Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Loạn Thế Phong Vân - Phượng Tường Tam Quốc

Chương 20

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Nửa ngày sau, ta mới ổn định tinh thần: “Chí Tài huynh, tuy nói mạng do trời, nhưng có thể

cố hết sức, Tử Vân chắc chắn sẽ vì huynh mà cố, huynh cũng không thể từ

bỏ. Huynh hiện tại nhất định phải chú ý, bình thường đừng để cơ thể quá

mức mệt nhọc, chú ý nghỉ ngơi nhiều. Ăn không ngon miệng, vẫn phải dùng

bữa đúng giờ, tiêu hóa không tốt, có thể ăn ít cơm đi. Duy trì lấy thuốc trị bênh.”

Hi Chí Tài cười nói: “Yên tâm, Chí Tài không phải người không hiểu biết, chắc chắn sẽ chăm sóc chính mình thật tốt.”

Tào Tháo thở dài: “Chí Tài, ngươi nên nghỉ ngơi nhiều hơn. Đúng rồi, Văn

Nhược, Bá Ninh đâu? Khi nào trở về?” Lại một người đại tài đã tới, may

mà ta nhanh chân.

Tuân Úc nói: “Bá Ninh sắp về rồi. Ôi,

những việc này đều cần có người có sở trường xử lý. Người của chúng ta

vẫn là không đủ!” Tào Tháo cũng thở dài.

Ta tức cười nhìn bộ dáng buồn bực của bọn họ: “Chủ công, Văn Nhược tiên sinh, sự tình

không gấp được. Hiện tại chủ công đã có Văn Nhược tiên sinh xử lý việc

chính sự, Chí Tài huynh bày mưu nghĩ kế, Bá Ninh tiên sinh sở trường

pháp trị, như vậy, quân, chính, pháp đều có, cơ bản là tốt rồi. Huống

chi, người tới nhanh, nhiều cũng không phải chuyện tốt. Dù sao chủ công

mới bắt đầu, nhiều người tới sẽ không có thời gian quan sát, tốt xấu lẫn lộn, e rằng tác dụng ngược. Có câu: thà thiếu chứ không cần đồ bỏ đi.”

Tào Tháo cùng Tuân Úc đều dùng ánh mắt nhìn ta như quái vật. Hi Chí Tài

cũng cười sằng sặc: “Tử Vân, giờ ta đã tin lời chủ công, ngươi đúng là

quái tài.”

Ta không hiểu ra sao nhìn bọn họ: “Sao lại coi tôi như thế? Tôi nói sai cái gì sao?”

Tào Tháo vẻ mặt nghi hoặc nói: “Tử Vân, làm sao ngươi biết Mãn Bá Ninh là

người lo việc pháp trị? Ngươi quen biết hắn? Không thể nào!” Tuân Úc

cũng mang sắc mặt tương tự.

Ta nghĩ nghĩ, hì hì cười: “Ta có khả năng tiên đoán cùng quỷ tài mà. Có thể vừa nghe tới tên ai đó,

đã biết quá khứ tương lai người đó. Thế nào? Phục không?” Tào Tháo cùng

Tuân Úc lập tức bày ra bộ dáng không nghi ngờ gì nữa.

Ta

âm thầm buồn cười, Hi Chí Tài cười lớn bước tới, làm như muốn đánh ta:

“Nhóc con, dám cả gan nghịch ngợm như vậy, đáng đánh đòn. Còn không

thành thật khai báo đi.”

Ta cười khanh khách: “Oa, không

bị mắc mưu nha! Chí Tài huynh, chừa cho người ta chút cảm giác thần bí

đi, không nên vạch trần như thế. Như nói thật vậy: Mãn Sủng, Mãn Bá Ninh năm mười tám tuổi, đảm nhận chức đốc bưu trong quận, lấy uy trấn áp lũ

sâu làm rầu nồi canh; sau làm huyện lệnh Cao Bình, vì giết tên đốc bưu

tham quan trong quận mà từ quan bỏ đi. Chuyện của ông ta ở quê nhà vẫn

được lưu truyền, làm sao Như không biết? Mới năm trước, Như đi qua Xương Ấp, đã nghĩ vì chủ công tìm kiếm nhân tài, tiếc không thể gặp.”

