Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Thập Niên 90: Nữ Phụ Làm Giàu Mau Chóng

Chương 111

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Nếu như cô Hứa công khai phê bình sau đó cấm Phương Thanh Nghiên bán văn phòng phẩm, cho dù chuyện tố cáo bị công khai, các bạn học nhất định cũng không dám giúp Phương Thanh Nghiên ra mặt!

Thẩm Khả Di không biết phân đoạn nào sai, thế nhưng lại khiến cho sự việc biến khéo thành vụng, tất cả mũi nhọn đều đang chỉ về phía cô tal

"Tôi không muốn ngồi cùng bàn với loại người như cậu, mau cút ngay!"

Đúng lúc này, một lực đẩy tới khiến Thẩm Khả Di trực tiếp từ chỗ ngồi bổ nhào ra ngoài, ngã vào hành lang trong hai hàng bàn học.

Cậu con trai ngồi cùng bàn phẫn nộ trừng mắt nhìn cô, tất cả mọi người xung quanh đều chỉ trích, chửi rủa cô.

Thẩm Khả Di ủy khuất khóc thành tiếng, sau khi bò dậy khỏi mặt đất, liên lại chạy ra khỏi phòng học không quay đầu lại.

Cô ta vừa chạy, tự nhiên không ai đuổi theo, mọi người ngược lại cảm thấy hơi chột dạ.

Phương Thanh Nghiên thấy mọi người hạ hỏa một chút mới chậm rãi nói: "Mọi người cũng không cần quá kích động, chúng ta không có chứng cứ, không thể tùy tiện kết luận, chẳng may lầm người thì sao?"

Nói thì nói như vậy, nhưng chứng cứ phải tìm như thế nào đây?

Thẩm Khả Di nhất định bị nghỉ ngờ nhiều nhất, bởi ngoại trừ cô ta thì không có ai có hiềm khích với Phương Thanh Nghiên, nhưng Phương Thanh Nghiên một chút cũng không hoài nghi đến đối phương, còn chủ động mở miệng giải vây cho Thẩm Khả DiI Mọi người nhao nhao đều nói Phương Thanh Nghiên không cần nói đỡ, còn có người nói cô ngốc, thế nhưng ánh mắt nhìn cô trong lại tràn đầy đau lòng.

Phương Thanh Nghiên sờ sờ mũi, cảm giác thật vi diệu.

Cô đương nhiên không phải muốn giải vây giúp Thẩm Khả Di, cô chỉ là không muốn mọi chuyện ầm ï quá lớn, đến lúc đó liên lụy thêm càng nhiều phiền toái.

Sau đó, Thẩm Khả Di cả buổi chiêu cũng không xuất hiện nữa, nghe nói là bởi vì không thoải mái nên xin ở lại ký túc xá nghỉ ngơi.

Rõ ràng là làm sai chuyện, lại làm như là mọi người đang hội đồng cô vậy, các bạn học cũng sẽ chỉ ngày càng chán ghét cô.

Sau khi tan học, nghẹn suốt một buổi chiều Tần Viện rốt cục nhịn không được nói: "Về sau chúng ta thật sự không bán văn phòng phẩm nữa?”

Phương Thanh Nghiên: "Giải"

Làm ăn đương nhiên vẫn phải làm, nếu không há chẳng phải đang làm đúng theo ý Thẩm Khả Di.

"Nhưng cậu vừa mới nói như vậy, chúng ta về sau mà lại bán văn phòng phẩm không phải là nuốt lời sao?" Tần Viện vẻ mặt lo lắng, cô vừa nếm được cảm giác kiếm tiên ngon ngọt, cứ thể luyến tiếc không buông.

Nghe nói như thế, Phương Thanh Nghiên bĩu môi,"Không bán trong trường nữa thì không được chắc?"

Thẩm Khả Di làm chuyện này, ngược lại là nhắc nhở Phương Thanh Nghiên, nói sao đi chăng nữa thì chung quy lại trường học vẫn là nơi để học, có thể cung cấp cho cô nguồn khách hàng tốt, nhưng cũng không thích hợp để làm ăn.

Thời gian đã tới cuối tuần.

Hàng đợt trước Phương Thanh Nghiên nhập về giờ đã bán hết toàn bộ, lần đầu tiên nhập về bán thử hiệu quả khá tốt, lần thứ hai nhập hàng cô to gan không ít, gọi cả đám người Mã Minh đến hỗ trợ lấy hàng.

Mà lần này nhập hàng, cô không chỉ hạn chế mua văn phòng phẩm mà còn đi một chuyến đến khu quần áo, mua không ít quần áo đẹp.

Nháy mắt đã vào thu, thế nên phần lớn đồ cô mua đều là trang phục Xuân Thu, kiểu dáng chọn kiểu mới đơn giản.

Mắt nhìn của cô rất tốt, chọn kiểu dáng cũng rất đa dạng, còn biết cách mặc cả.

Là học sinh, Phương Thanh Nghiên chắc chắn sẽ không lãng phí thân phận được ưu ái này, chỉ cần nói là trường học đi thi hợp xướng cần trang phục chung mà phí lớp lại hạn chế.

Chủ cửa hàng thấy hai cô nương mặt đầy mồ hôi cũng mềm lòng vài phần, giảm giá không ít.

Tần Viện bội phục Thanh Nghiên sát đất.

Tiếp đó, Phương Thanh Nghiên còn lựa không ít đồ vật nhỏ: dây buộc tóc, kẹp tóc nhỏ, đều là đồ con gái thích dùng.

Đương nhiên, cô cũng không quên chọn một ít văn phòng phẩm mà con trai thấy vừa ý.

Sau khi rời khỏi chợ bán đồ sỉ, Phương Thanh Nghiên lại đi siêu thị nhập khẩu thêm một lượt, mua một đống đồ ăn vặt nhập về với giá đặc biệt.

Trên đường trở về, trong tay mỗi người đều xách đầy những túi đồ, cả ngày hôm nay chạy nhiều nơi nhập hàng, đến khi vê đến nhà cũng đã sập tối.

Phương Thanh Nghiên chào tạm biệt Tần Viện, theo thường lệ phát lì xì cho đám người Mã Minh.

Mã Minh cười ha hả nói: "Tiểu Nghiên, sau này nếu có chuyện gì cần giúp cháu cứ nói luôn nha, ngàn vạn lần đừng khách khí với chúng tai"

Hắn theo thói quen sẽ làm chân chạy việc giúp Phương Thanh Nghiên, dù sao cô bé cũng sẽ không bạc đãi hắn, mà hắn bình thường cũng rảnh rỗi không có việc gì làm ngoài việc giúp chị hắn trông quầy, tiền kiếm thêm là từ Phương Thanh Nghiên đưa tiên công cho hắn.

Mấy huynh đệ của hắn cũng đều trông mong nhìn Phương Thanh Nghiên, giống như đang nhìn tiểu thần tài.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 111
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...