Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Xuyên Vào Mạt Thế: Nữ Phụ Trà Xanh Giả Bộ Đáng Thương

Chương 112

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Áo khoác tác chiến của Tạ Lam Án mang theo hơi ấm, Chân Lục Trà tất nhiên sẽ không từ chối ý tốt của anh. Cô kéo chặt áo khoác anh khoác lên người mình, trên áo vẫn còn rất sạch sẽ.

Nói đến mới nhớ, trước đây cô đã phát hiện ra, Tạ Lam Án hình như có chút ưa sạch sẽ. Cũng không hẳn là mắc chứng sạch sẽ quá mức, nhưng dù là g.i.ế.c zombie hay động vật biến dị, anh đều cố gắng không để m.á.u của của chúng b.ắ.n lên người.

Không giống như mình, quả thực là đập zombie theo kiểu bạo lực, lần nào trên quần áo cô cũng dính phải một ít. Sau đó về nhà, bộ quần áo này không cần giặt mà bị cô trực tiếp ném luôn.

Đừng hỏi, vì câu trả lời là chị Chân đây có rất nhiều quần áo trong không gian, không thiếu bộ này.

Lúc này, Chân Lục Trà đang mặc áo của Tạ Lam Án, trên người hình như còn vương chút mùi hương của anh.

Cô ngẩng đầu nhìn anh, khóe miệng nở nụ cười ngọt ngào: “Anh Lam Án đưa áo cho em rồi, bản thân có lạnh không ạ~”

Tạ Lam Án nghe thấy giọng nói nũng nịu của cô, nhất thời không phản ứng kịp. Dù sao, anh cũng đã lâu không nghe thấy cô dùng giọng điệu mềm mại như vậy nói chuyện.

Sau khi ngây người vài giây, anh khẽ cười, hùa theo Chân Lục Trà.

“Sao có thể, cơ thể của Trà Trà mới là quan trọng nhất”, thậm chí ngữ điệu của anh còn có chút bắt chước ai đó.

Chân Lục Trà nghe xong câu trả lời của anh: ??? Giọng điệu trà xanh độc quyền của mình đã rò rỉ ra ngoài từ lúc nào vậy?

Tay cô vòng qua eo Tạ Lam Án, nhéo nhẹ lên vòng eo thon gọn của anh: “Anh dám bắt chước em!”

Khi tay Chân Lục Trà đặt lên eo Tạ Lam Án, cả người anh có chút căng cứng, khóe miệng cũng mím chặt, anh đưa tay nắm lấy bàn tay đang làm loạn trên eo mình của Chân Lục Trà, sau đó kéo cả người cô lại gần mình.

Trong đêm khuya, chỉ có ánh trăng trên đỉnh đầu tỏa ra ánh sáng yếu ớt.

Nhưng khả năng nhìn đêm của Chân Lục Trà vẫn rất tốt, vì vậy cô có thể nhìn rõ biểu cảm của Tạ Lam Án lúc này.

Anh… đây là đang xấu hổ sao?

Chân Lục Trà cảm thấy mình như vừa phát hiện ra một đại lục mới.

Khi trời gần sáng, mọi người mới thu dọn xong đống hỗn độn.

Trong túi của mấy đội đều đựng đầy tinh hạch.

“Chuyến đi này thật là lời to! Những tinh hạch này chắc cũng phải cấp bốn, cấp năm rồi nhỉ!”

“Đúng vậy, đúng vậy! Ha ha ha ha! Lần này coi như phát tài rồi!”

Hai người trong một đội, thấy nhiều tinh hạch như vậy đều vào tay mình, vui mừng đến mức sắp bay lên.

Hai người đang vui vẻ bàn bạc xem nên dùng số tinh hạch này như thế nào khi về căn cứ, đột nhiên im bặt.

Hai cánh tay màu xanh đen chi chít u sần xuyên qua cơ thể hai người, hai người vừa mới nói chuyện vui vẻ liền c.h.ế.t ngay tức khắc.

Là con zombie cao cấp kia!

Có người trong đội phản ứng lại, ngay lập tức phóng dị năng tấn công về phía nó, nhưng con zombie cao cấp kia dễ dàng né tránh đòn tấn công. Nó cầm lấy túi đựng đầy tinh hạch trên mặt đất, trực tiếp hấp thụ.

Động tĩnh quá lớn, các đội khác cũng chạy đến bên này.

Khi mấy người Chân Lục Trà đến, con zombie cao cấp kia đã hấp thụ xong một túi tinh hạch đầy. Cơ thể nó không có gì thay đổi, nhưng mấy cái bọc mủ vốn chứa đầy độc tố trên người nó đã to lên mấy phần.

Tống Khải khi đến cũng nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, nhưng lúc nãy, một nhóm khác đi tiêu diệt zombie cao cấp hệ Thủy đã hoàn thành nhiệm vụ, sau khi liên lạc với anh liền nói muốn đến đây chi viện.

