Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Hòa Thân Tân Truyện

Chương 107

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Trong xưởng dệt Tô gia sớm đã ồn ào, công việc ở đây đã bắt đầu vận hành như trước đây, Hòa Thân lúc này rất muốn gặp Tô Kì Nhi, cũng không cótâm tư đi chào hỏi công nhân trong công xưởng, cho nên đi vòng qua cửa lớn công xưởng đi thẳng vào sân lớn nhà Tô gia.

Lúc này đã đến sáng theo thời gian hiện đại khoảng hơn 9h sáng, nhưng vì có tuyết nhỏ, nên giống như sáng sớm giữa đông, sân lớn Tô gia ngoài mấy người hầu già dậy đúng giờ lo việc, số còn lại vẫn còn nằm trong chăn. Từ khi phụ thân của Tô Kì Nhi là Tô Cảnh Thiện tạ thế, Tô Kì Nhi khoản đãi hạ nhân, vọn người kia liền nuôi dưỡng thói quen ngủ muộn dậy muộn

Sân lớn Tô gia đối với Hòa Thân mà nói đã sớm quen thuộc không cần người nhà đi báo, càng không cần người hầu dẫn đường. Hắn đén trước căn lầu nhỏ nơi Tô Kì Nhi ở, nhìn thấy căn phòng đầy mê hoặc trên tầng hai, dẫn Lưu Toàn đi thẳng lên trên.

Trên lầu vắng lặng, Hòa Thân vừa định bước lên gõ cửa, thì cửa đột nhiên bật mở, mùi phòng con gái xộc ra, A hoàn Cầm Tâm lười nhác đi ra, nhìn thấy Hòa Thân và Lưu Toàn sáng sớm đã đứng trước cửa, Tiểu Cần Tâm sững lại nói: “Hòa công tử, tiểu thư nhà chúng tôi...”

Lưu Toàn làm gì, nhìn thấy bộ dạng Tiểu Cần Tâm liền biết là Tô Kì Nhi nhất định chưa ngủ dậy, thế đúng là bọn họ đến quá đúng lúc.

Hòa Thân nghĩ: “ Còn chưa gì? Không phải là còn chưa dậy hay sao, ta muốn chính là lúc này” nên co chân bước vào phòng

“Hòa công tử, tiểu thư nhà tôi tối qua cả đêm không ngủ, hiện đang ngủ” Cần Tâm giơ tay định ngăn Hòa Thân lại.

“Cần Tâm cô nương, cô không biết sao? Lão gia nhà chúng tôi đến tìm Tô tiểu thư vì có chuyện lớn cần thương lượng, bọn họ đã hẹn từ trước rồi, nay đã quá giờ rồi... chúng ta là hạ nhân không nên can thiệp vào” Lưu Toàn vừa cười tủm tỉm vừa đưa đẩy với Tần Tâm, vừa kéo cô đi vào một căn phòng bên cạnh.

Hòa Thân thầm cười: “ Chỉ có Lưu Toàn hiểu lòng ta”

Căn phòng của Tô Kì Nhi đúng là ấm áp, vừa vào phòng đã có một làn hơi ấm bao trùm lấy Hòa Thân, hắn nhẹ nhàng đi qua gian ngoài, đi vào phòng ngủ của Tô Kì Nhi. Trong phòng tranh tối tranh sáng, vô cùng ám muội, nhìn qua tấm màn màu hồng mỏng manh đã thây Tô Kì Nhi đang ngủ trên giường.

Hòa Thân tim đập dồn, mặc dù hắn đã sớm có quan hệ xác thịt với Tô Kì Nhi, nhưng khi cô đang ngủ, cũng chưa từng tiếp cận cô. Mang theo sự hiếu kì vô hạn và tâm lí xem trộm, hắn nhẹ nhàng dùng tay xô tấm voan mỏng màu hồng trước giường.

Bên ngoài tia sáng xuyên qua màn cửa, chiếu rọi lên khăn trải giường, càng khiến Hòa Thân không ngờ chính là Tô Kì Nhi không mặc gì đi ngủ, bộ mông hấp dẫn không biết lúc nào đã kênh lên khỏi chăn bông, hứng lấy tia sáng đó.

Hòa Thân ở kiếp trước rất thích phần mông phụ nữ, ban đầu khi ở Bắc Kinh dựa vào sự mẫn cảm cao độ của hắn với bộ mông phụ nữ mới phát hiện ra Vương Vũ Chu và Liễu Doanh Doanh là nữ giả nam.

Bộ mông hấp dẫn của phụ nữ càng dễ dàng kích thích dục vọng của đàn ông, Hòa Thân cũng nghiên cứu kĩ nhất bộ phận này của phụ nữ, cơ thể Tô Kì Nhi được che đậy dưới lớp chăn bông, nơi vừa ẩn nấp vừa có cảm giác bảo vệ, phần mông đầy mơ tưởng này với hắn như là sự mở cửa toàn phương vị.

