Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Ỷ Thế Hiếp Người

Chương 91

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Triệu Thất thở dài, rơi xuống vài giọt nước mắt thê lương bi ai, thương tâm nửa ngày, sờ bụng, cảm thấy đói.

Lúc này sắc trời đã muộn, hắn đi ra ngoài cũng chỉ thấy chiều tà le lói, ánh dương không còn, khói bếp từ trong ống khói chậm rãi lan ra, bay tới hương thơm vị thịt.

Tiểu tử kia nấu thịt, thế mà không gọi ta. Triệu Thất càng thêm bi thương, lập tức vắt giò chạy vào bếp, dự định ăn no bụng cho có sức rồi lại trở về tiếp tục thương tâm.

Không ngờ mới vừa vào bếp đã thấy Nhạc Thính Tùng đang đứng nói chuyện cùng Thang Lương, thấy hắn đi vào, vui vẻ nói: “Đang muốn đi gọi ngươi. Nghe Thang Lương nói hôm nay các ngươi đi đường xa, có mệt không?”

“Ta…” Triệu Thất há miệng, nửa ngày mới lúng túng nói, “Ta nghỉ ngơi đủ rồi. Sao ngươi lại xuống giường, vết thương đã đỡ chưa?”

Nhạc Thính Tùng dừng một chút, đưa bát đũa trong tay cho Thang Lương, quay đầu cười với Triệu Thất: “Không có gì đáng ngại nữa rồi.”

Nụ cười này thật sự là khó lý giải, lúc Triệu Thất ăn cơm vẫn còn ngẫm nghĩ, trong miệng là vị gì cũng chẳng biết, cắn đũa ăn hết nửa bát cơm trắng.

“Triệu Thất, Triệu Thất!” Nhạc Thính Tùng kêu.

“A? Nha.” Triệu Thất lấy lại tinh thần.

Bây giờ trời đã đầy sao, trong phòng ánh nến chập chờn, chỉ có hai người bọn họ ngồi đối diện nhau. Nếu là một ngày trước, Triệu Thất đã sớm không cần mặt mũi mà quấn lấy Nhạc Thính Tùng không tha, nhưng bây giờ, hắn không dám làm như vậy nữa.

“Đang nghĩ cái gì? Có tâm sự à?” Nhạc Thính Tùng hỏi, “Chuyện ta mới nói cho ngươi, có nhớ không?”

Thấy sắc mặt Nhạc Thính Tùng rất khó coi, Triệu Thất bất chấp tất cả gật đầu liên tục: “Không phải là chuyện đến kinh thành sao. Ta đã biết Triệu Vũ Thành sắp xếp cái gì rồi, hiện tại gã không thể tự ra tay, đoạn đường này của chúng ta chắc sẽ không quá nguy hiểm.”

“Đúng vậy…” Nhạc Thính Tùng trầm ngâm chốc lát, lắc đầu nói, “Không sao, nói chung ngươi ở cạnh ta là được rồi.”

Triệu Thất cười hắc hắc: “Có Nhạc đại hiệp làm chỗ dựa, ta còn sợ gì?” Cũng không đợi Nhạc Thính Tùng trả lời, hắn ngáp một cái, dụi mắt buồn ngủ: “Muộn rồi, ta muốn đi ngủ, ngươi cũng mau mau nghỉ ngơi đi.”

Chuyện như vậy, chính mình tự đề xuất mới không gây mất hoà khí.

Ai ngờ Nhạc Thính Tùng thấy hắn phải đi, mặt biến sắc, vội vã nắm chéo áo của hắn: “Ngươi muốn đi đâu?”

“Ta về phòng ngủ bên kia.” Triệu Thất chỉ cách vách, trấn an, “Gần ngươi lắm. Nếu ban đêm có chuyện gì, ngươi gọi một tiếng là ta có thể nghe thấy.”

“Tại sao?” Xác nhận hắn không nói chơi, vẻ mặt Nhạc Thính Tùng dần dần trở nên nghiêm túc.

Triệu Thất bị biến hóa bất thình lình này doạ sợ hết hồn. Hắn khiếp đảm lại tham lam nhìn khuôn mặt nghiêm túc của Nhạc Thính Tùng, bình tĩnh nói: “Ta… hôm nay ta mệt rồi, muốn ngủ một mình.”

Nhạc Thính Tùng nghiêm nghị nhìn hắn, giống như muốn phát hiện ra manh mối chứng tỏ hắn đang nói dối. Nhưng Triệu Thất không đỏ mặt cũng chẳng thở gấp, như lợn chết không sợ nước sôi làm y không nhìn ra điểm gì khả nghi.

Nhưng y vẫn không bỏ qua cho hắn.

“Nói thật đi.” Nhạc Thính Tùng lạnh nhạt nói, “Đừng nghĩ gạt ta.”

Triệu Thất giật mình. Hắn sợ nhất là Nhạc Thính Tùng có vẻ mặt như thế này, một câu không kịp ngăn cản đã vọt ra khỏi cổ họng: “Ta, ta không muốn để ngươi thấy khó chịu.”

Nhạc Thính Tùng không lên tiếng, ánh mắt tràn đầy khiếp sợ.

Phản ứng này hệt như bị nói trúng tâm sự. Trong lòng Triệu Thất phát khổ, quyết tâm liều mạng, thẳng thắn hỏi: “Từ khi, từ khi ta kể lại quá khứ dơ bẩn của ta cho ngươi nghe, có phải ngươi sẽ… không muốn ngủ với ta?”

Nhạc Thính Tùng càng thêm khiếp sợ, thậm chí còn thốt lên: “Ngươi nhìn ra rồi?!”

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 91
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...