Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Thượng Tiên Ngươi Thật Hư

Chương 38

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Thái Thượng Lão Quân

lão tiên cốt không chịu nổi ép buộc, Lý Thiên Vương thì lại không thể

xuống tay với các nữ tử thanh xuân. Khi hai người quay lại, Mộ Khanh mời Thái Thượng Lão Quân tiến lên, hắn nhăn nhó một hồi mới chịu tiến lên,

Mộ Khanh nắm tay hắn, mạnh mẽ ấn vào ngực mình. Thái Thượng Lão Quân sợ

tới mức kêu to, liên tục há miệng la hét, còn khóc nức nở, giống như đã

chạm vào cái gì đó không nên chạm.

“Lão Quân, ngươi thăm dò được rồi chứ?’ Mộ Khanh nhướng mi cười hỏi

Thái Thượng Lão Quân lúc đầu không dám nhìn vào Mộ Khanh, một hồi mới bình

tĩnh lại, hất tay Mộ Khanh ra, rút tay mình lại, trên mặt lộ vẻ xấu hổ

Mộ Khanh thản nhiên nói “khi các ngươi suy diễn lung tung có nghĩ tới cảm thụ của đương sự không?”

Lý Thiên Vương mặt đơ như cây cơ, dù sao hắn cũng cùng Thái Thượng Lão

Quân đến, vì vậy mới nói giúp vài lời “hắn là lão nhân chưa từng lấy vợ

nên không hiểu chuyện, quân sư xin đừng trách” nói xong kéo Thái Thượng

Lão Quân lại

Thái Thượng Lão Quân gật đầu sám hối ‘là ta già hồ

đồ, thân phận quân sư mọi người đều biết, ta lại..ai, thật sự là không

còn mặt mũi nào nữa ah” dứt lời phất tay áo rời đi, Lý Thiên Vương cũng

vội vàng từ biệt rồi đuổi theo hắn

A Sơ cũng biết Thái Thượng Lão Quân hiểu lầm chuyện gì, trong lòng thầm bội phục trí tưởng tượng của

hắn đồng thời cũng bi ai thay cho Mộ Khanh. Hai người kia vừa đi, tiên

tỳ đã vào truyền lời “thượng tiên, có Ngọc Cẩm tiên tử tới chơi”

Mộ Khanh và A Sơ cùng liếc nhìn nhau, gật đầu

Ngọc Cẩm luôn nhớ tới Mộ Khanh, biết hắn bị thương, vô cùng lo lắng, đặc

biệt mặc xiêm y vân trù hoàng sam rồi mang theo một giỏ điểm tâm đến

Đông Lăng điện. Nàng vào phòng, thấy Thương Thuật cũng có mặt thì không

khỏi sửng sốt. Ngay tức khắc, Thương Thuật lấy cớ đi xem việc sắc thuốc

có thỏa đáng hay không mà vội vàng rời đi, Ngọc Cẩm thừ người một hồi

mới lấy lại tinh thần, đi đến bên cạnh Mộ Khanh.

Mộ Khanh gật đầu với nàng xem như chào hỏi, Ngọc Cẩm thẹn thùng, cúi đầu nói “quân sư bị thương, ta rất lo lắng. Ngọc Cẩm không có tài cán gì, chỉ có thể làm

một ít điểm tâm. Nếu Mộ thượng tiên không có khẩu vị, nhìn một chút cũng được, Ngọc Cẩm đã cố ý làm cho đẹp mắt, muốn Mộ thượng tiên tâm tình

tốt hơn” nói xong lấy đồ trong giỏ bày ra ngoài.

Mộ Khanh nhìn

thấy có hoa đào cao, gạo nếp thủy tinh hoàn hoàng ngọc hạnh nhân tô,

hình dáng đẹp mắt, nhìn có vẻ ngon miệng. A Sơ nhìn thấy cũng phát thèm, Ngọc Cẩm chưa từng làm mấy món như vậy cho nàng ăn. Mộ Khanh mỉm cười

khen ngợi “thật đẹp mắt, Ngọc Cẩm tiên tử đúng là khéo tay”

Ngọc Cẩm thụ sủng nhược kinh: “Mộ thượng tiên quá lời, Ngọc Cẩm đâu có tốt như vậy”

Mộ Khanh cười cười.

A Sơ cầm chén canh ô mai đi ra ngoài liền thấy Thương Thuật đang buồn rầu ngẩn người ở bên ngoài. A Sơ tiện chân đá đá hắn một cái, Thương Thuật

vẫn không để ý, tiếp tục chống cằm ngẩng người. A Sơ ngồi xuống cạn hắn

“nhìn ngươi mặt cau mày có như vậy, không phải bình thường thấy Ngọc Cẩm đều rất vui sao?”