Hòa Thân lúc này mới hiểu vì đối diện với bộ mông phụ nữ, nên tâm lí đàn ông bị kích thích cảm giác muốn xâm nhập, cho nên mới nghe đến hay nhìn thấy một số đàn ông nhân cơ hội trên xe bus hoặc xe lửa sờ mó mông phụ nữ.

Lúc này hắn nhìn thấy phần mông quyến rũ vừa ánh lên vẻ láng mịn như quả táo, đường cong mượt mà láng mịn, trong đầu hắn bắt đầu mộng tưởng đến cảm giác, mở hai tay, men theo đường cong bộ mông trượt vào bên trong, rồi men đến phần thấp nhất của cơ thể phụ nữ.

Sau khi dâm ý bừng dậy Hòa Thân không muốn kinh động Tô Kì Nhi, nên nhẹ nhàng thả lớp voan mỏng, nhẹ nhàng ngồi xuống mép giường, lúc này ánh sáng chiếu lên mông Tô Kì Nhi đã bị ngăn lại, sự trắng trẻo của cánh mông lộ ngoài chăn lúc nãy nay biến thành màu cổ đồng, nhất thời sự mê hoặc bản năng phụ nữ trỗi dậy đến cực độ.

Hòa Thân cứ thế chìm đắn trong khoái cảm vô hạn, đứng mà nhìn, thưởng thức một lát, thấy chưa đã cơn nghiện, nhìn thấy Tô Kì Nhi đang ngủ rất ngon cho nên chầm chậm dựa người vào, bắt đầu tận hưởng. Hắn muốn dùng tay nhẹ nhàng thể nghiệm chỗ đàn hồi và ngồn ngộn, viên mãn nhất trên người Tô Kì Nhi, lại càng muốn dùng răng cắn một cái, thể nghiệm sự mãn nguyện tâm lí mãnh liệt sở hữu, nhưng vẫn kiềm chế được, vì như thế sẽ làm cô tỉnh giấc, cho nên hắn khẽ cúi đầu dùng mũi ngửi xung quanh bộ mông Tô Kì Nhi ngửi lên, hạnh phúc cảm nhận mùi vị và sức sống nguyên sinh thái trên người phụ nữ.

Cứ thế phần mông toát lên mùi vị phụ nữ khó dùng ngôn từ biểu đạt được của Tô Kì Nhi, khiến cho Hòa Thân quên mất động tác tiếp theo, cứ chìm đắm trong đó. Đang lúc hắn chìm đắm đê mê không dứt ra được thì đột nhiên nhìn thấy chỗ trơn và mềm mại nhất trong đùi Tô Kì Nhi có một lớp ẩm ướt.

Hắn không kiềm được nữa giơ tay lật lớp chăn mỏng bằng lụa trên người Tô Kì Nhi, cơ thể Tô Kì Nhi lộ ra hoàn toàn.

Hòa Thân học chuyên nghành khoa học công nghệ, không thể dùng ngôn ngữ như thơ để hình dung cảm nhận lúc này, chỉ thấy cơ thể xinh đẹp của Tô Kì Nhi, giống như nước lưu động, cũng như dòng sông lúc chiều tà. Cảm giác tươi mới, tự nhiên, thoải mái khiến hắn thể nghiệm được hạnh phúc quay cuồng.

Còn chưa đợi dục vọng ngùn ngụt xô hắn lên trước, thì Tô Kì Nhi đột nhiên trở lưng, hai cái tay móc vào cổ Hòa Thân, đôi môi mềm mại, ướt át hôn lên môi Hòa Thân.

Hòa Thân vừa định nói, “được thôi, thì ra nàng đang tỉnh” nhưng chưa đợi hắn mở mồm, cái lưỡi mềm mại của Tô Kì Nhi đã đẩy vào miệng hắn.

Hòa Thân nghĩ: “ Đúng là câu “ vô thanh thắng hữu thanh” cho nên hai tay ôm lấy cô, hai người trong phút chốc đã quần nhau trên giường.

Đây đúng là bữa tiệc song trùng thể xác và tinh thần. Ánh mắt Tô Kì Nhi bình thường truyền cảm, nay biến thành mơ hồ, đôi môi đầy đặn không ngừng hôn lên cổ Hòa Thân, ban đầu cặp đùi rắn chắc thon dài của cô còn khép chặt nhưng sau đó thần bí mở ra, kẹp lên người Hòa Thân.

Cứ thế, hai người âu yếm vuốt ve một hồi lâu, Hòa Thân cắn tai trêu: “ Ta muốn vào bên trong, có được không?”

“Không được...” Tô Kì Nhi hôn Hòa Thân, nũng nịu nhìn hắn.

“Không được... nàng cản được ta ư?” Hòa Thân dùng hai tay ôm lấy bộ mông nàng, cười dâm nói.

