Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Nữ Phụ Muốn Làm Quả Phụ

Chương 17

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Edit: phuongchuchoe

"Huống chi việc cô ta tự sát không liên quan gì đến tôi hết, tôi chỉ có thể nói thật sự rất lấy làm tiếc, nhưng cậu cũng không cần thiết phải khuyên tôi nên rộng lượng, lúc trước Thẩm Vi Vi bức tôi đến mức kém chút nữa phải bán thân, cậu có thương hại tôi không?"

Lục Lệ Đình ánh mắt nặng nề nhìn cô, đánh giá cô phảng phất như chưa từng quen biết.

Hồi lâu, trong miệng mới nói ra một câu, "Kỷ Khanh Khanh, cô thật sự đã thay đổi."

A?

"Cô trước kia không phải là người như vậy, mặc dù trước kia cô tham tiền, nhưng rất hiền lành, sẽ tha thứ, sẽ không có lòng dạ hẹp hòi, showbiz thật sự đã thay đổi cô..."

"Thật ngại quá, tôi không hề thay đổi, tôi trước nay đều là vậy." Kỷ Khanh Khanh đánh tan ảo tưởng của hắn, "Tôi tham tiền, anh hai cậu có tiền, cho nên tôi vì tiền mà gả cho anh hai cậu, cậu âu yếm nói Thẩm Vi Vi không tham tiền, bởi vậy cô ta ở bên cạnh cậu, hai người có một tình yêu cao quý thuần khiết thật khiến người ta ghen tị, hai người đúng là một đôi trời sinh, tôi chân thành chúc phúc cho hai người cả đời bách niên giai lão!"

Tuyệt đối đừng gây hoạ cho người khác.

Lục Lệ Đình mặt âm trầm nhìn cô, "Kỷ Khanh Khanh! Cô hối hận rồi đúng không? Cô ghen tị với cô ấy đúng không? Cho nên cô liền gây sự không chấp nhận bỏ qua cho cô ấy có đúng không hả!"

Kỷ Khanh Khanh kiếp sợ thất sắc nhìn Lục Lệ Đình, "Lục Lệ Đình, cậu lại suy nghĩ miên man cái gì rồi, tôi hối hận? Tôi bị điên hả? Anh trai cậu vừa có tiền lại còn đẹp trai hơn, mắt tôi bị mù, não bị úng nước mới cảm thấy hối hận."

Lục Lệ Đình nghiến răng nghiến lợi, "Đúng, anh hai tôi đẹp trai hơn tôi, có tiền hơn tôi, thế nhưng cô cho rằng cô có thể bên cạnh anh ta bao lâu? Anh ta thích cô không? Không có tình cảm làm tiền đề hôn nhân cô có thể kiên trì bao lâu?"

"Có thích tôi hay không cũng không vấn đề, nếu anh ấy chết, tôi sẽ thủ tiết vì anh ấy, anh ấy muốn ly hôn tôi cũng sẽ chiếm được cái danh vợ trước, còn được phân chia tài sản, tôi yêu chính là tiền của anh ấy, có thể đảm bảo cuộc sống của tôi, không liên quan gì đến tình cảm! Bằng không cậu nghĩ tôi vì sao gả cho anh ấy? Tôi quen biết anh ấy chỉ có ba ngày, còn không phải vì tiền sao?"

Lục Lệ Đình bị Kỷ Khanh Khanh lý lẽ hùng hồn đến không còn gì để phản bác, nửa ngày mới gặng được một câu, "Tốt, Kỷ Khanh Khanh, cô nhớ rõ lời hôm nay cô nói! Cô đừng có hối hận!"

"Tôi sẽ nhớ rõ, nhớ cả đời! Ai hối hận thì làm cháu người đó!"

Lục Lệ Đình tức giận đến run người, hung hăng trừng mắt liếc Kỷ Khanh Khanh, giận dữ bỏ đi.

Kỷ Khanh Khanh cảm thấy Lục Lệ Đình đúng là có bệnh.

Bệnh tự cao tự đại.

Ngoại trừ mang họ Lục thì không còn gì khác, lại còn xem thường cô mê tiền.

Tiền thì sao? Nhiều tiền không tốt sao!

Đúng là người ăn no không hiểu người chết đói.

Không có tiền là khổ cực cay đắng lắm đó.

