Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Ỷ Thế Hiếp Người

Chương 90

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Thu dọn xong, Thang Lương nói gạo và mì trong nhà sắp hết, muốn lên trấn trên mua thêm, cũng bảo Triệu Thất đi cùng. Vừa lúc Triệu Thất chưa nguôi giận, không muốn nói chuyện với Nhạc Thính Tùng, liền tìm một mảnh khăn che mặt, sau đó chống gậy lên đường.

Hai người đi khoảng một canh giờ thì tới trấn trên. Triệu Thất chú ý quan sát, không phát hiện ra dấu hiệu gì của người trong Triệu phủ, hơi yên tâm, khập khiễng phụ xách đồ.

Thang Lương mua không ít đồ ăn, còn dẫn Triệu Thất tới phòng thuốc, mời đại phu xem vết thương cho hắn. Cổ chân hắn sưng tấy chưa tiêu, may mà đại phu nói không có gì đáng ngại, chỉ cần tĩnh dưỡng vài tuần là khoẻ. Triệu Thất thở phào một hơi, rầm rì nói chân mình đau không đi được. Thang Lương hết cách, đành đi thuê con lừa.

Triệu Thất đang ngồi trong phòng thuốc thì nhìn thấy một đám người tụ tập nơi đầu phố, mơ hồ còn có tiếng mắng chửi truyền đến. Nghe đâu là khách làng chơi đến lầu xanh, không rõ vì sao lại đứng chửi nhau trên đường với kỹ nữ, Triệu Thất cảm thấy hứng thú, phấn khởi chạy đi xem.

Mặc dù có chút không lịch sự nhưng hắn thích nhất là xem mấy chuyện chửi nhau như thế này, bởi vì có thể nghe được rất nhiều câu chửi, sau đó trở về thay đổi cách mắng chửi đám Triệu Lục —— lúc trước hắn không biết mắng người, bị ức hiếp cũng chỉ có thể dùng hai câu “Vô liêm sỉ”, “Làm càn” để mắng đối phương, từ khi xem người chửi nhau, hắn đã có thể chửi đối phương đến á khẩu không cãi được gì.

Lần này cũng vậy. Tuy về sau không cần dùng phương thức này để bảo vệ mình nhưng thói quen khó sửa. Triệu Thất đứng nghe say sưa, thình lình một câu xông vào tai hắn: “Cái đồ kỹ nữ vạn người thao nghìn người cưỡi như ngươi, bẩn thỉu như vậy, cho không lão tử còn chẳng thèm đấy!”

Như bị giáng một cái tát vào mặt, Triệu Thất buồn bã, lòng đau như dao cắt, nửa ngày vẫn chưa hồi thần.

Hắn không còn tâm tư nghe tiếp, hồn bay phách lạc lảo đảo chen ra khỏi đám người, đâm vào người người khác cũng không chú ý, lúc về phòng thuốc, ngồi bên cửa ngơ ngác ngẩn người.

Mãi đến khi Thang Lương quay lại, xách Triệu Thất và gạo mì dầu muối mua được chất đống trên thùng xe, dùng con lừa vừa thuê kéo hết về nhà, hắn cũng không nói thêm câu nào.

Sau khi về nhà, Triệu Thất vẫn im lặng không lên tiếng, làm ổ trên giường trong phòng chứa đồ, tự mình nhớ lại tâm sự.

Nhạc Thính Tùng từng nói không chê. Triệu Thất tự an ủi. Về phương diện này, y chưa bao giờ nói dối.

Nhưng tại sao y không muốn làm với mình?

Tuy hôn môi và ôm ấp cũng rất thoải mái, nhưng Triệu Thất vẫn không kìm nổi mà muốn tiếp xúc nhiều hơn, hắn khát khao đến mức lý trí và trái tim như nhập vào làm một, cho tới bây giờ mới nhận ra điểm kỳ lạ.

Cẩn thận ngẫm lại, Nhạc Thính Tùng không muốn cùng hắn hoan hảo là từ sau khi hắn kể lại chuyện quá khứ của mình. Tối hôm qua, phần lớn thời gian Nhạc Thính Tùng để hắn tự làm; hôm nay thì chẳng thèm chạm vào, chỉ dùng đũa chơi một chút. Rõ ràng đã cứng lên nhưng vẫn không muốn tiến vào trong thân thể hắn, ngay cả liếm cũng không được.

Có lẽ Nhạc Thính Tùng không phải ghét bỏ hắn từng trải, chỉ đơn giản là cảm thấy hắn từng bị nhiều người chịch như vậy, nói không chừng là phát ngán rồi cũng nên.

Suy bụng ta ra bụng người, nếu như Triệu Thất biết Nhạc Thính Tùng cũng từng cùng người khác hồ thiên hồ nháo, trong lòng hắn chắc chắn sẽ không thoải mái. Huống chi, lúc hắn bị những người kia chơi, quả thực là làm trò hề, ngay cả nhân phẩm cũng không có.

Triệu Thất ôm đầu gối, chợt nhớ đến chiếc áo khoác lông bị mình làm bẩn kia.

Rõ ràng là Nhạc Thính Tùng đưa cho hắn, mới vừa qua tay chưa tới một ngày, mặc còn chưa ấm đã bị Triệu Ngũ và Triệu Tam lót bên dưới rồi luân phiên chịch hắn. Chất lỏng sền sệt làm lông áo trắng thuần dính thành một cục, hắn đau lòng giặt rất lâu nhưng không cách nào sạch nổi.

Chiếc áo kia rất vô tội, giá cả đắt đỏ, ý nghĩa phi phàm, dù Triệu Thất vẫn còn rất thích nhưng ngày hôm sau, hắn lại nhét nó xuống dưới đáy hòm gỗ, ngay cả nhìn cũng không muốn nhìn.

Nghĩ như vậy, Triệu Thất nhận ra mình luôn khiến người ta phải khó chịu, chuyện mình không làm được thì cớ gì lại đi miễn cưỡng người khác? Nhạc Thính Tùng ghét bỏ hắn cũng là chuyện thường tình, có thể thông cảm được.

—— Nhưng mà, coi như nghĩ thông suốt, hắn cũng chẳng dễ chịu hơn chút nào.

Triệu Thất vùi đầu vào đầu gối. Chẳng hề vì lý do này mà oán hận ai, cũng không tức giận với Nhạc Thính Tùng, chỉ cảm thấy khổ sở.

Cực kỳ cực kỳ khổ sở.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 90
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...