Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Hòa Thân Tân Truyện

Chương 87

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Phong thư này của A Quế chính là viết cho thống lĩnh quân lục doanh Nam Kinh, vừa rồi tên thân tín của A Quế vừa rời khỏi khách điếm đã bị Đỗ Tử Kiệt sớm mai phục ở chung quanh theo dõi, bởi vì ở chung quanh khách điếm không dễ xuống tay, lại dễ dàng đánh rắn động cỏ, cho nên Đỗ Tử Kiệt liền lập tức phái người thông báo cho đội trưởng cánh quân nhị lộ Tạ Phi Kiếm, để cho hắn ở ngoài thành nghĩ cách xuống tay. Vì thế thân tín này của A Quế vừa ra khỏi cửa thành không xa đã bị người của Tạ Phi Kiếm nghĩ cách đốn ngã, vừa lật người, phát hiện trong lòng có phong thư, vì thế Tạ Phi Kiếm không dám một mình làm chủ, lập tức trở về thành giao cho Hòa Thân.

Nội dung chủ yếu phong thư này của A Quế chính là sau khi thống lĩnh quân lục doanh Nam Kinh Huệ Hùng nhận được thư, lập tức chuẩn bị cho hắn một đội binh lục doanh, chờ mệnh lệnh của hắn, lập tức đi đến Nam Kinh nghe hiệu lệnh của hắn.

Hòa Thân sau khi xem xong phong thư đến nhà vệ sinh dạo qua một vòng, bởi vì hắn cần một thời gian ngắn nhất để phán đoán chuẩn xác, nếu không rất có khả năng sẽ làm hỏng đại sự...

Tạ Phi Kiếm ở bên ngoài vừa thấy Hòa Thân từ nhà vệ sinh đi ra, vội vàng tiến lên nói: “Hòa đại nhân, ngài có phân phó gì, tại hạ lập tức đi làm!”

“Người truyền tin kia đâu?” Hòa Thân hỏi.

“Người truyền tin kia mướn một chiếc xe ngựa ra ngoài thành, không có lời nói của đại nhân chúng ta không dám hành động thiếu suy nghĩ, cho nên đành phải tìm một chiếc xe ngựa, cố ý tạo một sự kiện đâm xe, bây giờ người kia còn đang hôn mê! – Giết hay là không, mong đại nhân định đoạt!” Tạ Phi Kiếm nói.

“Được! Ngươi lập tức trở về, lấy danh nghĩa tuần phủ phòng nha môn tri phủ Nam Kinh đến xử lý hiện trường tai nạn xe cộ, sau đó đem này phong thư này để trên người kẻ truyền tin, coi như không có chuyện gì xảy ra! -- Nhớ kỹ, có thể tha thì tha, nhưng cũng không được để cho hắn phát giác ra, thời điểm cần thiết lại phái người đến thông báo cho A Quế ở đây!” Hòa Thân phân phó nói.

“Tuân mệnh đại nhân!” Tạ Phi Kiếm nói xong xoay người đi.

Chờ Hòa Thân vào phòng, A Quế liền thiếu kiên nhẫn, hắn đang buồn bực chuyện quân lương của Phúc Khang An, vì thế tiến lên giữ chặt tay Hòa Thân nói: “Hòa đại nhân, chúng ta mau nghĩ cách đi, -- Phúc Khang An bên kia cũng không thể đợi lâu hơn nữa!”

“Quế Trung Đường, Ngồi... Ngồi xuống nói!” Hòa Thân một mặt nhường chỗ ngồi cho A Quế, một mặt ở trong lòng tính toán làm thế nào thông qua chuyện quân phí của Phúc Khang An lại có thể đào được gốc của A Quế này.

“Hòa đại nhân, ngươi xem có thể ở trong kho Lưỡng Giang mượn đỡ một chút, hoặc đi tìm Doãn Kế Thiện nghĩ cách, tóm lại cứu binh như cứu hoả, -- Việc này tuyệt đối không chậm trễ được, nếu không sẽ xảy ra việc lớn!” A Quế vội la lên.

