Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Thái Tử Không Thích Biến Thái

Chương 67

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Sử Hồng nhíu mày.

Cái tên này nói năng thật muốn đánh mà.

Nếu không phải anh ta đang mang cái gương mặt đó cậu đã lao đến mà tát cho một phát rồi.

Sử Hồng làm lơ quay người đi hướng khác.

Tinh Húc lại gọi:

"Cậu có tin tôi sẽ lái xe lẽo đẽo đi phía sau cậu ra trạm xe luôn không?"

"Anh…" Sử Hồng trợn mắt.

"Lên xe đi."

Đường đường một nam nhân lại bị một nam nhân khác lái xe lẽo đeo theo sát phía sau.

Anh ta không sợ mất mặt nhưng cậu sợ a.

Vậy là Sử Hồng đành hậm hực ngồi lên xe.

Có một vài nữ sinh để ý đến Tinh Húc.

Nói gì đi nữa anh ta cũng là một người mẫu khá có tiếng ở nước ngoài, hơn nữa ngoại hình lại đẹp trai như vậy nên rất dễ bị người khác chú ý.

Có rất nhiều người lấy điện thoại ra chụp.

Sử Hồng thấy vậy hối Tinh Húc nhanh lái xe rời đi.

Đường lúc này khá đông người nên Tinh Húc lái xe khá chậm.

Đã trôi qua gần mười phút, hai người không ai nói gì thì Sử Hồng đột nhiên lên tiếng:

"Anh vẫn có ý định qua Mỹ làm việc và định cư luôn ở đấy à?"

"...!Đó không phải việc cậu nên quan tâm."

"Chúng ta đã là người một nhà.

Sắp tới anh đi nơi khác định cư cũng nên nói trước cho người nhà chuẩn bị tâm lý một chút.

Tôi sợ bố biết được sẽ sốc."

Đột nhiên Tinh Húc quay xe tấp vào lề và thắng gấp khiến Sử Hồng giật mình, đổ cả người về phía trước.

"Anh bị điên đấy à? Sao lại thắng gấp như vậy?"

Tinh Húc đột nhiên mở cửa xe đi qua cửa xe bên kia mở ra, lạnh giọng nói:

"Cậu qua ghế kia đi!"

Sử Hồng kinh ngạc tròn mắt nhìn.

Cái ghế bên kia không phải ghế lái sao?

"Anh bảo tôi lái xe? Nhưng đường đông như vậy tôi chỉ mới học lái…"

"Không sao.

Lượng bắt đầu giãn ra rồi."

"Nhưng vẫn rất đông mà.

Tôi không tự tin lái được trong tình trạng này."

"Cậu tập suốt trên đường vắng người thì sẽ khá lên chắc.

Cứ mạnh dạn lên.

Có tôi ở bên cạnh rồi."

"..." Anh làm như anh đáng tin lắm vậy.

Sử Hồng thấy vẻ mặt kiên quyết như vậy của Tinh Húc đành thuận lòng mà đổi sang ghế lái.

Tinh Húc ngay lập tức chiếm giữ chỗ của cậu và đóng cửa lại.

"Tôi đã nói trước là tôi không tự tin rồi nhưng anh cứ ép tôi.

Nếu có chuyện gì xảy ra thì anh tự chịu trách nhiệm đấy nhé." Sử Hồng vừa nói tay vừa chậm rãi kéo dây an toàn qua người.

"Cậu nói nhiều quá.

Cứ chuyên tâm lái đi."

Tinh Húc chồm người qua giúp Sử Hồng cài dây an toàn.

Sử Hồng kinh ngạc vội vàng chặn lại.

"Không cần.

Tôi tự làm được."

"Nhưng cậu làm chậm qu…"

Tinh Húc ngẩng đầu lên vừa đúng lúc Sử Hồng cũng ngẩng đầu.

Khoảng cách của hai người lúc này quá gần đến mức cả hai vừa ngẩng đầu lên đã vô tình chạm môi vào nhau.

Tình huống xảy ra quá đột ngột khiến cả hai cứng đờ người.

"Bíp bíp!" Tiếng còi xe inh ỏi phía sau khiến hai người giật nảy mình vội vàng tách nhau ra, gương mặt cả hai đều đỏ lựng.

Sử Hồng vội vàng khởi động xe phóng đi.

Vì tâm lý vẫn chưa được tốt lại khởi động vội vàng nên tay lái của Sử Hồng trở nên lúng túng, không được vững, xém chút thì gây tai nạn.

May mà có Tinh Húc ở một bên điều chỉnh tay lái giúp cậu.

