Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Thượng Tiên Ngươi Thật Hư

Chương 30

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Những lời của Lý

Thiên Vương làm A Sơ vô cùng khiếp sợ, mọi người đều yên lặng nhìn xem

phản ứng của Mộ Khanh. Sắc mặt Mộ Khanh tái nhợt, môi run nhè nhẹ, nhìn

Lý Thiên Vương cười khổ một cái rồi đạp mây bay về phía Lăng Tiêu điện,

ngay sau đó Lý Thiên Vương cũng đuổi theo

Đông Lăng điện trở nên yên ắng, Thương Thuậ đi rồi, mọi người cũng bỏ đi, A Sơ nhỏ giọng hỏi Nguyễn Nguyễn “Hoặc Quân là ai?”

Thiên giới dường như rất dè chừng với Ma chủ Hoặc Quân, mà năm vạn năm qua,

ma nhân chưa từng xuất hiện ở Thiên giới và thế gian đã bắt đầu rục rịch trở lại, làm cho Thiên giới rất lo lắng, xem ra không thể khinh thường. Hôm nay là lần đầu tiên A Sơ nghe nói tới người này, không biết rốt

cuộc hắn có bao nhiêu lợi hại.

Nguyễn Nguyễn kéo A Sơ quay về,

cẩn thận dặn dò “hắn là người đứng đầu Ma giới, năm vạn năm trước tấn

công Thiên giới thất bại, bị các thần tiên vây khốn, cho nên năm vạn năm qua, Ma giới gần như im hơi lặng tiếng, thế nhưng gần đây lại có tin Ma chủ công lực gia tăng, tập trung binh lực, chuẩn bị tiến công Thiên

giới, thôn tính thế gian, nếu không có sự phòng bị e là Ma chủ sẽ thực

hiện được ý đồ của hắn”

Trong đầu A Sơ bỗng nhiên hình dung đến

trận chiến khốc liệt gần như hủy diệt tất cả ở năm vạn năm trước, may

mắn cuối cùng Ma giới đại bại, nếu không nàng còn phải vùi mình dưới Dao trì. Xem ra Ma chủ này đúng là có vài phần năng lực, có thể làm cho

Thiên giới khẩn trương phòng bị, vậy là Mộ Khanh lần này không hạ phàm

được rồi. Nghĩ tới Mộ Khanh, A Sơ lo lắng “vậy, thượng tiên…Lý Thiên

Vương vừa rồi thật hung dữ”

Nguyễn Nguyễn vội che miệng nàng lại, thành tâm nhắc nhở “Lý Thiên Vương miệng rộng, việc này ngươi không nên hỏi thì tốt hơn, nói ra liền không chịu nổi”

Hừ, có cần khoa

trương dữ vậy không? Nói như không nói, càng làm cho người ta tò mò hơn. A Sơ thầm oán hận, Thiên giới dường như có rất nhiều bí mật mà nàng

không biết, tỷ như Lý Thiên Vương miệng rộng, cẩn thận suy nghĩ lại

thì…hình như rất lớn

Mộ Khanh từ Lăng Tiêu điện trở về, trong tay còn cầm theo một giỏ trái cây, là quà ủng hộ tinh thần của Thiên đế để

chúng tiên chịu khó suy nghĩ, hi vọng sẽ tìm ra kế sách tiêu diệt Ma chủ Hoặc Quân. Vừa lúc có một tiên đồng vội vã chạy tới, nói Mộ Khanh quên

mang theo lẵng hoa Thiên đế đưa, Mộ Khanh lại lắc tay từ chối “không

cần”

A Sơ vốn thích hoa cỏ, nên cảm thấy tiếc “Thượng tiên thật

hồ đồ, Thiên đế tặng sao lại không cần? huống chi không có lẵng hoa, hoa cỏ bên trong cũng không sống lâu nha”

Mộ Khanh đi về phòng nghỉ ngơi, chỉ bỏ lại một câu “vậy thì đi lấy về đi”

A Sơ vui vẻ, vội bảo tiểu đồng dẫn đường đi lấy lẵng hoa

Đến trước Lăng Tiêu điện thấy nhiều thần tiên còn chưa đi, đang thảo luận

chuyện Ma chủ Hoặc Quân. Một tiên tỳ cầm giỏ hoa đi ngang qua chỗ A Sơ,

hỏi tiên tỳ bên cạnh “sao lại phân cho Lý Thiên Vương nhiều hơn vậy?”