Đời trước bởi vì không có tiền mà bị thua thiệt, tư vị không có tiền đời này cô không muốn nếm trải nữa.

Đời này cô muốn trải nghiệm cuộc sống của kẻ có tiền.

Dạo quanh bờ hồ một lúc, Kỷ Khanh Khanh cảm thấy mình thanh tỉnh hơn, bị gió lạnh thổi qua khẽ run rẩy, tựa như cảm giác được cái gì, quay đầu lại, gian phòng tầng ba đèn sáng trưng, rèm ở cửa sổ sát đất bị gió thổi tung bay, nhưng không thấy cái gì khác.

Lên lầu trở về phòng, liền bắt gặp Lục Lệ Hành đang ngồi trước bàn làm việc dù bận vẫn ung dung nhìn cô.

Kỷ Khanh Khanh nhìn rèm cửa kia, cùng lúc gió thổi bay lên, vô cớ cảm thấy có chút chột dạ.

"Trò chuyện một lát được không?"

Trong lòng Kỷ Khanh Khanh lộp bộp một tiếng, xong, đúng là đã nhìn thấy.

Kỷ Khanh Khanh ngoài mặt bình tĩnh, nhưng kì thực trong lòng lại đang hoảng hốt.

Mặc dù cô và Lục Lệ Hành không có cơ sở tình cảm, miễn cưỡng ghép thành đôi, nhưng vừa rồi nhìn thấy cô và Lục Lệ Đình bên bờ hồ, Lục Lệ Hành nếu nghe thấy thì tốt, nhiều lắm chỉ nói cô ái mộ hư vinh, còn hơn là nửa đêm khuya thanh vắng bắt gặp vợ mình hẹn hò với em chồng sao?

Kỷ Khanh Khanh mạnh mẽ lắc đầu, "Không tốt, hắn ta nhất định bắt tôi phải buông tha cho Thẩm Vi Vi."

Lục Lệ Hành nhướn mày, "Sau đó thì sao?"

"Sau đó tôi liền mắng hắn ta hai câu, liền trở lại."

Lục Lệ Hành híp mắt đánh giá Kỷ Khanh Khanh, "Vậy sao tôi còn nghe thấy cô nói muốn ly hôn với tôi, ký tên phân chia tài sản? Cô muốn tiền của tôi?"

Kỷ Khanh Khanh sững sờ, âm thầm nóng lòng sao ông thần này lại nghe thấy câu kia? Còn chỉ nghe được có một nửa?

Lục Lệ Hành nhìn cô do dự đắn đo không nói lời nào, giọng nói lạnh lùng, "Tôi cho cô biết, tiền của tôi một chút cũng không liên quan đến cô, nếu như cô muốn ly hôn với tôi, một đồng cô cũng không có được!"

Kỷ Khanh Khanh bĩu môi, có gì mà ghê gớm chứ, bản thân cô cũng có tiền được không hả?

Sau khi xuyên qua không chỉ tiếp nhận mớ cục diện rối rắm của nguyên chủ, còn có tài sản mười triệu, so với trước đây của cô thì là đại gia giàu gấp nghìn lần, nếu như ly hôn với Lục Lệ Hành, cần gì phải quan tâm đến mớ tiền của anh ta?

~~"Cảnh báo tử vong, hãy đưa cho vợ ngài một thẻ tín dụng không giới hạn, và trong vòng 24 tiếng, tiêu xài năm trăm ngàn! Nhiệm vụ thất bại, khấu trừ 10 HP."

Lục Lệ Hành nghiến răng nghiến lợi, "Ngươi lần sau khi tuyên bố nhiệm vụ, có thể nhanh hơn một chút hay không, chỉ, một, chút, thôi!"

Hệ thống giống như đã chết.

Không nghe thấy hệ thống trả lời, Lục Lệ Hành đứng dậy, trầm mặc lấy từ ví tiền ra một thẻ tín dụng, đưa tới trước mặt Kỷ Khanh Khanh.

Kỷ Khanh Khanh nhìn Lục Lệ Hành đưa tấm thẻ qua, "Làm gì vậy?"

"Cầm."

Kỷ Khanh Khanh nhận lấy, ngắm nghía thể tín dụng.

"Tấm thẻ này không giới hạn, cô muốn tiêu bao nhiêu nhiều hay ít thì tuỳ."