Hòa Thân vừa thấy bộ dáng A Quế gấp đến độ vò đầu bứt tai thật là buồn cười, thật ra chuyện quân phí hắn đã sớm giải quyết, bây giờ đang để trong kho Chiêm viện của hắn, khi nào dùng chỉ là chuyện một câu nói của hắn, nhưng hắn vẫn không chút hoang mang nói với A Quế: “Quế Trung Đường, ngài có điều không biết! Từ sau buổi chiều hôm đó Hoàng Thượng cho ta làm đại thần tài chính, Doãn Kế Thiện kia trong buổi tối liền giao kho Lưỡng Giang cho ta, bây giờ có thể nói ông ấy đã buông tay, có chuyện liên quan đến tiền cũng chẳng quan tâm, nhưng cần dùng đến tiền lại muốn giơ tay đòi tôi;

-- Nửa tháng trước, Triệu Huệ và Hải Lan Sát của Tân Cương cũng phái người trở về thúc giục quân lương. Bọn họ đóng quân ở gần Bác Cách Đạt của Thiên Sơn, từ tháng mười năm ngoái đại tuyết đã phong tỏa ngọn núi, bên trong người không ra được bên ngoài người cũng không vào được, qua tiêu hao gần nửa năm, bọn họ đem cây khô lá rụng trên núi đều làm lương thực ăn. Đường núi vừa thông suốt, bọn họ liền phái người đến Nam Kinh tìm ta đòi lương đòi bạc, Trung Đường đại nhân cũng biết tính tình xấu xa của Triệu Huệ Quân Môn, hai người của hắn phái tới đến một câu dễ nghe cũng không có, hạn ta trong vòng 3 ngày phải chuẩn bị cho bọn hắn chừng hai trăm vạn, hơn nữa còn truyền lời của quân môn bọn họ, nói " tiểu tử Hòa Thân này nếu làm lỡ đại sự của ta, ta sẽ lập tức dẫn binh về trước phá nát cái nha môn của hắn, sau đó mới đến Tân Cương đi đánh giặc". -- Quế Trung Đường, người xem xem!”

A Quế biết điều đó, Triệu Huệ và Hải Lan Sát kia năm ngoái đã đến Bắc Kinh làm loạn, đầu tiên là đến đại đường hộ bộ thổi râu trừng mắt, sau khi đến nhà hộ bộ thượng thư chơi xấu, còn cùng đại thần quân cơ vỗ bàn mắng chửi; cuối cùng vẫn là Hoàng Thượng phải ra mặt, để cho bọn họ khai xuân năm nay xong đến Nam Kinh tìm Hòa Thân đòi tiền.

Nghĩ đến đây, A Quế quả thực không biết làm sao bây giờ mới được, đành phải ngượng ngùng nói: “Vậy Hòa đại nhân phải nghĩ cách!”

“Ta dám không nghĩ cách choTriệu Huệ sao, mấy ngày nay hễ có tiền liền lấy từ trong kho, có bạc liền rút từ sổ sách, làm kinh doanh, giết người nước ngoài, thậm chí ta còn bán miếng đất phía sau phủ Nam Kinh! -- Quế Trung Đường, ngài không nhìn thấy bộ dáng của hai tên quan quân của Triệu Huệ phái tới -- quần áo treo trên người bọn họ, bọn họ thuần túy là cái giá áo; vừa cởi quần áo, chính là một đống xương!” Hòa Thân càng nói càng dũng cảm, càng nói càng để bụng, cuối cùng làm cho A Quế vừa đặt mông ngồi xuống ghế bắt đầu thấy thương tâm.

Thật ra lời nói của Hòa Thân đại đa số đều là lời nói thật, bây giờ vừa thấy A Quế như vậy, lại thêm mắm thêm muối, nói những binh lính thật là thảm thương, đừng nói A Quế là một đại soái thường xuyên mang binh rung động, ngay cả những người đứng xem ở trong phòng này cũng đau lòng không kém “— Quế Trung Đường, khi hai tên quan quân của Triệu Huệ đi khỏi, đồ ăn ngon cũng không cần, chỉ lấy một đống rau từ trong vườn, nói là mang về cho các huynh đệ nếm thử chút rau xanh, những binh lính này đều đã gần một năm chưa được ăn rau xanh...”

“Hòa đại nhân,... Ngươi đừng nói nữa, khổ như vậy A Quế ta cũng từng chịu rồi! -- Một khi bị nhốt ở trong núi lớn, thật sự là lên trời không đường, xuống đất không cửa...! Vậy tiền và lương thực của Triệu Huệ Hòa đại nhân đã đưa đến cho bọn họ chưa?” A Quế nói.

“ Ta phải làm ầm ĩ hơn một tháng, mới gom cho bọn họ được một nửa, còn lại cũng đành phải đợi đến mùa hè thu thuế má thì mới có cách! -- Triệu Huệ để lại cho ta một lỗ thủng ta còn chưa lấp được, không những thế Phúc Khang An lại phái người đến đây!” Hòa Thân cười gượng nói.

“Vậy ngươi còn có thể sống tiếp không? Làm cho người ta sống thế nào đây?... Ai!” A Quế lo lắng đến độ bắt đầu ở trong phòng đi đi lại lại, vừa đi vừa chửi bậy.

