Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Ỷ Thế Hiếp Người

Chương 95

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Hoàng thành nguy nga, xe ngựa huyên náo, tiếng người ồn ào. Triệu Thất ngơ ngác nhìn ngựa xe như nước bóng người như nêm, đột nhiên có loại cảm giác như cách biệt cả một thế hệ.

Cáo biệt Thang Lương cũng được một tháng. Nhưng lần cuối cùng tới hoàng thành, đã là tám năm.

Thời gian tám năm nói dài không dài nhưng đủ để khiến nơi hắn từng quen thuộc nhất biến thành dáng dấp xa lạ —— cửa hàng bên đường thay đổi, người đi đường thay đổi, ngay cả xiêm y của vệ binh trông coi hoàng thành cũng không còn giống ngày trước.

Nhưng chỉ cần có Nhạc Thính Tùng bên cạnh, các loại thất vọng rất nhanh liền biến mất, hắn gõ đầu tên ngốc còn đang thất thần kia, cười hỏi: “Làm sao, chưa từng tới nơi thế này hả?”

Nhạc Thính Tùng gật đầu liên tục.

“Vậy thì ta phải dắt ngươi đi thăm thú một vòng rồi.” Triệu Thất cười hì hì, “Kinh thành từ xưa đã phồn hoa, bây giờ khách vãng lai huyên náo. Nơi thăm thú chắc chắn không ít.”

Nhạc Thính Tùng mặc dù tính cách trầm ổn nhưng dù sao vẫn là thiếu niên, lúc này nghe Triệu Thất nói, cảm thấy rất háo hức mong chờ, lại hỏi: “Trước đây ngươi thích tới chỗ nào?”

Triệu Thất suy nghĩ một chút: “Mấy nơi ăn uống này, quán Đam Mê ta đi đến nhiều nhất. Nơi đó chơi rất vui, chẳng những có món tráng miệng mà còn có nhiều câu đố văn thơ. Chỉ cần giải được câu đố là có thể lưu tên trên bình phong trước cổng. Không phải ta khoe khoang chứ toàn bộ kinh thành không có ai lưu danh nhiều hơn ta đâu —— ít nhất tám năm trước là như thế.”

Nói về quá khứ huy hoàng năm đó, cả người hắn như bao phủ trong vầng sáng hào quang. Nhạc Thính Tùng nhìn mà ngơ ngẩn, cảm thấy Triệu Thất như vậy cực kỳ đẹp đẽ.

Dọc đường đi, nhờ Triệu Thất biết được cách bố trí của Triệu Vũ Thành mà hai người tránh được rất nhiều nguy hiểm. Mỗi lần tránh được một trướng ngại, Triệu Thất lại vẫy đuôi dương dương đắc ý, lộ ra dáng vẻ tự tin trăm phần khiến người ta mê muội.

Giữa lúc nói chuyện, Triệu Thất đã dẫn Nhạc Thính Tùng rẽ ngang qua phố lớn ngõ nhỏ. Thỉnh thoảng dừng lại xem người ta làm xiếc, khi thì cùng đoàn người nước chảy bèo trôi, ăn không ít đồ ngon, bao nhỏ bên hông Triệu Thất chẳng mấy chốc đã căng phồng, trên tay còn cầm một xiên kẹo đường.

“Í, cái này ăn ngon cực, ngươi nếm thử xem này.” Triệu Thất tận lực đề cử cho Nhạc Thính Tùng, “Bên trong hoa mân côi còn bỏ thêm bạc hà, ăn lạnh mát mát.”

Nhạc Thính Tùng ăn một miếng, ánh mắt lơ đãng nhìn thấy một bóng người. Người kia thi lễ với y, Nhạc Thính Tùng khẽ gật đầu, quay lại hỏi Triệu Thất: “Buổi tối chúng ta ở đâu?”

“Ơ nơi trước đây của ta đi…” Triệu Thất nhai viên kẹo, mồm miệng không rõ.

Nhạc Thính Tùng khẽ cau mày: “Quý phủ của Thẩm Lan Khanh?”

Triệu Thất vội vàng nuốt viên xiên, lắc đầu: “Ta còn có một gian phòng nhỏ, cách quán Đam Mê không xa, vừa vặn tiện đường.”

Nhạc Thính Tùng gật đầu, lúc nhìn lại, người kia đã biến mất không còn tăm hơi, ước chừng là nghe được bọn họ nói chuyện. Y không để ý lắm, chuyên tâm du ngoạn cùng Triệu Thất.

Quán Đam Mê trải qua tám năm mưa gió vẫn còn sừng sững không thay đổi, chỉ là tường xây làm bình phong ở cổng đã biến thành hành lang, tên trên đó tăng thêm không ít. Triệu Thất kéo tay Nhạc Thính Tùng đi chậm, vạch ra bức bình phong đời trước, chỉ lên chữ “Kỳ” cho y xem.

“Ngươi xem, cái này là thái cực nhỏ, chính là ta viết đó.” Triệu Thất kiêu ngạo nói, “Khi đó ta rất lợi hại, rất nhiều người biết ta.”

Nhạc Thính Tùng lưu tâm nhìn, quả nhiên nhìn thấy không ít chữ “Kỳ”, mỗi một hình thái cực lại giống như một khuôn mặt tươi cười. Y có thể tưởng tượng ra một Triệu Thất hăng hái thuở thiếu thời, dương dương đắc ý ký tên mình lên trên, nhận được vô số ánh mắt hâm mộ.

Chẳng qua hôm nay Triệu Thất không định ôn lại chuyện cũ, phấn khởi chỉ cho y xong, hắn từ cửa hông đi ra ngoài, quẹo vào một hẻm nhỏ, cuối cùng đi tới một gian nhà bé tí vẽ tranh đầy tường.

“Lúc đầu ta không có tiền mà, Thẩm Lan Khanh tiếp tế cho ta một ít, ta định bán tranh sống tạm.” Triệu Thất ngồi xổm trước cửa, rút ra một chiếc chìa khoá từ dưới bậc thang, mở cánh cửa đã phủ đầy bụi kia, “Đáng tiếc không ai muốn mua —— phi phi phi, sao lại nhiều đất thế?”

“Ôi, xem ra hôm nay chúng ta không ở đây được rồi.” Nhạc Thính Tùng lanh tay lẹ mắt nắm hông của hắn, kéo hắn ra khỏi đám bụi rơi lả tả từ trần nhá, đề nghị, “Không bằng ở nơi của ta đi?”

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 95
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...