Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Hảo Nữ 18 (Hảo Nữ Thập Bát Giá)

Chương 61

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Họ.. bọn họ có phải đến bắt ta hay

không?” Cửa sổ mở một nửa, khi Tiểu Ngư nhìn thấy ánh lửa bên ngoài,

Không Sắc tự nhiên cũng thấy, lập tức chân như nhũn ra, nếu không phải

đang dựa vào vách tường thì chỉ sợ đã sớm ngã lăn ra đất, “Không, ta

không muốn bị bọn họ bắt trở về, ta thà chết cũng không muốn quay lại…”

“Câm miệng!” Tiểu Ngư nhướng mày, mộc

kiếm đã dí sát tại cổ họng Không Sắc, thấp giọng quát: “Nếu ngươi dám

phát ra một tiếng nữa thôi, việc ta làm đầu tiên sẽ là ném ngươi ra khỏi đây.”

Nhà này của bọn họ tuy nhỏ nhưng cũng có

năm gian phòng ở, nếu bị kẻ địch từ đầu liền phát hiện bọn họ đều trốn ở chỗ này, vậy tuyệt đối là bất lợi lớn, hiện tại nàng không có thời gian khách khí với hòa thượng này.

Không Sắc lập tức ngậm chặt miệng, không

thể tin được mở to hai mắt nhìn nàng, căn bản không ngờ Tiểu Ngư lại có

thể cầm kiếm uy hiếp hắn, có điều hắn cả kinh như vậy, ngược lại thật sự là ngậm chặt miệng.

Tiểu Ngư hừ nhẹ một tiếng, lưu loát cắm

thanh kiếm lại ra sau lưng mình, lại cầm lấy một bộ cung tên treo trên

tường, đồng thời cũng ném cho La Đản một bộ, đặt một mũi tên lên dây

cung tùy thời chuẩn bị bắn ra. Tuy rằng cung tên này bình thường chỉ

dùng để săn thú, đầu mũi tên không phải chế tác từ kim loại mà là đá

nhọn, uy lực còn kém xa cung tiễn chính quy, có điều cũng có tác dụng đả thương người, có lẽ có thể trì hoãn được một chút trong lúc nguy cấp.

“Không việc gì chứ?”

Quanh nhà, trong bầu không khí yên tĩnh

đến nín thở, một giọng nói thản nhiên vang lên rõ ràng, Tiểu Ngư lập tức nghe ra, thanh âm kia ở trước sân chính, vội thay đổi vị trí cho La

Đản, nhìn về phía sân, chỉ thấy cửa cổng còn đóng chặt, người đến còn

chưa tiến vào.

“Ngươi là?” Phạm Thông không biết từ khi

nào đã xuống khỏi nóc nhà, đứng ở trước cửa, thanh âm nghi hoặc, cũng

không lập tức nghe ra lai lịch đối phương.

“Vĩnh Châu từ biệt, hơn mười năm thời

gian cứ như vậy vội vàng mà qua, Phạm huynh đệ vẫn phong thái như xưa,

Cảnh mỗ thì tóc đã hoa râm sớm bạc.” Thanh âm thản nhiên kia chầm chậm

thở dài, ngữ khí như một nhân sĩ trải qua phong sương uyên bác, đối diện với mặt trời chiều phía tây thương tiếc cảm hoài, mà không phải đêm hôm khuya khoắt dẫn theo một đám hắc y nhân che mặt đến vây quanh nhà người khác.

“Cảnh tiền bối!” Đối phương đã nhắc đến đó, Phạm Thông rốt cuộc bừng tỉnh đại ngộ.

“Ha ha, Phạm huynh đệ thì ra còn nhớ rõ

Cảnh mỗ, không biết Phạm huynh đệ có để ý Cảnh mỗ đây không mời mà đến

không?” Người nọ thoải mái cười, nghe thanh âm thì người đã đứng ở cửa

cổng.

“Cảnh tiền bối nếu đến làm khách, tại hạ

tự nhiên là hoan nghênh đến chơi, nhưng không biết tại hạ đắc tội tiền

bối chỗ nào, lại phiền tiền bối phải đêm hôm khuya khoắt dẫn theo nhiều

người đến vây kín hàn xá như vậy?” Phạm Thông trầm giọng nói, thân hình

cũng không một chút động.

Lời này vừa ra, Tiểu Ngư trong phòng

không khỏi nhếch mày, không ngờ lão cha vẫn luôn thật thà lương thiện dở hơi làm người tốt, giờ phút này cư nhiên cũng nói ra được lời trầm ổn

lý trí như vậy, nàng còn tưởng rằng hắn vừa nghe ra đối phương là bạn

cũ, lại còn tôn xưng đối phương là tiền bối, sẽ thực sự ngốc nghếch chạy ra mở cửa, để cho người ta vào rồi hỏi chuyện rõ ràng nữa cơ! Thì ra

lão cha này của nàng cũng có lúc không cổ hủ!

“Ha ha, Phạm huynh đệ hiểu lầm, chúng ta

cũng không có ác ý, chỉ là mọi người nghe nói song hiệp Phạm gia ẩn cư ở nơi này, vì vậy mới đặc biệt đến bái phỏng! Về phần những huynh đệ này, chỉ là vì bảo đảm bí mật cho chuyến đi này của Cảnh mỗ mà thôi.” Tiếng

nói kia cư nhiên vẫn cười, lời còn chưa dứt, một thân ảnh cao gầy đã

nhảy lên tường bao quanh sân.

