Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Hảo Nữ 18 (Hảo Nữ Thập Bát Giá)

Chương 169

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Trong phòng đương nhiên là không sáng như bên ngoài, có điều ánh sáng như vậy ngược lại khiến Tiểu Ngư bình tĩnh hơn một chút.

Sau khi vào cửa, nàng bước thẳng đến bên

bàn, thấy phía trên vẫn bày những chai lọ như lần trước, chỉ là bên cạnh thiếu chậu rửa mặt và bếp than, trong không khí cũng không có mùi chua

chát khó ngửi như lúc đó.

“Cậu gỡ mặt nạ xuống thế nào vậy?” Tiểu

Ngư cụp mắt xuống, nhìn mấy cái lọ kia, ngón tay vô ý thức xẹt qua mép

bàn, có chút bối rối không biết nên đối mặt với cái người có sự biến đổi quá lớn kia thế nào.

Thời gian thực sự là một bậc thầy tạo

hình, ba năm trước khi gặp nhau ở bờ sông, hắn mới đang tuổi thiếu niên

còn chưa hoàn toàn thoát khỏi vẻ ngây thơ non nớt, xinh đẹp kiểu nam nữ

khó phân, không ngờ hiện giờ gặp lại, cũng đã trở nên anh tuấn cao ngất

như vậy, còn có khí chất mạnh mẽ của bậc nam nhi rung động lòng người,

lực sát thương mạnh đến nỗi ngay cả người trưởng thành đã sớm miễn dịch

với nam sắc như nàng cũng không ngoại lệ mà thất thần.

Nên biết rằng, đàn ông trong nhà nàng

toàn bộ đều là mỹ nam đặc sắc kiểu gì cũng có nhé! Mạnh mẽ có, dịu dàng

có, ngầu có, ngây thơ cũng có, ngay cả Đông Đông, giờ đây cũng đã hấp

dẫn không ít thiếu nữ trên trấn. Nhưng hôm nay nàng thấy Đinh Triệt,

không ngờ lại giật mình ngẩn người như vậy, thực là.. người này.. rảnh

quá hay sao mà lớn lên hấp dẫn người ta như vậy chứ?

“Dù sao cũng không thể ngày nào cũng

đeo.” Giọng nói người nào đó có chút căng thẳng, đóng cửa đi tới đối

diện nàng, cầm lấy một cái lọ, rót nước thuốc bên trong vào một bình nhỏ khác.

Động tác của hắn khiến Tiểu Ngư chú ý tới hai cái lọ đều có dán chữ “gỡ”, để khắc chế tiềm chất hủ nữ bấy lâu nay ẩn tàng đến nay đột nhiên rục rịch, miễn cho không cẩn thận ngây người, Tiểu Ngư nhanh chóng dồn hết chú ý vào vấn đề: “Đây là cái gì?”

“Dung dịch tháo mặt nạ cho ngươi. Khi nào ngươi muốn tháo mặt nạ xuống thì dùng nước thuốc này bôi lên, sau đó có thể nhẹ nhàng gỡ ra.”

“Cho tôi sao?” Tiểu Ngư giật mình, giương mắt nhìn hắn.

Nàng vốn chỉ hỏi, nhưng khi lần nữa chạm

mắt tới gương mắt tuấn mỹ không chút tỳ vết kia, lại nhịn không được

phân thần nghĩ loạn. Nói xem, ông trời nếu như sáng tạo một mỹ nữ tuyệt

sắc thì đã đành, tại sao lại tạo ra một nam nhân giống như một khối đá

nam châm thế này?

Đinh Triệt lười trả lời vấn đề không

thiết yếu này, rót chừng một phần ba chất lỏng rồi nút kín lọ, sau đó

đặt lại cái lọ tới chỗ xếp hàng loạt chai lọ khác, giơ ngón trỏ thon dài sạch sẽ chỉ chỉ: “Trên đó ta đều ký hiệu rõ, trình tự tự ngươi nhớ kỹ.

Sau khi gỡ mặt nạ xuống, rượu và dấm, mỗi thứ nửa cân (1 cân = 1/2kg), thêm vào ba giọt nước thuốc. Ngâm chừng một khắc để giữ độ mềm mại cho

nó, nhưng nếu thời gian lâu quá cũng không tốt, sau khi hong khô lại cất vào hộp, tránh gặp ánh mặt trời trực tiếp. Đợi đến khi nào cần dùng,

đầu tiên rửa sạch mặt, lau khô, sau đó bôi nước thuốc, đắp lên mặt thoa

đều, lại dùng bình này chỉnh sửa lại phần rìa góc. Còn có hộp thuốc thoa mặt này, sau khi gỡ xuống lại bôi lên.”

Nói xong, lấy ra một cái hộp to bằng lòng bàn tay, bao gồm cả những chai lọ kia, gói thành một bọc nhỏ buộc kỹ

lại, đưa cho nàng.

