Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Xuyên Vào Mạt Thế: Nữ Phụ Trà Xanh Giả Bộ Đáng Thương

Chương 150

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Lần trước Thẩm Thức ở trong rừng đối chiến với người đầu bò đã từng chứng kiến Chân Lục Trà sử dụng dị năng. Hơn nữa, dị năng hệ băng cũng là dị năng có sức sát thương xếp hàng đầu trong mạt thế. Vì vậy, khi đối mặt với Chân Lục Trà, Thẩm Thức không hề chủ quan, ngược lại còn cẩn trọng hơn vài phần.

Phòng ngự tốt nhất chính là tấn công, cho nên lần này Chân Lục Trà lựa chọn ra tay trước.

Theo một luồng hàn khí lạnh lẽo bất ngờ ập đến, Thẩm Thức lập tức ý thức được không ổn, cúi đầu nhìn xuống thì phát hiện hai chân mình đã bị một lớp băng dày bám chặt từ lúc nào.

Chân Lục Trà nhân lúc Thẩm Thức  không thể cử động, trong tay đã ngưng tụ ra một thanh đao băng, lưỡi đao sắc bén lóe lên hàn quang hướng về phía Thẩm Thức tấn công.

Thẩm Thức thấy vậy lập tức dùng dị năng hệ phong của mình, ngưng tụ ra mấy đạo phong nhận. Ngay khoảnh khắc đao băng c.h.é.m xuống, phong nhận phá vỡ lớp băng dưới chân, giúp cậu kịp thời thoát thân.

Chân Lục Trà thấy Thẩm Thức né được đao của mình, liền nhân lúc đối phương còn chưa kịp phản ứng, xoay người tung một cước.

Một cước này mặc dù Chân Lục Trà đã thu lại không ít lực đạo, nhưng Thẩm Thức vẫn bị cô đá bay đến rìa lôi đài.

Thẩm Thức ôm ngực, khó khăn đứng dậy, trong mắt không hề có ý định nhận thua. Cậu lại một lần nữa ngưng tụ dị năng, ngay lập tức, giữa lôi đài cuồng phong nổi lên dữ dội. Một cơn lốc xoáy do vô số phong nhận tạo thành gào thét lao thẳng về phía Chân Lục Trà.

Mặc dù lôi đài có màn bảo vệ, nhưng những người xung quanh vẫn có thể cảm nhận được sức mạnh đáng sợ của nó.

Ngay khi mọi người còn đang kinh ngạc trước dị năng của Thẩm Thức, họ bỗng phát hiện cậu lại ngưng tụ thêm hai cơn lốc xoáy nữa. Hơn thế, uy lực của chúng không hề thua kém cơn lốc xoáy đầu tiên. Cảnh tượng này khiến đám đông không nhịn được mà liên tục thốt lên kinh ngạc.

"Trời ạ, dị năng hệ phong đạt đến trình độ này cũng quá khủng khiếp rồi!”

"Không chỉ lợi hại thôi đâu! Kiểm soát dị năng như thế này đã khó, cậu ta còn có thể liên tục ngưng tụ ba cơn lốc xoáy cùng lúc. Điều này đòi hỏi khả năng dự trữ dị năng cực kỳ lớn!”

"Haiz, xem ra cô gái kia thua chắc rồi."

...

Những người xung quanh lôi đài nhất thời đều chuyển cột cờ chiến thắng sang phía Thẩm Thức.

Cơn bão khổng lồ dần dần nhấn chìm Chân Lục Trà, ngay khi mọi người đều nghĩ rằng cô chắc chắn sẽ thua, một bóng dáng xinh đẹp nhỏ nhắn đột ngột từ giữa cơn bão lao ra.

Thanh đao băng trong tay tay cô phản chiếu ánh sáng chói mắt, thu hút toàn bộ ánh nhìn. Tất cả mọi người có mặt đều nhịn không được muốn dồn ánh mắt vào nguồn sáng đó.

Nhưng không đợi bọn họ bắt được vệt sáng ấy, mũi đao trong tay Chân Lục Trà đã kề sát cổ Thẩm Thức.

Cảm nhận được hàn khí lạnh lẽo áp lên da, Thẩm Thức nhắm mắt thở dài nói: "Tôi thua rồi."

Vừa dứt lời, thanh đao băng đang kề cổ Thẩm Thức trong nháy mắt hóa thành hư vô. Chân Lục Trà cười, chắp tay sau lưng, giọng điệu đầy vui vẻ:

"Ha ha ha, đừng quá đau lòng, dù sao chị cũng là một sự tồn tại như lỗi game rồi. Dị năng của em lợi hại hơn chị nhiều, chị cũng chỉ dựa vào tốc độ và phản ứng nhanh mới thắng em thôi."

