Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Tôi Kế Thừa Tứ Hợp Viện Nấu Ăn Siêu Ngon

Chương 54

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Sau khi Thời Nhiễm thêm món cũng thở phào, tuy vẫn có người đến muộn không ăn được, nhưng so với sự hưng thịnh bán hết từ sớm của mấy ngày trước, dù gì hôm nay cũng qua tám giờ cô mới dọn hàng.

Rất nhiều khách hàng đến vì cơm quả du, cuối cùng lại đem lòng yêu thích món cơm lúa mì hoa hòe và cải cúc chưng.

Bởi vì blogger ẩm thực có lượng fan đông đảo kia hôm nay lại đăng một bài viết, hơn nữa còn làm một sắp xếp thứ tự đánh giá món chưng ba loại.

Blogger ẩm thực cho rằng cơm lúa mì hoa hòe là ngon nhất, tiếp đó là cải cúc chưng, cuối cùng là cơm quả du.

Thứ tự đánh giá này vừa được đưa ra, ngay cả fan của chính cô ấy cũng không nể mặt nhiệt tình bình luận. Khu bình luận trở thành sàn PK cỡ lớn.

“Bậy bạ! Ngon nhất vẫn là cơm quả du của chúng tôi!”

“Sao cải cúc chưng xếp hàng cuối vậy? Rau cải chân chính của chúng tôi vậy mà không sánh bằng hai loại rau dại kia của các người sao. [Buồn cười.jpg]”

“Nhấn like cho blogger, tôi cũng thấy cơm lúa mì hoa hòe mãi đỉnh, vừa thơm vừa ngọt!”

Mấy nhóm người hừng hực khí thế đánh chữ, một làn đạn khói lửa trong khu bình luận làm fan của blogger sợ hãi đến mức làm dịu bảng tin trong bài chia sẻ.

“Mẹ ơi, Nhục Nhục của chúng ta nổi tiếng chưa?”

“Nghe nói gian hàng nhỏ mà Nhục Nhục đề cử này ở thành phố B, trời, tuần trước tôi còn đi công tác ở đó.”

“Alo alo, đã sắp xếp xong công việc chiều mai, hí hí, chuẩn bị chuồn đi thử món lạ.”

“Đi đi, nhớ về cho phản hồi!”

Blogger ẩm thực ăn xong món chưng ba loại của hôm nay, thỏa mãn trong lòng xách mì xào gói mang đi của mình về.

Hì hì, không cần xem điện thoại cô ấy cũng biết, độ nổi của hôm nay tuyệt đối mạnh mẽ!

Đắc chí ngâm nga một ca khúc rời đi, mùa xuân thật tuyệt vời.

Nhưng Triệu Xuân Hồng lại chẳng cảm thấy mùa xuân đẹp đẽ gì cho cam, nếu nói mấy ngày trước Thời Nhiễm đổi chỗ bán hàng, không tiếp chiêu khiến cơn giận của cô ta không chỗ để trút. Thì mấy hôm nay cơn giận của cô ta ngày càng dâng cao.

Mùa xuân vốn khô hạn, Triệu Xuân Hồng lại nóng tính, chờ sáng sớm thức dậy, cổ họng đã khản đặc không thể nghe nổi.

Bà Ngô muốn khuyên cô ta, lại sợ cô con dâu tài giỏi này nói chuyện khó nghe. Bà Ngô cũng không thể hiểu, chủ gian hàng nhỏ trong một con phố, làm ăn kiểu gì cũng có, cô ta hà tất phải hơn thua với Thời Nhiễm?

Nếu nói mấy hôm trước người xung quanh còn suy đoán tay nghề của Thời Nhiễm không tốt các kiểu, đi đường ngang ngõ tắt, thì căn bản mấy hôm nay không còn ai nghĩ thế nữa.

Một đám người ùn ùn chạy đến, hàng người ngày nào cũng có thể xếp đến trên cầu, đủ để chứng minh tay nghề của Thời Nhiễm tuyệt đối rất xuất chúng.

Trên phố cũng có người cùng ngành đến chỗ Thời Nhiễm mua mì xào và món chưng ba loại, họ đều khen ngon.

Hơn nữa vì Thời Nhiễm giỏi làm ăn, khoảng thời gian này có không ít khách hàng đều chạy đến gian hàng nhỏ của cô. Dĩ nhiên rồi, mì xào của Thời Nhiễm mỗi ngày chỉ có vài phần, không phải khách nào đến ăn món chưng ba loại thì cũng có thể ăn được mì xào. Còn có vài người chạy đến vì cơm quả du, xếp hàng rồi, mua được một bát cơm quả du, ăn rồi cũng không no bụng. Dứt khoát tìm món khác trên phố để ăn.

Thế này ấy, chuyện kinh doanh của mọi người đều tốt lên không ít.

Làm ăn tốt, cộng thêm bản thân Thời Nhiễm cũng biết làm người, chỉ cần là cô thấy bạn cùng ngành quen mặt đi qua thì sẽ hỏi thăm chuyện bán buôn, mì xào luôn luôn nhỉnh hơn.

Người cùng ngành cũng bắt đầu thỉnh thoảng chào hỏi Thời Nhiễm, nhiều lúc còn có vài người tặng món của nhà họ cho cô.

Trong không khí hòa thuận, chỉ có duy nhất Triệu Xuân Hồng không hòa nhập được.

Cô ta căm phẫn, tức Thời Nhiễm làm ăn được, nhưng lại không tìm được cái cớ gì.

Suy cho cùng cô ta không dọn hàng ra bán, là bị người ta ép, không được làm chuyện của Thời Nhiễm. Cô ta cướp vị trí, Thời Nhiễm cũng cho rồi, còn không nói một câu.

Người ta bày rõ chuyện bán buôn của mình thuận buồm xuôi gió, vốn dĩ không để cô ta vào trong mắt.

Triệu Xuân Hồng tức đến đau gan, chỉ thấy lửa giận không bùng lên được.

Chuyện làm ăn này người ta càng ngày càng ăn nên làm ra, nhà cô ta thì ngày nào cũng vậy.

Triệu Xuân Hồng đi lanh quanh trong nhà một vòng lại một vòng, bà Ngô ở bên cạnh cuối cùng cũng không nhịn được nói một câu: “Chẳng phải chỉ là cơm hoa hòe thôi sao, chẳng được mấy ngày thì hết hoa hòe rồi, con tức làm chi.”

Triệu Xuân Hồng mất kiên nhẫn nói: “Con biết!”

Nhưng thấy nhà người ta nổi tiếng, cô ta nào có thể không đỏ mắt chứ?

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 54
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...