Cho đến khi xe đã qua được đoạn đường đông người cả hai mới thở phào nhẹ nhõm.

Đoạn đường sau xe qua lại giãn ra nhiều nên Sử Hồng có thể tự mình xoay sở được.

"Tâm lý của cậu kém quá đấy.

Có như vậy mà cũng run tay không điều khiển được."

"Vậy thì anh qua lái đi, đừng giao xe cho tôi."

"Cậu tập trung cho tôi.

Còn lúng túng lần nữa thì nghỉ lái xe luôn đi!"

Sử Hồng nghe mà điên tiết, gân xanh nổi đầy trên trán.

Là ai khiến cậu bị run tay chứ? Còn không phải là do tên kia nổi hứng chồm qua đòi cài dây an toàn cho cậu rồi… Nếu không phải vì gương mặt quá giống Đường Tinh Húc kia của anh ta, cậu sẽ lúng túng đến mức run tay như vậy chắc?

"Đàn ông con trai với nhau chạm môi một cái thì có gì lớn chứ?"

"..." Không có gì lớn thì anh đỏ mặt làm quái gì?

Rõ ràng chính bản thân anh ta gặp tình huống đó cũng lúng túng còn dám đi chỉ trích cậu.

Sử Hồng cũng không chịu thua, phản bác lại:

"Tôi biết rồi.

Anh làm người mẫu ảnh rồi còn chụp quảng cáo ở nước ngoài, tiếp xúc giới giải trí sớm như vậy mà.

Chắc hẳn đã từng hôn qua con trai rồi mới cảm thấy như vậy rất bình thường."

Tinh Húc nổi cáu: "Cậu nói huyên thuyên cái gì đấy?"

"Chẳng có gì."

Tinh Húc nhíu mày.

Vừa nãy cậu ta nói gì đừng tưởng anh không nghe thấy.

Còn dám mở miệng chất vấn.

"Lo lái xe cho tốt đi."

"Biết rồi."

Sử Hồng nãy giờ vẫn mạnh miệng cãi lý với Tinh Húc như thế chứ thực ra trong lòng trống ngực vẫn không ngừng đập thình thịch liên hồi.

Hôn rồi.

Cậu thế mà lại hôn tên đó.

Tại sao ở thế giới nào cậu cũng phải dính dáng đến cái người tên Đường Tinh Húc chứ.

Ân oán gì đó kiếp trước còn chưa thanh toán hết hay sao.

Càng nghĩ Sử Hồng càng bực mình.

Cậu nhất định phải tránh xa người này ra.

Cậu không muốn dây dưa gì với tên này nữa.

Sử Hồng mãi lo lái xe không hề biết bên cạnh cậu, Tinh Húc vẫn thi thoảng sờ lên đôi môi mình.

Rõ ràng từ thuở cha sinh mẹ để đến giờ đây là lần đầu tiên anh hôn một người nào đó cho dù chỉ là vô tình chạm môi, nhưng không hiểu sao lại có cảm giác quen thuộc như thể từ rất lâu trước kia đã từng làm qua việc giống như vậy.

Anh hoàn toàn không nhớ mình đã từng như thế.

Rất nhiều việc khi ở bên cạnh Sử Hồng anh đều cảm thấy rất quen thuộc.

Nó khiến anh mỗi lần đều muốn tiếp cận với cậu ta tìm hiểu nhiều hơn.

Không lẽ kiếp trước anh và người tên Sử Hồng này có duyên phận gì với nhau sao?

Tinh Húc trước giờ chưa từng tin vào cái gọi là duyên phận, càng đừng nói đến kiếp trước hay kiếp này.

Nếu thực sự có tồn tại thứ như thế thì tất cả những gì mà mẹ và anh đã phải chịu đựng suốt mấy năm qua được tính là cái gì? Vì duyên số mà mẹ anh đáng phải chết tức tưởi như vậy sao? Nhưng từ lúc gặp và tiếp xúc với Sử Hồng lại khiến anh không thể không nghĩ đến chuyện như vậy.

Nhất là gần đây thỉnh thoảng anh lại mơ một giấc mơ rất kỳ lạ.

Một giấc mơ về một người nam nhân không rõ mặt.

Người đó mặc trang phục phong kiến mà không rõ ở thời đại nào, tóc mềm mại buông xoã.

Người đó mỉm cười quay lại gọi anh: "Thái tử điện hạ."

Tinh Húc cảm thấy mình gần đây hình như đầu óc không được ổn lắm.

Giấc mơ cũng kì quái chẳng ra làm sao.

