Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Thượng Tiên Ngươi Thật Hư

Chương 147

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Hắn tao nhã nháy mắt, mỉm cười với A Sơ, nhất thời bốn phía như bừng sáng, bộ dáng hảo yêu mị

A Sơ nhìn đến thất hồn lạc phách, nuốt nước miếng, rụt rè nói “ngươi…đừng xằng bậy”

Mộ Khanh cười quyến rũ, đưa tay vuốt đuôi lông mày của nàng “ta không xằng bậy, vi phu còn biết hỏi ngươi, ngươi thích trước kia hay là ta như bây giờ hay còn muốn thử cách khác?”

A Sơ chỉ tay mắng “lưu manh”

Mộ Khanh nắm lấy tay nàng đặt lên ngực mình “ta nhịn lâu rồi, đến đây đi, nương tử”

Lòng bàn tay giống như có dòng điện truyền đến tân tim, A Sơ cảm thấy khí lực toàn thân đã bị hắn hút khôn, chịu không nổi sự ôn nhu của hắn lúc này “ngươi…ngươi đừng nói vậy”

Mộ Khanh áp sát vào nàng, để tay nàng vòng qua lưng mình, thanh âm khàn khàn mê ly, tràn ngập tình dục “vậy ngươi muốn vi phu nói thế nào, vi phu đều nghe lời ngươi. Sau này sẽ không quấy rối ngươi nữa, ngươi tắm rửa ta kỳ lưng, ngươi ngủ ta quạt mat, ngươi muốn ăn táo ta sẽ gọt vỏ, ngươi vấn kiểu tóc mới ta sẽ cài trâm cho ngươi, ta sẽ tự tay chọn áo yếm cho ngươi, còn có…muốn động tác gì cũng do ngươi tự quyết định”

Bàn tay hắn di chuyển khắp lưng nàng, A Sơ cắn môi, thanh âm trở nên yếu ớt “thượng tiên đại nhân, ngươi có thể trở lại là thượng tiên đại nhân không chuyện ác nào không làm kia không?”

Mộ Khanh ánh mắt sáng bừng, tiến về phía giường, chuẩn bị tấn công “thượng tiên, ngươi thật hư. Vi phu chuyện gì cũng nghe ngươi, ngươi lại không muốn. Ngươi đã thích ta không chuyện ác nào không làm, vậy vi phu liền nghe ngươi” dứt lời cắn nhẹ lên tai nàng.

A Sơ hít sâu một hơi, chôn mặt vào má hắn. Hai người quấn lấy nhau, chuẩn bị cho một trận mưa rền gió dữ thì đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa dồn dập. Hai người đưa mắt nhìn nhau, nhanh chóng khép lại y bào

“Ngươi không khóa cửa” A Sơ thấp giọng hỏi

“Ta không nghĩ cần khóa, chúng ta ở bên trong, ai dám tiến vào” Mộ Khanh cau mày. Ai mà dám không quy củ xông tới vào lúc này chứ? Hắn xốc màn, thò đầu tìm hiểu, đang tính mở miệng mắng thì đột nhiên một vật nặng đập vào mặt, không kịp phòng bị mà ngã xuống giường.

Hắn ôm mũi, cảm giác có dòng nước ấm chảy xuống, đen mặt nhìn qua thì thấy một con mèo nhỏ đang đảo quanh trên giường rồi đột ngột hóa thành hình người.

“Tròn Vo?” A Sơ kinh ngạc, nhìn Mộ Khanh đang ôm mũi

“Sét đánh , mẫu thân ta sợ. Ta muốn ngủ cùng ngươi” Tròn Vo ôm cổ A Sơ, hai mắt đẫm lệ

Nghe vậy, Mộ Khanh đưa tay lau máu mũi, vung tay nói “nam tử hán sợ gì sấm sét, mau quay về phòng mình ngủ đi”

Tròn Vo né tránh, dán sát vào lòng A Sơ “không muốn, ta muốn ngủ với mẫu thân”

Tròn Vo vẫn còn nhỏ nên sợ sét đánh, A Sơ vừa ôm hắn vừa áy náy nhìn Mộ Khanh, vừa trấn an “được rồi, ngoan, ngủ đi”

Tròn Vo chọn một tư thế thoải mái trong lòng A Sơ, nhắm mắt ngủ, thỉnh thoảng nghe được tiếng sét vẫn sợ hãi cuộn người lại.

Mộ Khanh hận đến nghiến răng, muốn chờ Tròn Vo ngủ say rồi ôm ra ngoài nhưng tiểu tử này vừa cảm giác có người động vào liền lập tức phản kháng, có vẻ như tỉnh lại. A Sơ che chở cho Tròn Vo, trừng mắt với Mộ Khanh có ý đồ gây rối, Mộ Khanh không biết làm sao, đành từ bỏ ý niệm trong đầu, lại nghĩ A Sơ không đặt mình ở vị trí số một, ghen tỵ xoay người sang bắt nàng phải đối mặt với mình.