Dưới ánh trăng buông xuống tựa như dòng

nước bạc, một thân áo dài rộng thùng thình sẫm màu theo gió phấp phới,

cho dù không phải ban ngày, cũng có thể khẳng định người này nhất định

bạch diện như quan ngọc, nếu không phải có một bộ râu dài được sửa sang

cẩn thận biểu hiện ra tầm tuổi của ông ta, chỉ bằng ông ta giờ phút này

một tay chắp sau lưng, tay kia nhẹ nhàng vuốt bộ râu đẹp, thẳng người mà đứng thì, tạo hình này thật có chút phong thần tuấn lãng, phong độ văn

nhã như tiên.

Chỉ tiếc, Tiểu Ngư trong lòng chỉ trồi lên một cái tên: Nhạc Bất Quần*!

Ông ta vừa lên tường, bên cạnh cũng lập

tức vù vù vù nhảy lên bốn hắc y nhân áo đen bó sát người chia nhau đứng

hai bên, sau đó lại nhất tề nhảy xuống, đều là tay phải chắp sau lưng,

trên vai hàn quang lấp loáng, thoạt nhìn rất có khí thế, ít nhất khí thế này quả thật cũng khiến cho mấy người trong phòng đều khẩn trương lên,

kể cả Tiểu Ngư.

Tuy rằng loại cảnh tượng này trước kia

nàng đã nhìn thấy nhiều trên ti vi, nhưng dù sao đó đều là dàn dựng, mà

hiện tại lại là uy hiếp hàng thật giá thật, càng đừng nói quanh nhà còn

có rất nhiều người đang lăm lăm vũ khí trong tay.

“Tiền bối đã làm gì với người dân trong thôn?”

Thời khắc mấu chốt, lão cha Phạm Thông tố chất đại hiệp vẫn không thất vọng mà thể hiện, mặc dù người đến không

chút ý tốt, nhưng hắn không tỏ ra chút nhu nhược, chỉ là hơi mở hai

chân, hai tay giữ thẳng bên người, tùy lúc đề phòng đối phương đột kích.

Trong phòng Tiểu Ngư cũng càng thêm cảnh

giới, liếc qua con dao phay và dao rựa chặt củi bên cạnh, dùng một tay

cầm con dao rựa, dự định tùy lúc đều có thể ném cho Phạm Thông giờ đang

tay không.

Người không phạm ta ta không phạm người,

nhưng người ta đều đã công khai vung vũ khí đến cửa nhà mình, chính mình dù sao cũng không thể để tay trống không chứ! Nếu đối phương thật sự

độc ác muốn giết người, nàng cũng không tất phải khách khí, cho dù chưa

bao giờ nàng nghĩ đến muốn giết người, ít nhất cũng phải đáp trả lại một ít đại giới.

Bất giác, trong ánh mắt Tiểu Ngư đã thoáng hiện chút sát khí.

Tại một khắc này, nàng đột nhiên cảm thấy được, chính mình thật có chút thiên phú làm người võ lâm, chỉ vì hiện

tại tuy rằng nàng khẩn trương nhưng lại có thể bĩnh tĩnh khác thường,

thậm chí giây đầu tiên nhìn thấy kẻ địch, nàng đã nghĩ đến dùng cung

tên, muốn dùng cách đánh giết lại người ta để bảo vệ người nhà của mình, thậm chí không tiếc dùng sinh mạng chống đỡ. Khó trách Phạm Đại thường

oang oang rằng nàng nhẫn tâm cứng rắn, khó trách La Đản thường bị nàng

đánh lui, thì ra bản thân nàng quả thật là có tính bạo lực.

Chỉ là, trước mắt hết thảy không có phép

Tiểu Ngư lại tinh thần đào ngũ, suy nghĩ chỉ phân tán một chút liền tiếp tục tập trung trở lại.

“Ha ha, Phạm huynh đệ yên tâm, Cảnh mỗ

giống như loại vào nhà cướp của giết người sao? Chúng ta chẳng qua sợ

quấy nhiễu thôn dân, cho nên đơn giản là khiến bọn họ đều ngủ say mà

thôi, đợi đến bình minh, bọn họ tự nhiên sẽ tỉnh lại như bình thường.”

Nhạc Bất Quần họ Cảnh cười sang sảng.

“Nhị đệ ta đâu?” Phạm Thông lúc này cũng không rảnh rỗi đi nghiệm chứng xem lời hắn nói là thật hay giả.

“Phạm Nhị hiệp sao, ha ha…”

“Đại ca, ta ở đây!” Nhạc Bất Quần họ Cảnh đang định nói, cách đó không xa đột nhiên truyền đến một tiếng gọi, lời nói còn chưa dứt, chỉ nghe vài tiếng leng keng va chạm, một thân ảnh đã như sao rơi nhảy xuống góc sân, đồng thời cầm một cây gậy nhảy về hướng Phạm Thông, nháy mắt đã đứng bên cạnh hắn, rủa xả: “Con mẹ nó, suýt

chút nữa thì bị bọn chúng lừa, may là ta trở về mau.”

“Là Nhị thúc.”

Phạm Bạch Thái không kìm được thình lình

reo lên một tiếng, Tiểu Ngư hai tay đều có vũ khí, muốn bịt miệng nó lại cũng đã muộn, đành cười khổ, quên đi, đối phương nếu có thể tìm đến nơi này, tất nhiên từ lâu đã hỏi thăm rõ ràng, nếu thật sự đánh nhau, cả

ngôi nhà không có chút cơ quan cũng không có cách nào giấu được người,

hơn nữa hiện tại Phạm Đại nếu đã quay về, bọn họ lại có thêm một người

bảo hộ, vậy đơn giản là chính diện ứng phó đi, dù sao hiện giờ muốn trốn cũng không có chỗ để trốn.

_______________

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 61
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...