Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Thượng Tiên Ngươi Thật Hư

Chương 55

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Trong phòng rơi vào

im lặng, không còn thanh âm của Mộ Khanh và Thái Thượng Lão Quân. A Sơ

ngơ ngác nhìn người đứng trước mặt, khuôn mặt quen thuộc nhưng hơi thở

xa lạ, quanh thân tràn ngập tử khí, sau khi tan đi liền lộ ra bộ mặt âm

trầm của Hoặc Quân. A Sơ hoảng hốt chạy ra cửa liền bị một cỗ lực lượng

cường đại kéo lại. Nàng ngã vào vách tượng, thanh âm trầm đục vang lên

trong đêm tối nghe rất rõ ràng.

Hoặc Quân xòe tay “khôi phục”

A Sơ lau vết máu bên khóe miệng “ngươi ngay cả tiểu yêu tiểu ma của mình cũng ăn, tàn bạo vô độ như vậy, ta sẽ không giúp ngươi”

Hoặc Quân cười lạnh, khinh thường nói “đó chẳng qua là yêu vật chưa thành

hình, chưa vào Ma giới, không tính là con dân của ta. Ngươi đã biết ta

tàn bạo thì đừng bức ta động thủ. Mộ Khanh đã không quan tâm sinh tử của ngươi, ngươi chết chắc rồi”

A Sơ kiên quyết ‘dù ta chết cũng sẽ không giúp ngươi”

Hoặc Quân hừ một tiếng, bỗng nhiên vươn tay bóp cổ nàng, lực đạo trong tay tăng dần ‘vậy bổn tọa không khách khí”

“A Sơ!” Một tiếng rống vang lên, Đại A Chiết xông vào, vung kiếm tấn công

Hoặc Quân. Hoặc Quân vung tay áo lên, theo thói quen tính dùng ma khí

đánh văng kiếm nhưng lại quên lúc này pháp lực của mình rất mỏng manh,

bị kiếm khí của Đại A Chiết bức thối lui.

Đại A Chiết túm lấy A Sơ, mang nàng lao ra khỏi vòng, nhanh chóng niệm quyết, đằng vân mà đi.

Hoặc Quân vất vả lắm mới tập hợp được chút ma khí lại bị một kiếm của Đại A

Chiết đánh tan, không thể đằng vân đuổi theo. Gặp được A Sơ và Đại A

Chiết là do ngẫu nhiên, sau nghĩ có thể dùng tiên khí thuần khiết để

khôi phục ma thạch cũng nhập hỗn khí tiên ma làm thành một thể, dùng

tiên thuật khắc chế ma thuật trời sinh. Bây giờ trơ mắt nhìn hai người

chạy trốn, lửa giận của hắn bốc lên tận trời xanh, may mắn còn chút lý

trí cuối cùng nói cho hắn đừng tiếp tục để ý, Thiên giới chắc chắn sẽ

phái người đến đây rất nhanh. A Sơ, món nợ này hắn sẽ nhớ kỹ.

Ngồi trên mây, A Sơ vẫn còn sợ hãi, gió đêm thổi qua làm nàng lạnh run.Suýt

chút nữa nàng đã tin lời Hoặc Quân nhưng nếu những lời hắn nói khi biến

thành Mộ Khanh là thật thì tốt biết bao.

Đại A Chiết thở dài “là

ta chủ quan, nghĩ Hoặc Quân đã mất pháp lực sẽ không làm được gì, không

biết khi nào hắn tích tụ được ma khí, còn làm ta hôn mê, cũng may sư phụ dùng thông thiên thuật gọi ta tỉnh dậy, nếu xong hai ta đã tiêu đời”

Thái Thượng Lão Quân ở ngoài thiên môn chờ bọn họ, vừa đáp xuống, Đại A

Chiết đã khẩn trương nói “sư phụ, chúng ta gặp được Hoặc Quân, hiện giờ

pháp lực của hắn rất mỏng manh, là thời cơ tốt để bắt hắn”

