Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Giang Hồ Biến Địa Thị Kì Ba

Chương 130

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Tối nay, Thẩm Thiên Lăng khó thấy được mất ngủ. Tuy hắn nhắm mắt lại cố gắng giả bộ ngủ nhưng loại chuyện này cần rất nhiều kĩ thuật, nằm im không nhúc nhích quả thật khó chịu.

“Đang nghĩ gì thế?”. Tần Thiếu Vũ ôm hắn vào lòng.

Vẫn bị phát hiện… Thẩm Thiên Lăng rầu rĩ nằm sấp trước ngực Tần Thiếu Vũ.

“Nói mau”. Tần Thiếu Vũ nhéo mặt hắn.

“Không ngủ được”. Thẩm Thiên Lăng thành thật nhìn Tần Thiếu Vũ.

Tần Thiếu Vũ nhìn thẳng Thẩm Thiên Lăng trong chốc lát, sau đó thở dài lắc đầu.

“Sao vậy?”. Thẩm Thiên Lăng khó hiểu.

“Nếu biết gặp Hoàng thượng sẽ khiến ngươi lo lắng như vậy, ta nên để ngươi ở nhà”. Tần Thiếu Vũ bất đắc dĩ. “Chẳng phải là ta từ chối yêu cầu đi đánh giặc của hắn thôi ư, chuyện này cũng khiến ngươi trắng đêm không ngủ được sao?”

“Nếu không có hàn độc của ta, ngươi sẽ đáp ứng xuất chính chứ?”. Thẩm Thiên Lăng nhìn hắn.

“Không”. Tần Thiếu Vũ lắc đầu. “Ta rất tham sống sợ chết, nếu tránh được thì nhất định sẽ tránh xa”

Thẩm Thiên Lăng: …

“Bây giờ có thể ngủ chưa?”. Tần Thiếu Vũ cụng trán với hắn.

“Nói chung nếu ngươi muốn làm gì thì cứ làm”. Thẩm Thiên Lăng kéo nhẹ lỗ tai Tần Thiếu Vũ. “Đừng bận tâm đến ta”

“Thật sao?”. Tần Thiếu Vũ cười nhẹ.

“Ừ… ô”. Thẩm Thiên Lăng trợn mắt. Rõ ràng đang nói chuyện nghiêm túc, đừng đột nhiên hôn lên như thế chứ, chẳng khoa học chút nào!

“Chính miệng ngươi nói ta muốn làm gì thì cứ làm”. Sau khi hôn, Tần Thiếu Vũ đè lên người Thẩm Thiên Lăng, vươn tay bóp bụng mỡ.

Thẩm Thiên Lăng khóc không ra nước mắt nắm chặt khố. “Ta rõ ràng nói chuyện đánh giặc”. Sao lại cởi quần ta chứ, mau dừng tay!

“Dù sao ngươi cũng mất ngủ, hay là làm chút chuyện vui vẻ đi”. Tần Thiếu Vũ nâng chân Thẩm Thiên Lăng lên, dễ dàng cởi khố ném xuống đất.

Thẩm Thiên Lăng che lại “tiểu Lăng” lăn vào tường, thật đáng ghét!

Tần Thiếu Vũ giống như keo dán mà dính tới, thuận tay sờ xuống dưới.

“Đừng bóp lung tung!”. Thẩm Thiên Lăng căm giận.

Tần Thiếu Vũ tiếp tục nắm áo lót của hắn.

“Không thể nói cho xong hay sao?”. Thẩm Thiên Lăng kéo lại vạt áo kháng nghị.

“Còn muốn nói gì nữa?”. Tần Thiếu Vũ nhìn hắn. “Nếu không có ngươi, có lẽ ta sẽ đáp ứng Hoàng thượng. Nhưng hôm nay đã có ngươi bên cạnh, vậy không còn bất kì khả năng nào khác. Đừng nói trong triều có rất nhiều người tài, trận này chưa chắc đã thua, dù hiện tại trong triều không còn ai, dù mấy vạn đại quân đang ở đó chờ ta, ta cũng sẽ phụ lòng tất cả. Chỉ cần hàn độc của ngươi một ngày chưa giải, ta sẽ bỏ xuống tất cả mọi chuyện mà dẫn ngươi đi Nam Hải, như vậy xem như nói xong rồi chứ?”

