe lời, đi vào trước đã.” Đinh Triệt nhếch khóe môi mỏng, quay đầu đi tiếp.

“Nghe cái đầu cậu!” Nếu như mới đầu nàng còn có chút mặt đỏ tim đập, lúc này chỉ còn thở hổn hển, chỉ là bọn họ ở cách nhau rất gần, trong lúc giãy dụa hai người đã bước lên bậc thang, Đinh Triệt tiện tay đẩy, liền mở ra cánh cửa khép hờ, lúc này mới thả lỏng tay quay người đóng cửa.

Cửa vừa đóng, bên trong liền trở thành một thế giới yên lặng.

“Nếu cậu không nói rõ, nơi này tôi không cần, muốn buôn bán gì tự cậu làm gì tùy thích.” Tiểu Ngư nắn bóp cổ tay ửng đỏ, vừa nhìn mấy cái bàn còn nguyên vẹn xung quanh, như thể quán trà chỉ đang đóng cửa, vừa lạnh giọng nói.

Có điều gương mặt nàng vốn dĩ nên lạnh lùng lại bởi vì tức giận mà đỏ rực lên, đôi mắt trắng đen rõ ràng cũng vì cháy lên lửa giận mà tỏa sáng, ngược lại có vẻ xinh đẹp lóa mắt.

Đinh Triệt chỉ nhìn nàng cười đầy vẻ vô tội, lượn một vòng qua cái bàn vuông, sau đó mới chậm rãi hỏi lại: “Ngươi đoán ta tổng cộng giúp ngươi hết bao nhiêu bạc?”

“Là chính cậu tự bỏ ra mua, không liên quan gì đến tôi hết.”

Đinh Triệt cười tủm tỉm, giơ một ngón tay.

“Một ngàn lượng?” Tiểu Ngư đưa mắt khinh bỉ, “Đinh đại công tử, thật là có tiền.”

“Sai. Là một trăm lượng.” Đinh Triệt lắc lắc ngón tay.

“Một trăm lượng?” Tiểu Ngư ngạc nhiên, “Cậu lừa trẻ con hả?”

Đinh Triệt lấy trong ngực ra hai tờ giấy, mở ra đưa tới bày trước mặt Tiểu Ngư, cười như một con hồ ly: “Còn bao gồm cả lầu trước vườn sau, một tay giao tiền, vĩnh viễn không thay đổi.”

Tiểu Ngư nhìn tờ khế đất có con dấu của quan, lại nhìn tờ hợp đồng có dấu tay còn lại, nhất thời hết chỗ nói, nửa ngày mới cất lời: “Cậu dùng thủ đoạn gì khiến người ta bán tống bán tháo như vậy?”

“Ban đầu ghét bỏ tiền của ta là tiền “quân tử” (tiếng lóng ám chỉ tiền trộm cướp, bất minh), giờ lại nghi ngờ ta bức người ta bán nhà, lẽ nào trong lòng ngươi, ta là kẻ tiểu nhân độc ác như vậy sao?” Đinh Triệt có chút ủy khuất nhìn nàng, giống như nàng đang tàn bạo ức hiếp hắn vậy.

“Khụ..” Thấy hắn không ngờ lại làm ra vẻ đáng thương ngay trước mặt mình, Tiểu Ngư kinh ngạc suýt chút nữa thì bị nước miếng của mình sặc chết, vội vàng nghiêm mặt, lạnh lùng nói: “Vậy thì là chuyện gì? Đừng nói với tôi rằng chủ nhân quán trà này bị hỏng não.”

“Đầu của chủ nhân quán trà quả thực không có vấn đề, nhưng bọn họ đều mắc bệnh.” Đinh Triệt không làm ra bộ đáng thương nữa, lại khôi phục vẻ giảo hoạt thường ngày, cười cười ôn hòa đi về một hướng. “Ngươi đi theo ta xem sẽ biết.”

Tiểu Ngư hồ nghi theo sát sau hắn, vừa tiến vào viện đầu tiên, chỉ thấy có một gian phòng chứa rất nhiều than đá và củi gỗ, phía gần tường viện có hai hàng cây, dưới tàng cây là giếng nước. Lại đi vào trong, hậu viện phòng ốc đều bình thường, chỉ có sân vườn trồng rất nhiều hoa cây cảnh, còn bày cả bàn ghế đá, biểu hiện chủ nhân trước đây khá là phong nhã.

“Đâu có gì lạ chứ?” Tiểu Ngư nhìn một vòng, cũng không thấy có gì đặc biệt.

“Mọi thứ đều không có gì lạ, vấn đề ở chỗ cái cây này.” Đinh Triệt chỉ vào cây lớn bên cạnh giếng.

“Cái cây này? Đây không phải là một cây long não rất bình thường sao?” Tiểu Ngư càng cảm thấy khó hiểu.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 198
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...