Kỷ Khanh Khanh nghe xong, mặt mày xụ xuống, đem ném lại vào ngực anh, "Không muốn, anh không phải mới nói tiền của anh là của anh sao? Còn nữa, bản thân tôi có tiền, tôi có thể kiếm tiền, tôi không nhận."

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 1: Dại gì không cưới
Chương 2
Chương 3: (tiếp): Lục Lệ Hành có ảo giác họ đang dự tang lễ của mình
Chương 3
Chương 3: Lục Lệ Hành có ảo giác bọn họ đang dự tang lễ của mình (1)
Chương 4
Chương 4: Nên chuẩn bị tang lễ thì hơn (1)
Chương 5
Chương 5: Lục Lệ Hành không muốn nói chuyện (1)
Chương 6
Chương 6: Hy vọng từ nay về sau mỗi ngày đều nghe thấy cô gọi tôi "Ông xã."
Chương 6: (tiếp)
Chương 7
Chương 7: Anh yên tâm.
Chương 8
Chương 9
Chương 9: Cảnh báo tử vong
Chương 10
Chương 10: Sinh tồn đối với anh thật sự vô tình
Chương 11
Chương 11: Chúng ta... Ngủ một đêm?
Chương 12
Chương 12: Lục Lệ Hành!!! Anh lưu manh!!!
Chương 13
Chương 13: Lục Lệ Hành sao lại không chết?
Chương 14: (tiếp)
Chương 14
Chương 14: Vợ chồng ân ái, bắt đầu phải tập gọi "Ông xã".
Chương 15
Chương 15: Hừ! Lưu manh!!!
Chương 16
Chương 16: Cô có biết xấu hổ không hả?
Chương 17
Chương 17: Nghe nói cô muốn ly hôn với tôi? (1)
Chương 17: (2) : Nghe nói muốn ly hôn với tôi?
Chương 18
Chương 18: Quẹt thẻ của tôi.
Chương 19: Thích gì cứ tuỳ ý chọn!
Chương 19
Chương 20
Chương 20: Cô bồ nhí của nhà giàu mới nổi- Lệ Hành
Chương 21
Chương 21: Cảnh báo tử vong
Chương 22
Chương 22: Ông xã, bọn họ bắt nạt em.
Chương 23
Chương 23: Đánh rất hay! Ông xã em quá đẹp trai! (1)
Chương 23: (tiếp)
Chương 24
Chương 24: Là may mắn.
Chương 25
Chương 25: Cảnh báo tử vong
Chương 26
Chương 26: Chính là kiểu ôm công chúa (1)
Chương 26: (tiếp)
Chương 27
Chương 27: Suỵt, cô ấy đang ngủ.
Chương 28
Chương 28: Bàn chuyện hôn lễ (1)
Chương 29
Chương 29
Chương 30: (3)
Chương 30
Chương 30: (1)
Chương 30: Tại sao Ngô Ngạn Tổ lại ở trên giường của tôi?
Chương 30: (2)
Chương 31: (1)
Chương 31: (2)
Chương 31
Chương 32
Chương 32
Chương 33
Chương 33
Chương 34: (1)
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37: Nhưng mà em vẫn yêu anh, Lục Lệ Hành!!! (2)
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41: (1): Lục Lệ Hành nấu ăn.
Chương 41: (2): Lục Lệ Hành nấu ăn.
Chương 41: Lục Lệ Hành nấu ăn (3)
Chương 41
Chương 42: Không ăn (1)
Chương 42: Không ăn
Chương 42: (2): Không ăn.
Chương 42
Chương 43: (2)
Chương 43
Chương 44: (1): May mắn cô có người chồng thông minh nhất thế giới này!
Chương 44
Chương 45: (1): Đừng bức anh phải phá huỷ cả công ty của cậu!
Chương 45: (2): Đừng bức anh phải phá huỷ cả công ty của cậu!
Chương 45
Chương 46
Chương 46: (1)
Chương 46: (2)
Chương 46: (2)
Chương 47
Chương 47
Chương 47: (2)
Chương 48
Chương 48: (1)
Chương 48: (2)
Chương 49
Chương 49
Chương 50
Chương 50
Chương 51
Chương 51
Chương 52
Chương 52
Chương 53
Chương 53
Chương 54
Chương 54
Chương 55
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 17
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...