Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Ỷ Thế Hiếp Người

Chương 128

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Triệu Thất phí hết sức chín trâu hai hổ mới đá văng được Triệu Vũ Thành, lúc bò lên lại phát hiện tay trái của gã bị dao đâm xuyên, máu chảy đầm đìa.

“Sao ngươi vô dụng thế hả?” Triệu Thất hồn nhiên không biết mình vừa dạo một vòng trước quỷ môn quan, thấy Triệu Vũ Thành bị đánh thành cái dạng này, không nhịn được lầm bầm oán giận, “Lúc đánh ta thì lợi hại lắm, không ngờ chỉ là cái đồ miệng cọp gan thỏ, kéo dài thời gian thêm một tí cũng làm không xong…”

Triệu Vũ Thành như sắp cắn nát môi, khó khăn nắm lấy trường kiếm, muốn gượng dậy, lại ngẫ rầm rầm trên đất. Gã nhắm mắt, hơi thở dần dần yếu đi.

“Này, không được hả?” Triệu Thất kinh hoàng kêu to, không cho gã yên tĩnh chút nào, “Mau đứng lên! Thính Tùng bị ngươi đâm một kiếm còn có thể dắt ta bỏ chạy, ngươi lại sắp chết là như nào hả?”

“Vũ Thành vừa vọng động chân khí, sợ là thân thể không chịu được.” Thẩm Lan Khanh nói với Triệu Thất, “Không phải ngươi ghét gã nhất sao? Ta thay ngươi dạy dỗ gã.”

Triệu Vũ Thành bỗng nhiên trợn mắt nhìn kẻ có gương mặt tuấn mỹ đầy sát ý đang lạnh lùng đi về phía mình.

Vì không nhìn thấy gì, bước chân của hắn ta rất cẩn thận, lại rất thong dong.

Tất cả mọi thứ đều nằm trong tay Thẩm Lan Khanh, Triệu Vũ Thành thua, Bạch Tuyết Kỳ không có uy hiếp, bên ngoài lại là cao thủ bố trí từ lâu. Hắn ta có thể thả chậm quá trình, thưởng thức sự vui vẻ và yên tĩnh trước chiến thắng.

Mà Triệu Thất chỉ có thể trơ mắt nhìn điều kinh khủng ấy rơi xuống đầu mình.

“Trốn!” Triệu Vũ Thành chống kiếm gượng dậy, chỉ kịp bỏ ra một chữ, búng máu trong họng đã nuốt mất những câu còn lại.

Không biết do trúng độc hay do tổn thương nội tạng, máu Triệu Vũ Thành phun ra đã biến thành màu đen. Gã tiện tay lau đi, dùng bàn tay dính máu che chở cho Triệu Thất.

Rõ ràng có thể hợp tác cùng Thẩm Lan Khanh, tại sao gã lại chọn quay đầu? Là vì xấu hổ với Triệu Thất, vì ngạo khí không muốn bị kẻ khác uy hiếp, hay là vì… yêu?

Ngay cả Triệu Vũ Thành cũng không biết.

Gã chỉ yêu một người. Người này đẹp đẽ lại bướng bỉnh, luôn chọc gã giận đến nghiến răng, gã thích ở cạnh hắn, sẽ thầm vui khi thấy hắn cười.

Gã từng cho rằng, chỉ cần giữ hắn lại bên cạnh, thuần phục hắn, khiến hắn ngoan ngoãn nghe lời, hai người làm bạn đến già, chính là kết thúc viên mãn nhất trong đời —— không có tình yêu của hắn thì đã sao? Bọn họ có thời gian cả đời, cho dù hắn không muốn, một ngày nào đó cũng sẽ trở thành thói quen.

Nhưng mà…

“Ngươi…” Giọng nói của Triệu Thất run rẩy, phảng phất như có tình cảm mãnh liệt muốn xé tan ngột ngạt để lao ra ngoài.

Khoé môi Triệu Vũ Thành hơi nhếch lên.

Đột nhiên gã rất muốn thấy vẻ mặt lúc này cùa Triệu Thất, dù đây có lẽ sẽ là phong cảnh cuối cùng gã nhìn được trong kiếp này, nhưng chỉ cần có thể thấy Triệu Thất đau lòng cho ——

“Ngươi chắn đường ta rồi!” Kỳ thực Triệu Thất vẫn ngầm cho rằng đầu óc Triệu Vũ Thành không tốt, bây giờ nhìn lại thì đúng là như thế, gấp đến độ giọng nói cũng biến điệu, hai tay dùng sức đẩy Triệu Vũ Thành, “Ngoài cửa có người, ta muốn nhảy cửa sổ, ngươi mau tránh ra!”

Triệu Vũ Thành bỗng ho ra một búng máu. Trước mắt biến thành màu đen, gã cố nén đau đớn và tức giận, vung tay, Triệu Thất không kịp phản ứng, chỉ thấy vạt áo trước bị kéo mạnh, cơ thể nhẹ bẫng, như cưỡi mây đạp gió mà bay ra ngoài cửa sổ.

Bên tai là tiếng gió thét gào, lúc này Triệu Thất mới hiểu được mình bị Triệu Vũ Thành ném ra, sợ đến mức nhắn tịt hai mắt.

Ngay sau đó hắn đột nhiên nghĩ, ngoài của sổ là vườn thảo dược Thẩm Lan Khanh trồng, bên ngoài vây một bụi gai. Triệu Thất chẳng biết khinh công, da mặt cũng không dày như tường thành, lập tức sẽ rơi vào kết cục thương tích đầy mình, ngay tức khắc hắn đã nhận định rằng Triệu Vũ Thành đang trả thù mình.

Moẹ, không ngờ Triệu Vũ Thành này lại bỉ ổi như vậy, còn muốn nhân cơ hội hủy dung mạo của ta, đúng là…

Triệu Thất chửi thầm trong lòng như nước sông liên miên không dứt, chờ đến khi sung sướng hỏi thăm hỏi xong mười tám đời tổ tông nhà họ Triệu, hắn mới kinh ngạc phát hiện người mình chẳng đau, trái lại còn ấm ấm mềm mềm.

Ồ?

Hắn nghe thấy nhịp tim quen thuộc, ngửi được hơi thở quen thuộc.

“Này, ngươi tới rồi.” Triệu Thất mở mắt ra, cười hì hì, “Nhạc đại hiệp, sao lần nào ngươi cũng tới đúng lúc thế?”

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 128
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...