Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Thời Thanh Xuân Tươi Đẹp Nhất

Chương 142

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Mang thai quả là chuyện không đơn giản.

Bụng Lâm An Nhi càng ngày càng lớn, đi lại cũng rất khó khăn.

Từ lúc cô mang thai Hàn Nhất Dương chuyển công việc ở công ty về làm hết, nếu có cuộc họp quan trọng anh mới đến công ty còn không mọi thời gian anh đều ở bên cạnh cô

Cô bị ốm nghén nặng, chỉ ngửi thấy mùi đồ ăn thôi cũng buồn nôn.

Anh nhìn mà xót

Có lúc cô hỏi anh là: "Anh thích con trai hay con gái"

Anh đặt nhẹ lên cái bụng nhô lên của cô, nói "Con gái hay con trai anh đều thích"

Người ta nói phụ nữ khi mang thai tính tình thường thất thường, hay cộc cằn, và cô cũng thế.

Ví dụ như lúc ngủ dậy cô không thấy anh bên cạnh thì sẽ chửi ầm lên "Hàn Nhất Dương, mới sáng ra mà anh đi đâu vậy hả, cho anh 2 phút mà không có mặt trong phòng là biết tay tôi"

Hàn Nhất Dương: Anh đi nấu cháo thôi mà

Hay là lúc cô muốn đi ngoài mà anh không cho, cô cung sẽ ầm ỉ cả lên: "Hàn Nhất Dương, tại sao anh không cho em đi ra ngoài chơi hả, hay là anh nhân lúc tôi mang thai lén lút với cô nào rồi"

Bố mẹ Hàn chỉ biết nhìn nhau hiểu ý.

Nhìn thằng con trai mình đang chạy đông chạy tây mà cười ha hả trong lòng.

Trong lòng họ kiểu "Con cũng có ngày hôm nay"

Hàn Nhất Dương khóc không ra nước mắt thật, anh chỉ muốn cô ở nhà dưỡng thai thôi mà

Đến ngày sinh, Hàn Nhất Dương và mọi người đứng chờ bên ngoài lòng như lửa đốt.

Nghe tiếng la hét bên trong phòng sinh anh thật sự đứng ngồi không yên.

Anh không tin vào Đức Phật nhưng lúc đó anh lại cầu nguyện cho cô bình an sinh hạ bảo bảo

Sau khi trải qua việc chờ đợi dài dằng dặc, bác sĩ hộ sinh ra nói “Mẹ tròn con vuông” khiến mọi người thở phào nhẹ nhõm.

Hàn Nhất Dương không để bác sĩ nói tiếp câu thứ 2 mà chạy thẳng vào phòng sinh

Nhìn cô gái ngủ say trên giường, lúc này anh mới yên tâm.

Anh nắm lấy tay cô, nhỏ giọng "Vợ cực khổ rồi"

Lúc Lâm An Nhi tỉnh dậy thì thấy anh nằm ngủ cạnh giường, tay còn nắm lấy tay cô.

Cô tính ngồi nhưng mới sinh xong nên còn đau nên cô la nhẹ một tiếng

Anh nghe tiếng la của cô giật mình tỉnh dậy, lo lắng đứng dậy, nói "Em sao không, đau chỗ nào không, hay là để anh gọi bác sĩ nhé"

Vừa mới sinh xong nên người còn hơi đau, cô cố nở nụ cười "Em không sao"

Anh đi lại ôm lấy cô, động tác rất dịu nhẹ nhàng "Em chịu khổ rồi"

Lúc bố mẹ Hàn và bố mẹ Lâm đi vào thì thấy cảnh ân ái của hai vợ chồng mà đỏ mặt.

Hai bà mẹ mới được lên chức bà nội( bà ngoại) đi lại hỏi thăm cô

Nói chuyện một vài câu rồi cô mới để ý trên tay bố mình có ôm một đứa bé "Con của con phải không bố"

Bố Lâm đi lại đặt đứa bé vào tay cô, nói "Ừm.

Là một bé trai cực kì kháu khỉnh"

Lâm An Nhi nhìn đứa trẻ nằm trong lòng mà cảm thấy hạnh phúc dâng trào, đôi mắt ươn ướt.

Đây là bảo bảo của anh và cô, là kết tinh tình yêu của hai người họ

Hàn Nhất Dương nghe nói đến con cũng ló đầu sang nhìn.

Lúc nãy lo cho cô quá nên anh chưa kịp nhìn đứa trẻ

"Anh lúc nãy giờ chưa nhìn con sao"

Hàn Nhất Dương chưa kịp trả lời thì mẹ Hàn đã lên tiếng "Bác sĩ vừa nói con sinh xong là thằng bé chạy vào xem con liền chứ có để ý con trai mình nữa đâu"

Anh nhỏ giọng đáng thương nói "Bởi vì em quan trọng hơn".

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 142
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...