Tống Khải nhìn con zombie cao cấp trước mặt, nói với mọi người: “Một đội khác đang trên đường đến tiếp viện! Mọi người cố gắng cầm cự một lát!”

Nghe xong lời anh nói, trong lòng mấy đội ở đây đều yên tâm hơn, sau đó lần lượt phóng dị năng về phía con zombie cao cấp trước mặt.

Nhưng con zombie cao cấp không rõ dị năng này quả thực lợi hại hơn ban ngày rất nhiều, không chỉ những cái bọc chứa độc tố trên người nó to lên, mà tốc độ, sức mạnh của nó dường như cũng tăng lên một bậc.

Chân Lục Trà thấy nó nhảy nhót chạy nhảy giữa bọn họ, giống như đang đùa giỡn với họ vậy.

Con zombie này! Có phải đắc ý sớm quá rồi không!

Cô cầm chiếc búa nhỏ màu hồng trong tay, không nói hai lời liền lao về phía con zombie cao cấp.

Tốc độ của Chân Lục Trà lúc này nhanh đến mức những người khác chỉ nhìn thấy một bóng người lướt qua, sau đó là con zombie cao cấp bị một búa đập xuống đất.

Zombie cao cấp: Sao ta lại bị đánh rồi?

Ngay cả bản thân con zombie cao cấp cũng không kịp phản ứng, đã bị Chân Lục Trà đập cho một búa.

Chân Lục Trà giơ búa định bồi thêm mấy nhát nữa, con zombie cao cấp kia bật dậy, tránh thoát chiếc búa sắp rơi xuống người nó.

Quán tính khiến chiếc búa của cô vẫn hung hăng rơi xuống mặt đất cát vàng. Cùng với tiếng búa rơi xuống, cú va chạm mạnh mẽ khiến những người xung quanh đều cảm thấy mặt đất rung chuyển.

Con zombie cao cấp kia rõ ràng cũng cảm nhận được Chân Lục Trà không dễ chọc, dứt khoát tránh xa cô.

Nhưng Chân Lục Trà lại đuổi theo nó không buông, sau đó cục diện liền biến thành con zombie cao cấp chạy phía trước, Chân Lục Trà đuổi theo phía sau.

Những người khác: Cô ấy như vậy khiến chúng tôi trông rất ngớ ngẩn!

Cuối cùng, con zombie cao cấp dừng bước, mà Chân Lục Trà đang đuổi theo phía sau nó liếc mắt liền nhìn thấy mấy cái bọc mủ trên người nó đang phồng lên nhanh chóng.

Mấy đội vừa tiêu diệt zombie cao cấp hệ Thủy đang trên đường đến phía tây để chi viện cho Tống Khải.

Bạch Vũ Nhiên vừa đi vừa băng bó vết thương trên người mình, vết thương không lớn lắm nhưng cũng chảy ra không ít máu.

Cô nói với Bạch Dật bên cạnh: “Nguy hiểm thật, vừa nãy cánh tay em suýt chút nữa bị con zombie kia c.h.é.m đứt, thật là dọa c.h.ế.t em rồi!”

Bạch Dật nhìn vết thương băng bó lộn xộn của em gái mình, cầm lấy băng gạc trong tay Bạch Vũ Nhiên, sau đó băng bó lại cho đối phương.

“Á… đau! Đau! Anh nhẹ tay chút!” Bạch Vũ Nhiên cảm nhận được cơn đau truyền đến từ vết thương, cắn chặt răng.

“Đau cũng phải chịu! Ai bảo em lỗ mãng như vậy, chưa nhận được chỉ thị đã xông lên, lần này coi như cho em một bài học!”

Tuy ngoài miệng nói vậy nhưng lực tay Bạch Dật lại nhẹ nhàng hơn khi băng bó cho Bạch Vũ Nhiên.

Lúc Bạch Vũ Nhiên còn muốn đáp trả, Cố Nhu Nhu ở bên cạnh lại xen vào: “Em Vũ Nhiên, hay để chị dùng dị năng chữa trị cho em nhé, nhanh lắm, một lát là hết đau ngay.”

Vừa nói vừa đưa tay ra định phóng thích dị năng của mình.

Nhưng hiển nhiên Bạch Vũ Nhiên không muốn nhận phần ân tình này của Cố Nhu Nhu, thấy cô ta đưa tay về phía mình liền lập tức rụt tay lại sau lưng.

“Không cần làm phiền chị đại quan tâm, vết thương nhỏ xíu này của tôi chẳng đáng lãng phí dị năng quý giá của chị”, nói xong lại rất tự nhiên liếc mắt một cái.

Nụ cười của Cố Nhu Nhu cứng đờ trên mặt, nhìn Bạch Vũ Nhiên trước mặt, trong lòng thầm mắng không biết bao nhiêu lần.

Liếc, liếc, liếc! Chỉ biết liếc mắt! Sớm muộn gì mắt mày cũng mù cho xem!

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 112
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...