Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Hai Boss Yêu Nhau Hả

Chương 99

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

- Đâu có, rất bình thường.

- Người một nhà rồi có gì thì cũng từ từ nói nha!

- Chị nói gì? Em không hiểu?

- Không biết người khác thì sao nhưng chị nhìn hai người là biết đang ở bên nhau rồi

- Chị đã nhìn ra rồi thì đừng nói với ai nha! Hôm nay chắc có nhiều việc nên anh ấy vậy thôi! Chị không cần lo lắng đâu

- Được chị biết rồi

Huyền Tố tắt máy thì chợt nhớ quên hỏi sao Tịnh Kỳ hôm nay nghỉ nhưng lại tự nhủ với bản thân chắc cô ở nhà chuẩn bị sinh nhật cho chủ tịch rồi.

Dương Đằng đưa mắt nhìn Tịnh Kỳ đứng một bên nói chuyện, gương mặt của em ấy rất khác khi nói về Trạch Hải.

Tịnh Kỳ vừa cất điện thoại thì anh lên tiếng:

- Em có việc bận sao?

Tịnh Kỳ dịu dàng đi tới cúi người đỡ Dương Đằng ngồi lên dựa vào gối:

- Không có đâu, em xin nghỉ hôm nay rồi.

Cô gái nhỏ đi làm giấy tờ nhập viện của người anh trai nuôi này rồi còn đem đồ ăn trưa lên, cùng anh đi dạo ở bệnh viện.

Khi nắng vàng bị dập tắt bởi bóng đêm, bạn bè thân hữu đều tập trung tại nhà của Trạch Hải, trang trí tổ chức sinh nhật cho anh.

Tân Vĩ tò mò nhìn xung quanh hỏi Lãng Khải:

- Sao không thấy chị Tịnh Kỳ đâu hết vậy? Hôm trước chị ấy còn hỏi em về việc chuẩn bị sinh nhật cho anh Trạch Hải nữa mà

- Chắc chút nữa về cùng anh Trạch Hải

Khi Vũ Đình đang treo bong bóng nghe họ nói vậy liền cảm thấy lạ:

- Hôm nay Tịnh Kỳ xin nghỉ, không có đến tập đoàn

Giang Đông thấy mọi người tụ lại nói chuyện thì cậu cũng đi tới:

- Sao kì vậy? Có khi nào hai người họ cãi nhau rồi không?

- Họ hạnh phúc lắm mà!- Việt Bân cũng tham gia cuộc nói chuyện

Hạo Minh tay coi đồng hồ rồi nhìn ra bên ngoài, trời đã tối rồi:

- Chuẩn bị nhanh đi, sếp sắp về rồi

Nhật Quân đang ngồi trên ghế cùng bà thì đã đứng lên đi ra trước, đèn tắt đi trên tay Vũ Đình cầm một cái bánh kem lớn.

Trạch Hải nhìn căn nhà tối ôm thì cảm thấy lạ nhưng cũng dừng bước vào.

Một tiếng bùm lớn, giấy bay tung toé, mọi người cùng hát bài chúc mừng sinh nhật, Vũ Đình cầm bánh kem đã đốt nến đến trước mặt anh:

- Anh ước rồi thổi đi.

Vị chủ tịch này thấy người cầm bán kem là Vũ Đình thì lại rất hụt hẫng thổi nến qua loa cho xong.

Đèn bật lên, trước mặt ai cũng đều là người thân quen với anh nhưng lại không có người con gái yêu.

Tịnh Kỳ đang nằm ngủ quên trên ghế sofa trong phòng bệnh của Dương Đằng thì giật mình tỉnh dậy, cầm điện thoại lên coi giờ:

- Muộn quá rồi phải về nhanh mới được

Dương Đằng đang coi laptop thì thấy cô thức dậy liền quay qua:

- Em thức rồi à! Ăn ít gì đi

Cô gái liền gấp gáp ngồi lên đi qua cầm lấy laptop của người anh trai này để qua một bên:

- Anh nghĩ ngơi đi, đừng chỉ lo làm việc nữa.

Em phải về rồi

Tịnh Kỳ gấp rút chạy đi, lên xe phóng rất nhanh nhưng lại chẳng phải đi về nhà mà đến một quán thiết kế đồng hồ.

Bước xuống xe thì liền đi vào trong gặp được ông chủ:

- Ông chủ con đến nhận hàng

- Con chờ một lát được không? Một chút nữa là xong rồi, mấy ngày nay nhân viên cứ thay phiên nghỉ ông làm không kịp

- Để con giúp ông, nhanh nhanh một chút hôm nay là sinh nhật bạn trai con

Cứ loay hoay một hồi thì đã hơn 22 giờ khuya mới xong, Tịnh Kỳ đi ra khỏi cửa tiệm liền rời đi thì trên đường lại gặp một người con trai vẻ bề ngoài đẹp trai, mũi cao, vóc dáng to lớn, khuôn mặt góc cạnh, đôi mắt có màu xanh dương rất đẹp đang cầm một cái bảng giấy ghi dòng chữ PLEASE HELP ME.

Tịnh Kỳ vốn đã muốn chẳng để tâm nhưng lại nhìn vẻ mặt khẩn thiết của anh chàng ngoại quốc thì lại không kiềm lòng được mà dừng xe trước mặt anh rồi hai người dùng tiếng Anh để giao tiếp:

- Anh cần giúp gì?