Lão

Quân đỡ hắn lên đám mây của mình “ngươi cùng ta đi bẩm báo với Thiên đế

việc này, thỉnh hắn lập tức xuất binh” rồi quay sang A Sơ nói ‘ngươi về

Đông Lăng điện đi”

Ba người chia nhau mà đi, A Sơ dùng tốc độ

nhanh nhất chạy về Đông Lăng điện, vọt vào trong phòng Mộ Khanh. Trong

phòng có mấy tiên tỳ đang đứng chung quanh, mùi thuốc gay mũi tràn ngập

khắp phòng, Thương Thuật đang đứng bên giường băng bó cho người trên

giường, mà dưới đất là một đống khăn dính đầy máu.

Người trên giường thản nhiên liếc mắt một cái, môi khô nứt nẻ mấp máy “vừa đúng giờ”

Thanh âm của hắn rất nhẹ, vừa nghe qua tưởng là lười biếng nhưng không ngờ

hắn lại bị thương nghiêm trọng như thế. A Sơ ngơ ngác đứng yên một chỗ,

tiên tỳ và Thương Thuật bận rộn xử lý vết thương cho Mộ Khanh, đưa khăn, lấy nước…Thương Thuật vẻ mặt chuyên chú, không khí vô cùng khẩn trương.

A Sơ muốn hỗ trợ nhưng lại sợ mình cản trở vì thế đứng nép vào một góc, yên lặng nhìn Thương Thuật làm việc.

Cuối cùng, Thương Thuật gọi tiên tỳ chuyên chăm sóc Mộ Khanh, dặn dò nàng

các việc cần thiết, lúc này A Sơ mới nhích lại gần giường “ta xuống dưới tìm ngươi, sao ngươi lại đi lên?”

Mộ Khanh há mồm, đang muốn nói chuyện, bên ngoài có một tiên tỳ đi vào “thượng tiên, Trần Thê cô nương đến’, liếc nhìn A Sơ một cái, thanh âm nhỏ lại “có cần mời nàng vào

không?’

“Vào đi.” Mộ Khanh nói xong, quay lại nhìn A Sơ “Trầm Thê là nữ nhân phàm trần ta mang lên Thiên giới, ta gặp nàng ở triều đình”

Khi A Sơ và Đại A Chiết đi xuống dưới tuyết phong, đã tìm khắp thảo nguyên

và rừng cây nhưng lại không đến triều đình. Có lẽ đó là nơi gần thôn

trấn kia, vì lúc đó mưa to cho nên mới không đi tiếp. Nhưng Hoặc Quân

nói Mộ Khanh bị Cửu Cẩm mang đi, sao lại xuất hiện Trầm Thê?

Đang nghĩ tới, một bóng dáng đã nhẹ nhàng từ ngoài tiến vào, mình mặc trường bào giao lĩnh tố sắc, bên ngoài là áo khoác màu vàng thêu rất đơn giản, bộ dáng tú lệ khả ái, nhất là đôi mắt như làn thu thủy khiến người ta

nhìn thấy như muốn chìm đắm trong đó. A Sơ cũng bị khí chất và tướng mạo của nữ nhân này hấp dẫn, ngơ ngác nhìn nàng. Nữ tử này đi tới, dịu dàng cười với nàng, trong đôi mắt trong suốt phản chiếu hình ảnh nam nhân

nằm trên giường.

“Thượng tiên có khỏe hơn chút nào không? Vừa rồi làm ta thật sự rất sợ” nữ tử thanh âm như chim hoàng oanh, mâu quang

như nước, đắp chăn cho Mộ Khanh, tràn đầy nhu tình rồi lại đột ngột khóc nức nở “đều do Thê Thê không tốt để cho yêu ma thừa cơ”

Mộ Khanh lại phải an ủi nàng “dù là nam tử thế gian cũng không thể đấu lại yêu

ma, ngươi không cần tự trách. Nếu không có ngươi, ta giờ này cũng không

được an ổn như vậy”