Tào Tháo dở khóc dở cười: “Tử Vân, ngươi đó! Thật đúng là đứa trẻ con. Hơn

một năm không gặp, vẫn nghịch ngợm như vậy. Tháo còn tưởng ngươi thật sự có khả năng đó.”

Ta cười ồ: “Chỉ đùa một chút thôi. Ha

ha, lời nói như vậy, các người cũng tin sao? Chủ công, Như cũng muốn

thật sự có thể vừa nghe thấy tên người nào đó, đã biết ngay mọi chuyện

về họ, như vậy không cần đi ra ngoài nữa, cứ ngồi ở đây, vì chủ công lý

giải người trong thiên hạ, biết trước việc trong thiên hạ. Hì, chủ công

cũng không cần lãnh binh tác chiến, chỉ cần Như đem đám người có thể gây bất lợi cho chúng ta nói ra, chủ công sai người giết chúng, thiên hạ

liền thái bình.” Ba người đều bật cười. Tuân Úc nhìn ta, hạ một kết

luận: không câu nệ tiểu tiết, lớn gan, hành vi không kiểm soát, đùa giỡn chủ công cũng dám làm. Quả thật không phải hành vi của danh sĩ. Có

điều, lại là hạng người chân thành, thẳng thắn.

Nói cười

thì nói cười, chuyện nghiêm túc vẫn phải làm. Ta vươn vai mệt mỏi: “Chủ

công, hôm nay nói chuyện thật sảng khoái, Tử Vân mệt rồi. Ba ngày nay

khai trương hiệu thuốc, tôi liên tục xem bệnh, chưa được nghỉ ngơi. Tôi

về nghỉ một chút được không?”

Tào Tháo cười: “Cũng được,

nói một hồi đã hết nửa ngày. Tử Vân, ta đã lệnh chuẩn bị một bữa tiệc,

mời ngươi làm khách phương xa tới dùng cơm, được không?”

Ta cười hì hì: “Không cần, tôi cũng không thích uống rượu. Tôi định ngày

mai lên đường về phía bắc, hôm nay nghỉ ngơi một chút là được rồi.” Ba

người đều nhìn ta.

Tào Tháo nói : “Tử Vân, ở thêm mấy ngày đi, không cần vất vả như vậy.”

Hi Chí Tài cũng nói: “Ngươi vẫn nên ở lại đây nghỉ ngơi thêm một chút.

Hiện tại, Công Tôn Toản cùng Lưu Ngu vẫn còn chưa đánh xong, U châu loạn lạc, chờ thêm đi.”

Ta cười: “Bọn họ đánh việc bọn họ,

tôi đi việc của tôi. Mục đích lần này là vùng Liêu Tây, chỗ đó ở quan

ngoại, đường duyên hải đi rất dễ, sẽ không bị ảnh hưởng. Kỳ thực, bọn họ đánh nhau sắp xong rồi, Lưu Ngu căn bản không phải là đối thủ của Công

Tôn Toản. Bọn họ đánh nhau, khác nào thư sinh với cường đạo đánh nhau

đâu, không có gì đáng xem. Đáng tiếc, Lưu Ngu cũng là một người tốt.”

(Ngụy thư viết: Ngu tại U châu, thanh tĩnh tiết kiệm, lấy lễ nghĩa cảm

hóa dân chúng. Thời Linh Đế, thiên tai ở Nam cung, quan lại ở các châu

quận, đều giúp tiền tu bổ cung, hoặc một trăm ngàn, hoặc hai trăm ngàn,

người giàu có lấy tiền riêng, hoặc góp tiền của dân lại, nhưng kẻ bần

hàn thanh bạch không có tiền góp vào, có kẻ phải tự sát. Linh Đế thấy

Ngu thanh bần, đặc biệt không bắt xuất tiền.)

