Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Nữ Phụ Muốn Làm Quả Phụ

Chương 48

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

"Vậy tối nay bà phải làm nhiều món ngon để bồi bổ cho Khanh Khanh nhé."

"Được, tôi đi chuẩn bị ngay đây!"

Tư Tư chạy đến bên chân Kỷ Khanh Khanh, nó ngước đầu nhìn cô rồi vẫy vẫy đuôi, hiển nhiên là vẫn còn nhớ cô.

Kỷ Khanh Khanh ngồi xuống vuốt ve đỉnh đầu của Tư Tư, "Bé Tư Tư, mới một tháng mà em đã bị dì Bùi nuôi tròn quay rồi."

Tư Tư vô cùng ngoan ngoãn dụi vào lòng bàn tay cô.

"Bé ngoan."

Lục Lệ Hành từ ngoài bước vào, trợ lý bước sau lưng khiêng vali của Kỷ Khanh Khanh lên lầu, sau đó anh nói vài câu rồi nhìn Kỷ Khanh Khanh thật sâu, rồi cũng bước lên lầu vào thư phòng.

Khi dì Bùi đang chuẩn bị cho bữa cơm tối, Kỷ Khanh Khanh kể cho Lục lão tiên sinh vài chuyện thú vị ở đoàn làm phim.

"A đúng rồi, ông nội ơi, cháu có mua cho ông vài món quà đó."

"Con bé này thật là, về nhà là tốt rồi còn quà cáp gì nữa chứ?" Tuy ông nói vậy nhưng trên mặt lại hoàn toàn không có chút nào không vui.

"Đây là rượu thuốc đặc sản nơi cháu đóng phim, nghe nói công dụng chữa đau nhức xương khớp rất hiệu quả, cháu đã hỏi qua bác sĩ, hoàn toàn không có tác dụng phụ, nếu như ông đồng ý vậy thử sử dụng xem sao."

Lục lão tiên sinh tủm tỉm cười nhận lấy, "Được, ông nội nhận".

"Lão tiên sinh, phu nhân, cơm tối đã chuẩn bị xong rồi." Sau đó dì Bùi cười bước lên lầu, "Để tôi gọi thiếu gia xuống ăn cơm."

Cơm tối dì Bùi nấu gần như toàn là món Kỷ Khanh Khanh thích, Lục lão tiên sinh và dì Bùi không ngừng gắp thức ăn vào trong chén cơm của cô, một bên than cô gầy quá phải ăn nhiều một chút.

Kỷ Khanh Khanh đưa mắt nhìn Lục Lệ Hành, ánh mắt có vẻ như muốn hỏi rằng 'Không phải tôi mập sao'.

Lục Lệ Hành vờ như không thấy, tập trung ăn cơm.

Được ăn món ăn dì Bùi nấu, Kỷ Khanh Khanh ăn rất nhanh, như bù lại một tháng qua cô mới dừng lại.

Ăn cơm tối xong, Lục lão tiên sinh và dì Bùi đem lí lẽ ra nói hai vợ chồng nên tiểu biệt thắng hôn nhân, thậm chí còn không quên dắt Tư Tư đi.

Kỷ Khanh Khanh phải di chuyển đường xa nên rất mệt, sau khi cô lên lầu rồi tắm táp xong, quần áo cũng không buồn thay, mơ mơ màng màng nằm lên giường.

Lục Lệ Hành ngồi ở ghế sôpha đọc sách, nhìn thấy Kỷ Khanh Khanh bước vào anh nhướn mày, sau khi nhìn cô lại tập trung đọc sách.

Ngay lúc Kỷ Khanh Khanh chìm vào giấc ngủ, bên tai nghe thấy giọng nói của Lục Lệ Hành.

"Cô có đóng cảnh hôn đúng không?"

Kỷ Khanh Khanh đã buồn ngủ lắm rồi, khi cô nghe thấy giọng của Lục Lệ Hành gần như không thể lọt vào đầu nữa, chỉ vô thức miễn cưỡng ừ một tiếng, xem như trả lời.

Lục Lệ Hành âm thầm nghiến răng, giọng dần lạnh xuống, "Cô không ngại à?"

Cả hai mắt của Kỷ Khanh Khanh mở cũng không lên nổi, chỉ lộn xộn ừ đại một tiếng.

Trang sách trên tay Lục Lệ Hành bị ấn sâu.

Minh tinh đóng phim, hôn cũng là diễn nên tính toán cái gì.

Huống hồ anh và Kỷ Khanh Khanh ngoại trừ mối quan hệ hôn nhân, lại không có cơ sở tình cảm, sao anh có thể can thiệp vào công việc của cô?

Không thể như vậy.

Bọn họ chỉ giúp đỡ lẫn nhau.