“Việc này.. Cám ơn cậu!”

Hắn đột nhiên trở nên tốt bụng như thế,

khiến Tiểu Ngư có chút không quen, nhưng khi ánh mắt gặp nhau, nàng phát hiện ánh mắt hắn lấp lánh vô cùng, trong suốt thấu đáo giống như hồ

nước sạch sẽ nơi thiên giới.. Ngay cả ánh mắt cũng có sức tác động mạnh

mẽ thế này… May là Đinh Triệt nhanh chóng dời tầm mắt, quay đi thu dọn

đồ của hắn.

“Bây giờ ngươi có muốn gỡ mặt nạ xuống

không?” Đinh Triệt nghe nàng nói cám ơn kỳ thực cũng không quen, sờ cái

chai này, đụng cái lọ kia, nhất thời không biết nên nói gì, liền hỏi qua quýt.

“À.. Đúng, tôi đang muốn tìm cậu nhờ gỡ

cái này xuống đây.” Tiểu Ngư vội nói. “Hay là bây giờ tôi thử luôn, cậu ở bên cạnh chỉ bảo một chút, miễn cho sau này nhầm nhọt.”

“Uh.” Đinh Triệt gật đầu, tìm được một cái gương đồng tinh xảo đặt lên bàn.

Tiểu Ngư khá là hưng phấn, hăng hái ngồi

xuống, dù sao lần trước hoàn toàn là Đinh Triệt làm giúp, khác với lần

này là tự nàng thực hành.

Mở ra bao đồ Đinh Triệt mới đưa cho ban

nãy, Tiểu Ngư đem nước thuốc làm như lời hắn nói ban nãy, sau đó buộc

tóc lại, rửa tay, lau mặt, cẩn thận dùng cọ mềm sạch sẽ cẩn thận quét

nước thuốc lên mặt. Một lát sau, ở rìa mặt nạ quả nhiên xuất hiện nếp

nhăn giống màu da, Tiểu Ngư cẩn thận dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng khêu

ra, chậm rãi kéo một nửa, lộ ra cái cằm và đôi môi đỏ mọng, lại cầm cọ

nhẹ quét thêm vào đầu mũi cùng với gò má, kể cả những chỗ đã trở nên

cứng ngắc từ lâu, cẩn thân lột xuống, mở ra nhìn lại, mặt ngoài vẫn còn

nguyên vẹn không tì vết, không bị tổn hại chút nào, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Có điều mặt thật của nàng bị mặt nạ phủ lên nhiều ngày như vậy, lúc này gỡ xuống, sắc mặt có phần tái nhợt.

“Ui cha..” Tiểu Ngư sờ sờ mặt mình, đang

định đặt mặt nạ xuống, mới chợt nhớ tới mình còn chưa chuẩn bị nước

thuốc để ngâm, đang chuẩn bị đứng dậy liền thấy Đinh Triệt tiện tay đưa

tới một cái chậu rửa mặt tới, nhất thời có chút xấu hổ, nói cảm ơn xong

liền nhúng mặt nạ xuống.

Còn chưa xoay người, một bàn tay lại vươn đến, là một chiếc khăn mặt sạch sẽ: “Nước ở bên kia, gỡ mặt nạ xuống

xong tốt nhất là dùng nước ấm rửa lại, còn nữa, đừng quên hộp thuốc thoa mặt kia.”

Đinh Triệt nghiêng người, thuận tay chỉ một chậu rửa mặt khác ở trên giá gỗ, sau đó khoanh tay đi tới trước cửa sổ.

“Hả? À..” Tiểu Ngư có chút cứng ngắc cầm

khăn mặt bước qua, vắt khăn mặt, nhẹ nhàng chà lau, trong lồng ngực trái tim bỗng nhiên đập thình thịch loạn nhịp.

Pha nước thuốc, đưa khăn mặt, chuẩn bị

nước ấm, nhắc nàng bảo vệ da mặt.. Những việc này tuy đơn giản, nhưng

chuyện săn sóc người khác kiểu này sao cũng không giống như hắn có thể

làm.. thế mà lại đều là hắn làm.. mặc dù có chút mất tự nhiên, nhưng hắn vẫn là quan tâm sớm chuẩn bị cho mình từ trước.

Tiểu Ngư vừa chậm rãi lau mặt, vừa len

lén coi trộm một chút Đinh Triệt đang thẳng băng thân ngọc đứng trước

cửa sổ, trái tim đang đập loạn hơi có phần rung động, trong đầu lại càng mê mang, giữa mình và hắn lúc này, rốt cuộc là quan hệ gì đây?