Trầm Thê gục đầu xuống, thanh âm mềm mại động lòng người “thượng tiên”

Nguyễn Nguyễn bưng thuốc đi vào, nhìn hai người rồi lại nhìn A Sơ trong góc. A Sơ và Đại A Chiết hạ phàm không bao lâu thì Mộ Khanh trở về, còn mang

theo một nữ tử, hơn nữa hai người còn quan hệ rất thân thiết. Nghĩ tới A Sơ phải chịu nổi khổ của tam muội chân hỏa, còn chạy đến tuyết phong

tìm người, mà Mộ Khanh lại cùng nữ nhân khác tình chàng ý thiếp. Vì bất

bình thay A Sơ mà Nguyễn Nguyễn rất không ưa Trầm Thê.

Trầm Thê đứng dậy muốn đi tiếp lấy chén thuốc, Mộ Khanh giữ nàng lại, nói với A Sơ “ngươi mang lại đây đi”

A Sơ vội vàng tiếp nhận chén thuốc, bưng đến trước tháp, Trầm Thê vẫn

không có ý định né qua một bên, nàng không biết phải làm thế nào, đang

lúc do dự, Trầm Thê lại đứng lên, A Sơ còn chưa kịp tới gần giường thì

Trầm Thê đã cầm lấy chén thuốc trên tay nàng bưng qua. A Sơ kinh ngạc

nhìn nàng, nàng cũng nghi hoặc nhìn lại A Sơ, tựa hồ như không hiểu A Sơ kinh ngạc cái gì.

Mộ Khanh nhìn động tác cứng ngắc của A Sơ liền nói “để Thê Thê bưng được rồi”

Vì câu nói này mà ấn tượng của A Sơ đối với Trầm Thê suy giảm trầm trọng.

Mấy ngày sau, nàng mặc vân tiên chim sa cá lặn, A Sơ lại thấy nàng làm

ra vẻ; nàng nói chuyện cười đùa với các tiên tỳ, A Sơ lại cho rằng nịnh

bợ; nàng làm điểm tâm cho Mộ Khanh ăn, A Sơ thấy thế nào cũng thua so

với Ngọc Cẩn làm. Tóm lại, Trầm Thê làm gì, A Sơ đều nhìn không vừa mắt.

Mộ Khanh thăng Nguyễn Nguyễn làm quản gia, Nguyễn Nguyễn cả ngày bận rộn

sự vụ trong Đông Lăng điện, Ngọc Cẩm và Thương Thuật thì dính nhau như

sam, không đi hái thuốc thì đi chẩn bệnh, vui đến quên trời đất. Trong

khoảng thời gian này, Đại A Chiết trở thành bạn thân khuê phòng của A

Sơ. Nàng không thích nữ nhân phàm trần Trầm Thê, thậm chí là chán ghét,

mấy ngày qua, qua cách nói chuyện của nàng, Đại A Chiết liền biết rõ.

A Sơ ngồi trên bàn đu, nghi hoặc nói “Hoặc Quân nói Cửu Cẩm mang thượng

tiên đi, nhưng hắn lại về cùng Trầm Thê, ta muốn biết chuyện này là thế

nào?’

Đại A Chiết lập tức giải đáp “về Cửu Cẩm thì ta có nghe

được chút tin tức vỉa hè”, hắn ngừng đẩy bàn đu, chuyển sang đứng trước

mặt A Sơ “lần này Quân sư và Hoặc Quân cùng nhau rơi xuống là vì Cửu

Cẩm, cho nên Thiên giới đồn đãi đủ thứ chuyện, ta góp nhặt tin tức, cuối cùng kết luận thế này. Cửu Cẩm và Quân sư quen biết nhau, yêu thương

nhau từ năm vạn năm trước, sau đó tiên ma đại chiến, giao phong làm chấn động cả Thiên giới, đê Dao trì bị vỡ, Cửu Cẩm vì dùng thần lực bổ cứu

mà hương tiêu ngọc vẫn. Không biết ai nói tin này cho Quân sư biết mà

hắn lập tức quay về, suýt chút nữa làm cho Thiên giới thua trận”

