Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Nữ Lưu Manh Sống Lại Ngoài Ý Muốn

Chương 88

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Editor: KInh Thuế

Kỳ thật Trình Vũ không biết, mọi người nhìn hắn là do trang phục của hắn đã tạo được nên chấn động, bởi vậy, cô mới sững người nhìn hắn có chút lâu, chỉ vậy thôi đã vui mừng đúng là không biết tự lượng sức mình.

Tiểu Âm, cô ấy nhìn cậu, nhìn cậu thật lâu, so với những cái liếc qua trước kia, khiến trái tim cậu không ngừng thổn thức, trời, có lẽ đã muốn nhảy ra khỏi ngực mất, cậu thật khẩn trương quá. Ngay cả hô hấp cũng bắt đầu khó khăn.

“Trận đấu bắt đầu rồi, nếu cậu nghĩ có thể chiến thắng nhờ bộ quần áo quái dị này thì, cứ tiếp tục nằm mơ đi.” Một âm thanh lạnh lùng dội ngay vào tai Trình Vũ, khiến cậu rùng mình, ngẩng đầu nhìn mới thấy không biết từ bao giờ Dư Châu đã đứng trước mặt cậu.

“Lão đại.” Trình Vũ thấy được Dư Châu, ánh mắt lập tức lóe sáng, giống như khi nhìn thấy tiền vàng, Dư Châu lui lại phía sau một bước, hai mắt nheo lại nguy hiểm, đối với Trình Vũ đang muốn nhào lên vì động tác này của cô mà vồ hụt vào không khí, lảo đảo tiến lên mấy bước mới tránh khỏi thảm cảnh ngã lăn.

“Lão đại, cậu cố ý?” Trình Vũ dài miệng ra, cánh tay quơ quàng chân lảo đảo, hình ảnh này càng làm cho mọi người xung quanh buồn cười hơn, Đan Tương Tư quay mặt đi, cô cười đến không mở nổi mắt ra nữa rồi, trời ơi, cô không thể nhìn tiếp, thật sự không thể tiếp tục nhìn, nếu còn nhìn chắc sẽ cười đến chết mất, cậu ta, đúng là thiên tài mà.

“Tôi không cố ý, tôi chính là cố tình đấy.” Dư Châu lạnh nhạt nói, liếc nhìn cậu ta từ trên xuống dưới, lông mày không ngừng cau lại, cô đột nhiên có loại cảm giác hận sắt không thành thép.

“Trận đấu bắt đầu rồi, không cần làm bộ trang phục này thất vọng, lên sân khấu đi.” Cô lui người sang một bên, trọng tài bên kia vẫn luôn nhìn bọn họ, tay vẫn đang giơ lên, nhìn có vẻ trấn định như thường nhưng nếu nhìn chăm chú khuôn mặt của ông có thể thấy nó đang không ngừng run rẩy.

“Đúng vậy, lão đại.” Đứng thẳng người dậy, Trình Vũ ngẩng cao đầu, giống như một binh sĩ đầy kiêu hãnh, bước ra chiến trường.

Duỗi chân trái, vung tay trái, duỗi chân phải, vung tay phải, từng động tác giống như một pha quay chậm những tạo hình không bình thường.

“Đi nhầm hướng rồi, bên phải.” Dư Châu nhắm hai mắt lại, không thể không nhắc nhở cậu ta, thân thể cứng nhắc như vậy, có thể nhảy cao thật chứ? Không bằng đi làm gậy trúc, giúp người khác nhảy cao.

“A, vâng.” Trình Vũ khẩn trương đáp lời, hai hàm răng cắn chặt, không dám xoay người, mà đi giật lùi lại phía sau, ngay cả như vậy cậu cũng nghe được rõ tiếng răng va vào nhau, cậu thực sự rất hồi hộp, hơn nữa còn là thi đấu trước mặt nhiều người như vậy, nhiệm vụ dọa người không phải vẫn do lão đại phụ trách ư, sao lại giao cho cậu chứ.

Nâng cao cằm, đi nhanh về phía trước, theo tiếng vang lên của âm nhạc, cậu cứng nhắc cởi áo để lộ ra thân hình thật sự, nói thật, một điểm dễ nhìn cũng không có, cậu cảm thấy sức lực để nâng cánh tay lên cũng không có nữa rồi.

Từ khán đài cũng truyền đến từng trận cười vang không ngừng, mồ hôi trên trán cậu chảy ngày càng nhiều hơn, cà chua chín cũng không đỏ bằng mặt cậu bây giờ.

Cuối cùng cậu cũng thi đấu xong, cậu ngồi bệt xuống đất, vươn tay lau đi mồ hôi đầm đìa trên mặt, đây quả thật không phải việc dành cho con người, quá khó khăn, có cảm giác thân thể cậu mềm như bún rồi cho nên khi nhảy mới không có cảm giác gì như vậy.

Đây chính là một ứng cử viên khác làm đế lót đáy cho Thẩm Vũ Âm.

Trọng tài trên đài giơ tay chính thức ngừng trận đấu để tính điểm.

Không điểm, không phân, không thành tích.

Nhìn nhận kết quả, Trình Vũ chỉ còn biết cúi thấp đầu.

Lão đại, tôi lại khiến cô mất mặt rồi.

Bốn phương tám hướng mọi người không hẹn đều nhìn sang phía Dư Châu, cô chỉ thản nhiên liếc quanh thoáng nhếch khóe môi, trong lúc vô tình, lại nhìn thấy được tầm mắt Kính Nguyệt Sâm, âm thầm, khiến cho cô không hiểu nổi.

Cô tham gia thêm không nhiều, phía dưới chính là một trong số đó.

Chạy bộ.

Cô khởi động tay chân mình, những người đứng bên cạnh cô đứng tụm lại một chỗ, không ngừng che miệng cười.

“Cậu nói xem, cô ta có thể chạy bao nhiêu bước?” Một nữ sinh nhỏ giọng hỏi người bên cạnh.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7: Tất Cả tiền dành dụm
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 32: Rất xứng đôi
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36: Thất bại
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44: Tin tưởng
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 88
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...