Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Hảo Nữ 18 (Hảo Nữ Thập Bát Giá)

Chương 14

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

“Đa tạ đại thúc đã khen, tuy nhiên không phải ta tự khen nhà mình

đâu, đại thúc ngài có thể nhìn kỹ, thú rừng của nhà chúng ta những thúc

thúc bá bá khác đều không dễ dàng săn được, hơn nữa cả người còn nguyên

vẹn không hao tổn gì không giống những hàng khác đều lỗ chỗ vết thủng,

nếu lột lấy da sẽ tốt hơn nhiều.

Nghe đối phương nói mình khôn khéo, Phạm Tiểu Ngư mỉm cười, tiếp tục

tìm cách đẩy mạnh tiêu thụ. Khen cũng vô dụng thôi, ngươi chỉ cần tỏ ra

hào phóng nói, toàn bộ mua hết, vậy mới được.

“Không sai, về điểm này thú rừng của nhà ngươi quả thật có khác.”

Quản gia kia hào phóng giơ tay, “được rồi, ngươi nói giá đi, nếu thích

hợp ta sẽ mua hết, hơn nữa không chỉ hôm nay, ngay cả ngày mai ta cũng

lấy.”

Vừa nghe có ngươi nói mua toàn bộ, Phạm Thông kích động đứng dậy, lại bị Phạm Tiểu Ngư giành nói trước:

“Đại thúc nếu nói vậy, còn muốn mua hàng của chúng ta ngày mai, chúng ta cũng sẽ không bán đắt cho ngài, như vậy đi, hai lửng một sói, bốn

thỏ rừng hai gà rừng, tổng cộng tính cho ngài ba trăm năm mươi văn đi.”

Nếu theo giá Phạm Tiểu Ngư đã dự tính từ đầu, chỗ thú rừng này ít

nhất cũng phải ngoài bốn trăm văn, nhưng Phạm Tiểu Ngư lại giảm đi mấy

chục văn, quản gia kia tuy không để ý đến chỗ nhỏ đó, cũng vui mừng vì

nàng thoải mái như vậy, lập tức tiếp lời:

“Tốt, khó khi nào gặp được tiểu cô nương còn nhỏ mà lanh lợi như

ngươi. Vậy là quyết định xong, các người cùng ta trở về, cũng tiện để

lần sau nhận ra nơi phải mang thịt đến. Không nói giấu các người, các

người lần này gặp may đó, trang chúng ta mấy hôm nay sẽ có hỷ sự, chỉ

cần các ngươi có thể bắt được thú rừng lúc sáng sớm trước buổi trưa, bất luận có bao nhiêu cứ việc mang đến, đương nhiên, tốt nhất là càng mới

càng tốt.”

Nói xong, đếm luôn hơn ba trăm văn tiền trả ngay tại chỗ cho Tiểu Ngư.

“Đại thúc yên tâm, việc này không thành vấn đề, ta sẽ bảo phụ thân và thúc thúc chú ý bắt những loại thú rừng ngon nhất.”

Phạm Tiểu Ngư cười tủm tỉm nhận lấy, đưa cho Phạm Thông lúc này đã

hoàn toàn yên tâm cười vui vẻ, sau đó tự mình bế hai chú cáo con, giao

cho hai huynh đệ khiêng thú rừng, trong ánh mắt hâm mộ của đám bán hàng

rong xung quanh rời khỏi phố chợ, đưa lên một chiếc xe trâu ở đầu đường.

Đợi quản gia kia mua mấy loại hàng hóa khác trở về, mặt trời cũng đã

lên cao tỏa nắng ấm áp rực rỡ, cả nhà Tiểu Ngư đi theo sau hơn năm dặm

đường mới đến một trang viên lớn như một thôn làng, quả nhiên đang chăng đèn kết hoa, trên tấm biển lớn hình chữ nhật thâm trầm treo trước cổng

đề ba chữ to rồng bay phượng múa: Thượng Quan Phủ.

Quản gia kia dẫn bọn họ đi đến cửa bên, chỉ cho bọn họ lần sau tiến

vào như thế nào, rồi sai người dưới khuân thú rừng đi, lại dặn lần sau

tận lực mang đến nhiều và tươi một chút, xong rồi vội vàng đi làm việc.

Phạm Tiểu Ngư nguyên có chút tò mò, trang viện lớn như vậy nhà cửa

bên trong là cái bộ dạng gì, nhưng người ta không mời bọn họ vào trong,

cũng không tiện thỉnh cầu, đành thu hồi ánh mắt tò mò lại, cùng hai

huynh đệ đi ra khỏi cửa bên, tính đi qua trước cửa chính quay về trấn

nhỏ. Còn chưa đi được hai bước đã nghe thấy tiếng vó ngựa dồn dập, một

người cưỡi ngựa đang phi về phía này. Quản gia đang định đi vào lại vội

vàng quay ra nghênh đón.

Chỉ thấy người kia là một thiếu niên vô cùng tuấn tú, ước chừng mười

lăm mười sáu tuổi, một thân hoa phục gấm vóc nhưng ánh mắt thâm trầm,

trên mặt không có chút vui vẻ nào.

“Công tử của tôi, sao sáng sớm người đã bỏ ra ngoài vậy, phu nhân tìm người cả buổi, mau mau đi thử hỉ phục đi.” Quản gia kia thấy hắn xuống

ngựa, vội đón lấy dây cương rồi giao cho gã sai vặt bên cạnh.