Lục Lệ Hành suy nghĩ mình nên rộng lượng tha thứ.

Anh tiếp tục cúi đầu đọc sách, nhưng hàng chữ có vẻ như trở nên tối nghĩa, một câu cũng không đọc vào.

"Kỷ Khanh Khanh này."

Một lát sau Kỷ Khanh Khanh xoay người lại, cố gượng mở căng mí mắt nhìn anh. "Sao thế?"

"Cô đã là con dâu của nhà họ Lục, sau này ở bên ngoài nên chú ý một chút, tránh bị người ngoài gièm pha."

Cơn buồn ngủ của Kỷ Khanh Khanh giảm hơn phân nửa, cẩn thận suy ngẫm lại lời của Lục Lệ Hành.

Lời của anh rất kỳ lạ, cứ như cô là một người con gái không tuân thủ phép tắc thông đồng làm bậy ở bên ngoài vậy.

Cô ngồi dậy, nhìn anh, "Tôi làm sao?"

"Cô cùng diễn viên khác diễn cảnh hôn môi vốn là công việc của cô, nhưng cô có nghĩ đến ông nội không, nếu như ông nhìn thấy ông sẽ nghĩ thế nào đây." Lục Lệ Hành ngẩng đầu nhìn cô, trầm giọng nói: "Ông nội không phải như người trẻ tuổi, không thể tiếp nhận tư tưởng của thanh niên bây giờ nữa, cho nên về sau cô có phần diễn hôn nhau, hoặc là tìm cascadeur hoặc là trực tiếp bỏ cảnh đó."

"Tôi có thể giải thích với ông nội, tôi và Tưởng Tố hôn nhau chỉ là..."

Lục Lệ Hành cất cao giọng, cắt ngang lời cô: "Cô giải thích cái gì? Cô cùng người ta môi chạm môi rồi còn giải thích cái gì nữa?"

Kỷ Khanh Khanh lặng nhìn anh một hồi lâu.

Tại sao anh lại kích động đến như vậy?

Cô bước xuống giường, đi đến trước mặt anh, sau đó đột nhiên lên tiếng: "Ngài Lục à, anh như thế này không phải là đang ghen chứ?"

Lục Lệ Hành ngây ngốc, sau đó bật cười, đặt cuốn sách trên tay qua một bên.

"Tôi ghen ư? Tôi ghen với ai? Ghen với Tưởng Tố à? Tôi nói ghét hắn ta và cô hôn môi à? Kỷ Khanh Khanh, cô..."

Kỷ Khanh Khanh buồn thiu tiếp lời: "Có biết xấu hổ không?"

Mấy từ này đều là những lời Lục Lệ Hành thường nói, luôn dùng trên người của cô.

Có lẽ cô đúng là không biết xấu hổ nhưng so với Lục Lệ Hành còn không hiểu lòng mình, huống hồ là cô nào không biết thẹn chứ?

Cô chính là đầu gỗ, nhưng một tháng qua cô nhận ra Lục Lệ Hành thích mình.

Trong vòng hơn một tháng, Lục Lệ Hành dõi theo cô đóng phim, thay cô lên tiếng, gọi video một tháng không gián đoạn, cái này không phải chính là thích cô sao? Vậy mà còn bày đặt giả vờ trước mặt cô!

"Nếu anh không ghen thì tốt, tự tôi sẽ đi giải thích rõ ràng với ông nội, đóng phim nào có thể tránh khỏi cảnh hôn nhau? Không có cảnh hôn thì bộ phim cũng không khai thác được nội tâm nhân vật!"

"Cô còn nguỵ biện à?"

"Đôi khi kịch bản sẽ yêu cầu hôn nhau khi cảm xúc lên cao trào, tình huống tôi và Tưởng Tố cũng vậy, anh ta dùng nụ hôn để diễn tả cảm tình đặc biệt đến với nữ chính. Nếu như..." Kỷ Khanh Khanh nhìn anh, "Nếu như anh nói thế, sau này tôi sẽ không diễn cảnh hôn nữa, tôi sẽ ghi nhớ lời anh, không đóng."

Lục Lệ Hành cố gắng bình tĩnh, nhìn ánh mắt Kỷ Khanh Khanh như có hàm ý, lần đầu tiên anh có cảm giác không thể khống chế được cảm xúc của mình.

"Kỷ Khanh Khanh, tôi cho cô biết, cô đừng có nghĩ ngợi lung tung, tôi chỉ đứng ở góc độ của ông nội mà cân nhắc thôi, tôi và cô không hề có tình cảm, tôi cũng không có hứng thú với cô, giữa hai chúng ta chỉ có hôn ước, càng không tiến thêm một bước nào nữa!"

"Anh không có hứng thú với tôi?"

"Không có!"

"Anh cũng không thích tôi?"