Lần này, ba người đều không dị nghị gì, bọn họ đều biết rõ kết quả này. Tào Tháo

thở dài: “Đúng vậy, Lưu châu mục cũng là người tốt. Biết làm sao, loạn

thế này… “

Hi Chí Tài lại cười nói: “Kỳ thực, thắng lợi của Công Tôn Toản, đối với chúng ta có lợi.” Ta cùng Tuân Úc đều gật đầu.

Tào Tháo cười khổ: “Tử Vân, ngươi đã từng nói, thắng lợi của Công Tôn Toản

với chúng ta không tốt, dù sao hắn với chúng ta trước mắt vẫn là địch

không phải bạn.” Ông ta không hiểu mấy ý của chúng ta.

Ta nhìn Hi Chí Tài, không nói gì. Hi Chí Tài nhìn thấy ánh mắt của ta, hắn cười: “Tử Vân, có chuyện thì ngươi nói đi, đừng nhìn ta. Chẳng lẽ ngươi muốn kiểm tra ta sao.”

Ta thở dài: “Chí Tài huynh, chủ

công nói, huynh là mưu sĩ của người, Như bất quá chỉ là thương nhân. Ở

bên cạnh chủ công chính là huynh, vẫn là huynh nói đi, Tử Vân sẽ bổ sung cho huynh được không?” Tào Tháo cười: “Hai người các ngươi thật sự là

mới gặp như đã quen vậy.”

Hi Chí Tài cười nói: “Chủ công, Tử Vân cố ý xem tôi như trò cười. Nếu như vậy, tôi sẽ nói. Không sai,

trước mắt chúng ta vẫn là đồng minh của Viên Thiệu, Công Tôn Toản cũng

đúng là địch nhân của chúng ta, chính bởi vậy. ngược lại càng có lợi.

Bởi vì Viên Thiệu chắc chắn sẽ không để Công Tôn Toản ngồi yên không để ý tới. Tuy rằng, Viên Thiệu đối với Lưu Ngu dùng thái độ bàng quan, là

bởi vì hắn còn có việc cần để ý hơn. Hắn đang nhức đầu vì Trương Yến.

Công Tôn Toản sau khi tiêu diệt Lưu Ngu, nhất định sẽ thừa cơ đánh chiếm Ký châu, cuộc chiến giữa hắn và Viên Thiệu chắc chắn không thể tránh

được. Cứ như vậy, có Công Tôn Toản kiềm chế Viên Thiệu, đối với chúng ta mà nói, đương nhiên có lợi.”

Tuân Úc cũng cười nói:

“Không sai. Viên Thiệu so với Công Tôn Toản, rõ ràng vẫn có ưu thế hơn.

Dù sao dưới tay hắn có một đám mưu thần, thực lực Công Tôn Toản không

bằng hắn. Nhưng mà, Bạch Mã Nghĩa Tùng cũng không dễ đối phó, Viên Bản

Sơ muốn lấy được U châu cũng phải mất ít thời gian. Chúng ta nhân cơ hội này có thể phát triển thêm.”

Ta thấy Tào Tháo gật đầu

tới tấp, vẻ mặt đầy ham muốn, thật không muốn quấy rầy mộng đẹp của hắn, đáng tiếc: “Chủ công, Văn Nhược tiên sinh, Chí Tài huynh, Tử Vân hiểu

rõ tâm tình của các vị, chúng ta hiện tại không nên tập trung mở rộng

địa bàn, phát triển thực lực, mà cần sự ổn định, nhất định phải ổn định. Chủ công, nói một câu khó nghe là, ngài hiện tại còn chưa không chế

được Duyện châu. Chúng ta không đủ thực lực để đối đầu với Viên Thiệu

vào lúc này, đầu tiên phải ổn định cuộc sống của mình trước đã. Phải

hiểu rằng, không có hậu phương ổn định, củng cố vững chắc, làm sao ở

tiền phương đánh trận được. Cho nên, Như không đồng ý việc mở rộng đất

đai, mà đề nghị chủ công vững bước phát triển. Chí ít, cũng ta cũng phải làm được là: người không phạm ta, ta cũng không phạm người. Đánh đòn

phủ đầu cố nhiên có thể dành được tiên cơ, nhưng lùi một bước để đánh

trả đối phương mới là lâu dài.”