“Có gì hay kia chứ!” Thiếu niên lạnh lùng nói, ánh mắt lướt qua đám

người Phạm Tiểu Ngư rồi lạnh mặt đi vào, quản gia vội vàng chạy theo sau tiếp tục khuyên bảo.

Xem ra chú rể này dường như không vừa ý với hôn sự của mình! Không

biết có phải tân nương xấu xí hau là vị tiểu công tử này đã có người

trong lòng? Phạm Tiểu Ngư lén đảo con ngươi đen một vòng, tính xem ngày mai có thể tìm một cơ hội xem hỏi thăm được ít tin tức giải trí một

chút hay không. Bất quá bát quái thì bát quái, chuyện quan trọng trước

mắt chính là phải trở lại trấn nhỏ mua đồ ăn lương thực, bảo đảm cho cả

nhà có thể được ăn cơm no mấy ngày.

Rời khỏi trang viên, hai huynh đệ lúc này mới có cơ hội người này hỏi người kia thăm, vừa nể vừa tò mò hỏi Tiểu Ngư, lúc ấy làm thế nào mà

chắc chắn hàng nhất định bán được giá tốt như vậy?

“Khi con bán hàng mọi người không chú ý nghe sao?” Tiểu Ngư lắc đầu

xem thường, quả thực bị hai huynh đệ này đánh bại rồi, nàng còn tưởng

qua lần mua bán thế này hai người phải học được chút gì, biết hàng của

mình có ưu điểm thế nào, không ngờ lại cư nhiên đem mấy lời nàng nói như gió thoảng bên tai.

“Ta đã biết, ý Tiểu Ngư là, hàng thông thường với hàng không thông

thường gì đó có thể bán với giá tốt hơn.” Phạm Đại cười hắc hắc, đầu hắn tựa hồ vĩnh viễn đều nhanh hơn Phạm Thông nửa nhịp.

“A, thì ra là thế. Vậy chúng ta từ nay về sau bắt nhiều lửng hơn mới được.” Phạm Thông bừng tỉnh đại ngộ.

“Không chỉ là lửng, còn có hươu nai chồn cáo, hoặc báo hoặc hổ gì đó, càng khó săn càng tốt.” Phạm Tiểu Ngư một chút cũng không lo săn thú

khó khăn thế nào, hơn nữa cổ đại dù sao cũng không có vấn đề như bảo vệ

môi trường hay thú quý hiếm, những loại thú dữ to lớn, dân chúng bình

thường chỉ có trốn, mấy ai dám đi bắt giết, nhưng thời gian Thượng Quan

gia này cho cũng quá ít, đành xem có cơ hội gặp được hay không vậy.

“Được, tối nay chúng ta lại đi săn tiếp.” Phạm Thông tuy chịu mệt

nhọc nhưng không lo lắng vất vả hay không vất vả chút nào, miệng đáp ứng luôn, Phạm Đại vốn muốn nhàn hạ, nhưng nhìn thấy Tiểu Ngư ánh mắt tựa

tiếu phi tiếu, cũng vội gật đầu theo.

Tuy nói hôm nay bán được ba trăm năm mươi văn tiền, nhưng hắn còn

thiếu người ta hai xâu tiền, thêm nữa chuyện tốt như hôm nay không phải

ngày nào cũng có, xem ra khi chưa trả hết nợ nần, ở trong nhà này hắn

vẫn là nhất định không ngẩng nổi đầu lên được.

Trở lại trấn nhỏ, Tiểu Ngư bảo Phạm Thông đưa ra ba xâu tiền nhỏ,

chính mình cầm lấy một trăm văn, trên danh nghĩa là đem đền cho ông chủ

tửu lâu Trương Đức Tuyên, thực tế là tiền học phí cho Phạm Bạch Thái,

sau đó số còn lại đổi lấy gạo, muối ăn và một ít nhu yếu phẩm cần thiết

khác, đồng thời còn mua cho Đông Đông bốn chiếc bánh mứt táo nữa.

Trong túi còn tiền, hơn nữa ít nhất không cần lo lắng tương lai mấy

ngày nữa sống thế nào, Phạm Tiểu Ngư rốt cuộc cảm thấy chính mình đỡ

đáng thương một chút, lại nhìn hai nhóc cáo trong lòng, hình như đã đói

bụng rồi, liền quyết định đi quấy rầy con chó mẹ nhà bác Lữ gái một lần

nữa.

Cổ đại một ngày buồn tẻ nhàm chán, nuôi hai con cáo làm thú cưng có

lẽ cũng vui, dù sao hai anh em sinh đôi kia chân cẳng nhanh nhẹn, cùng

lắm thì mỗi ngày để bọn họ ôm cáo con đến vú sữa chó mẹ, đợi cho lớn một chút có thể ăn thịt thì bảo Nhị thúc phụ trách bắt chuột hay gì đó cho

chúng nó ăn.

“Ê, nhóc con!”

Tiểu Ngư đang y y ra cảnh Phạm Đại mặt mày sầu khổ tìm bắt chuột,

bỗng nhiên bị một giọng nói xuyên thủng màng nhĩ, xét đơn âm thì là một

giọng nói dễ nghe, nhưng tập hợp lại là một câu kiêu ngạo vênh váo từ

trên lầu hai tửu lâu vọng xuống.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 14
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...