Có lẽ một hôm nào đó anh hẹn gặp một người bạn là bác sĩ tâm lý nhờ tư vấn thử xem.

...***...

Khó khăn lắm Sử Hồng mới lái được xe về đến nhà.

Xe vừa dừng lại Sử Hồng đã gục đầu xuống vô lăng thở dốc.

Cậu có cảm giác mình vừa trải qua một chuyến tàu sinh tử vậy.

"Hôm nay đến đây thôi.

Ngày mai chúng ta lại tiếp tục."

Sử Hồng đã nổi điên.

"Anh ép người cũng một vừa hai phải thôi.

Anh biết hôm nay tôi đã mấy phen sợ suýt chết rồi không? Tôi chỉ mới tập xe có hai ngày anh đã bắt tôi lái xe ở đường lớn lại còn đông người nữa chứ."

"Cậu chưa từng nghe qua sao? Con người khi bị ép vào bước đường cùng sẽ bộc phát ra sức mạnh phi thường vượt trên hết thảy giúp họ vượt qua nguy nan."

"Chưa nghe."

"Vậy thì cậu nên đọc nhiều sách hơn đi.

Tôi thấy phương pháp dạy học này rất có hiệu quả đấy chứ.

Hôm nay cậu đã lái rất tốt.

Tôi ngạc nhiên đấy."

Sử Hồng kinh ngạc, hai mắt chớp chớp nhìn, dường như không tin nổi.

Từ lúc quen biết tới giờ những lần gặp nhau cùng chỉ toàn là gây gổ, cạnh khoé.

Lần đầu tiên thấy Tinh Húc mở miệng khen khiến Sử Hồng vừa kinh ngạc, vừa ngượng ngùng.

Gương mặt đột nhiên đỏ lựng.

"Tôi… tôi vào trước."

Sử Hồng nói xong liền vội vàng mở cửa rời khỏi xe cứ như đang chạy trốn vậy.

Tinh Húc nhìn cảnh này mà bật cười.

Anh phát hiện người này khi đỏ mặt nhìn cũng khá là đáng yêu.

...***...

Từ sau khi đoạn video cảnh Sử Hồng lột mặt nạ đám lừa đảo được tung lên mạng, cậu trở nên cực kì nổi tiếng trong trường.

Gặp ai mọi người đều rất niềm nở chào hỏi.

Có rất nhiều học sinh đã hỏi cậu sao lúc đó có thể bình tĩnh mà đối phó tình huống như thế.

Tuy khá phiền phức nhưng Sử Hồng cảm thấy rất vui.

Buổi chiều sau khi tan học các học sinh trong lớp đã khẩn khoản mời cậu đến nhà hàng cùng ăn một bữa.

Vì muốn gần gũi hơn với các học sinh của mình, lại thêm muốn tám tránh Tinh Húc nên cậu liền đồng ý.

Trong lớp có một học sinh có bố là ông chủ của một nhà hàng khá lớn trong thành phố.

Thành ra cả một nhóm học sinh trên chục đứa đến đó ăn lại được giảm chi phí ăn uống đến hai mươi phần trăm.

Ăn uống xong mọi người còn rủ nhau đi hát karaoke ở một quán gần đó.

Buổi gặp mặt phi thường vui vẻ.

Ở bên các bạn học sinh Sử Hồng như cảm thấy mình quay lại thời gian hồi còn là học sinh cấp ba.

Các bạn học sinh cũng vô cùng yêu quý cậu.

Sử Hồng rất vui nên hôm nay uống hơi nhiều bia.

Giữa buổi, cậu đến nhà vệ sinh ở bên ngoài phòng karaoke muốn rửa mặt một chút.

Đột nhiên có một nhóm thanh niên còn trẻ có lẽ chỉ thua cậu vài tuổi, bước vào nhà vệ sinh.

Bọn họ đứng chặn cửa ra và nhìn chằm chằm vào cậu.

Sử Hồng có thể thấy được những kẻ này là vì mình mà đến.

"Anh ở ngoài đời nhìn đẹp hơn trong video rất nhiều." Một thanh niên ăn mặc thời thượng, tóc vuốt keo chải ngược ra sau, nhìn điệu bộ có vẻ như là đại ca của đám này lên tiếng.

Sử Hồng lạnh lùng nhìn bọn chúng.

"Mấy cậu là ai?"

"Xin tự giới thiệu với mỹ nhân, tôi là Ninh Viễn.

Rất vui được gặp mặt."

* Dám đụng đến hắn ngươi sẽ phải hối hận..

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 67
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...