Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Thượng Tiên Ngươi Thật Hư

Chương 28

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Ban đêm, A Sơ nằm giường nghĩ tới một vấn đề

Thanh Hành tuyền chỉ dùng để đến củng cố tu vi, còn có thể phục hồi thể lực,

trước kia Mộ Khanh không cho nàng chạm vào Thanh Hành tuyền, sao lần này hắn lại để cho nàng toàn thân ngâm trong đó. Tựa như…tựa như khi thân

thể hắn không khỏe cũng làm vậy

Chẳng lẽ lần này ngất xỉu cũng không phải do tức quá độ mà là…

A Sơ khẩn trương sờ sờ thân thể của mình, đâu có thấy gì khác thường? sao Mộ Khanh lại giấu diếm như vậy? thực làm người ta sợ hãi, bất an.

Nghĩ nghĩ một lát, thân thể suy yếu nên rất nhanh đã chìm vào giấc ngủ. Sáng sớm hôm sau, Mộ Khanh gõ cửa ầm ầm, A Sơ vội mặc quần áo, chải sơ mái

tóc rồi mới ra mở cửa cho hắn

Vừa vào cửa, Mộ Khanh đã kêu lên “uy, ngày hôm qua ngươi có bỏ quên gì ở Thanh Hành điện không?”

A Sơ kinh ngạc: “A? Ta không chú ý, bây giờ ta đi lấy đây.”

Mộ Khanh một tay ngăn nàng lại, một tay vói vào trong vạt áo của mình, thản nhiên nói “ta mang lại đây rồi”

A Sơ trừng to mắt, nhìn chắm chằm hai ngón tay hắn vói vào trong ngực,

nhìn hắn chậm rãi rút tay ra, mang theo một tấm vải màu vàng thêu hoa

sen, lộ rõ dưới ban ngày. Nhớ rõ sau khi rời khỏi Thanh Hành tuyền, tiên tỳ đã mang quần áo sạch đến cho nàng thay, sau đó nàng vội chạy về

phòng của mình, không ngờ vẫn còn sót lại một thứ, là một thứ rất thân

thiết bên người…

A Sơ vội xòe tay, ý bảo hắn trả lại. Mộ Khanh

không nhìn nàng, quơ quơ cái yếm màu vàng trên tay nói “màu sắc cũng

không tệ, hoa sen thêu thấp xuống một chút, to hơn một chút thì tốt rồi”

A Sơ xấu hổ đến cực điểm, ấp úng: “Này… Đó là một tú nương làm, ngươi… Ngươi hướng đi mà..nói với tú nương đi!”

Mộ Khanh ái muội bới móc thiếu sót: “Ngươi muốn ta đi phân phó tú nương thiết kế kiểu dáng áo yếm cho ngươi?”

“Không… Không cần ngươi lo.” A Sơ càng thêm thẹn thùng, đồng thời lại có chút

tức giận nói, “Ngươi… Ngươi thích xem cái yếm, xem của Lam Oanh thì được rồi”

Mộ Khanh quăng cái yếm xuống “nàng thì có gì đẹp mà xem”

không có gì đẹp để xem hay là xem rồi không thấy đẹp?

A Sơ xấu hổ và giận dữ, lấy tốc độ sét đánh vùi mình vào trong chăn,

thống hận kể tội Mộ Khanh “không đẹp…không đẹp mà ngươi còn hôn nàng,

cùng nàng đi câu cá, còn để nàng ở trong phòng ngươi qua đêm, đi ra

ngoài cũng luôn đi cùng nàng”

Mộ Khanh khó hiểu: “Ta hôn? Sao ta lại không nhớ? .”

Lần đó mình tận mắt chứng kiến mà, A Sơ càng thêm khẳng định.

Mộ Khanh chăm chú nhìn nàng trong chốc lát, đột nhiên cúi người chu môi

chạm vào mặt nàng “cái này mới gọi là hôn” thấy A Sơ giật mình, lại tiếp tục nói “ta cùng nàng đi câu cái, ngươi lại được ta hôn, ta cũng đã

nhìn qua cái yếm của ngươi, ngươi cũng đã sờ soàng ta, như vậy coi như

huề đi? Nếu ngươi còn so đo nàng ở trong phòng ta, hay là ta ngủ lại

phòng ngươi mấy ngày, buổi tối ta lại đến phòng ngươi nha?”

Nói

xong, liền bắt đầu cởi áo. A Sơ vội vàng ngăn cản hắn, khóc không ra

nước mắt “thượng tiên bớt giận, tiểu tiên không nên nhắc tới chuyện

riêng tư của thượng tiên khiến người khó xử, sau này thượng tiên yêu ai, đi với ai, tiểu tiên sẽ không hỏi tới. Giường của tiểu tiên rất yếu,

không chứa nổi thân thể to lớn của thượng tiên đâu”

Mộ Khanh kỳ quái: “không vận động kịch liệt, giường đâu dễ gì sập”

A Sơ: “…”

Mộ Khanh bĩu môi, thu tay đang làm ra vẻ cởi áo lại, bộ dáng như là “buông tha cho ngươi”, sau đó tự rót cho mình một chén nước đưa lên môi, đảo

mắt hỏi “A Sơ, ngươi cảm thấy ta đẹp hay không?”