“Vậy chàng còn hỏi gì nữa...”

“ Chỗ đó của nàng đã bắt đầu hoan nghênh ta rồi, ta không vào, nó sẽ chảy nước miếng mất... đúng không?”

“Chàng xấu quá”

Tô Kì Nhi nói, dùng hai tay ôm chặt eo Hòa Thân, chân cũng thuận thế chạng ra, phần bụng bằng phẳng mềm mại ưỡn lên, hợp tác.

“Ừ, aida, nàng,,,,” Hòa Thân cắn răng hét “... vào đi, dùng tay nắm lấy đưa nó vào”

“Được rồi, chàng dùng lực mới vào được...”

“...đã không”

“Đã... nhưng có hơi đau... chàng chậm chút...”

“Được chưa?”

“...Không đau nữa rồi... chàng nhanh chút...” Tiếng thỏ thẻ của Tô Kì Nhi đã biến thành tiếng rên rỉ sung sướng, hai tay vuốt ve trước ngực Hòa Thân, eo nàng cũng bắt đầu chuyển động.

“Nàng lên trên đi...” Hòa Thân nói

“Không... chàng đúng là không đoan chính... không”

“Lên trên thử xem, còn thích hơn thế này”

“Không”

“Lên đi”

Hòa Thân ôm lấy... xoay người, rồi ấn người cô lên người mình, “ Nàng chuyển động đi... đã không?”

Hai cánh tay trắng trẻo của Tô Kì Nhi tì lên vai Hòa Thân ban đầu chỉ là chuyển động để tìm khoái cảm, sau đó đột nhiên rướn người, bắt đầu vận động thực sự

Sau khi thâm nhập và hòa tan, càng khiến họ cảm thấy sự thả lỏng và mãn nguyện tâm lý vô cùng.

Sau mấy đợt làm cho Tô Kì Nhi rên rĩ, Hòa Thân mới đạt được đỉnh khoái cảm, dần chìm vào giấc ngủ.

“Hòa công tử dậy đi” không biết đã mấy giờ rồi, Tô Kì Nhi đã mặc xong áo quầm, mái tóc đen buông trước ngực, lay lay ngực Hòa Thân.

“Nàng hãy để ta ngủ trên giường nàng chút...” Hòa Thân mở mắt nhìn Tô Kì Nhi xinh đẹp nói.

“Hôm nay thiếp đã nói chuyện với đám công nhân rồi, phải phát lương cho họ, không thể chậm trễ, không phải chàng thường nói là thiếp phải giữ chữ tín với đám công nhân hay sao?” Tô Kì Nhi nhào đến bên tai Hòa Thân dịu dành nói.

Hòa Thân bị hơi thở thơm tho của cô làm cho vô cùng sảng khoái, giơ tay ôm cô vào lòng, thơm mạnh lên khuôn mặt cô, cười nói: “ Không phải là phát lương cho công nhân hay sao? Phải gấp thế sao, không phải còn sớm hay sao?”

“ Chàng không biết mỗi lần phát lương người chỗ tài vụ đều bận hơn nửa ngày, thiếp còn phải đứng bên giục, có lúc không đủ tiền lẻ, phải phái người đi ngân hàng đổi...” Tô Kì Nhi đã tỉnh dậy từ trong giấc mộng ngọt ngào ban nãy, quay lại với vai trò hàng ngày.

Hòa Thân nghe đến chuyện phát lương độ nhiên nghĩ đến những đơn vị tiền kiếp nhờ ngân hàng thay họ phát lương nên cười: “ Sau này chúng ta nhất thiết phải viết một tờ phiếu khi phát lương, cho họ đén ngân hàng nhận tiền là được rồi, trong “ ngân hàng đế quốc Trung Hoa” có đủ tiền lẻ”

“Tốt thì tốt nhưng như thế khiến cho hai vị tỉ tỉ Vũ Chu và Doanh Doanh tốn sức…” Kì Nhi cười nói.

“Không thể nào, bọn họ không thiếu người, chuyện này cũng coi như chọ họ rèn luyện nghiệp vụ, tiền của công nhân tạm thời không tiêu, hãy gửi vào ngân hàng như thế vừa có lãi vừa an toàn, lại tăng thêm tiền vốn cho ngân hàng không phải tốt đẹp cả hai đằng hay sao?” Hòa Thân nói.

“Thế chúng ta hãy thử xem” Tô Kì Nhi hưng phấn nói.

“Thử thì thử” Hòa Thân nhìn thấy ngực bên trong áo Tô Kì Nhi còn chưa hết phập phồng, ham muốn ban nãy lại bùng dậy, lật người đè Tô Kì Nhi lên giường, cười: “ Thế nàng hãy để ta thử lần nữa”

conem_bendoianh

Hòa Thân Tân Truyện

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 107
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...