Thẩm Thức nghe vậy, trong mắt hiện lên chút nghi hoặc, nhưng Chân Lục Trà không giải thích, chỉ xoay người bước xuống lôi đài, đi thẳng về phía Tạ Lam Án.

"Em lợi hại chứ?" Chân Lục Trà cười hỏi Tạ Lam Án, đôi mắt lấp lánh như chứa đầy ánh sao.

Tạ Lam Án cũng rất phối hợp, nhìn nụ cười của cô, giọng nói tràn đầy cưng chiều: "Ừm, rất lợi hại."

Chân Lục Trà cong môi, trong mắt lộ ra chút tinh nghịch: "Vậy so với anh thì sao?"

Lần này, Tạ Lam Án không trả lời, chỉ mỉm cười nhìn người trước mắt.

Chân Lục Trà nhìn thấy ý cười trong mắt đối phương, trong lòng bỗng dâng lên một cỗ hiếu thắng. Cô nhẹ nhàng nhướng mày:

"Hay là anh đấu với em một trận?"

Đấu với Tạ Lam Án một trận?

Hàn Diễm đứng bên cạnh hai người, nghe Chân Lục Trà nói vậy liền vội vàng xua tay:

"Đừng đừng đừng, đừng đấu! Cũng không còn sớm nữa, chúng ta mau chóng ai về nhà nấy, ai tìm mẹ người nấy đi!"

Mấy năm nay Chân Lục Trà không ở bên cạnh Tạ Lam Án nên không biết, nhưng những người trong đội Ảnh Tức thì quá rõ—Tạ Lam Án hiện giờ có sức sát thương khủng khiếp đến mức nào.

Hơn nữa một khi Tạ Lam Án chiến đấu, sẽ giống như một con thú hoang không thể ngăn cản, xông pha ngang dọc. Dáng vẻ đó mạnh mẽ đến mức nghĩ đến thôi cũng khiến Hàn Diễm lạnh sống lưng.

Nhìn Chân Lục Trà hoàn toàn không hay biết gì, Hàn Diễm nhanh chóng bước lên, hai tay đặt lên vai cô, định đưa cô rời khỏi lôi đài.

Chân Lục Trà cứ thế mơ mơ hồ hồ,  chưa kịp hiểu chuyện gì đã bị mọi người kéo ra khỏi sân huấn luyện.

Nhưng ngay khi Hàn Diễm vừa buông tay khỏi vai cô, một luồng hàn khí bỗng lượn lờ xung quanh mình. Ban đầu, hắn cứ tưởng là do dị năng hệ băng của Chân Lục Trà vô tình tỏa ra, nhưng đến khi quay đầu lại—hắn mới nhận ra Tạ Lam Án vẫn luôn nhìn chằm chằm vào tay mình.

Có một khoảnh khắc, Hàn Diễm đột nhiên cảm thấy… có lẽ mình không nên có đôi tay này.

.

Trên đường trở về, Tạ Lam Án nói với Chân Lục Trà chuyện ngày mai anh phải ra ngoài làm nhiệm vụ.

"Đột ngột vậy sao? Bên ngoài có chuyện gì à?" Trong lòng Chân Lục Trà không khỏi hoảng hốt, nhớ lại nhiệm vụ "cứu vớt thế giới nhỏ" mà hệ thống mới ban bố.

Không biết vì sao, cô luôn có cảm giác giông bão sắp ập đến. Loại cảm giác này khiến trong lòng cô rất khó chịu.

Tạ Lam Án nhìn dáng vẻ cô cau mày lại, bàn tay to lớn vu.ốt ve lên đó rồi nói: "Đừng lo lắng, không có chuyện gì lớn đâu."

Chân Lục Trà vẫn có chút không yên tâm: "Thật sao?"

Đôi mắt cô nhìn thẳng vào đáy mắt Tạ Lam Án, bên trong ngoại trừ hình ảnh phản chiếu của anh ra, dường như không còn vật gì khác.

Tạ Lam Án nhẹ nhàng mỉm cười, đôi mắt sâu thẳm khóa chặt trên người Chân Lục Trà: "Thật."

Nghe giọng điệu cùng với dáng vẻ nghiêm túc không giống như đang nói dối của anh, Chân Lục Trà lúc này mới bĩu môi trêu chọc nói: "Đừng lừa em đấy, lừa gạt người khác sẽ phải nuốt một vạn cây kim đấy."

Tạ Lam Án nghe xong lời nói ngây thơ của cô, cũng nhẹ nhàng phụ họa theo: "Ừm, nuốt một vạn cây kim."

Ở nơi Chân Lục Trà không nhìn thấy, Tạ Lam Án rũ mắt xuống, che giấu đi cảm xúc u ám phức tạp bên trong.

Anh sẽ không cho phép Chân Lục Trà biến mất trước mắt mình thêm một lần nào nữa. Bất kể là ai hay bất kỳ chuyện gì cũng không được phép làm tổn thương đến cô.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 150
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...