Hòa Thân vừa thấy thế là được rồi, đứng lên đi đến trước mặt A Quế, mang bộ dạng vô cùng đáng thương nói: “Quế đại nhân, ta nghĩ lần này có giết ta, quân lương của Phúc Khang An ta cũng không thể gom đủ cho hắn được! Tính tình của Phúc đại soái ngài cũng không phải không biết, Triệu Huệ và Hải Lan Sát hai người gộp lại cũng không bằng một cơn lửa giận của một mình hắn, -- Cho nên, Quế Trung Đường hay là áp giải ta vào kinh, giao cho hình bộ trị tội đi! Ta nghĩ chuyện ta phạm tội, hình bộ nhiều nhất xử ta tù giam, ta vào trong ngục giam sẽ cải tạo, nói không chừng Hoàng Thượng và thái hậu một ngày nào đó muốn đại xá thiên hạ sẽ thả ta ra? Đến lúc đó, ta lại một thân vô quan nhẹ nhàng, nhưng đánh chết ta cũng không làm một cẩu quan ngàn người mắng vạn người chửi như thế này! -- Các ngươi mau trói ta vào, để cho Quế Trung Đường áp giải ta đến Bắc Kinh trị tội!” Hòa Thân quay đầu lại hô hào bọn Lương Kiện.

“Ai ya... Ai ya! Ta nói Hòa đại nhân, ngươi không phải muốn A Quế ta lâm vào chỗ bất nhân bất nghĩa sao? Bây giờ Đại Thanh chúng ta có bao nhiêu việc lớn quân quốc chờ ngươi làm, ta cũng không thể hồ đồ bắt trụ cột chống trời của Đại Thanh này! Nếu thật sự là như vậy, đừng nói ba quân tướng sĩ sẽ mắng tám đời tổ tông của A Quế ta, mà Hoàng Thượng cũng không tha cho ta! -- Hòa đại nhân, ngươi mau ngồi xuống, mau ngồi xuống!” A Quế nói xong liền ấn Hòa Thân ngồi xuống ghế, lại phân phó người nói: “Mau dâng trà cho Hòa đại nhân!”

Ngay lúc A Quế đã bị Hòa Thân làm cho tâm phục khẩu phục, chỉ thấy một tên hầu tiến vào nói: “Hòa đại nhân, cách cửa thành ba dặm đã xảy ra hai chiếc xe ngựa đâm vào nhau...”

“Đây là chuyện linh tinh cũng đến phiền toái ta, không thấy ta đang cùng Quế Trung Đường thương lượng việc lớn quân quốc sao?” Hòa Thân lớn tiếng quát.

“Bẩm báo... Bẩm báo Hòa đại nhân, trên xe là... là người của Quế Trung Đường...” Tên lính kia nói.

“Người của ta?” A Quế lập tức từ trên ghế đứng lên, hỏi, “Ai, có bị làm sao không?”

“Chính là hai xe ngựa chạy quá nhanh, không ai nhường ai, cuối cùng đụng vào nhau! – Người của Quế Trung Đường đã tỉnh lại, thân thể không có vấn đề gì, bây giờ đã mời lang trung ở bên cạnh hầu hạ rồi!”

A Quế biết người kia chính là thân tín của hắn, là hắn vừa rồi phái ra đi truyền tin cho thống lĩnh quân lục doanh Nam Kinh Huệ Hùng. nhưng việc lớn kia thì sao, lá thư này ngàn vạn lần không thể để cho người khác biết, vì thế liền nói với Hòa Thân: “Hòa đại nhân, người kia là thân tín của ta, bây giờ ta phải đi xem!”

“Quế Trung Đường, vậy ngài đi xem đi! -- Nếu không, ta đưa ngài cùng đi?” Hòa Thân nói.

“Không cần, Hòa đại nhân vẫn là mau trở về chuẩn bị quân lương cho Phúc Khang An đi!” A Quế nói xong liền đi ra ngoài.

“Vậy được rồi, Quế Trung Đường ngài đi từ từ! – Rồi phái người dẫn đường cho Quế Trung Đường, có gì cần ta ra mặt, lập tức phái người cho ta biết!” Hòa Thân phân phó cho Lương Kiện nói.

Từ trong “Khách điếm Hanh Thông” đi ra, Hòa Thân liền không dừng ngựa chạy về Chiêm viên, lập tức phân phó Lương Kiện: “Thông báo cho đội ngũ của chúng ta! -- lập tức tập hợp!”

conem_bendoianh

Hòa Thân Tân Truyện

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 87
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...