Những lời yêu thương này thật cực kì khí phách! Vì vậy Thẩm tiểu thụ bị chấn động, nhất thời không biết nói gì.

“Choáng váng rồi sao?”. Tần Thiếu Vũ bóp cằm hắn.

Thẩm Thiên Lăng dùng sức ôm lấy Tần Thiếu Vũ.

“Muốn xx hay là muốn ngủ?”. Tần Thiếu Vũ cười khẽ.

Thẩm Thiên Lăng ngửa đầu, nhắm mắt chủ động hôn lên.

Đôi môi triền miên quấn lấy nhau, tay Tần Thiếu Vũ bò khắp ngực Thẩm Thiên Lăng, sau đó thuận thế lướt xuống, dừng lại trên bụng mỡ múp múp.

Thẩm tiểu thụ cực kì chuyên nghiệp hóp bụng, tỏ ra mình vẫn rất gầy.

Tần Thiếu Vũ suýt nữa cười ra tiếng.

“Làm gì vậy?”. Thẩm Thiên Lăng căm tức nhìn hắn, không thể làm bộ như không phát hiện ư, thật đáng ghét!

Tần cung chủ lời ít ý nhiều. “Làm ngươi”

Thẩm Thiên Lăng: …

Thiếu hiệp ngươi thật phóng túng.

“Chíp!”. Cục Bông chui vào từ cửa sổ, sau đó yên lặng ngồi dưới đất, dùng ánh mắt khiển trách hai người.

Quả nhiên vẫn chưa ngủ!

Bỏ nhà trốn đi đúng là lựa chọn chính xác!

Thẩm Thiên Lăng giật mình. “Không phải đến chỗ Diệp đại ca ngủ ư, sao lại chạy về?”

“Kệ nó”. Tần Thiếu Vũ mở chai thuốc mỡ ra.

“Không được”. Thẩm Thiên Lăng liều mạng che mông lại. “XX trước mặt con trai rất biến thái!”. Không thể làm vậy được!

“Chíp!”. Cục Bông đá móng, dự định nhảy lên giường tìm dạ minh châu của mình, kết quả vừa nhảy lên đã bị Tần cung chủ cầm lấy, tiện tay vứt ra cửa sổ.

Má ơi! Ám vệ vội vàng vươn tay ra đón! Nhìn đôi mắt hạt đậu hoang mang, quả thật nhịn không được rơi lệ!

Sao cung chủ có thể như vậy chứ, đây không phải là lần đầu tiên Thiếu cung chủ bị vứt ra rồi.

Đây chính là Thẩm công tử cực khổ sinh ra nha!

Thật độc ác!

“Chíp!”. Cục Bông tức giận hất đầu.

Đáng ghét không chịu nổi!

“Ngươi thế mà ném con trai ra ngoài!”. Trong phòng ngủ, Thẩm Thiên Lăng nổi giận với nam nhân của hắn. “Không thể có tình cha con một chút sao?”

“Tình cha con để mai rồi tính”. Tần Thiếu Vũ đâm vào một ngón tay. “Đêm nay có chuyện quan trọng hơn phải làm”

Thẩm Thiên Lăng kêu ngao ngao. “Ngươi ngươi ngươi nhẹ chút!”

“Kêu tướng công đi, ta sẽ nhẹ”. Tần Thiếu Vũ không nhanh không chậm làm khúc dạo đầu cho Thẩm Thiên Lăng.

Thẩm Thiên Lăng vô cùng đau đớn. “Đã nói ngươi đừng đọc mấy loại truyện sex kì quái đó mà”

“Truyện gì?”. Tần Thiếu Vũ làm ra vẻ mặt kinh ngạc.

“Giả bộ!”. Thẩm Thiên Lăng cực kì sắc bén. “Ta tìm được trong tủ!”. Không chỉ có chữ mà còn có tranh, cực kì lộ liễu! Ở cổ đại mà có giáo trình dạy xx cặn kẽ như vậy, thật phi khoa học!

“Phải không?”. Tần Thiếu Vũ lại đâm vào thêm một ngón tay.

Thẩm Thiên Lăng thở hổn hển.

“Lăng nhi vừa nói gì?”. Tần Thiếu Vũ cố ý ăn hiếp hắn.

