Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Thượng Tiên Ngươi Thật Hư

Chương 39

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Mộ Khanh bĩu môi, gõ

nhẹ đầu nàng “ta là thần tiên thích tự ngược sao?Lúc trước cũng biết

rượu hoa đào có điểm kỳ lạ nhưng chẳng qua muốn cố ý mắc câu để dụ hắn

ra mặc, nào ngờ hắn lại nhốt chúng ta vào băng tháp. Chuyện này cũng là

ta sau này mới nghĩ thông suốt. Người này xuất quỷ nhập thần lại không

rõ mục đích, ta thực sự không biết hắn mang thân thể nàng đi là muốn

gì?”

A Sơ dựa theo cách nói của hắn mà suy nghĩ ‘thân thể rời

khỏi băng quan và băng tháp, có thể đã…dù sao đây cũng là vật chết’ thấy sắc mặt Mộ Khanh trầm xuống, vội vàng nói tiếp “phi, phi, là ta nói

bậy, ngươi kia muốn tranh cướp với ngươi như vậy, nhất định sẽ bảo hộ

thân thể của vị hôn thê của ngươi’

Mộ Khanh nhếch miệng để lộ nụ

cười không chút đẹp mắt ‘ta biết nàng đã chết nhưng may mắn là nàng vẫn

bên ta, ta có thể cảm giác được. Ta thấy được nàng cũng biết nàng đang

nhìn thấy ta”

Khi nói lời này, thái độ của hắn còn rất chân

thành, A Sơ cảm thấy sau lưng âm trầm, giống như thực sự có một đôi mắt

đang chuyên chú nhìn. Ánh mắt đó là của vị hôn thê của Mộ Khanh, nếu

thấy hắn ở cùng một nữ tử khác, có khi nào ban đêm sẽ đến trả thù không? A Sơ liền khoanh tay ôm lấy thân mình ‘thượng tiên, đừng nói nữa”

Mộ Khanh nhếch môi, bi thương nồng đậm tỏa ra từ đầu chân mày, hắn biết A

Sơ nhát gan nhưng không ngờ nàng lại đem những lời nói lãng mạn của mình trở thành chuyện hù ma nhát quỷ, liền chuyển đề tài theo ý nàng “Thiên

đế truyền tin cho ta, Ma chủ Hoặc Quân đã phát chiến thiếp, tháng sau

chính thức khai chiến”

A Sơ kinh ngạc, lo lắng nói: “Nhưng ngươi

bị thương, quân sư không phải chỉ cần bày mưu tính kế thôi sao, có thể

xin Thiên đến cho ngươi không ra chiến trường được không?’

Mộ

Khanh lắc đầu: “Trên chiến trường thay đổi thất thường, sách lược cũng

phải theo đó mà đưa ra, cho nên ta phải đi” nhìn vẻ mặt sầu khổ của

nàng, hắn thoải mái cười ‘haha, ngươi đừng bày ra vẻ mặt đưa đám như

vậy, chẳng phải trước kia mỗi lần ta ra chiến trường, ngươi đều rất vui

sap? Toàn bộ Đông Lăng điện đều tùy ý ngươi nháo, lần này là luyến tiếc

sao?”

A Sơ cười không nổi, còn thật sự nói: “Trước kia đều là vụ

nhỏ, lúc trước cũng không nghĩ Ma chủ lợi hại như vậy, tùy tiện sai Tứ

đại Thiên Vương, Nhị Lang Chân Quân hay vài đại tướng là có thể đối phó

với hắn. Nhưng sau khi nghe ngươi nói, ta lại thấy lo. Thượng tiên, ta

thực sự rất lo, nếu lỡ sự tình có gì biết hóa, ta…ta không biết nên tìm

ngươi ở đâu”. Nàng dừng một chút rồi bổ sung “còn có Nhị Lang Chân Quân

và rất nhiều binh lính trên chiến trường nữa”

“Nếu có biến hóa

lớn, không cần tìm ta, cùng những người khác rời đi’ nói xong, theo thói quen lại nắm lấy tay nàng. A Sơ nghĩ đến vị hôn thê mà hắn vẫn tâm tâm

niệm niệm liền né tránh, Mộ Khanh cười khổ “nhưng ta nghĩ lần này chắc

cũng chỉ là vụ nhỏ thôi, Ma chủ chẳng quan khôi phục ma lực lúc trước

chứ chẳng nghe hắn học được thêm bàng môn tả đạo gì, Hoặc Quân có bao

nhiêu năng lực, ta biết thừa”

Mộ Khanh nói vậy, A Sơ cũng yên tâm hơn. Hắn da mặt dày, thích nói mạnh miệng nhưng cũng thực sự có năng

lực,cho nên hắn có tư cách tự tin. Trong lòng A Sơ lại thấy trống vắng,

như là mất đi cái gì đó, trong đầu luôn hiện lên khoảnh khắc băng tháp

biến mất, giống như có cái gì đó đã theo băng tháp tan biến, thăng hoa.

