Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Lật Bàn Rồi! Ngôi Sao Tuyến 18 Bỗng Chốc Vụt Sáng!

Chương 180

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Lê Bách Lâm quay đầu nhìn ba, hỏi ý kiến:

“Ba, ba thấy thế nào?”

“Cứ làm theo lời của thằng hai đi.”

Lê Chấn Hoa thở dài một tiếng: “Tối nay ba cũng chẳng có hứng ăn, ba lên phòng trước, mấy đứa cứ ăn ngon miệng.”

Nhìn theo bóng lưng của ông, ba anh em trong lòng cảm thấy nặng trĩu.

Bữa cơm tối hôm đó, món ăn đầy đủ sắc hương vị, đều là những món họ yêu thích, nhưng khi ăn vào miệng lại cảm thấy nhạt nhẽo vô vị.

“Lần này em gái làm hơi quá rồi, con bé không nên ỷ vào việc ba thương yêu mà muốn làm gì thì làm.” Lê Bách Bình thở dài.

Anh bỗng cảm thấy có lẽ trước giờ họ đã chiều chuộng em gái quá mức, chính điều đó đã biến nó thành một người bướng bỉnh không biết sợ gì.

Trước đây, khi em gái còn nhỏ, dù nó có nghịch ngợm đến đâu cũng chỉ là ở trong nhà, mọi người đều mắt nhắm mắt mở, chẳng ai chấp nhặt với nó.

Nhưng bây giờ, tuổi của nó ngày càng lớn, sớm muộn gì cũng phải bước ra xã hội. Người ngoài liệu có thể bao dung với nó như họ không?

“Anh cả, em thấy anh hai nói đúng. Em gái chỉ là nhất thời bị mê hoặc thôi. Hơn nữa, An An tốt như vậy, biết đâu sau khi gặp cô ấy, Lục Trầm lại sẽ yêu cô ấy thật lòng.”

Lê Bách Lâm không nhịn được mà lên tiếng bênh vực em gái.

Trong ba anh em nhà họ Lê, anh là người thương em gái nhất.

Hơn nữa, khoảng cách tuổi tác giữa hai người cũng nhỏ nhất, từ nhỏ đã chơi chung với nhau, nên tình cảm giữa họ cũng thân thiết hơn hai người anh còn lại.

Lê Bách Thần giữ im lặng, chỉ lắng nghe hai anh em tranh luận.

Lê Bách Bình trầm giọng nói: “Lần này em cùng nó về nước, không được chiều theo mọi ý muốn của nó, nhất là những vấn đề liên quan đến nguyên tắc. Trước khi Lục Trầm chia tay, anh tuyệt đối không cho phép em gái lại gần cậu ta.”

Em gái của anh tuyệt đối không thể trở thành kẻ thứ ba.

Lê Bách Lâm vẫn không cho là đúng, trong lòng chẳng để tâm lời anh cả nói.

Anh thậm chí còn cảm thấy anh cả đang nghĩ quá nhiều.

“Anh chẳng hiểu gì về em gái cả. Em gái mình sao có thể làm mấy chuyện như vậy được. Thôi, em không nói với anh nữa. Ngày mai em cùng em gái về nước.”

Hai người họ không mua vé máy bay, mà đi bằng máy bay riêng của gia đình.

Trước khi lên máy bay, Lê An nhắn một tin cho bà cụ nhà họ Lục, suốt chuyến bay cô liên tục tìm kiếm sở thích của Lục Trầm.

Lê Bách Lâm nhìn thấy mà trong lòng không khỏi ghen tị.

“An An, em đối với anh trai chưa bao giờ để tâm như thế.”

“Anh, anh lớn hơn em bao nhiêu tuổi, sao còn so đo mấy chuyện nhỏ nhặt như vậy chứ?”

Lê An bĩu môi: “Em không nói chuyện với anh nữa, giờ em bận lắm.”

Cô muốn theo đuổi Lục Trầm, vậy thì phải làm mọi cách để chiều lòng anh ấy.

Lục Trầm thích nuôi thú cưng, nhà anh ấy có một con chó. Vậy cô cũng sẽ nuôi một con, biết đâu hai con lại hợp nhau, tạo thành một cặp đôi đáng yêu.

Sau đó cô còn muốn anh trai đầu tư một chương trình thực tế về thú cưng, khi đó cô và Lục Trầm có thể công khai thể hiện tình cảm trước mặt bao người, thậm chí còn có người hâm mộ cặp đôi này.

Nghĩ đến đây, Lê An càng vui mừng. Cô quay sang ôm lấy cánh tay của Lê Bách Lâm.

“Anh trai yêu quý, em thật sự yêu anh c.h.ế.t mất. Có được một người anh như anh là niềm vinh hạnh của em.”

“Sao thế, bảo bối, lại muốn gì rồi? Là xe hơi đời mới hay túi xách vừa ra mắt?”

Lê Bách Lâm hiểu rõ em gái.

Mỗi lần nó tỏ ra như thế này, chắc chắn là muốn điều gì đó.

Nhưng anh cũng rất chiều chuộng kiểu này của nó.

