Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Hai Boss Yêu Nhau Hả

Chương 95

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Tịnh Kỳ và Trạch Hải cùng nhau cười lên rồi lại lấy tay che miệng:

- Dạo này Vũ Hứa khó hẹn ghê! Em rủ hôm nay đến đây chơi mà Vũ Hứa nói đi cùng nhóm người Giang Đông rồi.

Không đúng nha, họ đi đâu không rủ anh sao?

- Anh nói tối nay có hẹn với chị dâu thế là không còn rủ anh nữa

Tịnh Kỳ lúc này lại thấy sạp hàng bán đồ trang trí rất đáng yêu, trong vô thức lại bỏ tay Trạch Hải ra mà đi lại đó xem.

Cùng lúc đó có một đoàn người đi qua, Tịnh Kỳ cầm một cái ly hình Doremon rất dễ thương quay lại muốn cho Trạch Hải xem mà chẳng thấy anh ở đâu.

Tịnh Kỳ ngó ngang ngó dọc vẫn không thấy anh thì liền lấy điện thoại trong túi ở váy ra gọi thì lại nghe

- Thuê bao quý khách không đủ tiền để thực hiện cuộc gọi...

Tịnh Kỳ chưa nghe xong thì đã tắt máy, mình quên nạp tiền điện thoại rồi.

Cô gái cứ thế rồi đi tiếp bỗng có một bàn tay nắm lấy tay Tịnh Kỳ, quay lại thì người đó là Dương Đằng:

- Anh Dương Đằng, không ngờ lại gặp anh ở đây

- Mỗi năm anh và em cùng với Nhã Tinh đều đến đây nhưng giờ chỉ có thể đi một mình.

Hôm nay em không đến đây cùng Trạch Hải sao?

Tịnh Kỳ có phần trầm lắng, quan sát người anh trai này, khi êm đi cùng với Trạch Hải thì anh sẽ không thích và khiến chúng ta chở nên khó xử, vì thế đã không rủ anh đi cùng nhưng mà lại làm cho anh chở nên cô độc như thế này! Tịnh Kỳ ngó đông, nhìn tây:

- Em với anh ấy bị lạc rồi

- Em dạo này sống tốt không?

- Rất tốt luôn, em vừa được tăng lương đó

- Tịnh Kỳ đúng là rất giỏi đó

- Vết thương của anh sao rồi?

- Hết rồi.

Cũng nhờ em mà anh lại có đống tiền bồi thường để đầu tư vào tập đoàn

Chỉ vài câu đơn điệu hai người lại không biết nên nói gì cứ thế mà đi trên đường trong sự im lặng.

Ai cũng chìm trong mạch suy nghĩ của mình, có nên thổ lộ tình cảm với Tịnh Kỳ nhưng em ấy cũng nhìn ra tình cảm của mình còn nhiều lần từ chối kéo.

Tịnh Kỳ hơi nhìn qua Dương Đằng, sao cứ cảm thấy anh ấy đang muốn nói việc gì đó rất trọng đại với mình, lẽ nào lại là...!Vậy mà hai người lại cùng lúc gọi tên nhau:

- Em nói đi

- Em muốn mãi mãi sau này chúng ta vẫn luôn và chỉ là anh em của nhau được không?

Dương Đằng khựng lại tại chỗ, em ấy đã nhìn ra rồi, lòng mình rõ ràng biết kết quả nhưng sao lại nhói đau như thế này.

Anh vẫn luôn giữ vẻ ấm áp, trầm lặng như không có gì nhưng bao cảm xúc của anh đã bị Tịnh Kỳ nhìn thấu.

Một người lạnh lùng, ít nói giờ lại một nụ cười rất tươi, rất vui:

- Đương nhiên rồi, em gái tốt của anh

Dương Đằng ôm lấy Tịnh Kỳ, miệng vẫn luôn nở nụ cười mà đó dường như chẳng phải là nụ cười tượng trưng sự vui vẻ.

Cùng lúc đó Trạch Hải ở một hướng, Hoàng Phong và Khả Nguyệt ở một hướng khác đã nhìn thấy cảnh tượng này.

Tịnh Kỳ cũng không ngăn anh, cũng chẳng đẩy anh:

- Anh mau tìm cho em một chị dâu đi đó, em sẽ đến uống rượu mừng của anh

Một câu nói tưởng chừng là đơn giản nhưng lại gây sát thương rất lớn, anh lúc này đã thấy Trạch Hải từ xa thì liền bỏ Tịnh Kỳ ra:

- Trung thu vui vẻ, anh đi trước đây

- Anh cũng vậy nha!

Tịnh Kỳ cứ nhìn theo anh, mong anh sẽ tìm được một cô gái tốt để yêu.

Trạch Hải đi từ phía tới Tịnh Kỳ, Hoàng Phong và Khả Nguyệt đi từ đằng trước lại.

Hoàng Phong vẫn luôn giữ một ánh mắt từ trước đến giờ nhìn Tịnh Kỳ, Khả Nguyệt lại bắt đầu buông lời chế giễu:

- Em gái đúng là hay, một lúc ở cạnh người này, một lúc ôm người kia có khi chốc lát lại lên giường cùng một người khác

Trạch Hải rất dứt khoát không hề do dự mà tát một cái rất mạnh vào mặt Khả Nguyệt:

- Cô coi chừng cái miệng của mình, phụ nữ tôi cũng đánh đó.