Kẻ thù? Dĩ nhiên không phải, tuy rằng từ

nhỏ hai người có chút oán giận nhau, nhưng nàng đã cứu hắn, hắn cũng

từng giúp nàng, chút không vui vẻ đó đã sớm tan thành mây khói.

Bạn bè? Uhm.. Mặc dù có lúc hai người ở

cùng nhau cũng không phải không vui vẻ, nhưng trong trí nhớ của nàng,

hình như thời gian hai người đấu võ mồm trở mặt chiếm phần nhiều thì

phải?!

Nếu không tính là kẻ thì, cũng không phải bạn bè, như vậy, chỉ là quen biết?

Bởi vì chút quen biết này, hơn nữa hắn

cũng biết thân phận của nàng, cho nên nàng mới có thể nghĩ đến tìm hắn

nhờ giúp đỡ, hắn cũng sẽ nể tình quá khứ, đòi một hai bữa cơm mang tính

tượng trưng bồi thường, điều này rất bình thường. Nhưng hắn lại mấy lần

chủ động giúp nàng, vì sao? Hắn không phải cáu giận với nàng từ rất lâu

rồi sao? Theo lý thuyết, hắn nếu không chán ghét nàng, thì cũng nên là

tìm mọi cách, thậm chí có thể bất chấp suy nghĩ của nàng mà bức nàng

luận võ đúng không? Sao còn có thể kỹ càng chu đáo như vậy, ngay cả

những việc nhỏ này cũng …

Tiểu Ngư nắm khăn mặt, hơi kinh hoảng,

bỗng nhiên lại nghĩ tới ba năm trước khi hai người đấu võ mồm, hình như

đều là nàng nắm trong tay toàn cục, nhưng lần chia tay rồi gặp lại này,

nhiều lúc hắn đều bình tĩnh như không, mà chính nàng lại cáu giận không

hiểu vì đâu.. có đôi khi lời lẽ chua ngoa gay gắt, giống như một tiểu

thư cáu kỉnh tùy hứng, chẳng lẽ là càng sống càng trở nên ấu trĩ?

Không đúng, hôm qua Ngô đại ca còn nói

nàng tuổi nhỏ nhưng đã thành thục hiểu đời, bền bỉ nhẫn nại, không chút

nào xúc động, quản lý Bách Linh các gọn gàng ổn thỏa, thực sự không phải tính tình biến đổi, nhưng tại sao khi gặp Đinh Triệt, dường như lại

nhịn không được mà thích so bì tranh cãi? Nàng rõ ràng nên biết Đinh

Triệt kỳ thực không có ác ý, lẽ nào… Trong đầu Tiểu Ngư bỗng nhiên tự

động hiện ra cảnh tượng khi dịch dung, tay run lên, khăn mặt lập tức rớt thẳng xuống chậu rửa mặt.

Không.. Không đâu! Tiểu Ngư bỗng nhiên

vốc nước hắt vào mặt, ép mình phải nhanh chóng ném bỏ những ý nghĩ lộn

xộn kỳ quái này ra khỏi đầu, để tránh thất thố lần nữa, cũng tránh cho

mình lại miên man suy nghĩ, Tiểu Ngư nhanh chóng lau khô mặt, hắng giọng nghiêm trang nói: “Đúng rồi, chuyện hôm nay cảm ơn cậu.”

“Ngươi có cần phải luôn khách khí như vậy không?” Đinh Triệt quay đầu lại, cặp mày tuấn dật nhíu lại, có vẻ rất

mất hứng trừng mắt nhìn nàng.

Ack.. Sao sắc mặt lại thay đổi như vậy?

Có điều, bọn họ đều biết nhau đã hơn sáu năm, tốt xấu gì cũng coi như

người quen, như vậy có phải thực sự là quá khách khí?

“Ha ha…” Nghĩ vậy, Tiểu Ngư không khỏi xấu hổ cười cười, “Hình như là không cần..”

“Biết không cần là được.” Khó chịu trong mắt Đinh Triệt lúc này mới nhạt đi chút ít.

“Dạ.. Đinh đại công tử! Sau này tôi sẽ

không khách khi với cậu nữa.” Ma xui quỷ khiến, Tiểu Ngư bỗng nhiên nói

đùa một câu: “Có điều, cậu đã nhất quyết không muốn tôi khách khí, vậy

một bữa nợ cậu lần trước có phải là có thể xóa bỏ?”

“Không được!” Đinh Triệt nghiêm mặt, “Vậy chẳng phải ta chịu thiệt quá rồi hay sao?”

Nói như vậy, nhưng nhìn gương mặt tươi

cười lấp lánh giảo hoạt của nàng, Đinh Triệt vẫn nhịn không được mà mỉm

cười. Hai người đối diện nhìn nhau, cuối cùng cũng không nén cười nữa,

bỗng nhiên nghĩ, vui vẻ yên bình như lúc này mới nên là cách hai người ở chung.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 169
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...