Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Lật Bàn Rồi! Ngôi Sao Tuyến 18 Bỗng Chốc Vụt Sáng!

Chương 152

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Ban đầu, Thịnh Hành Viễn thật sự có ý định đó. Nhưng khi nhìn thấy Dư Vãn, anh đột nhiên cảm thấy Kiều Sở Sở thật đáng thương.

Nhìn dáng vẻ, cô ấy chắc còn rất trẻ, có lẽ vừa mới tốt nghiệp không lâu.

Kết quả là lại gặp phải một bà chủ vô lương tâm, bị bán rồi mà vẫn còn giúp người ta đếm tiền.

Càng nghĩ, Thịnh Hành Viễn càng cảm thán:

“Đúng là đồ ngốc.”

“Anh mắng tôi làm gì?” Kiều Sở Sở tức giận đến phát điên.

Cô giơ nắm đ.ấ.m lên, như muốn đ.ấ.m vào mặt anh ta:

“Chị Dư, công ty chúng ta có lắp camera giám sát. Cảnh sát đã đi trích xuất video, em nhất định sẽ truy cứu trách nhiệm của hai người này.”

“Công ty chúng ta có đội ngũ luật sư chuyên nghiệp, chuyện này sẽ được giải quyết đến cùng.” Dư Vãn nhìn thẳng vào Thịnh Hành Viễn, giọng kiên quyết.

Thịnh Hành Viễn không hề nao núng.

Anh ta không phải dạng dễ bị dọa nạt. Trong ba năm làm việc, anh từng gặp đủ loại công ty. Từ những kẻ tìm cách hối lộ đến những người cố gắng đe dọa anh nhưng chưa một ai thành công.

Anh làm việc xứng đáng với pháp luật, cũng xứng đáng với lương tâm của mình. Không thẹn với lòng, thì có gì phải sợ ra tòa?

Đúng lúc đó, cảnh sát quay lại.

Ánh mắt họ nhìn Thịnh Hành Viễn đầy khinh miệt:

“Chúng tôi đã điều tra rõ ràng. Quả thật là các anh đã thi hành công vụ trái phép.”

“Không thể nào!” Thịnh Hành Viễn phản ứng ngay, thái độ đầy cứng rắn.

Cho đến khi cảnh sát đưa đoạn video giám sát ra trước mặt anh.

Trong video, rõ ràng thấy được sau khi Trương Lôi bước vào, anh ta đã cố tình gây sự, cướp điện thoại, đe dọa. Thậm chí còn định ra tay với một cô gái yếu đuối như Kiều Sở Sở.

Kiều Sở Sở chỉ là bất đắc dĩ tự vệ.

Ngay từ đầu, người sai chính là họ. Anh đã hiểu lầm đối phương, thậm chí còn nói rất nhiều lời khó nghe.

Thịnh Hành Viễn không thể tin vào mắt mình.

“Trương Lôi đâu? Sao anh ta lại làm chuyện này?” Anh quay đầu tìm đồng nghiệp để hỏi cho ra lẽ.

Nhưng nhìn quanh, nào thấy bóng dáng Trương Lôi đâu?

Cô nhân viên tài vụ nói nhỏ: “Vừa nãy anh ta đi ra ngoài, có lẽ là vào nhà vệ sinh. Tôi thấy anh ta đi về phía bên trái.”

“Nhà vệ sinh ở bên phải, bên trái là lối ra cửa chính.” Cảnh sát nhắc nhở.

Lúc này, mọi người xung quanh đều hiểu rõ chuyện gì đã xảy ra.

Trương Lôi chột dạ, không dám đối diện với cảnh sát, nên nhân lúc họ đi kiểm tra video, đã lẻn ra ngoài.

Thịnh Hành Viễn tức đến suýt phun máu. Hóa ra người ngốc nghếch thực sự là anh. Anh bị Trương Lôi lợi dụng, còn ngây thơ làm bia đỡ đạn cho hắn.

“Tôi đã bảo anh là Thịnh Vô Đức mà anh không chịu nhận. Anh thật sự quá thiếu đạo đức rồi, y chang Lý Vô Đức, đáng ghét không kém!” Kiều Sở Sở lầm bầm đầy bất mãn.

Hai người đứng gần nhau, Thịnh Hành Viễn nghe rõ mồn một.

Nhưng anh lại không thể phản bác.

Giờ anh chỉ muốn làm gì đó để chuộc lỗi với Kiều Sở Sở:

“Tôi sẽ báo cáo chuyện này lên lãnh đạo. Về vấn đề thuế của công ty các cô, sẽ có người khác điều tra. Trương Lôi nhất định sẽ bị trừng phạt thích đáng.”

Kiều Sở Sở không hề để tâm đến lời anh ta.

Ai mà biết được anh ta có đồng lõa với Trương Lôi hay không? Lỡ đâu một người đóng vai ác, một người giả làm người tốt thì cô chẳng phải lại ngây thơ mắc bẫy?

Dư Vãn quay sang cảnh sát: “Tôi muốn nhờ các anh đưa ra một văn bản tuyên bố bằng văn bản để làm rõ sự việc lần này. Nếu không, cả mạng xã hội đều nghĩ rằng chúng tôi trốn thuế nên mới bị cảnh sát bắt đi.”

Dù nói chuyện với cảnh sát nhưng Thịnh Hành Viễn cảm giác như bị tát vào mặt.

