Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Hòa Thân Tân Truyện

Chương 95

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Nếu như giống với lần trước, cũng toàn bộ xử quyết Henry Patel và đám người nước ngoài đó, thì thật ra Hòa Thân không muốn làm, nhưng nếu buông tha bọn họ, Hòa Thân cũng là muôn vàn khó khăn. -- người nước ngoài phương Tây tuy rằng mơ ước với Trung Quốc đã lâu, nhưng cũng chỉ là thái độ thăm dò, nếu bây giờ một lưới bắt hết bọn họ, không thể nghi ngờ chính là đóng cửa biên giới với bọn họ, cũng sẽ ảnh hưởng đến sự đi lại bình thường với bọn họ! Suy nghĩ trước sau, Hòa Thân cảm thấy được biện pháp tốt nhất chính là có lựa chọn đúng đắn. Những người thực lòng đếnkinh doanh, sẽ lấy lễ để đãi, tranh thủ hai bên cùng có lợi; nếu muốn có nhìn đường hoàng giống như Henry Patel như vậy, Trên thực tế lại nghĩ đến đám “Chân dẫm hai thuyền”, còn muốn dùng nha phiến để gây tai họa cho Trung Quốc, thì cũng quyết không nương tay, đến bao nhiêu trừng trị bấy nhiêu!

Hòa Thân biết muốn cho Henry này hoàn toàn chịu thua nhận tội, chỉ trông vào võ mồm vẫn là không đủ, nghĩ vậy hắn phân phó một tiếng: “Người đâu, áp giải hắn vào trong nhà lao!”

Bên ngoài trong lòng Lưu Toàn đang nén giận Hòa Thân: tiếp xúc cùng một con quỷ ngoại quốc như vậy, nhìn không vừa mắt kéo ra ngoài không phải xong rồi sao? Bỗng nhiên nghe thấy bên trong nói bắt người, Lưu Toàn liền ra hiệu có mấy tên cảnh vệ đoàn ở bên canh, mấy tên binh lính đã sớm ngứa ngáy tay chân trả lời một tiếng rồi giống như lang như hổ xông vào, liền trói chặt Henry Patel, không cần nhiều lời liền dẫn đi ra ngoài.

Henry Patel thật sự là không thể tưởng được, vừa rồi vẫn là thượng khách của Hòa Thân, toàn tâm toàn ý nghĩ lần này kiếm được bộn tiền, nhưng một câu không nói đúng, trong nháy mắt đã thành tù nhân. Hắn giao tiếp cùng quan viên Trung Quốc rất nhiều năm, ở đây hoàn toàn không giống với Anh quốc, chỉ cần quan viên có cái chóp trên đầu tức giận, địa vị của ngươi ở Anh quốc có bao nhiêu hiển hách, cũng không dùng được, chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lời, một câu đạo lý cũng không được nói, một câu kháng nghị cũng không thể nói. Nếu không, chọc giận đám người tự cao tự đại này, lập tức tánh mạng sẽ khó giữ được.

Cảm giác dường như đã xa cách thế giới lập tức làm cho Henry Patel tỉnh mộng, hắn đường đường là một “Đại diện toàn quyền”, bây giờ tự nhiên bị trói gô áp vào đại lao! Nhưng trong lòng hắn hiểu rõ, Hòa Thân đối đãi như vậy với hắn cũng không quá đáng, những gì mà vài năm nay hắn đã làm ở Trung Quốc, đừng nói ngồi ở đại lao, còn có thể bị xử bắn, cũng đáng! Hắn bây giờ chính là hối hận không nhìn thấu Hòa Thân này, tuổi còn trẻ, vừa thích tiền tài vừa thích sắc đẹp, nhưng chỉ là hắn sờ không chuẩn, đoán không ra!

Henry nghĩ tới nghĩ lui cũng thấy mình đuối lý, bây giờ không có cách gì, chỉ có thể xem Hòa Thân xử lý chuyện này như thế nào. Nhưng hắn cũng hiểu được, nếu Hòa Thân giết hắn, thì cũng không oan, không thể kiện cáo!

Hòa Thân nhìn Henry Patel thất tha thất thểu đi về phía đại lao, trong lòng thật sự là thoải mái, âm thầm đắc ý: đây mới được gọi là bổn sự, thủ đoạn đùa giỡn, mưu ngầm, đừng ở Trung Quốc, tiếp đón trên người của người nước ngoài, vậy mới thích!

“Lão gia, người nước ngoài ở hiên đón gió này xử lý như thế nào?” Lưu Toàn hỏi.

“Áp giải toàn bộ!” Hòa Thân không một chút do dự, “Ngoài ra tập hợp các huynh đệ, lập tức chạy tới bến tàu!” Lần này hắn muốn tiếp cận hiện trường, nhìn xem trên chiếc thuyền “Nhật viễn hào “ rốt cuộc chứa bao nhiêu nha phiến!

