Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Trăng Sáng Chiếu Lầu Tây

Chương 41

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Loan Loan một chiêu đắc thủ, sau khi đáp xuống đất lập

tức kéo cậu bé ra phía sau, mũi chân khẽ điểm, một lần nữa bay lên trời, Li Quang sáng ngời chém về phía gã mắt chuột.

Lúc trước gã mắt chuột này dùng mọi cách hành hạ hai mẹ con, Loan Loan

đã hận nghiến răng nghiến lợi, lúc này Li Quang vừa ra chính là sát

chiêu, hoàn toàn không để lại bất cứ đường sống nào, một chiêu bao trùm

tất cả ba mươi sáu đại huyệt trên người hắn.

Tốc độ người lao tới quá nhanh, gã mắt chuột chỉ thấy hoa mắt, đồng đội

đã bị vỡ đầu mà chết. Sau đó ánh đao lóe lên chém thẳng về phía hắn, cực kì sắc bén mạnh mẽ, lại khiến hắn không có bất cứ khả năng chống đỡ

nào. Cản cũng không thể cản được, gã mắt chuột cuống lên, vội vàng đưa

tay kéo một thủ hạ bên cạnh đến trước mặt.

Phụp một tiếng, đao ý không gì cản nổi, Li Quang sắc bén vô cùng, lập

tức chém gục gã xui xẻo bị kéo đến đao này. Gã mắt chuột hoảng hốt, nhân cơ hội quay đầu bỏ chạy, không cần biết mấy kẻ còn lại sống chết thế

nào.

Loan Loan hận hắn lòng dạ độc địa, sao chịu để hắn chạy thoát, mũi chân lại điểm xuống, lập tức theo sát...

Bên này, Lâu Dự bay tới như chim ưng bay lên trời cao, tốc độ nhanh như chớp, ánh đao lóe sáng chém về phía mấy kẻ còn lại.

Chàng ra tay đặc biệt tàn nhẫn, không cho đối phương một chút cơ hội

phản kháng nào, gần như một đao một người. Đối phương chỉ cảm thấy trước mắt có bóng đen lay động, ngay cả mặt kẻ thù còn không thấy rõ ràng đã

bị chém đứt cổ họng, ôm vết thương máu chảy như suối, đau khổ căm hận,

lại không nói được một chữ nửa câu, đừng nói gì đến chuyện cất tiếng

cảnh báo.

Loan Loan theo sát gã mắt chuột, thân pháp phát động, gã mắt chuột đâu

phải đối thủ của cô bé. Chỉ sau hai ba lần tung người, Loan Loan đã đuổi tới sau lưng gã mắt chuột, một cước đá hắn ngã sấp xuống đất, vung đao

đang định chém xuống.

Gã mắt chuột lăn tròn trên mặt đất, nhân thể nằm sấp xuống, không ngừng

khấu đầu cầu xin tha thứ: "Thiếu hiệp tha mạng, thiếu hiệp tha mạng!

Trong nhà tiểu nhân còn có mẹ già tám mươi tuổi, tiểu nhân chết không có người phụng dưỡng, xin thiếu hiệp tha cho cái mạng chó này".

Loan Loan sửng sốt, Li Quang dừng lại giữa không trung, nhất thời có chút do dự.

Lâu Dự thầm nghĩ không tốt, thân thể trên không trung cưỡng chế xoay

người, như tên rời cung bắn về phía gã mắt chuột, ánh đao lóe lên chém

về phía cánh tay hắn.

Nhưng đã chậm một bước.

Thừa dịp Loan Loan đang sững sờ, gã mắt chuột lấy ra một ống tên lệnh từ sau lưng, lén lút kéo mạnh. Vù một tiếng, một mũi tên lệnh mang theo

tiếng xé gió sắc bén chói tai bay lên, nổ tung trên không trung, âm

thanh vang vọng năm dặm xung quanh đều có thể nghe thấy.

Một giây sau, đao của Lâu Dự chuyển hướng giữa không trung, không lưu tình chút nào lướt qua cổ hắn, một đao mất mạng.

"Người này quá xấu". Thấy tên lệnh bay lên, Loan Loan biết mình đã gây ra họa, vừa tức vừa giận liên tục giậm chân.

"Ngã một lần, khôn hơn một chút, có buồn cũng vô dụng". Lâu Dự quyết

định thật nhanh, xoay người kẹp cậu bé vào nách, nói: "Số đông quân Sóc

sẽ nhanh chóng đuổi tới đây, ngươi dìu mẹ nó, chúng ta chạy mau".

Loan Loan ờ một tiếng, cài Li Quang vào bên hông, nâng người phụ nữ trung niên dậy, vội vã chạy theo phía sau Lâu Dự.

Lâu Dự kẹp cậu bé chạy phía trước, Loan Loan dìu phụ nữ trung niên chạy

phía sau. Người phụ nữ trung niên đó đã bị thương, mặc dù mạnh mẽ nén

đau đớn không nói câu nào, nhưng dù sao máu chảy quá nhiều, sức mạnh

không đủ nên bước chân vẫn lảo đảo, chạy rất khó khăn.

Chưa chạy được bao lâu đã nghe thấy tiếng bước chân hỗn loạn vang lên

phía sau. Từ tiếng bước chân có thể tính được truy binh nhiều đến hơn

một trăm người.

Lấy một địch trăm? Đó chỉ là truyền kì.

Lâu Dự tự biết không thể cứng đối cứng, đành phải đẩy nhanh tốc độ, tập trung tinh thần chạy trốn.