A Sơ toàn thân nổi da gà, ngượng ngùng đáp “đẹp. mọi người đều nói ngươi là mỹ nam đệ nhất của Thiên giới nha”

Mộ Khanh hỏi: “Vậy còn ngươi?” Hắn nghĩ nghĩ lại bổ sung “nói lời thật”

A Sơ cẩn thận quan sát hắn rồi trả lời “thật ra ta tới đây, nam tử đầu

tiên gặp được là ngươi nên vẫn không phân biệt được đẹp xấu nhưng dù sao thì ngươi mắt mũi miệng đều đầy đủ, có đôi khi nhìn cũng rất đẹp”

Mộ Khanh lẳng lặng nhìn nàng nửa khắc, đột nhiên đứng lên đi ra ngoài: “Không đùa ngươi nữa , ta phải tới Lăng Tiêu điện.”

A Sơ nhìn hắn đi xa, vội vàng trang điểm thật đẹp, còn cố ý mặc xiêm ý

mới rồi mới hài lòng ra cửa, thẳng tiến đến sân viện của Mộ Khanh. A Sơ

đoán Lam Oanh có thể vẫn còn ở trong phòng của hắn, vì thế lặng lẽ đẩy

cửa đi vào. Cửa không khóa, trong lòng nàng bất an một chút. Nếu không

phải sợ người bên trong không thể ra ngoài, cửa này đã được khóa lại

rồi. A Sơ đi vào trong phòng, cảm thấy có một hương vị rất lạ, cách màn

trướng, quả nhiên có bóng dáng một người đang nằm trên giường.

Lam Oanh nghe được có động tĩnh, đưa tay vén màn để lộ gương mặt nhỏ nhắn

tinh xảo, thấy A Sơ tới, nhu ý trong mắt lập tức mất đi, thay vào đó là

sự khinh thường

Đây là lần đầu tiên hai người đối mặt một mình

với nhau. A Sơ thấy nàng đã không vui, giờ lại thấy nàng nằm trên giường của Mộ Khanh, càng thêm khó chịu “uy, sao ngươi lại ở trên giường của

hắn? giường của hắn là để cho ngươi ngủ sao?’

Lam Oanh trào phúng nhìn nàng “ta thích nằm trên giường của Mộ ca ca thì sao nào?”

Bởi vì vừa rồi bị Mộ Khanh hôn một cái, lá gan của A Sơ đột nhiên lớn hơn

rất nhiều, mặc kệ Lam Oanh có phải là tình nhân của Mộ Khanh hay không,

chỉ vào nàng ta quát lớn “ngươi dựa vào cái gì mà nằm, hắn là thượng

tiên, ngươi chỉ là một tiên linh nho nhỏ mà thôi”

Lam Oanh nằm

xải lai trên giường “là Mộ ca ca cho ta nằm. Ta bị thương, Mộ ca ca đau

lòng ta, mỗi ngày đều phải nhìn thấy ta, buổi tối còn đích thân kiểm tra miệng vết thương trên người ta. Ta chỉ cần nằm trên giường hắn, nghe

hắn kể chuyện xưa của Thiên giới. Ngươi ghen tỵ với ta sao?’

Nghe qua rất ấm áp a~

A Sơ cười nói: “Ngươi với hắn quen biết chưa lâu, vội vàng yêu đương

nhung nhớ như thế, xem ra cũng không phải là nữ nhân tốt đẹp gì”

Lam Oanh ưỡn ngực “ngươi không nhận ra ta là ai sao?’ nàng vén váy, để lộ

vết thương trên chân “vết thương này là do ngươi ban tặng, nếu ngươi

không mang con chó ngu ngốc kia tới, ta đã không bị thương nặng như thế

này. Ngươi có biết khi ta bị trọng thương, Mộ ca ca khẩn trương đến thế

nào không? Ngươi dựa vào cái gì mà so với ta.Nữ tử vội vã yêu đương

nhung nhớ là ngươi mới đúng nha”

A Sơ kinh ngạc. Thì ra…Lam Oanh

chính là cẩm tước có bộ lông màu lam mà Mộ Khanh vẫn nuôi trong lồng.

Lần trước Hao Thiên Khuyển vì ép Mộ Khanh đuổi hắn về Nhị Lang Thần điện mà tập kích con chim này. Không, nữ nhân này. Cũng không phải,là điểu

nhân này.

Nhưng chẳng phải lam điểu và lục điểu…? A Sơ hỏi

“ngươi…ngươi không phải còn có…là vợ chồng sao? ngươi là có trăng quên

đèn, có trai quên chồng”

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 28
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...