Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Thượng Tiên Ngươi Thật Hư

Chương 8

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Mộ Khanh vừa đáp xuống đã hỏi A Sơ “ngươi tới đây làm gì?’

Trước mặt Tân Dược, A Sơ chỉ có thể kiên trì nói “đòi, đòi công đạo?”

Mộ Khanh ngạc nhiên “công đạo gì mà đòi?’

Tân Dược mỉm cười cắt lời “Dao Liên muội muội còn so đo chuyện ở tụ tiên

hội, Mộ thượng tiên đả thương tướng công nhà ta nhưng chắc bị kinh hách

không ít cho nên Dao Liên muội muội mới tới đây gặp ta đòi công đạo”

A Sơ oán hận. Tân Dược nói vậy, không hề đề cập tới chuyện thành thân của Mộ Khanh, có lẽ do biết hắn tự ti vì chuyện quá khứ

Mộ Khanh nghe vậy, không chút nể mặt lớn tiếng nói với A Sơ “chuyện ở tụ

tiên hội, ta với Yêu Hoa đã không còn nhắc tới, ta cũng không có chấn

kinh”

Trước mặt tình nhân cũ còn mạnh miệng, ra vẻ tiêu sái sao?A Sơ trong lòng xem thường, ngoài miệng nói ‘vậy ngươi tới tìm nàng làm

gì? Ngươi rõ ràng trong lòng không quên được Tân Dược, lúc trước bị Yêu

Hoa cướp đi sao giờ ngươi không giành về. Ngày đó sau khi ngươi từ Thanh Khâu trở về thì rầu rĩ không vui, tinh thần ảm đạm, ta biết ngươi vẫn

luôn nhớ tới Tân Dược”

Nói tới đây, vừa lúc Yêu Hoa đi tới. Hắn

từng bước lảo đảo, phải dựa vào cây đại thụ ngàn năm trước cửa động, ánh mắt tràn ngập sát khí màu đỏ. Tân Dược cũng bị những lời của A Sơ mà

giật mình, mở to mắt, há hốc mồm nhìn Mộ Khanh, sắc mặt hồng nhuận chợt

đỏ bừng lên, gần như cùng màu với xiêm y trên mình.

Yêu Hoa đi

tới, tức giận chỉ tay nói “Mộ Khanh, ngươi ở trên ta ở dưới, Thiên giới

thiếu gì tiên nữ tiên tỳ, ngươi không muốn lại xem trọng mỹ mạo của

nương tử ta. Tiểu tử ngươi quả là không đơn giản, lòng tham cũng lớn

nha”

Tân Dược xấu hổ, rụt rè liếc nhìn trượng phu đang nổi trận

lôi đình của mình “Mộ…Mộ thượng tiên, mấy ngày trước ngươi tới đây cũng

là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, sao có thể…?”

A Sơ há hốc mồm. Lần trước Mộ Khanh đến Thanh Khâu là lần đầu tiên gặp Tân Dược. Nói

cách khác, trước đó bọn họ căn bản không quen biết nhau? Hoặc là, hoặc

là Yêu Hoa đáng ghét đã xóa bỏ toàn bộ trí nhớ trước kia của Tân Dược.

Giờ phút này căn bản không kịp nghĩ nhiều, Yêu Hoa sắc mặt hung thần ác sát tiến lên.

Xem ra việc này phần lớn là hiểu lầm. Nếu do mình gây ra, A Sơ cũng không

muốn để Mộ Khanh chịu tội với Yêu Hoa. Nàng liền tiến lên ngăn Mộ Khanh

lại, hắn không kịp phòng bị liền thối lui hai bước. A Sơ chắn trước mặt

hắn nói với Yêu Hoa “ngươi không nên trách thượng tiên, chính ngươi ở tụ tiên hội đã trêu chọc ta trước”

Yêu Hoa thấy vậy liền nhanh chóng thu hồi móng vuốt “ta động thủ động cước là có mục…ah”

Còn chưa nói xong, Yêu Hoa đã hét thảm một tiếng. Tân Dược nhéo lỗ tai hắn, lớn tiếng mắng “hay lắm. Ta vốn không tin nhưng đây là do ngươi chính

miệng thừa nhận nha. Thì ra đúng là ở tụ tiên hội ngươi trêu chọc nữ

nhân này trước, ngươi còn để lão nương ở trong mắt hay không?khó trách

ngươi lại đi một mình, thì ra là có lý do”

Yêu Hoa vừa ôm lỗ tai

vừa năn nỉ Tân Dược buông tay nhưng không có hiệu quả liền chỉ tay vào

Mộ Khanh phẫn nộ nói “ngươi còn nói ta? Ngươi và hắn là xảy ra chuyện

gì?”

Hai người vừa xoay vừa đánh, nói đúng hơn là Tân Dược không

chịu buông tay mà áp lên người Yêu Hoa, Yêu Hoa tìm mọi cách tránh né,

khóc không ra nước mắt, kêu la om sòm. Mộ Khanh tức giận tiến lên tách

hai người ra rồi quay đầu, hung hăng trừng A Sơ.

