Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Nữ Lưu Manh Sống Lại Ngoài Ý Muốn

Chương 104

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Đại ca ca, lời của

anh, em vẫn luôn ghi nhớ, cứ coi như anh đã không còn biết em là ai,

nhưng, em vẫn muốn nói cho anh biết, em sẽ không khóc, tuyệt đối sẽ

không.

Trong mơ hồ, từng giọt mồ hôi rơi vào hốc mắt cô, ngẩng

đầu, đôi lông mi vừa dày vừa mượt cũng khẽ rung lên theo, cực kì giống

hai cánh bướm, cong cong đen dài, đáng tiếc lại có trên cặp mắt của cô,

đôi mắt không có chút đặc sắc nào, chỉ có tác dụng ngăn bụi chắn gió

thông thường.

Lông mi dài như vậy đúng là đáng tiếc mà, Trình Vũ

tiếc hận lau mạnh mồ hôi trên trán mình, ngẩng đầu nhìn thấy những giọt

mồ hôi thấm đẫm trên hàng mi như những hạt nước bảy sắc cầu vòng, không

giấu được tiếng thở dài, thật thật dài, so với lông mi Tiểu Âm còn dài

hơn, đáng tiếc, lão đại quá mập, trên gương mặt không có gì khác ngoài

mỡ và thịt thừa, cho nên mới bị lu mờ như vậy, bởi vì thịt quá nhiều nên lông mi có dài đến mấy cũng nhìn không ra.

Cậu ngửa đầu nhìn

trời cao, không chú ý đến lúc này có một bóng người đang chậm rãi đến

gần bọn họ, cho đến khi bóng người đó phủ trùm lên người, cậu vẫn thất

thần.

Lông mi Dư Châu run lên, hai giọt mồ hôi đọng trên đó cũng

rớt xuống theo, không cần nhìn mặt chỉ riêng đôi mắt thôi sẽ cực kì hấp

dẫn người khác, có điều, hai mắt xinh đẹp phải đặt trên khuôn mặt phù

hợp, khi nghĩ đến cô lại chỉ có cảm giác béo, ngoại trừ béo ra người

khác khó mà chú ý điểm gì khác từ cô.

Anh ta là ai, là ai, dường như cô từng cảm nhận qua được hơi thở như vậy rồi.

Giống như khi bắt được sắc lang trường học, cô cũng từng cảm nhận được.

“Cô không sợ tôi sao?” Tiếng nói như tiếng đàn cổ, cực kì dễ nghe, cũng

nhanh chóng tan ra, chỉ còn dư âm mơ hồ, làm cho người ta không nhịn

được chú ý lắng nghe, sạch sẽ trong lành như tuyết rơi đầu mùa.

Người con trai đưa tay lên chạm vào mặt nạ màu bạc đeo trên mặt, bộ dáng bí

ẩn này đúng là rất dễ khiến người khác mới gặp sẽ sợ hãi, không có việc

gì lại mang mặt nạ nếu không phải tuấn mỹ vô cũng thì chính là xấu muốn

chết.

“Không sợ!” Dư Châu lắc đầu, bình tĩnh nhìn khuôn mặt đã bị che đi hơn phân nửa của người con trai trước mặt, trên người anh ta có

một loại khí chất ôn hòa, ngoại trừ mặt nạ bạc lạnh như băng, cả người

lại ấm áp như gió xuân, tuyệt đối không khiến người khác sợ hãi.

Hơn nữa.

Cô cúi đầu, Trình Vũ bên cạnh vẫn chưa chú ý được đã xảy ra chuyện gì,

chắc chắn vẫn ngao du trong mộng tưởng của chính mình rồi, không biết

chạy đến miền thơ mộng nào đây.

Không nên nhầm lẫn, cô cũng không kì vọng gì vào việc cậu ta có thể bảo vệ cô, nếu có cũng chắc chắn là

cô bảo vệ cậu ta mới phải.

“Anh thấy đấy.” Cô ngẩng đầu, nhìn

người con trai thần bí trước mặt, mở hai tay ra, “Nếu như đánh nhau,

chưa chắc tôi đã thua anh, cho nên, tại sao tôi phải sợ chứ?”

Tuy thân thể không được linh hoạt, nhưng, khí lực của cô lại rất lớn, diện tích cũng to, đánh nhau, cũng có phần lợi hại.

Người con trai khẽ nở nụ cười, cô nhìn đôi môi đó cong lên như những cánh sen đang nở rộ, cực kì thanh khiết, khiến cho mặt nạ bạc lạnh lẽo cũng ấm

áp thêm vài phần, khuôn mặt như bị chia thành hai, phía trên lạnh lẽo

phía dưới lại ấm áp vô cùng.

“Tôi cõng em.” Anh ta ngồi xổm

xuống, ánh mắt là ý cười thản nhiên, nhìn Trình Vũ vẫn đang ngã trên mặt đất không dậy nổi thì càng vui vẻ hơn.

Đã lâu như vậy rồi, cậu ta vẫn không phát hiện ra sao?

“Được.” Dư Châu gật đầu, lúc này đây, cô không cự tuyệt gì cả, ghé vào lưng anh ta, người con trai nhẹ nhàng đứng thẳng lưng, từng bước một bước đi,

nơi này, chỉ có ba người bọn họ, nếu như bao gồm cả người vẫn đang ngao

du vào cõi thần tiên nằm chỏng chơ trên mặt đất kia, vậy, chính là ba

người.

