Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Đế Quốc Thiên Phong

Chương 151

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Thương Mẫn co đầu rút cổ hết sức thiểu não:

- Không liên quan tới ta...Ngươi viết tờ biểu ấy, ta liền dâng lên phụ hoàng ta, làm chủ như thế nào là chuyện của ông!

- Nhưng ta đã viết rõ ràng trên tờ biểu là xin sắc phong cho Vân Nghê là Công chúa kia mà?

Thương Mẫn gật gật đầu, nói mà không dám nhìn hắn:

- Đúng vậy...ta biết...Nhưng mà...hôm đó trên đường ta về cung, không ngờ lại sơ ý vấp ngã, sau đó...

- Sau đó thế nào?

- Sau đó...tờ biểu đã bị dơ bẩn, sau đó...sau đó...ta đành phải bắt chước theo giọng điệu và bút tích của ngươi viết lại một phần!

Thiển Thủy Thanh hít sâu một hơi khí lạnh:

- Nàng thay đổi tờ biểu của ta sao?

- Người ta đâu có cố ý...

- Lại còn cắt bỏ mất đoạn xin sắc phong Công chúa cho Vân Nghê!

Thương Mẫn nhanh nhảu tiếp lời:

- Nhưng nội dung còn lại thì không sai một chữ!

Thiển Thủy Thanh suýt nữa thì hộc máu.

Thương Mẫn cúi đầu ngượng ngùng nói:

- Chỉ quên thêm vào đoạn ấy mà thôi...

- Vậy trước khi phụ hoàng của nàng quyết định gả nàng cho ta, không hỏi qua ý của nàng sao?

- Có hỏi!

- Vậy nàng trả lời như thế nào?

Thương Mẫn nhăn nhó đáp:

- Tự nhiên là hết thảy nhờ phụ hoàng làm chủ!

Lúc này Thiển Thủy Thanh muốn giận cũng giận không được, muốn khóc cũng không khóc được.

Từ lúc hắn nhập ngũ tới nay, tung hoành ngang dọc chốn sa trường, cho tới bây giờ đều là hắn lừa gạt cho đối thủ quay cuồng, khốn đốn vô cùng. Tuy hắn còn trẻ tuổi nhưng có thể nói là đa mưu túc trí, cho dù là lúc trước Dịch Tinh Hàn dẫn Hộ dân quân bao vây thành Đại Lương, hắn vẫn ung dung đi rồi quay lại, rốt cục chuyển bại thành thắng, lập nên kỳ công cái thế. Nhưng không ngờ trước sau hai lần lại bị hai nữ nhân giáng cho hai đòn đau điếng cả người.

Lần đầu tiên lúc bị Cơ Nhược Tử trêu chọc, tốt xấu gì Cơ Nhược Tử cũng là phi tần ở hậu cung, tâm cơ thâm trầm, ít nhiều cũng là nữ nhân có chút tài năng.

Nhưng mà lần này, hắn lại bị một tiểu Công chúa trong cung ngây thơ nũng nịu giáng cho một đòn, hơn nữa, cú lừa này hết sức thâm, hết sức đau đớn, làm cho Thiển Thủy Thanh không biết phải làm sao...

Đối mặt với chuyện này, Thiển Thủy Thanh không thể không thở dài một tiếng: Nữ nhân vĩnh viễn là động vật lừa người đến chết không cần đền mạng, dù cho nam nhân có anh minh sáng suốt đến mức nào, lọt vào tay các nàng cũng chỉ có thể rước lấy kết cục thê thảm mà thôi.

Tuy nhiên lần này, xem như Thiển Thủy Thanh đã bị Thương Mẫn lừa gạt cả một đời...

O0o

- Công chúa của ta ôi... Truyện được copy tại

Thiển Thủy Thanh ôm đầu gào lên thê thảm, nếu như để cho người khác nhìn thấy Thiển Tướng quân bách chiến bách thắng, hào khí như mây giờ phút này lại có biểu hiện uể oải chán chường như vậy, sợ rằng người ta phải rơi hàm xuống đất. Giọng Thiển Thủy Thanh hết sức đáng thương:

- Vì sao nàng lại coi trọng ta như vậy? Rốt cục ta tốt ở chỗ nào? Ta có thể từ chối chuyện này được hay không?

