Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Nữ Lưu Manh Sống Lại Ngoài Ý Muốn

Chương 151

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Editor: Kinh thuế

Cất kỹ những đồ này đi, cô đứng lên, nhìn quanh một vòng nơi đã ở trong nửa năm qua, nửa năm đã trôi qua, kỳ thật cô rất lưu luyến nơi này, bây giờ, chính là có chút không nỡ.

Có điều, dù ở lại trong bao lâu, cô vẫn phải trở về, giống như việc cô vĩnh viễn cũng không còn thuộc về nơi này nữa, cô phải đi làm những chuyện quan trọng với mình hơn.

Một đêm này, cô ngồi lặng trước bàn cả đêm, nghĩ đến việc rời khỏi đây, một chút buồn ngủ cũng bị đá bay đi.

Ban ngày, Thạch Đầu nhìn rương đồ trong tay Dư Châu, không bất ngờ lắm.

“Đã mang theo hết chưa, còn để lại gì không?” Âm thanh của cậu ta cực kì bình tĩnh, thản nhiên, nhưng phải nghe cẩn thận mới thấy chút run rẩy nhỏ bé trong đó.

Cho dù biết trước một ngày nào đó cô ấy sẽ rời khỏi, nhưng, không ngờ lại nhanh như vậy, giống như lúc cô đến, luôn bất ngờ như thế, một thân hình mập mạp đồ sộ, nhưng lại có thể làm những chuyện không ai quên được.

Cho đến tận giờ, cậu vẫn không thể tin, đứng trước mặt cậu là một người con gái có vẻ ngoài duyên dáng thướt tha, cô bé con từng đánh nhau với bọn họ, thậm chí toàn thân đầy vết thương cũng không rên một tiếng.

“Vâng.” Dư Châu gật đầu một cái, “Đã cầm hết rồi ạ, em đi đây.” Cô vươn tay ra, ánh mắt dời lên cổ tay cậu ta, dấu răng kia vẫn còn, rõ ràng đã lâu như vậy, cậu ta vẫn…

“Dấu răng này đã lâu như vậy, có lẽ lúc ấy thực sự dùng quá sức, vẫn luôn thiếu cậu một lời xin lỗi.” Đợi cô nói xong mới tự phát hiện được điều gì, cô lại khẽ nở nụ cười, cười như vậy, mới giống độ tuổi này.

Nói cũng đã nói rồi.

“Em đi đây, anh bảo trọng.”

Cô đi lướt qua cô ấy, nhìn thấy ánh mắt chăm chú của cô ấy, từ một cô bé, bây giờ đã lớn thành thiếu nữ rồi, như vậy thật tốt, tất cả mọi người đều có cuộc sống riêng, mà cô cũng thế.

Cô xoay người, rời khỏi hai người bọn họ, cô có cuộc sống khác đang chờ, mà bọn họ cũng vậy.

Vốn chỉ là khách qua đường.

Tạm biệt anh Thạch Đầu, nhiều năm qua đều được anh chăm sóc.

Cô xoay người đi, khẽ lau nơi khóe mắt, khóe môi cong cong, kỳ thật nên cười mới phải, mọi người bây giờ đều rất tốt, cô cũng đã để lại toàn bộ số tiền cho bọn họ, chắc chắn, cuộc sống về sau của họ sẽ tốt đẹp hơn.

Bọn họ là bạn bè, mà cũng là người thân, người thân của Tiểu Mộc.

“Thạch Đầu.” Người con gái thấp thỏm gọi tên, mà Thạch Đầu vẫn ngây ngốc nhìn theo, trong mắt tựa như sương mù mang cậu quay lại mấy chục năm trước, một cô bé con bẩn thỉu cắn tay cậu, dường như không bao giờ nhả ra.

Từ nơi cổ tay truyền đến đau đớn, nâng tay nhìn lại dấu răng kia, cậu lại bật cười, chỉ có điều nước mắt thấm ướt mi, Tiểu Mộc, mặc kệ bây giờ em trở thành ai, anh biết em còn sống là tốt rồi.

Cho dù em thay đổi thành ai, chỉ cần em vẫn luôn nhớ từng là Tiểu Mộc.

“Anh không sao, có hạt cát bay vào mắt thôi.” Cậu quay lưng, lau nước mắt mà miệng mỉm cười, một đứa con trai lại khóc lóc như vậy, sẽ bị người ta cười mất.

“Ha ha ha…”

Cậu cười lớn, vừa khóc vừa cười, lại khiến cho người con gái đứng cạnh không khỏi xót xa.