Editor: Kinh Thuế

“Để một mình cậu ta ở chỗ này không sao chứ?” Người con trai nói, quay đầu

lại nhìn càng thấy càng buồn cười, bọn họ, đã đi được một đoạn rồi đấy.

“Tự cậu ta đi về, chỉ cần tỉnh táo lại là được.” Dư Châu dựa đầu vào lưng

người con trai, cảm nhận được hơi thở của anh ta, rất dễ chịu, giống như một ly trà xanh, nhẹ nhàng, nhàn nhạt.

“Nếu như, đem bán cậu ta, cậu ta cũng không biết đâu nhỉ?” Anh ta quay đầu lại, không ai nhìn

thấy, trong mắt cậu rõ ràng hiện ra sự thả lỏng đi. Cho tới bây giờ đều

rất căng thẳng, không ngờ bây giờ đã không còn khẩn trương nữa. Chỉ còn

một mảnh bình thản, tuy người trên lưng rất nặng nhưng vẫn trong phạm vi cậu có thể cõng được.

“Có lẽ, cấu tạo đầu óc của cậu ta không

giống với người khác.” Dư Châu cũng thoải mái nói theo lời trêu trọc của anh ta, mặc dù là sự thật cũng có ít nhiều sự trêu trọc.

“Em sợ

thua sao?” Người con trai dừng bước, ngẩng đầu nhìn phía trước, cô lại

may mắn nhìn thấy đôi mắt của cậu, một màu đen thuần, đen đặc không mang theo chút tạp sắc nào khác, giống như đêm tối bình thường, hoàn toàn là một sắc đen, nếu không có người đến giúp, vậy em sẽ phải nhận thua, có

không cam lòng hay không.

Khí lực của anh ta thật sự rất lớn,

những người khác cõng qua cô chưa có ai có hơi thở bình thản như vậy,

cho dù là Tả Tư Viêm, cũng không nhẹ nhàng như thế này.

Vậy mà

anh ta thực sự làm được, giống như khi Kính Nguyệt Sâm ôm Thẩm Vũ Âm,

không biết tại sao bây giờ anh ta mới xuất hiện, một thân quái lực khác

hẳn người thường như vậy, bây giờ vẫn có thể nói chuyện nhẹ nhàng với

cô, dường như người anh ta đang cõng trên lưng chỉ là một nữ sinh bình

thường mà không phải Dư Châu nặng gần hai trăm cân.

“Thua có gì

đáng sợ chứ, nếu tôi có thể thua thì tôi cũng có thể thắng. Thua lần thứ nhất, chưa chắc sẽ thua lần thứ hai, mà tôi cũng không cho phép chuyện

như vậy phát sinh.” Dư Châu khẽ nheo lông mày, từ khi bắt đầu đến bây

giờ, cô vẫn chưa luôn thoải mái đối mặt với mọi việc như vậy. Thoải mái

thả lỏng thân thể mình, thua, thì thế nào, cô thua, chỉ vì cô quá béo,

nhưng, cô sẽ không béo suốt đời như vậy.

Ai biết tiếp theo, sẽ xảy ra chuyện gì.

Người con trai đi thong thả, trên mặt luôn mang theo sự vui vẻ, dường như đây là phong cách cậu thích, người trên lưng tuy nặng nhưng cũng rất thú

vị.

“Em rất kiên cường, không giống như mọi người đã đồn đại chút nào.” Người con trai nhìn về phía trước, tới vạch kết thúc vẫn còn một

khoảng nữa, có lẽ Kính Nguyệt Sâm biết chắc mình không thua nên không

còn nhìn theo bóng dáng hai người phía sau nữa.

Dư Châu hơi sửng

sốt, cô vẫn luôn như vậy, còn trước kia thế nào, kì thật, cùng cô không

có quan hệ, có điều, đã lỡ nhập vào thân thể người ta, cô đành chấp nhận thân phận này thôi.

“Có người nói với tôi, chỉ có khiến bản thân mạnh mẽ lên mới không bị người khác bắt nạt.” Cô nhẹ nhàng mở miệng,

hết thảy mọi thứ, cô sẽ gánh vác, còn về những điều Dư Châu đã làm, bây

giờ như vậy không có nghĩa là tương lai cũng thế.

Cô cũng không

phát hiện người con trai khẽ khựng lại giật mình, trong mắt chợt hiện

lên một chút suy tư, có điều, ánh mắt rất nhanh đã đen nhánh bình lặng

trở lại. Trông qua chính là một màu đen thuần bí ẩn.

Dư Châu nhìn chằm chằm vào gáy người con trai, dưới ánh mặt trời, từng sợi tóc của

anh ta như được nhuộm màu vàng óng ả, theo gió nhẹ nhàng bay phất trên

bờ vai, chất tóc mềm mượt, xem ra cũng được chăm sóc rất tốt. Cô nhìn

nút buộc hai bên tai, cái mặt nạ kia, thật biết chọc ngoáy tâm tư tò mò

của cô, muốn nhìn dáng vẻ người con trai này, nhưng, cô cũng chỉ khẽ

nhúc nhích ngón tay, không vươn ra gỡ bỏ cái mặt nạ kia.

“Anh là

ai, tại sao phải giúp tôi? Cho tới bây giờ chúng ta cũng chưa từng gặp

mặt qua phải không, rốt cuộc anh là ai?” Âm thanh cô trầm thấp, giống

như đang thì thào tự nói một mình, có điều, vì khoảng cách vô cùng gần,

cho nên người con trai có thể dễ dàng nghe thấy.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7: Tất Cả tiền dành dụm
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 32: Rất xứng đôi
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36: Thất bại
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44: Tin tưởng
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 104
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...