Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Tôi Kế Thừa Tứ Hợp Viện Nấu Ăn Siêu Ngon

Chương 58

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Sau này Thời Nhiễm cũng hiểu thật, để quay tài liệu thực tế nên cô hẹn bạn cùng đến nông thôn ăn tiệc mổ lợn. Đi đường cả ngày mới đến nơi, lúc ấy trời cũng sắp tối rồi, vừa mệt vừa đói.

Người dưới quê chất phác, lấy bánh bao vừa hấp trên lò xong, dọn ra hai quả trứng chiên trên lò nhỏ.

Bánh bao bốc hơi nóng hổi kẹp với trứng chiên vàng óng, Thời Nhiễm ăn mấy miếng mới cảm thấy mình như sống lại.

Ngon!

Là vị ngon đến tận nơi sâu thẳm trong linh hồn.

Khiến bạn cảm thấy mình dù mệt thế nào khổ ra sao cũng cảm nhận được vị ngon của tháng ngày tươi đẹp.

Lúc rảnh Thời Nhiễm cũng từng đọc qua không ít tản văn ẩm thực của các tác giả nổi tiếng, món ăn ngon luôn muôn màu muôn vẻ, nhưng chẳng ai nhắc đến bánh bao không nhân.

Thời Nhiễm nghĩ, nếu có một ngày mình viết sách nấu ăn, vậy thì phải để bánh bao không nhân lên trang bìa.

Hì hì, có thịt có rau mới là cuộc sống sao.

Thời Nhiễm cắn một miếng bánh sandwich tương cay lá hương thung non trước mắt mình, ưm, vị của lá hương thung non bị bao phủ bởi lớp dầu nóng ở trên ngon cực độ, vị ngon đặc biệt đó vô cùng xuất chúng. Vị ớt dầu đỏ cũng không yếu hơn, thơm nhẹ và cay xé, quấn lấy nhau tranh ra một vị ngon không gì có thể thay thế trong chiếc bánh bao không nhân lớn.

Thời Nhiễm ăn đến híp mắt, mà Tráng Tráng cũng đã há miệng lớn cắn bánh bao nhân măng thịt tạo ra một hình bán nguyệt.

Canh nóng trong bánh bao nhân măng thịt theo miệng tràn vào, vị măng trung hòa vị thịt, nhưng không giọng khách át giọng chủ, ngon đến nỗi làm người đắm say.

Hai người vây quanh bếp lửa ăn đồ ngon giản đơn, thỏa mãn không gì bằng.

Chờ đến khi dì Vương đến đón Tráng Tráng, nhóc mập đã ăn đến mắt cũng híp lại rồi.

Dì Vương hơi ngại nói với Thời Nhiễm: “Dì dẫn nó đi thế này, thật ngại quá, Tiểu Nhiễm, thằng nhóc thối này ăn quá nhiều đồ của con rồi.”

Thời Nhiễm cũng chẳng để ý lắm, lúc nhỏ cô đã sống một mình rồi, hai bên cha mẹ đều có gia đình riêng, người có thể chăm sóc cô không nhiều. Nhiều lúc khất nợ một hai lần phí sinh hoạt, cô sống không nổi.

Lúc ấy cũng là hàng xóm mỗi người một ít giúp đỡ cô.

Thời Nhiễm cảm kích hàng xóm láng giềng năm ấy của mình, cũng thích không khí phố cổ cùng nhau đi ăn. Lại nói, một bạn nhỏ thì có thể ăn bao nhiêu? Mọi người nhường nhịn qua lại, dì Vương còn thường xuyên đến giúp cô nữa mà.

“Dì đừng nói vậy, hôm nay Tráng Tráng cũng giúp con, còn tưới nước cho cây du trong sân nhà con nữa!”

Nghe đến cây du, Tráng Tráng ăn đến mơ màng buồn ngủ đột nhiên nói một câu: “Em trai!”

Dì Vương phiền muộn nói: “Em trai cái gì! Em trai đâu ra!”

Mạng xã hội, gì cũng là một cơn gió.

Làn sóng cơm quả du qua đi, cũng không còn ai đến xem náo nhiệt nữa.

Tiểu Mễ và Chu Mẫn ăn mì xào bóc phốt với Thời Nhiễm: “Nói là dạo này có một cửa hàng trên mạng, người chủ tự tay làm sandwich, rất nhiều người đều qua đó theo chiều gió rồi.”

“… Món đó thì có gì ngon chứ?”

“Này thì do cô không hiểu rồi, tự ra tay chắc chắn là quan trọng quá trình đấy.”

Giờ Tiểu Mễ và Chu Mẫn gần như là fan sự nghiệp của Thời Nhiễm, nghe nói vậy thì lập tức nhảy số: “Tiểu Nhiễm, cô làm món mới đi! Chuyên gia không ra tay, họ còn tưởng gì cũng là món ngon đấy!”

Sau khi quen thân, Tiểu Mễ và Chu Mẫn cũng biết Thời Nhiễm mới mười tám tuổi, lập tức chuyển xưng hô chị gái thành xưng tên.

Lại vì cảm thấy tuổi Thời Nhiễm quá nhỏ, hai người khó tránh mang theo cảm giác sợ cô bị người ta bắt nạt.

Tóm lại, hơi giống fan sự nghiệp mẹ ruột.

Thời Nhiễm ngồi ở cổng uống trà: “Tôi cảm thấy giờ thế này cũng tốt lắm.”

Cơn sốt của cơm quả du qua đi, Thời Nhiễm không nấu cải cúc chưng nữa, bát thịt thì chỉ bán năm ngày rồi mất tăm. Giờ gian hàng của Thời Nhiễm vẫn chỉ có mì xào và canh.

Thời Nhiễm lại chẳng thấy sao cả, vắng vẻ cũng khá ổn, giống lúc xưa vậy.

Thời gian trước chạy show quá nhiều, cô cứ như con quay, ngày nào cũng mệt muốn chết.

Không dễ gì mới đợi được cơn gió thổi qua, Thời Nhiễm muốn bình ổn một khoảng thời gian.

Chu Mẫn và Tiểu Mễ nhìn nhau, thấy vẻ hiu quạnh trong mắt đối phương.

Quả nhiên, người có tiền thì tùy ý vậy đấy.

Nhàn rỗi mấy ngày rồi đến tiết thanh minh, trước tiết thanh minh một ngày, người đặt cơm ít đi vài người, Thời Nhiễm cũng hiểu, suy cho cùng rất nhiều người muốn nhân kỳ nghỉ để về nhà hoặc là đi chơi nên họ sẽ xin nghỉ trước.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 58
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...