Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Xuyên Vào Mạt Thế: Nữ Phụ Trà Xanh Giả Bộ Đáng Thương

Chương 90

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Còn Chân Lục Trà thì đi cho Tiểu Ngạo Thiên uống sữa bột.

Lông của nhóc con giờ đã mọc dài hơn một chút, mắt cũng đã mở, là màu xanh nhạt, giống như biển cả.

Khiến cho Chân Lục Trà mỗi lần nhìn thấy đôi mắt xanh biếc của nó đều muốn ôm nó lên mà vu.ốt ve.

Dù sao Tiểu Ngạo Thiên bây giờ giống như một chú mèo con, tiếng kêu cũng ư ử, chỗ nào cũng khiến người ta yêu thích.

Sau khi cho Tiểu Ngạo Thiên ăn xong, Chân Lục Trà iền cùng Đường Nguyệt và Hàn Diễm xuất phát theo dõi Lý Tiêu. Dù sao trước khi mạt thế bắt đầu, họ đã theo dõi Lý Tiêu một thời gian, cũng coi như có kinh nghiệm theo dõi hắn.

Đường Nguyệt dặn dò Đường Tinh ở nhà không được chạy lung tung rồi mới xuất phát. Đường Tinh cũng rất nghe lời, hứa với chị ở đây không đi ra ngoài, đợi họ trở về.

Ba người đến nhà Lý Tiêu, vừa lúc hắn từ trong phòng đi ra, theo dấu vết dây xích giả mà Chân Lục Trà tạo ra hôm qua đi về phía nam khu ổ chuột.

Thấy vậy, họ liền bám theo Lý Tiêu.

Nhưng có lẽ do Lý Tiêu bị ảnh hưởng bởi việc Đường Tinh tự mình trốn thoát, giờ cả người hắn ta rất cảnh giác.

Cho nên họ không thể theo quá sát.

Buổi sáng hôm nay, Lý Tiêu dành hết thời gian để tìm kiếm Đường Tinh, thậm chí còn gõ cửa rất nhiều nhà, làm động tác miêu tả dáng vẻ Đường Tinh, muốn biết một chút manh mối về đối phương.

Nhưng đây chắc chắn là công cốc, Đường Tinh hiện đang ở chỗ của đội Ảnh Tức, đang xem máy tính bảng Chân Lục Trà để lại. Bên trong máy tính có không ít phim do Chân Lục Trà tải xuống, dù xem mười ngày nửa tháng cũng không thành vấn đề. Không chỉ vậy, Chân Lục Trà còn để lại cho Đường Tinh một đống đồ ăn vặt.

Tìm cả buổi sáng, Lý Tiêu không ngờ mình không tìm được một chút manh mối nào của đứa nhóc câm kia.

Hắn ta tức giận đá vào chân tường.

"Tên nhóc câm c.h.ế.t tiệt kia rốt cuộc đang trốn ở đâu? Hại ông đây còn phải chạy đi chạy lại tìm!!"

Ba người cứ đứng xa xa nhìn hắn như con ruồi không đầu bay loạn.

Chân Lục Trà biết hắn ta bây giờ nhất thời có lẽ còn chưa nghi ngờ ý nghĩ "Đường Tinh là tự mình trốn thoát", nhưng dù sao hắn cũng là tội phạm bị truy nã quốc tế, đầu óc chắc chắn vẫn có.

Thời gian lâu Lý Tiêu phản ứng lại, sẽ không lừa được nữa.

Cho nên trong khoảng thời gian này, hy vọng chú Viên đang theo dõi Thu Dương bọn họ có thể phát hiện ra điều gì đó.

Lúc này chú Viên và Hứa Đồng đang bí mật tìm Thu Dương, sau đó quan sát nhất cử nhất động của hắn.

Phải nói, Thu Dương nhuộm đầu tóc vàng đang phai màu, trong đám đông vẫn vô cùng nổi bật, muốn mất dấu cũng khó.

Hắn bây giờ hẳn là đang đi đâu đó, mục đích rất rõ ràng.

Chú Viên và Hứa Đồng cũng nhìn chằm chằm hắn không rời mắt, nhưng để an toàn vẫn giữ khoảng cách không để Thu Dương phát hiện.

Hai người vẫn luôn theo Thu Dương đến "hàng rào".

Nơi này tuy hai người chưa từng đến, nhưng cũng từng nghe những đội lính đánh thuê khác nhắc tới.

Giữa ban ngày ban mặt đến đây, vậy…chăm chỉ thật sao?

Nhưng hai người vẫn tiếp tục theo sau.

Thu Dương đến đây, trực tiếp đi đến một căn phòng nhỏ trông có vẻ bình thường. Diện tích căn phòng không lớn, bên trong cũng không có ai tiếp đón hắn, hơn nữa hắn còn tự mình lấy chìa khóa mở cửa đi vào.