Thấy Yêu Hoa và

Tân Dược đánh nhau, trong lòng A Sơ cũng vô cùng áy náy, tự trách mình

trước đó không nghĩ tới hậu quả, bắt gặp ánh mắt bức người của Mộ Khanh, nàng cúi đầu, cắn môi nói “sau khi ngươi từ Thanh Khâu trở về vẫn rầu

rĩ không vui, chẳng lẽ không phải bị người trong lòng tổn thương?”

Yêu Hoa thở hồng hộc, nghe nàng nói vậy, sắc mặt đột nhiên hồng lên, liếc

sang Tân Dược đang trừng mắt nhìn hắn rồi lại nhìn nhìn Mộ Khanh, lớn

tiếng quát “rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Cái gì mà người trong lòng,

ngày đó hắn tới tìm ta căn bản không có chuyện gì tốt”

Mộ Khanh

cũng trách cứ A Sơ “ta đối với Tân Dược không có suy nghĩ không an phận, đối với Yêu Hoa cũng không có cảm giác, ngươi đừng suy đoán lung tung”

Ánh mắt ba người đồng loạt bắn về phía nàng làm A Sơ sợ run, không tự giác

mà cúi đầu, không dám nhìn Mộ Khanh, áy náy nói “vừa rồi ta chỉ muốn

nhìn trộm một chút, không ngờ bị Tân Dược phát hiện. Là ta nghĩ sai rồi, xin lỗi”

Không khí trầm mặc trong chốc lát, một tiếng thở dài

vang lên, Mộ Khanh nói với Yêu Hoa và Tân Dược “hiểu lầm mà thôi, hi

vọng các ngươi không để bụng’. Yêu Hoa và Tân Dược trầm mặc không lên

tiếng cũng không muốn làm Mộ Khanh khó xử.

Mộ Khanh xoa xoa đầu A Sơ “đi về đi”

A Sơ nhìn hai người như xin lỗi rồi theo Mộ Khanh bước lên đám mây. Ra

khỏi Thanh Khâu, nàng mới có chút thở phào nhẹ nhõ, cúi đầu lẩm bẩm

“cũng may không có việc gì”

Mộ Khanh cười lạnh “ai nói, Yêu Hoa chắc sẽ phải chịu khổ”

A Sơ nhớ tới cảnh Tân Dược và Yêu Hoa đánh nhau, âm thầm cầu nguyện Yêu

Hoa bị đánh không quá khó coi. Coi như Yêu Hoa cũng là một trượng phu

tốt, từ đầu tới cuối không có ra tay với Tân Dược, có thể thấy hắn rất

trân trọng nàng mà Tân Dược động thủ cũng là vì ghen. Quan hệ của vợ

chồng bọn họ thật làm người ta hâm mộ.

Đồng thời nàng cũng biết Tân Dược không phải là nữ tử mà Mộ Khanh và Yêu Hoa tranh giành như Nguyễn Nguyễn nói.

Nghĩ tới đây thì đã tới Đông Lăng điện. Đám mây hạ xuống, Mộ Khanh lạnh lùng nói “sau này nếu không có lệnh của bản tiên, không cho phép ngươi một

mình hạ phạm. Nể tình ngươi lần này không cố ý, phạt ngươi bế môn tư quá mười ngày”

A Sơ kinh hãi, đáng thương cầu xin: “Lần này ta biết sai rồi, lần sau không dám nữa, đừng nhốt ta, được không?”

Mộ Khanh chau mày, tức giận nói “ta là chủ tử, ngươi là nha hoàn, ta nói nhốt thì là nhốt”

Phía sau Đông Lăng điện có một cái hang. Mộ Khanh mang A Sơ đến đó rồi thi

triển phép thuật trước cửa động, nhất thời toàn bộ trong động đều bị

cách ly với ngoài, chỉ có thể nghe thấy tiếng hô hấp của mình. A Sơ ngơ

ngác nhìn cái hang u tối lại nhìn Mộ Khanh lẳng lặng đứng bên ngoài. Mộ

Khanh mím môi, ánh mắt còn đen hơn cái hang lại lanh như băng, sau đó

xoay người rời đi.

A Sơ ở trong động hai ngày, không ai tới thăm. Nàng nằm trên giường đá, khí lạnh ẩm ướt bức người, thật không thoải

mái chút nào.

Nghĩ lại chuyện ở Thanh Khâu, nàng thấy mình đúng

là quá nhiều chuyện, nói mà không suy nghĩ hậu quả, làm cho vợ chồng Yêu Hoa bất hòa, làm cho Mộ Khanh tức giận. Tình cũ của Mộ Khanh có liên

quan gì tới nàng, cho dù hắn thích ai cũng không dính dáng gì tới nàng,

nàng không hiểu rõ tình huống cũng không biết hắn nghĩ gì đã manh động

như thế cũng chỉ để thỏa mãn sự hiếu kỳ của mình. A Sơ càng nghĩ càng

thấy hội hận, hung hăng đánh mình một cái lại nhìn cái hang tối đen, cảm thấy Mộ Khanh trừng phạt như vậy vẫn còn nhẹ.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 8
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...