Đáng thương cho Loan Loan và Lâu Dự đều có khinh công tuyệt đỉnh, nhưng

phải mang theo phụ nữ trẻ em, khinh công hoàn toàn không thể thi triển,

chỉ có thể dựa vào sức chân, mạnh mẽ triển khai một cuộc thi chạy với

truy binh trong rừng sâu núi thẳm này.

Hai người xuyên rừng gạt cỏ chạy khoảng thời gian ăn một bữa cơm. Lâu Dự còn đỡ, chàng có nội lực thâm hậu, hít thở vận hành một tiểu chu thiên, hơi thở đều đặn, mặc dù dưới tay kẹp một cậu bé mà vẫn chạy nhanh hơn

cả thỏ, không thấy có biểu hiện mệt mỏi.

Loan Loan lại tương đối mất sức, khuôn mặt đỏ bừng, hít thở hồng hộc,

dìu phụ nữ trung niên lảo đảo tiến lên, tụt lại sau Lâu Dự một quãng xa.

"Thiếu hiệp đừng lo cho tôi, tự mình chạy đi, chỉ xin thiếu hiệp mang Hổ nhi ra ngoài bình an, đừng lo cho tôi". Người phụ nữ trung niên vùng

vẫy muốn thoát khỏi Loan Loan.

Loan Loan đâu chịu buông ra, lại giữa chặt hơn, gần như là kéo người phụ nữ trung niên, cắn răng chạy tiếp.

Lâu Dự chạy một hồi, chợt thấy không đúng, quay đầu nhìn lại, Loan Loan

đã tụt lại sau lưng mình mấy chục mét. Chàng không khỏi thở dài, đành

phải quay trở lại, thả cậu bé đang kẹp dưới nách xuống, nói với Loan

Loan: "Ngươi đến cõng nó".

Nói xong chàng ngồi xuống, nói với phụ nữ trung niên: "Ta cõng ngươi".

Phụ nữ trung niên lo sợ không yên, đâu chịu nghe lời, liên tục xua tay,

nói: "Không được không được, như thế là làm nhục thiếu hiệp".

"Đừng khách khí, có gì đâu mà nhục". Lâu Dự không cho bà ta nói nữa,

không nói không rằng kéo bà ta lên lưng, đứng dậy hít sâu một hơi, hai

chân phát lực, chạy có thể nói là không kém ngựa phi.

"Đúng là chết mất thôi". Loan Loan hít sâu mấy hơi, điều hòa lại nhịp

thở dồn dập, bắt chước Lâu Dự cõng cậu bé lên rồi chạy theo Lâu Dự, dùng hết sức bình sinh chạy như điên.

Mặc dù chạy mệt thở hồng hộc, tính mạng cũng rơi mất đến nơi, nhưng nhìn bóng lưng đang ra sức chạy trốn như thỏ của Lâu Dự, cuối cùng Loan Loan lại không nhịn được bật cười.

"Này, tôi nói này, có phải đây là lần đầu tiên ông phải chạy trối chết không?"

Lâu Dự không quay đầu lại, chạy hết sức chăm chú: "Ờ".

"Nhìn ông chạy chật vật như vậy, tôi cảm thấy rất thú vị, ha ha ha". Loan Loan vừa thở hổn hển vừa cười suýt nữa đứt hơi.

"Thú vị cái đầu nhà ngươi!" Lâu Dự thầm mắng một câu cửa miệng của Triệu Vô Cực. Nghe thấy tiếng bước chân phía sau càng ngày càng gần, trong

tình thế cấp bách đã tính đến chuyện tìm một chỗ giấu Loan Loan và hai

mẹ con này, còn mình thì dẫn truy binh đi.

Đang nhìn trước ngó sau, đột nhiên chàng nghe thấy người phụ nữ trung

niên nói: "Thiếu hiệp, chạy một đoạn nữa lên trên núi sẽ nhìn thấy một

chiếc cầu gỗ, qua cầu gỗ chính là bãi săn của người Sơn Dương chúng tôi. Truy binh có nhiều hơn nữa cũng có thể cầm cự được một thời gian".

Lâu Dự nghe vậy mừng rỡ, không nói một lời, quay đầu chạy lên trên núi.

Càng chạy lên cao càng nghe rõ tiếng nước ầm ầm, dường như gần đó có một con thác lớn từ vách núi cao chảy xuống. Một lát sau tiếng nước đã ầm

ầm như sấm, người phụ nữ trung niên cao giọng nói rất hưng phấn: "Đến

rồi đến rồi, chính là nơi này".

Lâu Dự và Loan Loan đưa mắt nhìn lại, đồng thời há hốc mồm. Đây... đây... đây chính là cầu?

Bốn người đứng bên một vách núi dốc đứng, dưới chân mây trắng lượn lờ,

cúi đầu chính là vực sâu vạn trượng, nhìn không thấy đáy. Một thác nước

từ khe núi trút ra như hàng vạn con ngựa ầm ầm lao xuống, bắn ra vô vàn

những giọt nước li ti, dệt thành một tấm màn nước trắng mịt mờ bao phủ

khắp nơi.

Một cây cầu gỗ, nói là cầu thì đúng là đánh giá nó cao quá, trên thực tế chỉ là một thân cây cực dài cực to được đẽo gọt chút ít, thậm chí ngay

cả cành lá cũng chưa chặt hết, cực kì nguyên thủy chất phác vắt ngang

qua khe núi phía trên thác nước, bị tiếng thác đổ như búa đập sét đánh

chấn động làm cành lá rung rinh, dường như có thể rơi xuống bất cứ lúc

nào.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 41
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...