Giọng Thương Mẫn còn đáng thương hơn nữa:

- Cũng không phải tốt lắm, thật ra không phải là ta không lấy ngươi làm chồng không được...

Nghe vậy trong lòng Thiển Thủy Thanh chợt sinh ra một tia hy vọng, nhưng câu tiếp theo của Thương Mẫn là:

-...Nhưng muốn tìm một nam nhân tốt hơn ngươi thật sự là quá khó khăn!

Thiển Thủy Thanh vội la lên:

- Chẳng lẽ trong cung nhiều nam nhân như vậy, không ai lọt vào mắt nàng sao?

Thương Mẫn chu cao đôi môi anh đào nhỏ nhắn:

- Nếu không phải thái giám thì là đầu gỗ, mỗi ngày vừa thấy ta liền quỳ xuống thỉnh an, ai muốn gả cho loài rùa dập đầu chứ?

- Nhưng quan lại trong thành Thương Thiên còn có rất nhiều người tốt kia mà?

- Có thì có rất nhiều, nhưng ai cũng ham mê tiền đồ, có ai nhìn tới bản Công chúa? Chỉ có những kẻ không tốt mới bằng lòng làm Phò mã, nhưng những kẻ đó đương nhiên ta không chịu!

- Thật sự là không tìm ra người nào sao?

- Vậy thì không phải, trước đây mỗi ngày Vân tỷ tỷ vào cung, đều kể cho ta nghe chuyện của ngươi. Dần dần theo thời gian, ta cảm thấy nam nhân trong thiên hạ đều phải tung hoành chốn sa trường, có hào khí hơn người giống như ngươi mới là nam nhân chân chính. Bọn công tử bột trong kinh thành, đẹp trai tuấn tú thì có, nhưng hào khí thì còn xa mới đủ, cho nên...

Thương Mẫn thẹn đến đỏ mặt:

- Ta cảm thấy bọn chúng kém ngươi quá xa!

Thiển Thủy Thanh tự tát vào mặt mình một cái kêu đánh bốp rõ to.

Thương Mẫn hoảng sợ:

- Ngươi làm gì vậy?

Thiển Thủy Thanh khóc không ra nước mắt:

- Không có gì, chỉ là hiện tại ta đã hiểu ra cái gì gọi là mua dây tự trói mình!

Thương Mẫn cảm thấy tủi thân:

- Chẳng lẽ Công chúa đáng sợ như vậy sao?

Thiển Thủy Thanh nghiêm nghị đáp:

- Công chúa không đáng sợ, nhưng nàng đáng sợ hơn Công chúa!

Mắt Thương Mẫn đỏ hoe.

Thiển Thủy Thanh nhìn nàng trong bộ dạng đáng thương như vậy, không biết phải nói thêm gì nữa. Hắn muốn ngửa mặt lên trời hét to, vì sao ông trời lại trêu người như vậy, nhưng ngẫm nghĩ lại không thốt nên lời, cuối cùng chỉ có thể thở dài nói:

- Không biết bệ hạ nghĩ như thế nào lại đáp ứng tờ biểu kia...hiện tại chuyện tệ nhất không phải là chuyện ta cưới thêm nàng, mà là vấn đề về thân phận. Nàng cũng biết trong lòng ta vĩnh viễn chỉ có Vân Nghê, nàng ấy vĩnh viễn phải ở địa vị chính thê. Nhưng giờ có nàng xen vào, Vân Nghê cực khổ chờ đợi thời gian qua, cuối cùng kết quả lại chỉ có thể làm thiếp, nàng thấy kết quả này như thế nào?

- A...

Thương Mẫn ngây người ra, lúc này mới chợt hiểu, với thân phận địa vị của nàng, bất kể như thế nào cũng không thể làm thiếp.

Thế nhưng với thân phận địa vị của Thiên Hạ Vân gia, cũng không thể nào chịu gả con gái mình làm thiếp cho kẻ khác.

Thương Mẫn chỉ muốn mình lấy được một nam nhân vừa ý, chưa nghĩ tới rằng làm như vậy là phá hoại hôn sự của Vân Nghê. Nhưng giờ phút này, Thiển Thủy Thanh mới là người thật sự cảm thấy khó xử nhất...

Nhìn gương mặt nhỏ nhắn của Thương Mẫn đang ngây ra vì vừa chợt hiểu, lửa giận trong lòng Thiển Thủy Thanh lại bốc cao, công lao hắn vất vả bấy lâu nay đã sắp sửa cưới được Vân Nghê, không ngờ tới giờ phút này lại bị Thương Mẫn phá tan thành mây khói.