Ba người nhìn nhau đều

lắc đầu. Hi Chí Tài liền nói: “Tử Vân, ngươi cũng đã biết, hiện tại

không phải hai quân đối chọi bình thường, mà là ở trong loạn tìm thắng,

xuống tay không nhanh, sẽ vuột mất cơ hội đó! Một khi Viên Thiệu cướp

lấy U châu, lại thừa cơ lấy được Thanh châu, tình cảnh của chúng ta tất

sẽ chật vật. Lợi ích trước mặt sẽ không còn quan hệ liên minh gì nữa.”

Ta cười: “Văn Nhược tiên sinh ở chỗ Viên Thiệu cũng được gần một năm, chủ

công cùng Viên Thiệu quan hệ cũng mật thiết, các người cần hiểu rõ con

người Viên Bản Sơ. Y là một kẻ gặp chuyện vô mưu không quyết đoán; làm

đại sự mà tiếc thân, thấy lợi nhỏ quên nghĩa, mưu sĩ mặc dù nhiều, thực

ra lại cản trở lẫn nhau. Y muốn hạ được Công Tôn Toản cũng phải mất năm

sáu năm. Hì, cứ cho y lấy được cả U châu, Thanh châu hai nơi, cũng chẳng qua là lấy trước chúng ta thôi, sợ cái gì? Lúc khai chiến, Viên Bản Sơ

một chút tiện nghi cũng không chiếm được đâu. Huống hồ, hiệu thuốc kế

tiếp của tôi sẽ chọn khai trương ở Nghiệp thành.”

Nghe

được phân tích của ta, ba người cũng đồng ý. Kỳ thực chỉ có ta biết, nếu Bảo Tín không thể tránh được cái chết, loạn ở Duyện châu cũng không thể tránh khỏi. Nửa năm cuối chiến tranh Từ châu sẽ bắt đầu, trong thời

gian hai năm tới Duyện châu sẽ lâm vào chiến cuộc. Tào Tháo muốn mở rộng địa bàn cũng không có khả năng. Dù sao bọn họ cũng sẽ không xảy ra sự

cố gì, ta vẫn rời đi được. Có điều, hì, phải nhanh đưa Vân ca ca mang

về, võ nghệ của huynh ấy, trong Tào doanh sẽ có cơ hội thi thố tài năng. Cho nên, việc khẩn cấp trước mắt của ta là đem Vân ca ca tới đây.

Tào Tháo nhìn ta, cười nói: “Cứ theo lời Tử Vân, chúng ta trước tiên nghỉ

ngơi chỉnh đốn, xem tình thế ra sao hãy nói. Đúng rồi, Tử Vân, con của

Tôn Kiên đang ở dưới trướng Viên Thuật, theo như ta thấy, con của hắn

không kém gì hắn, ngày sau tất thành kình địch của chúng ta. Dùng khả

năng tiên đoán của ngươi tính xem, hắn đối với chúng ta có uy hiếp gì

không?” Sao? Tôn Sách đã bắt đầu hành động?

“Chủ công,

trước mắt không cần lo lắng. Hắn dù lợi hại, cũng chỉ là tay chân của

Viên Thuật. Viên Thuật bị chủ công dọa, trong ngắn hạn sẽ không xâm phạm phương bắc. Tôn Kiên kia chết trong tay Lưu Biểu, Tôn Sách dù được lĩnh binh, cũng sẽ đi đánh Lưu Biểu, hoặc là hướng Giang Nam để phát triển,

cùng chúng ta không quan hệ, không cần để ý. Chủ công, Tử Vân thật rất

mệt mỏi! Còn nữa, khả năng tiên đoán kia đừng lôi ra nữa, tôi chỉ đùa

một chút thôi, ngài cứ nhắc mãi.”