A Sơ thầm cười trong lòng, tiểu tiên tỳ này thật là…Lý Thiên Vương miệng

rộng như vậy là đủ hiểu rồi, cần gì phải hỏi, liền tốt bụng nắm chặt tay áo tiểu tiên tỳ kia mà giải thích “bởi vì Lý Thiên Vương miệng rộng”

Tiểu tiên tỳ cả kinh, che mặt cố nín cười, tiên tỳ khác vội lôi kéo nàng đi, hai người sắc mặt căng thẳng, kích động liếc A Sơ một cái, một người

còn cực lực phản bác “không phải vậy. Vì mỗi lần Thiên giới gặp nạn, Lý

Thiên Vương đều xuất chiến, lập nhiều chiến công cho nên Thiên đế mới

cho hắn thêm một quả đào” dứt lời đưa tay sửa sang giỏ hoa quả

Thì ra là vậy. A Sơ thầm kinh bỉ mình sao có thể nghĩ ra lý do tục tằng như vậy chứ, Thiên đế sao có thể tặng cho Lý Thiên Vương nhiều hơn một quả

đào là vì miệng hắn rộng. Hiểu rõ rồi, A Sơ đang chuẩn bị tiến lên nhận

phần của Mộ Khanh thì suýt nữa đụng phải một bộ ngực cao lớn

Lý Thiên Vương nhe răng trợn mắt nhìn nàng “ngươi nhìn cho kỹ đi, miệng bổn vương rộng sao?”

A Sơ muốn khóc, Lý Thiên Vương xuất hiện bên cạnh nàng từ lúc nào vậy

chứ. Nàng giả bộ nhìn chăm chú, yếu ớt nói “thực ra cũng không phải lớn

lắm”

Lý Thiên Vương thề không bỏ qua, ép hỏi nàng: “Vậy sao ngươi lại nói bổn vương miệng rộng, muốn cả Thiên giới đều biết bổn vương

miệng rộng sao?’

Đúng là quá mức ép buộc mà, chẳng lẽ lại muốn

nói thẳng ra sao? A Sơ vẻ mặt căng thẳng, không biết nên nói thế nào

“mọi người đều đã gặp Thiên Vương, lớn hay không cũng không phải do một

mình ta nói là được”

Lời vừa ra, A Sơ đã muốn tự vả cho mình một

cái. Lý Thiên Vương quả nhiên nổi giận đùng đùng, hùng hổ mắng nàng

“ngươi lặp lại lần nữa coi. Bổn vương thời trẻ ngọc thụ lâm phong đã

từng làm mê đảo tâm hồn bao nhiêu nữ tiên trên Thiên giới ah. Nhóc con

như ngươi lại dám chê cười bổn vương. Ngươi chẳng qua là ỷ vào tên tiểu

bạch kiểm ở Đông Lăng điện kia, ngươi có tin ta đánh hắn đến cha mẹ hắn

cũng không nhận ra hắn không?”

Các thần tiên vội xúm lại khuyên can

“Lý Thiên Vương xin bớt giận, Dao Liên cũng không cố ý nói vậy”

‘Haiz da, củ cải rau xanh, tùy theo sở thích mỗi người thôi”

“Cha mẹ Mộ quân sư là ai?”

“Nữ tiên giống như Dao Liên thích Mộ quân sư đâu phải ít, Lý Thiên Vương cần gì so đo”

“Ngươi nói vậy là không đúng rồi, chẳng lẽ Lý Thiên Vương chỉ có tiên bà bà mới thích sao?”

“Này, ngươi nói ai là tiên bà bà hả? nói”

“Nhưng mà ai nói tiên bà bà nhất định phải thích lão tiên ông, hắc, ta cũng thích Mộ quân sư nà”

“Vừa rồi còn nói thích Lý Thiên Vương là các tiên bà bà, các ngươi không thích hắn sao?”

“Ngươi nói gì vậy? cũng có thể có tiểu tiên nữ thích Lý Thiên Vương, hắn coi như là trâu già gặm cỏ non thôi, hahahah”

“…”

“…”

“Lý Thiên Vương? Ngươi có khỏe không? Chúng ta cũng không có ý đó, ngươi biết mà…”

Lý Thiên Vương hừ hừ, không kiên nhẫn đẩy đám nhiều chuyện ra, ngón tay

chỉ vào A Sơ rống lên “các ngươi rốt cuộc có phải đang giúp bổn vương

không? Nhóc con này dám nói bổn vương miệng rộng”

Mọi người an

tĩnh lại, bất đắc dĩ nhìn hắn lại thêm chút áy náy. A Sơ cảm giác được

ánh mắt của mọi người, trong lòng hơi hoảng, vội cười nói “miệng rộng

cũng đẹp mà”, thấy trong các tiên nhân có một nam tiên môi dày miệng

rộng nhưng bộ dáng cũng coi như ôn nhuận tuấn khí liền chỉ tay vào hắn

nói “ngươi xem, hắn như vậy nhìn cũng rất tuấn lãng nha”

Lý Thiên Vương vừa nhìn thấy, đỉnh đầu như muốn bốc khói, nghiến răng nói “hắn

là kim thiền” nói xong tức giận đánh vào cột đá bên cạnh “ngươi lại dám

nói bổn vương giống con cóc sao?”

Thật không may, ngón tay chỉ

đúng vào chỗ Kim thiền. A Sơ á khẩu, vội cầm lẵng hoa bỏ chạy, phía sau

vang lên tiếng kêu tuyệt vọng “Thiên Vương nói vậy là sao? oa oa, cóc

thì làm sao chứ? Cóc không đẹp trai được sao? oa oa”

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 30
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...