"Không hề thích!"

Đúng là mạnh miệng.

Cô biết rõ Sếp Lục đang sĩ diện, nên cũng cho qua, "Được được được, tôi đã biết, vậy ngài Lục này, nếu không có việc gì nữa thì tôi đi tắm trước đây."

Cô nói xong xoay người bước đến phòng tắm.

-『Cảnh! Báo! Tử! Vong! Mời ngài hôn vợ mình, ít nhất 3 nơi khác nhau trên thân thể.』

"Không hôn! Đi mà trừ HP đi!"

-『Nhắc nhở thân thiện, HP của ngài không còn đủ để trừ, nếu ngài không tiếp nhận nhiệm vụ sẽ bị chết tại chỗ. Ngài có nhận không?』

__________

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 1: Dại gì không cưới
Chương 2
Chương 3: (tiếp): Lục Lệ Hành có ảo giác họ đang dự tang lễ của mình
Chương 3
Chương 3: Lục Lệ Hành có ảo giác bọn họ đang dự tang lễ của mình (1)
Chương 4
Chương 4: Nên chuẩn bị tang lễ thì hơn (1)
Chương 5
Chương 5: Lục Lệ Hành không muốn nói chuyện (1)
Chương 6
Chương 6: Hy vọng từ nay về sau mỗi ngày đều nghe thấy cô gọi tôi "Ông xã."
Chương 6: (tiếp)
Chương 7
Chương 7: Anh yên tâm.
Chương 8
Chương 9
Chương 9: Cảnh báo tử vong
Chương 10
Chương 10: Sinh tồn đối với anh thật sự vô tình
Chương 11
Chương 11: Chúng ta... Ngủ một đêm?
Chương 12
Chương 12: Lục Lệ Hành!!! Anh lưu manh!!!
Chương 13
Chương 13: Lục Lệ Hành sao lại không chết?
Chương 14: (tiếp)
Chương 14
Chương 14: Vợ chồng ân ái, bắt đầu phải tập gọi "Ông xã".
Chương 15
Chương 15: Hừ! Lưu manh!!!
Chương 16
Chương 16: Cô có biết xấu hổ không hả?
Chương 17
Chương 17: Nghe nói cô muốn ly hôn với tôi? (1)
Chương 17: (2) : Nghe nói muốn ly hôn với tôi?
Chương 18
Chương 18: Quẹt thẻ của tôi.
Chương 19: Thích gì cứ tuỳ ý chọn!
Chương 19
Chương 20
Chương 20: Cô bồ nhí của nhà giàu mới nổi- Lệ Hành
Chương 21
Chương 21: Cảnh báo tử vong
Chương 22
Chương 22: Ông xã, bọn họ bắt nạt em.
Chương 23
Chương 23: Đánh rất hay! Ông xã em quá đẹp trai! (1)
Chương 23: (tiếp)
Chương 24
Chương 24: Là may mắn.
Chương 25
Chương 25: Cảnh báo tử vong
Chương 26
Chương 26: Chính là kiểu ôm công chúa (1)
Chương 26: (tiếp)
Chương 27
Chương 27: Suỵt, cô ấy đang ngủ.
Chương 28
Chương 28: Bàn chuyện hôn lễ (1)
Chương 29
Chương 29
Chương 30: (3)
Chương 30
Chương 30: (1)
Chương 30: Tại sao Ngô Ngạn Tổ lại ở trên giường của tôi?
Chương 30: (2)
Chương 31: (1)
Chương 31: (2)
Chương 31
Chương 32
Chương 32
Chương 33
Chương 33
Chương 34: (1)
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37: Nhưng mà em vẫn yêu anh, Lục Lệ Hành!!! (2)
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41: (1): Lục Lệ Hành nấu ăn.
Chương 41: (2): Lục Lệ Hành nấu ăn.
Chương 41: Lục Lệ Hành nấu ăn (3)
Chương 41
Chương 42: Không ăn (1)
Chương 42: Không ăn
Chương 42: (2): Không ăn.
Chương 42
Chương 43: (2)
Chương 43
Chương 44: (1): May mắn cô có người chồng thông minh nhất thế giới này!
Chương 44
Chương 45: (1): Đừng bức anh phải phá huỷ cả công ty của cậu!
Chương 45: (2): Đừng bức anh phải phá huỷ cả công ty của cậu!
Chương 45
Chương 46
Chương 46: (1)
Chương 46: (2)
Chương 46: (2)
Chương 47
Chương 47
Chương 47: (2)
Chương 48
Chương 48: (1)
Chương 48: (2)
Chương 49
Chương 49
Chương 50
Chương 50
Chương 51
Chương 51
Chương 52
Chương 52
Chương 53
Chương 53
Chương 54
Chương 54
Chương 55
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 48
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...