Ba người cười ha hả, Tào Tháo cười nói: “Tử Vân, ngươi không chỉ có nghịch ngợm, còn biết làm nũng.” Ta buồn bực.

Kéo theo Hi Chí Tài trở lại hiệu thuốc, ta lần nữa cẩn thận bắt mạch cho

hắn, ôi, thật sự không còn biện pháp. Lấy ra một đống thuốc, ta dặn đi

dặn lại: “Chí Tài huynh, nhất định phải dùng đúng giờ. Phải chú ý không

được để quá mệt mỏi. Đương nhiên, ta cũng hiểu, hiện tại Tào công bên

cạnh ít người, trách nhiệm trên vai huynh nặng nề, nhưng vẫn phải chú ý

làm việc nghỉ ngơi phối hợp. Nhớ đấy.”

Hi Chí Tài cười

nói: “Tử Vân, xem tính cách ngươi cũng không phải người dài dòng, sao

nói nhiều vậy? Yên tâm đi, ta không chết dễ dàng đâu. Có điều, ta thấy

ngươi có chút hơi nhu nhược, cần phải thay đổi. Nếu không, đối với ngươi cùng chủ công đều bất lợi.”

Ta sửng sốt: “Chuyện này…. Thân thể ta có chút yếu ớt, có điều, cũng không hẳn giống nữ tử đi?” (chột dạ rồi)

Hi Chí Tài cười: “Có lẽ ngươi còn chưa chú ý tới phương diện này của mình. Tử Vân, nếu như ngươi vẫn như vậy, thân phận của ngươi không thể mãi

mãi là bí mật. Dung mạo của ngươi quá mức nhu mỹ, có lẽ vì tuổi ngươi

còn nhỏ. Ta thấy ngươi cùng chủ công quan hệ rất thân mật, e rằng về sau sẽ nảy sinh nhiều lời đàm tiếu. Tuy rằng, ngươi cố ý làm một tiểu nhân

bên cạnh chủ công để che dấu thân phận, nhưng mà, đây không phải phương

pháp tốt. Thiên hạ tài tử xuất thân từ sĩ lâm nhiều, trong đó có nhiều

người là loại quân tử đoan chính thành thật giống như Tuân Văn Nhược

vậy. Những người đó sau này về với chủ công, sẽ nhìn thấy hành vi của

ngươi. Mà chủ công vì bảo vệ ngươi, sẽ cùng họ nảy sinh xung đột, chuyện này đối với ngươi hay chủ công đều không tốt. Dĩ nhiên, trừ phi kế

hoạch của ngươi đã sắp hoàn thành, hoặc là ngươi cùng chủ công bỏ qua kế hoạch này đi.

Ta hít vào một ngụm khí lạnh, không sai,

ta vốn là nữ, dù giả dạng thế nào, luôn có chút tật của nữ tử. Nếu như

thật sự bị hiểu lầm là nam sủng của chủ công thì thảm rồi: “Không sai,

là do ta không để ý, đa tạ Chí Tài huynh nhắc nhở. Ta về sau trước mặt

người khác nhất định chú ý hành vi. Về phần dung mạo, ta không có biện

pháp, hì chờ ta lớn thêm hai tuổi, hẳn là thân thể sẽ cường tráng hơn

chút ít!” Hi Chí Tài cười, cáo từ ra về.

Ta sắp xếp hiệu

thuốc xong hết mọi việc, đặc biệt dặn bọn họ nhất định phải đưa dược

liệu đặc biệt (lương thực) từ nơi khác tới chỗ Tuân đại nhân đúng lúc.

Về phần tiền thuế đóng lên trên, không chỉ có không được chậm trễ, mà

còn phải nộp nhiều gấp đôi các thương hộ khác. Mấy thuộc hạ đều là người cũ của Tào Tháo, sao lại không hiểu ý của ta? Dĩ nhiên gật đầu đồng ý.

Ta không chậm trễ nữa, ngày hôm sau liền quất ngựa nhằm hướng bắc lên

đường.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 20
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...