Cậu quản người của mình cho tốt

Trạch Hải nắm lấy tay Tịnh Kỳ rời đi, Hoàng Phong lại có chút gì đó lưu luyến với Tịnh Kỳ.

Đi được một lúc Tịnh Kỳ nắm tay Trạch Hải lại, dịu dàng nắm lấy tay anh:

- Anh không cần phải tức giận vì loại người đó đâu

- Em là ngoại lệ, anh sẽ không thể để ai gây ảnh hưởng xấu đến em

- Cảm ơn anh

Trạch Hải cởi áo khoác ngoài ra choàng cho cô, khẽ đưa tay đặt lên má cô gái nhỏ này:

- Sao lại nói những lời này rồi? Anh và em xa lạ thế sao?

- Em cũng không biết, chỉ là muốn nói một lời cảm ơn với anh.

Chúng ta còn cái gọi xa lạ sao? Anh có phải đã thấy rồi không?

- Thấy gì?

Tịnh Kỳ bước lại gần hôn vào má anh rồi ôm thật chặt lấy anh:

- Em yêu anh

Trạch Hải đưa tay lên vuốt tóc Tịnh Kỳ rồi đặt lên lưng cô:

- Anh không chấp nhất những chuyện này đâu nhưng lúc nãy em có hôn cậu ta không?1

Tịnh Kỳ kéo Trạch Hải ra nheo mày nhìn anh thì lại nở nụ cười hạnh phúc:

- Chỉ có hôn anh thôi! Lúc nãy là anh ấy ôm em, em cũng phân rõ mối quan hệ với anh ấy rồi

- Em có nói là không thích cậu ta kêu cậu ta tránh xa em ra không?

- Ai mà lại nói như thế! Anh ấy chưa từng thổ lộ tình cảm với em thì em sao nói như vậy được.

Em dùng cách của mình nói anh ấy cũng đã  hiểu rồi

Trạch Hải lại giở trò ôm lấy cánh tay của Tịnh Kỳ mà chẳng để ý những người xung quanh:

- Hiểu thật không? Có hiểu không? Lỡ cậu ta không hiểu rồi sao? Em chịu trách nhiệm đi1

Có vài tiếng ho phía sau, đôi trai gái liền phản ứng quay người lại thì thấy bác sĩ Châu Quốc An cùng với Nhã Tinh.

Tịnh Kỳ nở nụ cười gian xảo nhìn hai người bọn họ:

- Mình rủ cậu đến đây, cậu nói có duyên sẽ gặp.

Vậy cậu và bác sĩ Châu có duyên thật!

Nhã Tinh liền ngại ngùng, cười gượng gạo:

- Cậu cứ nói linh tinh

Ái Liên không biết từ đâu xuất hiện đi đến trước mặt Tịnh Kỳ:

- Chào Tịnh Kỳ và mọi người

Nhã Tinh liền phòng bị, cảm thấy khó chịu với người mới này, Tịnh Kỳ cũng thấy được biểu hiện của Nhã Tinh thì liền lên tiếng:

- Mình và Ái Liên mối quan hệ rất tốt đó

Ái Liên cảm nhận được sự khó chịu của Nhã Tinh thì liền cúi người với cô:

- Em xin lỗi chị Nhã Tinh vì đã có những lời không hay với chị

Nhã Tinh thấy mọi người bắt đầu chú ý thì cũng chỉ cười cười:

- Được rồi không gì đâu

Có một sự ồn ào quen thuộc, âm thanh dần rõ, nhìn theo hướng tạo ra sự huyên náo đó thì thấy Lãng Khải, Tân Vĩ, Hạo Minh, Vũ Đình, Việt Bân cùng đi đến chỗ Tịnh Kỳ

Họ lại gần thì có một mùi rượu nồng những người này ai nấy đều rất vui vẻ, chào đồng thanh chỉ có Vũ Đình là im lặng:

- Chào anh, chào chị dâu

Tịnh Kỳ cũng ngỡ ngàng với họ, véo nhẹ tay Trạch Hải một cái, Nhã Tinh thì cười tủm tỉm nhìn cô bạn thân của mình.

Tịnh Kỳ liền lên tiếng giải quyết cái tình huống này:

- Vũ Hứa nói đi cùng mọi người mà?

Việt Bân liền đứng ra, bước lại gần Tịnh Kỳ hơn, cười ngô nghê:

- Lúc nãy chúng em có đi uống ít rượu gần đây nên Vũ Hứa say rồi nên được Giang Đông với Tuấn Hào đưa về nhà rồi

- Uống rượu say mà lái xe à?

- Không có đâu chị, hai người đó là tỉnh táo nhất- Tân Vĩ liền vội vã giải thích

- Có gì đâu mà căng thẳng.

Đông vui vậy thì cùng nhau đi ăn một bữa đi

- Em thấy được đó- Việt Bân liền tán thành

- Mình cũng đồng ý- Nhã Tinh lên tiếng ủng hộ

- Vậy đến nhà anh Lãng Khải đi, nhà anh ấy rộng và nhiều phòng lắm- Tân Vĩ rất hào hứng

Lãng Khải gian manh đi tới khoác vai Tân Vĩ:

- Nhà anh mà từ khi nào em có quyền quyết định vậy?

- Anh sẽ đồng ý mà đúng không?

- Được rồi mọi người đến nhà tôi đi cùng nhau chơi thật vui hôm nay.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 95
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...