Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Trăng Sáng Chiếu Lầu Tây

Chương 1

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

(Tía nói, thích một

người không nhất định phải lâu như trời đất, chỉ cần thích thật lòng,

thích đậm sâu thì bất kể sống chết, người này đều sẽ ở trong lòng con,

mãi mãi bên con).

Mùa xuân, tháng ba, gió tuyết ngừng, bão cát đại mạc bắt đầu thổi.

Lúc đó khái niệm bão cát còn chưa xâm nhập lòng người, bất kể quân Đại

Lương hay là quân Đại Sóc đều không có ý thức bảo vệ cỏ cây. Nhiều năm

chinh chiến, gót sắt chiến mã đào ra vô số hố đất khó coi trên thảm cỏ

vốn tốt tươi.

Cũng bởi vì nhiều năm chinh chiến nên trăm họ hai

nước không có tâm tình gì đến nơi biên hoang chiến loạn này trồng trọt,

vì vậy khu vực dưới Dị Thiên Nhai có vị trí rất tốt lại vẫn luôn hoang

vu, cỏ cây tiêu điều, mùa đông còn đỡ, vừa đến mùa xuân sẽ tỏ ra cực kì

thê lương.

Không nhìn ra bất cứ thứ gì liên quan đến "xuân về hoa nở, trăm hoa khoe sắc", cùng với những cơn gió lớn còn chưa hề ấm áp,

cát vàng bay đầy trời che kín thái dương, tướng sĩ hai quân không thể

không trang bị khẩu trang chống gió, cả khuôn mặt bị che kín mít, chỉ lộ ra hai con mắt để quan sát.

Kì thực nếu không phải để đi đường

không lao vào tướng quân, đi vệ sinh không rơi xuống hố phân thì đại đa

số binh sĩ còn muốn che nốt cả hai mắt lại. Những hạt cát vàng li ti dày đặc như sương bay đến rợp trời ngập đất, chỉ đứng một lát lông mi đã

bám đầy cát bụi, hai mắt cay xè, nước mắt giàn giụa, cực kì ảnh hưởng

đến thị lực.

Ở đây chỉ toàn là hoang mạc cát vàng, nhưng thảo

nguyên Dã Tây cách Dị Thiên Nhai năm mươi dặm lại xanh mơn mởn, bãi cỏ

xanh biếc như một tấm thảm nhung trải dài, vô số đóa hoa nhỏ màu trắng

xanh nở rộ như bầu trời đầy sao điểm xuyết trên thảm nhung đong đưa dưới ánh mặt trời trêu chọc những con ngựa đi qua. Lấy sông Thú làm biên

giới, cả khu vực này là một đồng cỏ đất đai màu mỡ, loại cỏ thiên nhật

tốt tươi nở đầy hoa nhỏ màu trắng xanh này là đồ ăn mà đàn ngựa hoang

thảo nguyên thích nhất.

Hôm đó là một ngày nắng đẹp, trời quang

vạn dặm, đúng giữa mùa cỏ thiên nhật tươi tốt nhất. Đột nhiên có tiếng

sấm rền nổi lên phía xa xa, tiếng sấm dường như vang lên từ dưới mặt

đất, cả đồng cỏ lớn như vậy cũng phải run rẩy. Đám thỏ hoang, chồn cỏ,

chuột nhắt và rất nhiều loài vật nhỏ không biết tên tới tấp dừng ăn,

dỏng tai lắng nghe, vẻ mặt bất an nhìn về phía cuối đồng cỏ mênh mông

bát ngát.

Sấm sét còn chưa đến, gió bụi đã nổi lên.

Một

vệt dài năm màu sặc sỡ xuất hiện phía ven đồng cỏ xa xôi kéo theo cát

bụi cuồn cuộn như một tia sét đánh tới với tốc độ cực nhanh.

Gần

đến trước mặt mới thấy rõ đây lại là một đàn ngựa do vô số những con

tuấn mã cao lớn uy mãnh màu sắc khác nhau tạo thành, như một con sóng

lớn tràn đê mà vào, uy thế kinh người.

Đàn ngựa lao nhanh chẳng

mấy chốc đã đến nơi, vô số vó ngựa lạnh lùng đạp lên đồng cỏ, đạp nát

những ngọn ngỏ vươn cao, như muốn đạp vỡ cả đồng cỏ này.

Ở vị trí đầu mũi tên chính giữa con sóng lớn, một con ngựa to màu đỏ tía cực kì

nổi bật, thân cao chân dài, lông bờm óng mượt, những cơ bắp chứa đầy sức mạnh lấp loáng dưới ánh nắng. Tốc độ của đàn ngựa đã cực nhanh nhưng

con ngựa màu đỏ tía này vẫn chạy rất nhàn hạ ở vị trí dẫn đầu, dường như nó đang cố gắng hạn chế tốc độ của mình, dẫn theo đàn ngựa chạy đến khu vực cỏ thiên nhật tươi tốt nhất trên đồng cỏ.

Đàn ngựa hoang thảo nguyên Dã Tây vang danh thiên hạ, quả nhiên bất phàm.

Cách đó không xa, trên dốc núi cao có bốn con tuấn mã. Trong tiếng vó ngựa

như sấm rung trời, những con ngựa này vẫn hoàn toàn không loạn, bốn vó

đứng vững vàng trên sườn dốc, ngay cả nhịp thở cũng không hề thay đổi,

cũng bình tĩnh như những người đàn ông ngồi trên lưng chúng.

Bốn

người bốn ngựa đứng yên lặng trên dốc cao nhìn đàn ngựa hoang cuồn cuộn

chạy qua như một cơn sóng lớn. Một người đàn ông trong số họ lộ vẻ kinh

ngạc và thèm muốn, không nhịn được cất tiếng khen: "Ngựa tốt!"

Dường như có thể nghe thấy lời khen ngợi, con ngựa màu đỏ tía hất đầu, cất vó, ngày càng kiêu ngạo đắc ý.

Nhìn con ngựa màu đỏ tía rõ ràng là con ngựa đầu đàn của đàn ngựa hoang,

khóe miệng người đàn ông mặc nguyên bộ đồ đen, mắt lặng như nước đứng

đầu lộ ra một nụ cười cực nhạt, cúi xuống bên tai con ngựa đen tuyền

cũng rất to khỏe của mình nói nhỏ: "Truy Phong, chạy đua với nó nào!"

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 1
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...