Nhưng, cô vẫn đi tới, ôm chặt lấy cậu từ đằng dau, kỳ thật cô hiểu trong lòng bọn họ đều có bóng hình người con gái kia, không ai không có quá khứ, nhưng, bây giờ bọn cô đã ở chung, như vậy cũng đủ rồi.

Dư Châu đi nhanh hơn, một thân quần áo cực kì đơn giản, quần áo nửa năm trước đã không còn mặc được, nhưng phải đi về nên mới quyết định mua mới. Cúi đầu nhìn, thấy được hai chân của mình, quả nhiên là khác biệt một trời một đất, mất đi nặng nề trước kia, cô mới phát hiện, hóa ra con người có thể bước đi nhẹ nhàng như vậy.

Cô đứng nơi ngã tư đường, nhìn về phía trước, quanh người đều tỏa khí lạnh, cô gái xinh đẹp lại trẻ tuổi như vậy, đương nhiên, hấp dẫn không ít ánh mắt, chỉ có điều, cảm thấy áp lực từ trên người cô, cũng đã thấy khó thở rồi. Xinh đẹp mà đầy gai nhọn thì cũng xin lui.

Dư Châu bước đi vòng, cô vẫn chưa thể về nhà ngay, cô còn chuyện muốn tra, nhà, cô nhất định phải về, hơn nữa còn là thoải mái mà bước vào.

Đêm khuya, một bóng đen nhanh chóng lướt tới, khẽ xoay người, đơn giản tránh thoát camera xoay trên đầu, hệ thống bảo vệ nhà Kính Nguyệt thật sự rất tân tiến, nếu không phải nửa năm qua cô đều nghiên cứu cái này, chỉ sợ bây giờ đã sớm bị người khác phát hiện, trói lại rồi.

Lắc mình một cái, cô lại tránh thoát được cái khác, thật đúng là dày như lưới tỏa, trách không được ban đêm không có người tuần tra, đối với công nghệ cao bậc này có thể yên tâm ngủ.

Nhanh chóng phi thân về phía trước, con mắt quan sát xung quanh, phía trước là một gian phòng lớn, nếu không nhầm thì chính là căn phòng này sao? Chỗ này, là phòng của Kính Nguyệt Sâm.

Tầng một, may mà là tầng một, nếu không, cô phải học thằn lằn mà bò trên tường mất, mọi khả năng của cô đều rất mạnh, ngoại trừ một điểm, sợ độ cao.

Người nép sát vào tường, may mắn, thân hình của cô rất gầy, nép sát như vậy, cùng tương đối an toàn, nếu là thân hình của trước kia, có lẽ đã sớm bị phát hiện, cho nên, muốn bay nhảy mãi mãi không có chỗ cho Bàn tử.

Cô quay đầu nhìn từ phía cửa sổ sang, một gian phòng tràn ngập hương vị nam tính, tuy cực kì đơn giản nhưng trong sự đơn giản lại lộ ra nhiều điểm đặc biệt, cho thấy gu thưởng thức thanh nhã hơn người.

Kính Nguyệt Sâm đột nhiên thay đổi nhiều như vậy, cô vội vàng cúi đầu, rất tốt. Tâm trí còn tỉnh táo.

Cô đi men theo tường, trống ngực đập khẩn trương, sau đó, tiếng bước chân ngày càng rõ ràng, cho đến khi có tiếng đóng cửa sổ, cô mới khẽ thở ra, hai mắt ngước lên, may mắn, hắn ta còn chưa phát hiện ra cô.

Tiếng bước chân xa dần, cô thở hắt ra, cảm giác khẩn trương vẫn còn đọng lại, tuy nhìn thấy cậu ta vẫn còn chút cảm giác khó nói nhưng, cô cũng không còn háo sắc như xưa, mất công nhìn cậu ta cô thà, cô tình nguyện tìm một lão soái ca còn hơn.

Cô đứng lên, thân thể càng thêm nép sát vào tường, nhìn qua khung cửa, bên trong vẫn là người con trai đó, có điều đã thành thục hơn nhiều so với nửa năm trước, ánh đèn ấm áp bao phủ khắp người, trên tay cầm sách, nhìn dáng vẻ vô cùng chăm chú, cậu ta lúc này, ưu nhã, tôn quý, tuấn mỹ, bộc lộ rõ thân phận cùng địa vị hơn người, chỉ có điều, đây, cũng chỉ là vẻ ngoài mà thôi, người này cô hoàn toàn không nhìn thấu được.

Quay mặt đi, khuôn mặt cô lại không giấu nổi vẻ kinh hãi, ngoài cảm giác khác thường ra còn có khuyên tai giọt lệ ngân sắc trên tai cậu ta.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7: Tất Cả tiền dành dụm
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 32: Rất xứng đôi
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36: Thất bại
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44: Tin tưởng
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 151
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...