Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Thập Niên 90: Nữ Phụ Làm Giàu Mau Chóng

Chương 233

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Phương Thanh Nghiên nói: "Em vốn định sau khi gặp Lục Khiên sẽ bảo hắn gọi chị ra ăn cơm, nào biết hắn lại cho em leo cây..."

Phương Thư Nhiên đương nhiên sẽ không so đo với cô, cười cười nói: "Đúng rồi, trước khi đến chị đã có hỏi qua, hình như Lục Khiên có chuyện đột xuất, phải đi gặp dì Lục."

Dì Lục đương nhiên là mẹ của Lục Khiên, Lục Ngọc Phi.

Phương Thanh Nghiên cũng có ấn tượng đối với Lục Ngọc Phi, bởi đây chính là vị nữ cường nhân lợi hại, xí nghiệp gia tộc qua tay của bà đều đứng vững góc chân trong top 500 thế giới.

Nhưng mà, chuyện nổi tiếng nhất vẫn phải nói đến chính là cuộc sống riêng tư phóng đãng của bà.

Sau khi Lục Ngọc Phi đuổi chồng trước ra khỏi nhà, liền đổi họ cho con trai, rồi bắt đầu cuộc sống trái ôm phải ấp xa hoa trụy lạc của mình.

Bên cạnh bà lúc nào cũng xuất hiện đủ các loại người mẫu phương Tây, bộ dáng nào cũng có, mà ở trong thời đại còn chưa cởi mở như thế này, thì đây chính là sự suy đồi đạo đức, vì thế thanh danh của bà cũng không dễ nghe.

Phương Thanh Nghiên chỉ biết Lục Ngọc Phi sau khi đến tuổi sắp về hưu, cuộc sống của bà cũng tiêu sái tự tại như thế, hoàn toàn không để ý tới ánh mắt đánh giá của những người chung quanh.

Mỗi khi nghĩ đến, cô không chỉ không coi thường mà trong lòng ngược lại còn vô cùng bội phục bà.

Phương Thanh Nghiên kỳ thật theo bản năng có vài phần e ngại với Lục Ngọc Phi cũng, bởi vì cũng tại năm đó, sau khi cô đánh gục Lục Khiên thì đã từng gặp qua Lục Ngọc Phi một lần.

Lúc ấy, Lục Ngọc Phi cũng không có trách gì cô, mà chỉ là lạnh lùng nhìn cô, nhưng cũng chính ánh mắt này của bà lại khiến cho Phương Thanh Nghiên sợ hãi không thôi.

Sau đó, Phương Thanh Nghiên lại bị cha mẹ mình hung hăng giáo huấn một trận, cô đoán có thể là do Lục Ngọc Phi đã tạo áp lực gì đó cho người của Phương gia.

Lục Ngọc Phi là người mạnh mẽ, lại cực kỳ thích bao che khuyết điểm, nếu không thì Lục Khiên cũng sẽ không bị bà nuông chiều đến vô pháp vô thiên như vậy, mà sau này cũng trở thành một tên công tử bột vô dụng.

Phương Thanh Nghiên không hiểu sao lại có linh cảm, cô cảm thấy chuyện Lục Khiên sau khi đi gặp Lục Ngọc Phi nhất định là có liên quan đến cô.

Quả nhiên, lúc cô và Phương Thư Nhiên đang ngồi nghỉ chân trong quán cà phê, liền có người tìm tới.

Tần Kiệt đẩy cửa quán cà phê ra, đi thẳng đến trước bàn của Phương Thanh Nghiên, áy náy nói: "Phương tiểu thư, đại tiểu thư nhà tôi muốn gặp cô."

Đại tiểu thư trong miệng hắn chính là chỉ Lục Ngọc Phi.

Hiện tại Lục Ngọc Phi đã hơn bốn mươi tuổi, tất nhiên không còn phù hợp với danh xưng Đại tiểu thư này.

Nhưng sau khi bà và cha của Lục Khiên ly hôn, thì liền ra lệnh cấm người hầu trong nhà gọi mình là "Phu nhân”, vì vậy bà lại tiếp tục trở về với danh xưng “Đại tiểu thư” này.

Lục Khiên vô cùng coi thường đối với xưng hô này, nhưng Lục Ngọc Phi lại rất thích, bởi bà cảm thấy mỗi khi được người khác gọi như vậy, thì có cảm giác như được trẻ hơn một chút vậy.

Chị em bọn họ hai mặt nhìn nhau, Phương Thư Nhiên an ủi Phương Thanh Nghiên: "Em đừng sợ, dì Lục rất tốt, có lẽ dì ấy đã nghe Lục Khiên nói về em, cho nên mới muốn làm quen với em."

Phương Thanh Nghiên nghe cô ấy nói vậy thì liền có chút bất đắc dĩ, dù sao ở trong mắt của chị cô, ai mà không phải là người tốt chứ?

Lục Ngọc Phi đối với tiểu bối như Phương Thư Nhiên đúng là rất ôn nhu, bởi dù sao thì cô cũng được xem như đứa bé bà nhìn lớn lên, bà cũng xem cô như con gái của mình.

Trong lòng Phương Thanh Nghiên vô cùng bồn chồn, nhưng trên mặt lại không biểu hiện gì, sau đó liền đứng lên định đi theo Tần Kiệt.

Phương Thư Nhiên cũng đứng lên theo, nói "Tôi cũng đi thăm dì Lục."

Tần Kiệt lại lắc đầu: "Đại tiểu thư nói, chỉ muốn gặp mặt một mình tiểu thư Phương Thanh Nghiên."

Phương Thư Nhiên lộ vẻ mặt khó xử nhìn Phương Thanh Nghiên, lúc này cô ấy cũng đã ý thức được sự tình có gì đó không đúng.

Phương Thanh Nghiên cười cười, nói: "Không sao, giữa ban ngày ban mặt, mẹ Lục Khiên còn có thể ăn em được sao? Để mình em đi là được rồi." Vừa nói xong, cô liên đi theo Tần Kiệt ra khỏi quán cà phê, sau đó lên xe được bọn họ đỗ ở gần đó.

Phương Thư Nhiên theo sát đi ra quán cà phê, trong lòng thật sự là không yên lòng, vì thế liền vội vàng gọi tài xế đưa cô về nhà để tìm thêm cứu binh.

Trời hôm nay cũng không đẹp lắm, đã bắt đầu đổ mưa.

Một chiếc Bentley màu đen không ngừng chạy trong màn mưa, cuối cùng cũng dừng lại ở một tòa biệt thự ngoại ô có vẻ hơi hẻo ít người qua lại một chút.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 233
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...