Hiện tại anh vẫn chưa có bạn gái, số tiền kiếm được nếu không để em gái tiêu thì còn để ai tiêu đây?

“Không phải, mấy thứ đó giờ chẳng còn quan trọng nữa. Em muốn mua một con ch.ó Samoyed giống tốt, sau đó anh đầu tư một chương trình thực tế về thú cưng, rồi mời em và Lục Trầm làm khách mời, sau đó chúng ta…”

“An An, em lại muốn nói về Lục Trầm nữa đúng không?”

Lê Bách Lâm không nhịn được cắt ngang lời cô.

“Anh thấy em nên gặp Lục Trầm trước, rồi quyết định có muốn ở bên anh ta không. Nếu không hợp thì chúng ta về ngay, coi như chuyến này chỉ là một lần về nước du lịch.”

Nụ cười trên mặt Lê An lập tức biến mất.

Cô buông tay đang ôm chặt lấy anh trai, ánh mắt đầy thất vọng.

“Anh, nếu muốn từ chối em thì nói thẳng ra, cần gì phải vòng vo như vậy? Em còn tưởng trong nhà bốn người, anh là người thương em nhất, giờ xem ra cũng chỉ là vậy thôi.”

Lê Bách Lâm biết rõ em gái cố tình nói vậy để khích mình, nhưng anh vẫn cam tâm tình nguyện mắc bẫy.

Anh thở dài một tiếng: “Được rồi, anh sẽ chiều theo ý em.”

Nếu đến trại chó để mua một con Samoyed giống tốt, thông thường phải đặt cọc và xếp hàng, nhưng nhà họ Lê thì có năng lực tài chính.

Lê An vừa mới xuống máy bay, đã có người dắt Samoyed đến trước mặt cô.

“Cậu xinh đẹp thật đấy.” Lê An chơi đùa với chú chó một lúc: “Tính cách cũng rất tốt, nhưng như thế vẫn chưa đủ.”

Thời buổi này, chó xinh đẹp quá nhiều, muốn nổi bật không chỉ dựa vào ngoại hình mà còn cần thực lực.

Cô lập tức quyết định gửi chó đi học để học thêm kỹ năng. Như vậy không chỉ có thể trở nên nổi tiếng ngay lập tức mà còn thu hút sự chú ý của Lục Trầm.

Trùng hợp là hôm nay Dư Vãn cũng đưa Đại Đầu đến trường, đồng thời còn dắt theo một con ch.ó cái giống nội.

Tối qua, khi cô và Lục Trầm dắt chó đi dạo. Lúc đi ngang qua bãi rác, họ thấy con ch.ó hoang này. Nó bẩn thỉu, gầy gò, trông rất đáng thương.

Hai người vội vàng đưa nó đến bệnh viện thú y.

May mắn là nó chỉ gầy yếu, cơ thể vẫn khỏe mạnh. Hơn nữa, Đại Đầu lại rất hợp với nó, nên cả hai quyết định nhận nuôi luôn.

Hôm nay Lục Trầm bận việc, Dư Vãn một mình đưa cả hai chú chó đến trường.

“Đây là báo cáo kiểm tra sức khỏe và sổ tiêm phòng của chúng. Bơ Bánh Mì tuy chưa tiêm phòng nhưng kháng thể vẫn đầy đủ.”

“Con chó này tên là Bơ Bánh Mì à? Nó dễ thương thật.” Nhân viên cúi xuống xoa đầu nó.

Bơ Bánh Mì thè lưỡi l.i.ế.m tay anh, rồi còn lăn một vòng trên đất.

Đại Đầu đứng bên cạnh nhìn, đuôi vẫy đến nỗi như tạo thành bóng mờ. Đây là công chúa thất lạc của nhà ai vậy?

Hóa ra là của nó.

Nó vội chạy đến bên Bơ Bánh Mì, không ngừng cọ cọ vào người nó.

“Tình cảm giữa hai đứa rất tốt. Chúng cùng đến trường cũng có bạn đồng hành. Chỉ cần chúng vui vẻ chơi đùa là được, tôi không yêu cầu chúng phải học được gì cả.”

Dư Vãn sợ nhân viên sẽ tạo áp lực cho chúng, nên nói rõ từ trước.

Cách vài bước chân, Lê An cũng đang nhấn mạnh với nhân viên nhưng thái độ của hai người hoàn toàn trái ngược.

“Học phí bao nhiêu cũng không thành vấn đề. Tôi không cần biết các cô dùng cách gì, tóm lại tất cả kỹ năng phải dạy được hết cho nó. Nếu không, tôi sẽ truy cứu trách nhiệm của các cô.”

Lúc đầu, nhân viên còn định khuyên cô, vì trí thông minh của mỗi chú chó không giống nhau. Việc huấn luyện quá mức có thể gây phản tác dụng.

Nhưng Lê An không chịu nghe, còn liếc nhân viên mấy lần. Sau đó, nhân viên cũng không nói thêm nữa:

“Cô Lê, chúng tôi sẽ làm theo yêu cầu của cô.”

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 180
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...