Thẩm Thiên Lăng tức khắc rơi lệ đầy mặt. “Ta vừa nói lung tung thôi, thật ra ta chẳng tìm được gì cả”

“Thật sao?”. Động tác trên tay Tần Thiếu Vũ nhanh hơn.

“Ưm…”. Thẩm Thiên Lăng cắn môi dưới, dùng vẻ mặt cầu xin mà nhìn Tần Thiếu Vũ.

“Vừa rồi không nghe rõ”. Tần Thiếu Vũ nâng chân Thẩm Thiên Lăng lên cao, khoé miệng cong lên. “Hay là lặp lại lần nữa đi?”

“Thật ra quyển sách kia là của ta”. Thẩm Thiên Lăng rơi lệ chịu nhục. “Cơ bản không liên quan tới ngươi”

Tần Thiếu Vũ cười nhẹ, từng chút từng chút tiến vào cơ thể Thẩm Thiên Lăng. “Hoá ra Lăng nhi muốn cố gắng hầu hạ ta đến vậy”

Thẩm Thiên Lăng nghẹn ngào, cố gắng muội ngươi!

Hơn nữa, ngươi còn có thể cứng hơn được nữa không?

Đau quá!

“Ngoan, thả lỏng một chút”. Tần Thiếu Vũ vỗ về hắn.

“Nói thì dễ lắm”. Sắc mặt Thẩm Thiên Lăng trắng bệch. “Lẽ nào ngươi chưa qua thời kì phát dục sao?”. Hình như còn lớn hơn trước, thật đáng sợ! Nhỏ cũng đã rất dã thú rồi, nếu cứ tiếp tục như vậy lão tử sẽ bị nứt hậu môn!

Hoa cúc điêu tàn, quả thật nghĩ đến đã muốn khóc!

Tuy không biết bé ngốc nhà mình đang nói gì, nhưng Tần cung chủ rõ ràng đã quen với tật xấu “Mỗi lần xx đều phải lải nhải” của hắn, bởi vậy không hỏi nhiều mà quyết đoán cúi đầu, ngậm vào cánh môi mềm mại.

“Ô…”. Thẩm tiểu thụ phối hợp há miệng, cực kì ngoan ngoãn.

Đáy mắt Tần Thiếu Vũ tràn đầy ý cười, phất tay buông rèm.

Đêm xuân vô hạn, tất cả đều tốt đẹp hài hoà.

Ám vệ nằm trên nóc phòng ngắm sao, thầm vui mừng vì Thiếu cung chủ đã đến phòng Diệp cốc chủ.

Nếu không thì biết làm sao?

Trưa hôm sau, Thẩm Thiên Lăng lười biếng ngáp, sau đó ngồi dậy xoa bóp thắt lưng.

Bên cạnh trống rỗng, Tần Thiếu Vũ rõ ràng đã ra ngoài từ lâu.

“Công tử muốn dùng điểm tâm không?”. Ám vệ ngoài cửa sổ hỏi.

“Ta tự đến nhà ăn là được”. Thẩm Thiên Lăng nằm sấp trên giường một hồi, sau đó rửa mặt thay đồ ra cửa.

Diệp Cẩn đang tắm cho Cục Bông ngoài sân. Ám vệ bưng lê tuyết đông lạnh ngồi bên cạnh, vừa ăn vừa đút cho nó.

“Ngươi tỉnh rồi”. Diệp Cẩn mang Cục Bông đặt lên bàn đá. “Sáng sớm Thiếu Vũ có chuyện ra ngoài, dặn ngươi nghỉ ngơi cho tốt”

“Chuyện gì?”. Thẩm Thiên Lăng tò mò.

“Không biết”. Diệp Cẩn phẩy phẩy bọt nước trên tay. “Chắc chuyện của mấy môn phái, không hứng thú”

“Chuyện giữa các môn phái cũng tốt”. Thẩm Thiên Lăng lau khô cho Cục Bông. “Chỉ cần không phải Hoàng thượng tìm hắn là được”

Diệp Cẩn nghe vậy thầm thở dài, chả trách trước khi đi, Thiếu Vũ dặn phải gạt hắn.

“Đi thôi, chúng ta đi ăn”. Thẩm Thiên Lăng ôm tiểu phượng hoàng lên.