Không bình thường không bình thường, nhìn qua liền biết không phải đến tìm vui vẻ.

Chú Viên và Hứa Đồng liếc mắt nhìn nhau, tách ra mỗi người tìm một góc khuất vừa kín đáo vừa có thể quan sát rõ căn nhà nhỏ.

Nhưng Thu Dương vào căn phòng nhỏ xong liền không có động tĩnh, hai người cứ chờ đợi như vậy.

Cuối cùng, vào những thời điểm khác nhau lại có ba người đến.

Một người phụ nữ cao gầy, một ông già thoạt nhìn đi lại có chút khó khăn, còn có một người đàn ông khoảng bốn mươi tuổi.

Bọn họ đều vào một lúc rồi đi, không dừng lại lâu. Nhưng sau khi ra ngoài, ai cũng xách theo một chiếc túi căng phồng, bên trong có vẻ đựng khá nhiều đồ, lúc đi còn có tiếng đá va chạm.

Hứa Đồng nhìn người đến rồi đi, trong lòng đầy thắc mắc không biết họ mang theo thứ gì.

Sau khi người đàn ông cuối cùng rời đi, Thu Dương một mình ở trong đó rất lâu mới cầm một cái túi giống những người trước đó đi ra.

Lúc này trời đã gần tối, miệng Thu Dương lẩm bẩm chửi rủa. Hứa Đồng vì muốn nghe rõ hắn nói gì còn cố ý từ chỗ ẩn nấp đi ra, chuyển đến chỗ gần Thu Dương hơn để nghe lén.

Kết quả chỉ nghe thấy Thu Dương đang nguyền rủa một người, người kia… hình như là Lý Tiêu?

Thu Dương quả thật đang chửi Lý Tiêu, bởi vì mình rõ ràng tối qua đã nói với hắn đến tìm mình, kết quả chờ cả ngày trời cũng không thấy bóng dáng đâu.

"Lý Tiêu thằng ranh con này chắc chắn lại uống say rồi! Mẹ kiếp, còn phải tốn công đi tìm hắn một chuyến!"

Nói xong liền xụ mặt.

Hứa Đồng và chú Viên lập tức lại bám theo hắn.

Ngay lúc hai nhóm người đang giám sát Lý Tiêu và Thu Dương, Tạ Lam Án đang nói chuyện này với cha anh - Tạ Tòng.

Tạ Tòng nghe được tin tức này, nhíu chặt mày, vẻ mặt rất kinh ngạc. Hồi lâu sau hỏi Tạ Lam Án có cần thêm người không, mình có thể phân cho anh, nhưng Tạ Lam Án không nhận.

Anh thẳng thắn nói: "Cấp trên căn cứ có nội gián."

Tạ Tòng lập tức phủ nhận suy nghĩ này của anh.

Tạ Lam Án tiếp tục nói: "Vậy cha nghĩ xem, bọn chúng nuôi lâu như vậy, tại sao chúng ta không hề phát hiện ra một chút nào."

Tạ Tòng muốn phủ nhận suy nghĩ này, nhưng con trai ông nói rất đúng. Căn cứ xây dựng đến nay đã lâu như vậy, từng viên gạch từng viên ngói ông và mấy ông già lãnh đạo căn cứ đều rất quen thuộc.

Mặc dù đôi khi sẽ có mấy người bất đồng ý kiến trong một số việc, nhưng dù sao bọn họ đều là anh em chí cốt nhiều năm, cũng đã từng cùng nhau giao phó cả sinh mạng cho đối phương.

Nhưng bây giờ Tạ Tòng không thể không thừa nhận, trong số những người anh em cũ này của ông có nội gián.

Trong căn cứ nuôi nhốt zombie không phải chuyện đơn giản, thời gian đưa zombie đến, địa điểm đặt zombie, rồi người trông coi zombie nữa.

Tất cả những điều này, đều không phải tùy tiện tìm người trong căn cứ là có thể làm được.

Chỉ riêng việc đưa zombie vào trong căn cứ đã là một việc khó khăn.

Hơn nữa, căn cứ mỗi tuần đều có kiểm tra an toàn, đề phòng có người biến dị thành zombie nhưng trốn được kiểm tra an ninh ở cổng căn cứ.

Nhưng rốt cuộc người này là ai?

Tạ Tòng trong đầu nghĩ đến tất cả anh em nhiều năm vào sinh ra tử bên cạnh mình, nhưng không loại trừ được ai, ông nói với Tạ Lam Án:

"Lam Án, kẻ phản bội này cha sẽ tự tay lôi hắn ra, những chuyện còn lại con cứ làm đi. Có cần gì thì cứ nói với cha. Có điều, xem ra cha thật sự già rồi……… đến cả kẻ phản bội ở bên cạnh cũng không phát hiện ra……”

Tạ Tòng chua xót lắc đầu.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 90
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...