A Sơ đã muốn ngủ, bị hắn làm tỉnh, nghĩ hắn muốn tiếp tục chuyện vừa rồi, lại nghĩ tới Tròn Vo bên người, A Sơ đương nhiên không chịu, lại thấy Mộ Khanh chỉ muốn ôm nàng ngủ mà thôi vì thế cũng ôm lại hắn, an ổn đi vào giấc ngủ.

Sáng sớm, A Sơ đi chuẩn bị đồ ăn sáng cho Tròn Vo. Mộ Khanh tựa vào giường nhìn Tròn Vo vẫn ngủ say, đưa tay vuốt tóc hắn rồi xoa xoa khuôn mặ nhỏ nhắn. Tròn Vo bất mãn nhíu mày, cánh tay nhỏ bé quơ quơ rồi ôm đầu mình, không muốn bị quấy rầy.

Mộ Khanh càng xem càng thú vị, nghĩ tới tối qua hắn làm mình chảy máu mũi, còn phá ngang chuyện tốt của mình thì trong lòng liền mất hứng, Vươn ngón chân chọt chọt lưng Tròn Vo, Tròn Vo nghiên người né tránh, chui mình vào trong chăn. Mộ Khanh bất đắc dĩ thở dài, nghĩ tới có chuyện quan trọng hơn cần lại liền mặc áo đi đi lại lại trong phòng.

A Sơ mở cửa phòng, bưng cháo đi vào, Mộ Khanh quay đầu nhìn nàng, trong lòng đã có chủ ý. A Sơ đặt cháo lên bàn, chuẩn bị đánh thức Tròn Vo thì Mộ Khanh lại đột nhiên đưa tay ôm nàng ra khỏi phòng, bước lên mây mà đi

“Sáng sớm phát điên cái gì vậy?” A Sơ vừa đưa tay nắm lấy tóc hắn bay tán loạn trong gió vừa nói

“Ta cũng sắp bị tiểu tử kia bức điên rồi” Mộ Khanh đáp

A Sơ hiểu được hắn ám chỉ cái gì, trên mặt lộ vẻ xấu hổ, lại cảm thấy buồn cười, thấp giọng hỏi “vậy chúng ta đi đâu?”

Mộ Khanh ôm nàng vào ngực, nhẹ giọng nói “một nơi chỉ thuộc về hai chúng ta”

Ngửi được hương hoa, A Sơ nhìn xuống thì thấy đã đến phía trên Thương nhiên thiên cảnh, lúc này nơi đây tràn ngập hoa hàm linh, ánh vàng rực rỡ, hương thơm nhẹ nhàng phiêu lãng trong gió. Biển hoa kéo dài đến triền núi xa xa cuối chân trời, giống như một con đường hoa hướng tới Thiên giới, cánh hoa bay trong gió giống như là thiên nữ tán hoa.

Đi vào trong biển hoa, hai người đều sợ ngây người

A Sơ giang hai tay, hít thật sâu hương hoa, không ngờ ngày đó trồng hàm linh hoa bây giờ lại nở rộ như vậy. A Sơ vui vẻ đi xuyên qua biển hoa, quay đầu cười nói với Mộ Khanh “rất đẹp phải không?không ngờ nhanh như vậy hoa đã nở rồi, hàm linh hoa là lễ vật ta muống tặng ngươi đó”

Mộ Khanh tán thưởng “rất đẹp, đây là biển hoa đẹp nhất mà ta từng thấy”. Hắn tiến lên, nắm chặt tay nàng “A Sơ, cảm ơn ngươi”

Nàng lắc đầu dựa vào lòng hắn “Mộ Khanh, mặc kệ có bao nhiêu khó khăn và rắc rối, mặc kệ giữa hai chúng ta đã xảy ra rất nhiều chuyện không vui thì cũng giống như khiThương nhiên thiên cảnh từng bị tam muội chân hỏa hủy hoại hoàn toàn, ta đều muốn bảo vệ nó, xây dựng lại để một ngày nào đó lại nở ra những đóa hoa tươi đẹp nhất”

Mộ Khanh cúi đầu hôn lên tóc nàng “cảm ơn ngươi đã kiên trì chờ đợi, cảm ơn ngươi đã trồng nên biển hoa đẹp như vậy, càng cảm ơn ngươi đã cho ta một đứa con trai đáng yêu”. Hắn nắm lấy vai nàng, khuôn mặt tuấn tú tiến tới gần “tiểu tử gây sự kia tuy đáng yêu nhưng không thể mọi chuyện đều theo ý hắn, giống như tối qua, ngươi liền bỏ rơi ta”

Hắn ghen với cả con trai của mình nha.

A Sơ híp mắt, kiễng chân hôn lên môi hắn.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 147
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...