- Ô! Mai mắn quá, tôi bị người khác lừa mất hết tiền bạc và đồ đạc rồi chỉ còn lại giấy tờ tùy thân thôi.

Cô gái xinh đẹp có thể chở tôi đến sân bay và cho tôi mượn tiền mua vé máy bay về nước được không?

- Mượn tiền sao? Anh có phải kẻ lừa gạt không đó!

- Không, không cô gái xinh đẹp tin tôi đi.

Tôi phải về nước gấp, có tiền  thì sẽ liền quay lại trả cho cô

Tịnh Kỳ hết sức do dự nắm chặt lấy vô lăng nhắm chặt mắt hít một hơi sâu:

- Anh lên xe đi, ngồi cho vững đó

Anh chàng này vừa lên xe ngồi thì cô đã phóng xe rất nhanh luồng lách qua những chiếc xe khác nhanh chóng, sắp qua ngày hôm sau rồi phải nhanh chóng về đón sinh nhật cùng anh ấy.

Đến sân bay, Tịnh Kỳ nhanh chóng đưa tiền cho anh nhưng anh lại chưa chịu xuống xe:

- Tôi quen đi hạng thương gia rồi nên có thể cho tôi mượn thêm một chút nữa được không?1

- Cái gì?

Tịnh Kỳ rất sửng sờ với lời nói của anh nhưng giúp người thì giúp cho chót, cô xuống xe rút tiền đưa cho anh nhưng đầy xót xa không nỡ:

- Anh nhớ quay lại sớm, tiền này quan trọng với tôi lắm!

Cô gái vừa quay người lại thì anh chàng ngoại quốc lại kéo cô lại:

- Cho tôi phương thức liên lạc của cô đi

Tịnh Kỳ đi vào trong xe lấy một tờ giấy note ghi số điện thoại của mình lại rồi đưa cho anh:

- Anh nhớ quay lại đó, tôi sắp trễ sinh nhật bạn trai rồi.

Chúc anh trở về thuận lợi

- Cảm ơn tiểu thiên sứ

Cô gái nhỏ nhắn này chỉ cười rồi khẽ gật đầu với anh, liền ngồi vào xe thì phát hiện hơn 23 giờ rồi nên đã lái rất nhanh chở về nhà.

Về tới nhà thì đã không còn ai dưới nhà nữa, Tịnh Kỳ lấy điện thoại ra xem thì nó đã tắt nguồn, đành đi nhanh vào nhà xem đồng hồ trên tay thì đã 23 giờ 40 phút.

Tịnh Kỳ mang đôi giày cao gót cố gắng chạy rất nhanh lên đến phòng Trạch Hải nhưng cửa phòng lại mở.

Cô bạn gái nhỏ này đầy ngỡ ngàng trước cảnh tượng Trạch Hải đang kề sát mặt Vũ Đình, hai tay còn đang sờ má cô.

Gương mặt hai người dường như sắp dí sát vào nhau, trán dán vào trán, Trạch Hải lại ăn nói không rõ ràng:

- Tịnh Kỳ! Em hôm nay lại bỏ mặc anh cả ngày, anh nhớ em lắm đó

Vũ Đình nghe thấy lời của người đàn ông trước mặt thì liền đẩy mạnh anh ra:

- Em là Vũ Đình, không phải Tịnh Kỳ

Cô gái rất đau lòng đôi mắt ngấn lệ  quay người chạy đi thì lại nhìn thấy Tịnh Kỳ đang đứng ngoài cửa, Vũ Đình không để ý đến Tịnh Kỳ mà chạy đi.1

Tịnh Kỳ nắm chặt tay bước chậm rãi đến bên cạnh Trạch Hải, nắm tay anh lên rồi đặt một cái hộp đặt vào, nở một nụ cười tươi:

- Chúc anh sinh nhật vui vẻ

Trạch Hải dụi dụi mắt rồi mở to mắt nhìn Tịnh Kỳ lại nở một nụ cười ngô nghê, ngốc nghếch:

- Em đúng là Tịnh Kỳ rồi.

Em đã quay về đoán sinh nhật cùng anh rồi.

Cảm ơn em nha!

- Anh mở quà ra xem đi

Anh mở cái hộp ra thì phát hiện đó là một cái đồng hồ mặt tròn, màu xanh dương đậm, bên trong có chữ HK, dây da đen.

Tuy đơn giản nhưng Trạch Hải rất thích liền đưa cho Tịnh Kỳ:

- Đẹp lắm! Anh rất thích! Em đeo vào cho anh đi

Cô bạn gái lại chiều chuộng đeo vào cho anh lúc này vị chủ tịch rất tinh mắt thấy đồng hồ trên tay cô giống hệt của mình:

- Em mua đồng hồ đôi, đúng là có tính toán

- Anh cũng còn tỉnh táo quá đó

- Anh uống say thì chỉ cần nói chuyện một chút thì sẽ dần tỉnh

Bên ngoài trời bắt đầu đổ mưa kèm thêm sấm chớp đánh rất lớn, Trạch Hải bỗng cúi người ôm chặt lấy Tịnh Kỳ, cơ thể run hết cả lên, cô bắt đầu lo lắng cũng ôm lấy anh dần ngồi xuống giường..

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 99
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...