“Chíp!”. Cục Bông đá móng, hất đầu tỏ ra mình còn đang giận, cần được chơi tung hứng.

Nhưng Thẩm Thiên Lăng hoàn toàn không chú ý đến nó, vì ngoài cửa đột nhiên có một nam tử bước vào. Hắn mặc trường bào sẫm màu, nhìn rất oai phong bất phàm, theo sau còn có mấy người tuỳ tùng, vừa nhìn đã biết là kẻ có thân phận.

“… Ngươi là?”. Thẩm Thiên Lăng khẽ nhíu mày.

“Không nhận ra ta ư?”. Nam tử bật cười.

“Nhìn hơi quen”. Thẩm Thiên Lăng thừa nhận. “Có điều ta mất trí nhớ”

“Ta có nghe nói”. Nam tử vỗ vai hắn. “Ngoan, hiện tại không sao là tốt rồi”

Dường như rất thân thiết! Thẩm Thiên Lăng càng buồn bực, người bên cạnh không ai ngăn cản hắn chạm vào mình, chẳng lẽ quan hệ với hắn rất tốt sao?

“Ta là tam ca của ngươi”. Nam tử búng vào đầu Thẩm Thiên Lăng. “Lúc trước Nhị ca phái người truyền tin rằng ngươi xảy ra chuyện, ta cũng muốn về nhà, nhưng trong triều còn nhiều việc bận nên kéo dài đến bây giờ mới gặp mặt”

Thẩm Thiên Lăng giật mình. Đây là Tam ca Thẩm Thiên Phàm làm quan trong triều của mình ư? Có điều nhìn kĩ đúng là rất giống Nhị ca!

“Diệp cốc chủ”. Thẩm Thiên Phàm chào Diệp Cẩn.

“Vào nhà ngồi đi”. Diệp Cẩn rõ ràng rất quen thuộc với hắn.

“Gọi Tam ca xem”. Thẩm Thiên Phàm nhéo mặt Thẩm Thiên Lăng.

“… Tam ca”. Khuôn mặt Thẩm Thiên Lăng bị biến hình.

“Chíp!”. Cục Bông phẫn nộ nhìn Thẩm Thiên Phàm – mau buông tay ra!

“Đây là tiểu phượng hoàng ngươi nuôi ư?”. Thẩm Thiên Phàm bị chọc cười, vươn tay đâm đâm Cục Bông. “Rất giống ngươi”

Ám vệ đồng loạt gật đầu, chúng ta cũng thấy vậy.

“Chíp!”. Cục Bông xoè cánh, giận dữ vỗ vào Thẩm Thiên Phàm một cái.

Sờ lung tung thật đáng ghét!

“Sao Tam ca lại đến Hoan Thiên trại?”. Sau khi vào phòng, Thẩm Thiên Lăng rót cho Thẩm Thiên Phàm chén trà.

Thẩm Thiên Phàm nói thẳng. “Ta theo Hoàng thượng tới, nhưng trên đường có việc nên đến chậm vài ngày”

“Cũng vì chuyện biên cương Tây Nam ư?”. Thẩm Thiên Lăng thở dài, nghĩ tới là đau đầu.

“Hoàng thượng đang bàn việc với Thiếu Vũ, cho nên ta ghé thăm ngươi một chút”. Thẩm Thiên Phàm nói. “Kể từ hôm nay, ta ở sát vách ngươi”

“Khụ khụ!”. Diệp Cẩn nhìn trời, lời nói dối bị vạch trần rồi.

Thẩm Thiên Lăng cau mày, quả nhiên bị Hoàng thượng gọi đi.

“Sao vậy?”. Thẩm Thiên Phàm bị chọc cười. “Sao lại ngẩn ra như thế?”

“Không có gì”. Thẩm Thiên Lăng lắc đầu. “Ở sát vách ta, ngươi không cần bảo hộ Hoàng thượng ư?”

“Lần này đến Hoan Thiên trại, ta ở ngoài sáng, Hoàng thượng ở trong tối”. Thẩm Thiên Phàm đặt chén trà xuống. “Đương nhiên sẽ có người bảo vệ Hoàng thượng, mà ta có chuyện khác phải làm”

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 130
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...