Bến tàu Phổ Khẩu Nam Kinh bây giờ là một cảng khẩu lớn, phần lớn thương thuyền lui tới đều dừng ở đây, vận chuyển hàng hóa, mỗi ngày lượng phun ra nuốt vào thật là lớn kinh người, “Nhật viễn hào “ của Henry Patel cũng dừng ở đây.

Bây giờ tuy rằng không có cơ cấu giống như hải quan hiện đại, nhưng quan phủ vẫn phái một lượng lớn công sai ở bến tàu, thành lập nha môn chuyên môn quản lý bến tàu, chức trách chủ yếu chính là giữ gìn trật tự của bến tàu, buổi tối phái người tuần tra, phòng ngừa hải tặc lúc này thường lui tới; mặt khác đối với thuyền qua lại còn phải kiểm tra, gặp được có đại án, còn phải phối hợp quan phủ các cấp phong tỏa đường thủy, truy nã tội phạm.

Triều Thanh đã sớm thi hành cấm biển, tuy rằng thành thị bên bờ biển đã tiến hành trục suất và tịch thu với thuyền từ bên ngoài đến, nhưng cũng có một ít cá lọt lưới từ cửa khẩu Trường Giang tiến vào nội địa, mà Nam Kinh chính là trạm thứ nhất tiến vào nội địa Trung Quốc, cho nên bến tàu Phổ Khẩu này đối với việc xử lý tàu thuyền bên ngoài cũng tương đối nghiêm khắc.

Nhưng từ khi Hòa Thân nhậm chức đại thần tài chính tới nay, từng có một lần làm chuyện kinh doanh với nước ngoài quy mô lớn, sau đó thì ngắt quãng lại có vài lần, cho nên bây giờ ở bến tàu kiểm tra đối với thuyền bên ngoài cũng lỏng lẻo hơn rất nhiều. Chỉ cần là có chứng minh của quan phủ nội địa phê chuẩn vào cảng, tàu hàng nước ngoài là có thể dừng ở bến tàu, còn có thể trực tiếp chạy vào trong nội địa.

Chiếc thuyền của Henry là như thế, bởi vì Hòa Thân lấy danh nghĩa tri phủ Nam Kinh làm ăn với chiếc thuyền “Nhật viễn hào “ này, cho nên bọn họ vào cảng liền liền đánh cờ hiệu của Hòa Thân, Henry Patel mệnh lệnh cho thủ hạ đưa ra bản phê chuẩn được vào cảng của tri phủ Nam Kinh, bên trên không chỉ có đại ấn Tri phủ Nam Kinh, cũng có Hòa Thân tự tay kí tên, cho nên chiếc thuyền “Nhật viễn hào “ có thể nói đều thông suốt trên các bến tàu Nam Kinh.

Hòa Thân mang theo người của hắn vừa đến bến tàu, này lúc này quan binh đều đi lên thỉnh an, một người bộ dáng quan đới cười nói với Hòa Thân: “Không biết Hòa đại nhân đến, hạ quan không từ xa tiếp đón, mong Hòa đại nhân thứ tội!”

Hòa Thân không thèm để ý đến hắn, chỉ vào “Nhật viễn hào “ phía trước hỏi: “Trên thuyền kia có những cái gì?”

“Cái này?” Tên quan đới kia chau mày, “Đây không phải "Nhật viễn hào "cùng làm ăn với Hòa đại nhân sao? Bởi vì cái tên Henry Patel cầm giấy thông hành do Hòa đại nhân viết, cho nên... cho nên tại hạ vốn không có kiểm tra!”

Hòa Thân cũng chỉ là tùy tiện hỏi han, cũng không trông cậy vào hắn có thể trả lời là cái gì, thấy Lưu Toàn đã chỉnh đốn đội ngũ xong rồi, vì thế tìm một chỗ rộng rãi, đứng vào giữa, bắt tay sau lưng, hét lớn một tiếng: “Lập tức niêm phong "Nhật viễn hào "!”

Đội bảo vệ Nam Kinh của Lưu Toàn lần trước đã từng có kinh nghiệm kê biên tài sản của thương thuyền, cho nên hành động lần này vô cùng nhanh chóng. Mệnh lệnh của Hòa Thân vừa xuống, bàn tay của Lưu Toàn vung lên, đầu tiên là Đỗ Tử Kiệt suất lĩnh một cánh quân hoả tốc vây quanh hiện trường, sau đó đuổi đám người vây xem; cùng lúc đó Tạ Phi Kiếm dẫn dắt cánh quân thứ hai lên thuyền bắt đầu kiểm tra; Lương Kiện và Thôi Minh thì suất lĩnh đoàn cảnh vệ ba mươi thành viên phân bố ở trước sau Hòa Thân, chú ý chặt chẽ tình hình chung quanh, toàn lực bảo vệ ứng phó đảm bảo an toàn cho Hòa Thân, cũng sẵn sàng chờ đợi mệnh lệnh của Hòa Thân.

