Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Tôi Kế Thừa Tứ Hợp Viện Nấu Ăn Siêu Ngon

Chương 100

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Thế là đợi đến khi buổi sáng hôm nay Thời Nhiễm dậy khỏi giường suy nghĩ rằng buổi tối có thể thêm vào vài món ăn khác không, điện thoại của cô náo nhiệt đến nỗi ầm ầm như pháo nổ.

“Tiểu Mễ Đại Mễ: Ha ha ha ha ha ha.”

“Mẫn Mẫn: Ha ha ha ha ha ha.”

Thời Nhiễm:???

Đợi đến khi hiểu rõ ngọn ngành, Thời Nhiễm cũng không biết nên khóc hay nên cười.

Nghĩ một lúc thì thấy cũng không có gì ghê gớm, giao ước hạn chế thì cũng chỉ làm cô không livestream được mà thôi, cô bày quầy hàng bán chút đồ ăn có lẽ cũng không sao đâu.

Bản thân Thời Nhiễm đã là một người rất ổn định, cô lên mạng tìm một vòng nữa nội dung liên quan, cuối cùng thì cũng chỉ là cái quầy nhỏ, ầm ĩ vậy cũng chỉ có vài trăm mục tin tức.

Chút chuyện nhỏ này Thời Nhiễm cũng không để trong lòng. Xoay người bắt đầu nghiên cứu tối nay nên lên món gì.

Đúng vậy, lên món mới, tôm hùm đất tuy rằng rất ngon nhưng thời gian làm lại lâu thôi rồi luôn, nếu làm trước thì sẽ không tránh khỏi bị nguội, cũng không phù hợp với tiêu chuẩn nhất quán là làm tại chỗ của cô.

Thời gian dài, số lượng khách mỗi tối có thể phục vụ cũng ít đi rồi. chỗ ngồi còn dễ nói, dù sao cũng có rất nhiều người đóng gói mang đi. nhưng nhiều người ngồi đó đợi như vậy, một mạch đợi đến hơn 1 tiếng đồng hồ, tự Thời Nhiễm cũng thấy hơi nhọc.

Không bằng thêm vào chút đồ, bổ sung một chút chỗ trống của tôm hùm đất.

Vốn dĩ Thời Nhiễm định làm chút mấy kiểu hải sản ngâm tương hoặc là ngao nấu bún xốt cay đồ, nhưng lại nghĩ đến nguyên nhân vụ mùa của chúng thì mấy thứ này đều không ổn. Lại thêm mùa ốc vặn sinh sản là vào tháng 3 đến tháng 6, ốc vặn cay tê khoảng thời gian này cũng không lên được.

Nghĩ đi nghĩ lại, làm món cá nướng vẫn là tốt nhất.

Thời Nhiễm cũng không dự định để người khác chọn loại, dù sao thì cũng chỉ có loại cá lóc này, vị thì chọn giữa vị cay tê hoặc ngũ vị hương.

Chuẩn bị cái bếp nhỏ để phía dưới, ăn xong cá rồi vẫn có thể ăn thêm ít món đi kèm.

Thời Nhiễm chọn tầm mười con cá còn bơi tung tăng bỏ vào vại Thái Bình, làm Trại Linh sợ đến mức ôm lấy ống quần Thời Nhiễm kêu lên.

Thời Nhiễm không biết làm gì, nói:“Buổi tối để lại cho cậu một con, làm xong rồi một người… một mèo cậu ăn!”

Mấy người phụ nữ đến giúp đều không nhịn được cười, Thời Nhiễm nuôi mèo mà như nuôi ông cố nội, mấy ngày gần đây bọn họ hay đi theo Thời Nhiễm ăn cơm trưa, mỗi lần đều là Thời Nhiễm ăn một phần còn phải làm cho mèo một phần.

Con mèo sư tử màu trắng đó cũng hay rồi, nhảy bên trái rồi nhảy bên phải trên mái hiên, lâu lâu còn đi khều khều mấy con tôm hùm đất tươi roi rói kia nữa.

Còn khó hiểu hơn là con mèo này hình như không thích con chó con kia.

Giữa trưa nay cũng vậy, mèo bự lôi con tôm hùm đất đang vung vẩy cái càng ra, một phát vứt về phía con chó con

Con chó mực đen đó cũng ngu, nhìn thấy tôm hùm đất liền đưa mũi vào ngửi. chân nó còn khều khều, nhìn có vẻ không giống như đang thăm dò, đơn thuần chỉ là hiếu kỳ.

Cuối cùng nó cũng bị tôm hùm đất kẹp lấy chân, kêu lên ao ao đi tìm con mèo.

Trại Linh tức đến mức lấy đệm thịt mạnh bạo đánh Tiểu Nhị, làm sao có thể ngốc như vậy! Để cho mày huấn luyện với nó! Sao mày lại cho nó kẹp vào chân rồi!

Ngu ngốc, ngu ngốc!

Tiểu Nhị tủi thân, kêu huhu đi tìm Thời Nhiễm.

Thời Nhiễm xoa đầu chó con, nhìn khiển trách về phía Trại Linh.

Trại Linh không hiểu sao có chút chột dạ, chớp mắt lại bày ra dáng vẻ cây ngay không sợ chết đứng.

Tôi là đang tập luyện cho nó giúp cô mà! Cô nhìn xem nó ngốc thế này, tương lai làm sao trông nhà giữ viện cho được!

Thời Nhiễm không nghĩ đến con mèo nhà mình lại tiến bộ như vậy, cô là hoàn toàn cho rằng Trại Linh là một đứa trẻ nghịch ngợm, luôn luôn bắt nạt em trai.

Thời Nhiễm vuốt ve chó con một lúc, lại đổ cho Tiểu Nhị một thau sữa. Vừa định quay đầu nói quy tắc với Trại Linh cho anh bớt bớt đi chút. Xoay người lại nhìn thấy Trại Linh đã nhảy vọt lên nóc nhà rồi.

Một người con gái trẻ tuổi đến giúp đỡ cười nói: “Tiêu rồi, nó giận mất rồi.”

Thời Nhiễm cười hơ hơ, trong lòng lại cạn lời. Quãng thời gian này Trại Linh như vậy đã không phải là lần đầu tiên rồi, mỗi lần bỏ nhà ra đi thời gian đi đều không quá hai tiếng.

Hơ hơ, đây gọi là phát cáu? Đây hoàn toàn là trốn ra ngoài chơi mà!

Nhưng Trại Linh lại không phải vậy thật.

Trại Linh ngồi ngay ngắn trên đầu thú, xà nhà phòng chính tòa tứ hợp viện này cao, ngồi ở phía trên có thể nhìn thấy phần lớn trong con hẻm.

Cầu Kim Định, bên cầu có cây hòe lớn, còn có bán kính phải cả trăm mét vuông, ở phía trên nhìn một cái có thể thấy hết toàn cảnh.

Trại Linh vặn vặn thân mèo, ngó xung quanh thấy không có người nhìn thấy liền biến mất, hóa thành hình dạng linh hồn vô hình ban đầu.

Ô…

Không phải anh cảm giác sai, khi nãy trong hình mèo còn không thấy rõ lắm, bây giờ nhìn lại, rất nhiều chỗ khác đi rồi.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 100
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...