Mộ Khanh tĩnh dưỡng mười ngày, rốt cuộc đã có thể xuống giường đi lại. Khi hắn đến Lăng Tiêu điện, Thiên đế rất cao hứng, còn ban thưởng rượu

ngon. Lúc đó Mộ Khanh miệng ngậm Định túy châu nên một ly rượu kia không làm hắn say, ngược lại còn đem chuyện hiểu lầm hắn cưới vợ nói ra hết,

khiến cho Thiên đế tức giận chỉ tay vào mặt hắn mắng “ngươi, hảo tiểu tử này, mấy vạn năm rồi chỉ vừa ý một tiên tử, không phải là muốn báo thù

lão tử đó chứ?”

Về chuyện báo thù, có tiên nhân lý giải rằng do

Thiên đế không xây hàng rào bảo vệ ở Dao Trì, hôn thê của Mộ Khanh đến

đó ngắm hoa, xảy chân rơi xuống nước mà hương tiêu ngọc vẫn.

Đối với lời đồn này, Mộ Khanh thản nhiên hỏi lại “ngươi cảm thấy thế nào?”

A Sơ cảm thấy…không có khả năng. Mộ Khanh thân là quân sư, thông minh

tuyệt đỉnh, hẳn sẽ không thích một tiên nữ vô ý hậu đậu. Người có thể

cùng hắn nên duyên, e là trên đời này hiếm có, ít nhất là hiện tại hắn

vẫn chưa tìm được.

Hôm nay, A Sơ thấy hậu viện có rất nhiều hoa

cỏ xinh đẹp, mà Nguyễn Nguyễn không thể chăm sóc hết được, nàng đang

tính tưới nước hỗ trợ thì Nguyễn Nguyễn đã ngăn lại “mấy cái này không

thể tưới nước. Các nàng là tiên tỳ quý phủ, hôm nay thượng tiên muốn các nàng biến về chân thân, cho nên các nàng là đang phơi nắng, hấp thụ

tinh hoa”

Biến trở về chân thân? Lúc trước A Sơ không hề chú ý

tới việc hậu viện có thêm một hai loại hoa cỏ, bây giờ hỗ trợ Nguyễn

Nguyễn mới biết được mấy loại hoa này là tiên tỳ, thật sao?

“Chân thân là cái gì? Chân thân của ta cũng là hoa, ngươi hay thượng tiên cũng vậy sao?” A Sơ tò mò hỏi

A Sơ liên tiếp đặt câu hỏi, Nguyễn Nguyễn chỉ kinh ngạc chớp mắt nhìn nàng “A Sơ, ngươi không biết chân thân của mìn sao?’

A Sơ tò mò đánh giá Nguyễn Nguyễn “chân thân là cái gì, ta cho tới giờ chưa từng thay đổi nha”

Nghe vậy, Nguyễn Nguyễn thầm đọc chú ngữ, một làm khói nhẹ thoảng qua đã

không thấy nàng đâu nữa, thay vào đó là một củ sen mập mạp nằm trên mặt

đất. Nguyễn Nguyễn đột nhiên biến mất khiến A Sơ khẩn trương, lo lắng,

vừa lúc đó thanh âm của Nguyễn Nguyễn từ dưới đất truyền lên “A Sơ,

ngươi nhìn đi, củ sen là chân thân của ta, ta là từ củ sen biến thành”

Đây đúng là thanh âm của Nguyễn Nguyễn, A Sơ chắc chắn không nghe lầm. Nàng đi vòng quanh củ sen hai vòng, không hiểu Nguyễn Nguyễn biến thành củ

sen như thế nào, rồi củ sen làm sao lại biến thành Nguyễn Nguyễn. Chốc

lát sau, củ sen lóe lên ánh sáng, Nguyễn Nguyễn lại biến thành hình

người, cười nói với A Sơ “chỉ cần đọc chú ngữ là có thể biến trở về chân thân hay hình người”

Nghĩ đến mình cũng có thể biến trở lại chân thân như Nguyễn Nguyễn, A Sơ hứng phấn không thôi, lôi kéo Nguyễn

Nguyễn “chú ngữ là cái gì, ngươi chỉ ta đi”

Nguyễn Nguyễn ngạc

nhiên “thật lạ, trước giờ thượng tiên chưa từng dạy ngươi sao? ta còn

tưởng ngươi không thích biến trở về chân thân chứ, ai ngờ ngươi lại ngu

ngốc đến vậy, thượng tiên dạy rồi cũng quên, ha ha”

Tuy nói vậy

nhưng nàng vẫn dạy chú ngữ cho A Sơ, A Sơ cũng chăm chỉ học tập, sau khi nhuần nhuyễn liền làm theo lời Nguyễn Nguyễn nói, miệng đọc chú ngữ,

dồn khí đan điền nhưng vẫn không có gì xảy ra, thân thể vẫn không có gì

khác thường. A Sơ nhìn nàng khó hiểu ‘chú ngữ đọc rất chính xác, A Sơ

ngươi cũng đã làm theo phương pháp của ta, sao lại không linh?”

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 39
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...