Thương Thuật bất an nói “là chuyện trước kia

rồi, từ ngày làm Ngọc Cẩm ngã từ trên mây xuống, nàng không để ý tới ta

nữa. Lòng ta rất buồn bực, khó chịu, ta nghĩ…nên làm bạn với Ngọc Cẩm

thế nào, làm cách nào để có thể tới gần nàng”

Tới gần thôi sao?

chuyện nhỏ như con thỏ. A Sơ chỉ vào đội ngũ tiên tỳ phía trước Đông

Lăng điện, hôm nay là ngày đầu tiên bọn họ đến đây, bắt đầu làm quen với mọi người. Có hai tiên tỳ vừa đi vừa nói chuyện

“Xin chào, ta là tiên tỳ mới tới”

“Ah, ta cũng vậy”

“Chúng ta đều là tiên tỳ mới tới”

“Vậy chúng ta kết làm bạn tốt đi”

Hai người nhìn nhau cười, cùng nắm tay vui vẻ đi về phía hậu viện

Thương Thuật buồn bực bĩu môi: “Nhàm chán! Ngươi cho là thượng tiên cũng giống mấy học sinh tiểu học ngây thơ đó sao?”

A Sơ nói: “Nhưng ngươi cũng thấy kết quả rồi đó, hai tiên tỳ kia đã trở

thành bạn tốt. Ngươi và Ngọc Cẩm quen biết nhau lâu như vậy, sao không

thể làm bằng hữu chứ”

Thương Thuật vân vê sợi dây cột tóc bằng tơ vàng “cái này không phải là bằng hữu, ngươi không hiểu đâu”

Ngọc Cẩm nói với Mộ Khanh vài câu xong liền từ biệt, A Sơ đưa nàng ra ngoài

cửa, Ngọc Cẩm dặn dò nàng phải hảo hảo chiếu cố cho Mộ Khanh, chú ý tới

vế thương…A Sơ đều ghi nhớ. Khi Ngọc Cẩm bước lên mây, Thương Thuật đột

nhiên chạy ra nói “Ngọc Cẩm, chúng ta làm bằng hữu đi”

Ngọc Cẩm nhẹ nhàng nhíu mày, không nói gì mà bỏ đi.

Thương Thuật vội gọi mây đuổi theo nhưng không dám quá gần nàng, ở phía sau

nói “Ngọc Cẩm, đáp ứng ta đi, Ngọc Cẩm tốt, ta sẽ hảo hảo chiếu cố cho

ngươi, ngươi muốn cái gì, ta sẽ cho ngươi cái đó. Ngọc Cẩm tốt, ta…”

A Sơ rốt cuộc cũng nhìn ra manh mối, Thương Thuật dường như đối với Ngọc

Cẩm có gì đó khác lạ. Nếu là vậy Nhân duyên sai chỉ có tác dụng với

Thương Thuật, còn Ngọc Cẩm dường như chẳng có tình cảm gì với hắn, nàng

vẫn khăng khăng một mực với Mộ Khanh.

Mị lực của Mộ Khanh cũng thật ghê gớm nha, ngay cả Nhân duyên sai cũng không có tác dụng.

A Sơ thở dài, bất tri bất giác lại đi đến trước phòng Mộ Khanh, không

nghĩ ra vì sao mình lại đến đây, đang tính rời đi thì đột nhiên trong

phòng vang lên tiếng ho khan. A Sơ không an tâm, quyết định vào xem. Mộ

Khanh nằm trên giường, hai mắt nhìn ra cửa như đang chờ ai đó đi vào.

Nhìn hắn bệnh như vậy, A Sơ muốn nói lại thôi, ngồi yên trên ghế không hé

môi. Mộ Khanh lại lên tiếng hỏi trước “có phải ngươi rất nghi hoặc vì

sao lúc trước người kia có cơ hội giết ta lại không ra tay phải không?”

Nàng đang tò mò chuyện này, Mộ Khanh đã chủ động đề cập, A Sơ cũng thản

nhiên gật đầu “chuyện này rất đáng ngờ nhưng nghĩ mãi vẫn không hiểu”

Mộ Khanh cười cười “nghĩ không ra cũng phải, hắn sẽ không giết chúng ta.

Ta chết, đối với hắn không có lợi gì mà nhốt ta trong băng tháp lại có

thể giúp che dấu chuyện kia. Nếu ta không thoát ra được thì rất hợp ý

hắn, nếu ta muốn thoát ra thì phải phá băng tháp và băng quan. Hắn đã

đoán được ta sẽ thoát ra cũng nhờ lần này mà ta biết được, hắn cũng

không nhằm vào ta hay là nàng, còn về cái gì thì ta cũng không đoán ra

được”

A Sơ hiểu được “Nàng” là ai. Mộ Khanh là quân sư Thiên

giới, lúc này lại đang là giai đoạn tiên ma giao chiến, giết chết Mộ

Khanh khác nào muốn đối nghịch cùng Thiên giới. Người này kiêng kị như

vậy, chắc không phải là người Ma giới nhưng nàng vẫn còn nghi hoặc “cho

nên thượng tiên cố ý bị mắc mưu để tiến vào băng tháp”

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 38
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...