Chính anh đã gọi cảnh sát đến.

Khi đó, anh còn hùng hồn tuyên bố sẽ khiến Kiều Sở Sở phải trả giá. Bây giờ nghĩ lại, anh chỉ muốn tự tát vào mặt mình.

Cảnh sát cũng nhận ra những tin đồn trên mạng đã gây ảnh hưởng nghiêm trọng, nên lập tức đồng ý với đề nghị của Dư Vãn.

Không lâu sau, video đính chính từ tài khoản chính thức của cảnh sát lan tỏa trên các nền tảng mạng xã hội.

Fan của Dư Vãn cuối cùng cũng được ngẩng cao đầu.

【Tôi đã nói rồi mà, Dư Vãn tuyệt đối không thể trốn thuế. Tôi tin vào nhân phẩm của cô ấy.】

【Những người trước đó hùng hồn nói rằng Dư Vãn tiêu đời rồi giờ đâu hết cả rồi? Sao không thấy các bạn nhảy dựng lên nữa?】

【Fan nhà nào đó đừng vội mừng, thông báo của cảnh sát ghi rõ ràng rằng vấn đề thuế vẫn đang được điều tra. Câu này có ý gì, người hiểu thì tự hiểu.】

【Biết là một số người có tiền nhưng không ngờ lại giàu đến mức này, đến cả công chức nhà nước cũng mua chuộc được. Những ngôi sao khác trốn thuế thì sớm đã bị đóng băng sự nghiệp nhưng Dư Vãn thì không giống ai, có thể dùng tiền để khiến cảnh sát đưa ra thông báo mập mờ như vậy.】

【Mấy người phía trên bớt bịa chuyện đi được không? Chửi Dư Vãn đã đành, sao còn dám đem công chức nhà nước ra làm trò cười.】

【Mọi người, thả tim cho bình luận của người này đi. Lượt thích đạt đủ số lượng thì có thể bị khởi tố đấy.】

Chưa đầy một giây sau, người đó không chỉ xóa bình luận mà còn xóa luôn tài khoản của mình.

Anh ta xóa rất nhanh nhưng fan của Dư Vãn còn chụp màn hình nhanh hơn. Họ lập tức gửi ảnh vào nhóm fan hâm mộ, cả nhóm cười ầm lên.

【Miệng vừa độc vừa nhát gan, đúng là hết thuốc chữa.】

【Cảm ơn nhé, IP của người này lại trùng với tôi, có thể nào đuổi hắn ra khỏi tỉnh W được không?】

【Hắn là dân đến tỉnh W làm thuê thôi.】

Dư Vãn lúc này vẫn chưa kịp quan tâm đến mấy chuyện trên mạng.

Sau khi trao đổi với cảnh sát xong, cô dẫn Kiều Sở Sở và cô nhân viên tài vụ rời khỏi đồn cảnh sát:

“Để chị đưa hai em về trước nhé.”

“Không cần đâu, chị Dư. Chỗ này cách công ty không xa, bọn em bắt xe về được rồi.” Kiều Sở Sở vội vàng lắc đầu.

Cô lấy đâu ra phúc phận để dám để Dư Vãn làm tài xế cho mình chứ.

Lấy hết can đảm, Kiều Sở Sở hỏi: “Chị Dư, em có thể hỏi một chút được không? Tham gia chương trình Ưu Ưu Trình Diễn này có phải chị kiếm được rất nhiều tiền không? Nếu giờ giải ước thì có phải bồi thường vi phạm hợp đồng không?”

“Sao em lại hỏi chuyện này?” Dư Vãn hơi ngạc nhiên.

Kiều Sở Sở đâu phải kiểu người tò mò mấy chuyện như vậy.

“Em... Em muốn bồi thường tổn thất cho chị.” Kiều Sở Sở cảm thấy vô cùng áy náy.

Dù cảnh sát đồng ý hỗ trợ đính chính nhưng hợp đồng giải ước đã ký rồi, tiền bồi thường cũng đã trả.

Nghe được câu này, Thịnh Hành Viễn đi phía sau bất giác khựng lại.

Cho dù có phải bồi thường thật, người chịu trách nhiệm cũng không phải Kiều Sở Sở, mà là anh.

Anh không nói gì, muốn nghe thử xem Dư Vãn đưa ra mức giá bao nhiêu.

Nhưng Dư Vãn bật cười: “Chị tổn thất gì chứ? Giải ước không yêu cầu chị bồi thường khoản nào cả.”

“Nhưng nếu không giải ước, chị đã có thể kiếm được một khoản lớn, bây giờ giải ước rồi thì chẳng còn gì cả.”

“Vậy thì sao? Giải ước rồi thì chị lại có thời gian nghỉ ngơi, tự thưởng cho bản thân. Nếu không, ngày nào mở mắt ra cũng là công việc, chị sắp bận đến mức biến thành con quay rồi.” Dư Vãn thực sự không để tâm.

Ban đầu, cô đồng ý ký hợp đồng với đạo diễn Từ vì nghĩ rằng ban ngày quay hình, ban đêm có thể về nhà tận hưởng cuộc sống riêng tư bên Lục Trầm.

Ai ngờ chương trình bị nhà đầu tư chỉnh sửa đến mức chẳng còn ra hình dáng ban đầu. Suốt quá trình quay hình, gần như không có lấy một chút thời gian riêng tư.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 152
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...