Cánh quân thứ hai của Tạ Phi Kiếm bây giờ đã có khoảng một trăm năm mươi người, rầm rập một lát đều đã lên thuyền, gặp người liền bắt, thấy phòng liền vào, thời gian không lâu, thuyền viên trên thuyền đều bị bắt, áp xuống dưới giao cho tuần bộ bảo vệ ở bến tàu tạm thời trông giữ, chờ sau khi kết thúc kiểm tra mới theo đại đội người ngựa áp tải về Chiêm viện.

Lần này cập bến ở Nam Kinh, Henry Patel vốn nghĩ mọi chuyện thuận lợi, hàng hóa trên thuyền căn bản là không tiến hành bí mật. Cho nên Tạ Phi Kiếm dẫn người kiểm tra trên thuyền, không đến một canh giờ đã hành động xong, rồi vội vàng hội báo kết quả cho Hòa Thân.

“Hòa đại nhân, ở trên thuyền phát hiện hai ngàn thùng nha phiến, mỗi thùng một trăm cân, tổng cộng hai mươi ngàn cân! – Mời đại nhân đến xem xét!” Tạ Phi Kiếm nói.

Hòa Thân vừa nghe thấy quả nhiên như vậy, vậy thì không cần phải nói, mình cũng không cần phải lên thuyền xem, vì thế mệnh lệnh Tạ Phi Kiếm, để yên nha phiến ở trên thuyền, giữ lại những người này, chờ điều tra rõ chuyện này sẽ xử lý sau.

Sau khi trở lại Chiêm viện, Hòa Thân nảy ra một ý niệm trong đầu chính là gặp Nhất Thanh trước, hỏi nàng một chút tình hình cụ thể, sau đó mới quyết định bước tiếp theo làm gì bây giờ. Vì thế phân phó Lưu Toàn đem giam giữ tất cả đám người nước ngoài mới bắt được và đám người lúc ban đầu đi theo Henry Patel, còn hắn thì đi “Bao Thúy Cư” của Chiêm viện gặp Nhất Thanh.

Vào sân, tâm trạng của Hòa Thân liền cảm thấy thoải mái. Chỗ hành cung của Càn Long nam tuần này được Càn Long mệnh danh là “Bao Thúy Cư”, khắp nơi đều là cây cỏ xanh tươi và các loại kỳ hoa dị thảo, kiến trúc bên trong vừa có cầu nhỏ nước chảy của phương nam, lại có cao ốc đại điện của phương bắc; một lát là san sát nối tiếp nhau, một lát lại mênh mông sâu thẳm, vừa có thể cúi đầu và ngẩng đầu nhìn trời, ngắm nghía thoải mái, vừa lại có thể ru rú trong nhà, tận hưởng lạc thú an cư!

Vòng qua núi giả cao ngất, Hòa Thân phóng tầm mắt vừa thấy, phát hiện Nhất Thanh đang ở trong viện ngồi với Vương Vũ Châu, Liễu Doanh Doanh nói về chuyến đi Anh quốc! Vốn chính là một số chuyện không thể tưởng tượng được, qua người thiếu nữ trong sáng thanh khiết Nhất Thanh này nói, lại làm tâm trí người ta hướng về.

Ba người mỗi người một câu đang rất cao hứng, vừa thấy hắn đến, tất cả đều ngừng bộ dáng vô cùng vui vẻ vừa rồi. Vương Vũ Châu vội đứng lên phân phó Tiểu Viện đến trong phòng lấy cho Hòa Thân một cái ghế, Liễu Doanh Doanh thì vội vàng cho nha hoàn dâng trà. Điều này làm cho người ngoài nhìn lại quả là tư thế của hai nàng cùng chung một chồng.

Hòa Thân cười nói: “Nhị vị còn khách khí như vậy làm gì, vừa bưng ghế dựa lại dâng trà, coi ta là khách rồi?” Nhìn lại Nhất Thanh, chỉ thấy nàng đứng một chổ không nhúc nhích, toàn thân toát ra vẻ khoan khoái như phù dung, chỉ là trên mặt còn ít nhiều mang theo vẻ kiêu ngạo lạnh lùng!

“Nhất Thanh!” Hòa Thân dùng ánh mắt thưởng thức nhìn nàng, “Thích ở đây không?”

“Thích ở năm ba ngày thì làm thế nào đây?” Nhất Thanh cười lạnh nói.

Hòa Thân vừa định nói "Nếu thích thì sau này đây là nhà của nàng, nhưng lại nghĩ, bây giờ còn có việc lớn phải làm, những việc vặt này vẫn là đợi lát nữa rồi nói sau, vì thế nói: “Chúng ta đã niêm phong toàn bộ nha phiến trên "Nhật viễn hào "! – Sao nàng biết bọn họ chở nha phiến trên thuyền?”

“Toàn bộ?” Nhất Thanh hỏi ngược lại, “ Trên thuyền bọn họ chẳng qua chỉ là một phần nhỏ, còn có nhiều hơn nữa!”

Hòa Thân lắp bắp kinh hãi, đứng lên hỏi: “Chẳng lẽ bọn họ còn giấu ở chỗ khác?”

conem_bendoianh

Hòa Thân Tân Truyện

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 95
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...