Hắn đưa tay lấy đóa hoa trên tóc A Sơ đưa lên mũi ngửi một cái rồi nói tiếp “sau đó Quân sư xây băng tháp ở Tử kinh nhai, đặt Cửu Cẩm vào trong

băng quan, thời gian trước băng tháp bị phá, Cửu Cẩm mất tích, đồng thời Ma giới phát chiến thư. Có khả năng là việc này đã được sắp xếp từ

trước, Cửu Cẩm sống lại như thế nào thì không rõ lắm, nhưng đại chiến

năm vạn năm trước, Quân sư đúng là vì nàng mà phân tâm. Mà Trầm Thê lần

này cùng Quân sư về Thiên giới, theo lời các lão tiên là bộ dáng y chang Cửu Cẩm, nhưng mà Cửu Cẩm trước kia là thượng tiên, nếu sống lại, khả

năng biến thành phàm nhân không lớn nhưng tướng mạo giống y đúc, lại

xuất hiện đúng lúc đại chiến thì thật là trùng hợp”. Hắn thổi một cái

khiến đóa hoa trên tay bay đi, rơi xuống hố nước nhỏ, tạo nên quầng sáng màu đỏ “nhưng mà Thiên giới cũng không chào đó nàng lắm, hồng nhan họa

thủy, Cửu Cầm đúng là họa thủy”

A Sơ lại hỏi “cho nên thượng tiên xem nữ nhân phàm trần Trầm Thê kia là Cửu Cẩm?”

Đại A Chiết suy tư “nàng có thể là Cửu Cẩm mà cũng có thể không phải, chuyện thiên mệnh nhiều biến hóa, không ai nhìn thấu được”

Nói xong lại đi ra sau lưng A Sơ, giúp nàng đẩy bàn đu dây.

Một ngày, A Sơ đi đến ven hồ trong hậu hoa viên, vừa lúc gặp Trầm Thê đang ở lối rẽ đi về phía lương đình. Trầm Thê thấy nàng, mỉm cười chào hỏi, A

Sơ lại làm như không nhìn thấy nàng, mang theo hai tiên tỳ đi vào lương

đình, chậm rãi bày bàn cờ.

Từ sau khi Trầm Thê đến Đông Lăng

điện, Mộ Khanh không tìm A Sơ nữa. Nàng nhàm chán nên học chơi cờ với

Đại A Chiết, hôm nay hẹn hắn đến đánh cờ để phân cao thấp. Canh giờ cũng đã tới, Đại A Chiết chắc sắp đến.

Trầm Thê vốn định đến lương

đình thêu hoa lại bị A Sơ chiếm chỗ trước, đành tìm nơi khác, vừa xoay

người lại thấy một nam tử áo trắng đi đến. Đại A Chiết nhìn thấy nàng,

lại liếc mắt nhìn về phía lương đình, lập tức đoán được chuyện gì. Trầm

Thê tiến lên thi lễ với hắn.

Đại A Chiết là đồ đệ của Thái Thượng Lão Quân, cũng được xem như là thượng tiên, nhìn thấy Trầm Thê tuy là

phàm nhân mà lại nho nhã, lễ độ như vậy, cũng có chút ngoài dự kiến. Mấy ngày nay nghe A Sơ chê bai, cứ tưởng nàng đúng là hồ ly tinh chuyên

quyến rũ nam nhân, giờ gặp mặt, hắn mới biết thì ra là do A Sơ ghen tỵ.

Nhìn thấy Trầm Thê thanh thoát tao nhã như vậy, Đại A Chiết có chút không

đành lòng, thầm nghĩ A Sơ không đúng, cười nói với Trầm Thê “ta và Dao

Liên tiên tử đánh cờ, sợ là hai người không vui, Trầm cô nương có muốn

tham gia không?

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 55
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...