Lửa giận trong lòng Thiển Thủy Thanh lúc này đã bốc cao ngàn trượng, hắn bất kể hậu quả, đưa tay chộp lấy Thương Mẫn, lật ngang người nàng lại, giơ bàn tay to tướng của mình lên phát vào mông Thương Mẫn ba cái thật đau.

Ba chưởng này vừa nhanh vừa mạnh, Thương Mẫn vì đau, lập tức òa lên khóc nức nở.

O0o

Thương Mẫn không còn nhớ rõ mình bị người khác đánh vào mông như vậy lần gần đây nhất là khi nào.

Năm tháng trôi qua đã quá lâu, nàng chỉ còn nhớ mang máng dường như vào lúc mình năm tuổi, từng bị phụ hoàng mình hung hăng đánh vào mông, nguyên nhân là vì suýt chút nữa nàng đã đốt cung Cảnh Long thành một đống tro tàn.

Đã lâu lắm rồi, nàng không biết đau đớn có mùi vị như thế nào.

Đã lâu lắm rồi, nàng không biết cảm giác xấu hổ là như thế nào.

Tuy nhiên hôm nay, nàng bị Thiển Thủy Thanh hung hăng đánh cho ba cái vào mông, rất đau, rất xấu hổ, cũng vô cùng kinh ngạc.

Bọn cung nữ thái giám trong cung Cảnh Long nhìn thấy cảnh tượng ấy đều choáng váng mặt mày, có vài người suýt nữa ngất đi, duy chỉ có Thiển Thủy Thanh tỏ ra bình thản. Hắn nhẹ nhàng buông Thương Mẫn ra, sau đó lạnh lùng nói:

- Muốn làm nữ nhân của ta, đầu tiên phải học cách vâng lời, dù nàng là Công chúa cũng vậy!

Sau đó, hắn cứ như vậy nghênh ngang mà đi.

Thương Mẫn ngơ ngác ngồi dưới đất, lúc này đã quên đi đau đớn, ngẩn ngơ nhìn theo bóng Thiển Thủy Thanh dần khuất, nước mắt trên mặt đọng lại tự bao giờ.

Ngày Hai Mươi Tám tháng Năm, chuyện Thiển Thủy Thanh đánh vào mông Công chúa Thương Mẫn trong cung Cảnh Long làm cho từ triều đình đến dân gian cùng chấn động.

Nam Sơn Nhạc lại viết tấu chương dâng lên:

"Thiển Thủy Thanh trong mắt không có vương pháp, dám đánh Công chúa, coi thường oai nghi Thiên tử. Công chúa Thương Mẫn là lá ngọc cành vàng, không thể nào để cho kẻ vũ phu thô lỗ đánh như vậy được. Thiển Thủy Thanh đánh Công chúa ba cái, xúc phạm mặt rồng, xin lập tức đem ra xử tử, để chấn chỉnh quân uy!"

Duy chỉ có Thương Dã Vọng vẫn vô cùng coi trọng Thiển Thủy Thanh, vì hai người đang trong tuần trăng mật, bởi vậy đối với việc này chỉ thản nhiên nói: "Chuyện vợ chồng son cãi nhau, ngẫu nhiên có ra tay động thủ cũng là chuyện bình thường, chỉ là cử chỉ âu yếm thân thiết, tuy không được nhã nhặn cho lắm, nhưng không ảnh hưởng gì tới tôn nghiêm của Hoàng thất."

Như vậy, việc này coi như được nhẹ nhàng gạt sang bên.

Có lẽ nhìn ra lòng dạ của Thương Dã Vọng, Nam Sơn Nhạc không dám nhiều lời, quyết lòng ẩn nhẫn chờ đợi thời cơ.

Mà Thiển Thủy Thanh cũng chỉ có thể tự nhận mình xui xẻo, sau khi bị Thương Mẫn lừa gạt một phen, chỉ còn nước tạ ơn Hoàng đế.

Chuyện Công chúa Thương Mẫn không phải hắn không muốn từ chối, mà là muốn từ chối nhưng không được. Ngược lại Vân Nghê không hề phản đối chuyện này, thậm chí còn an ủi khuyên giải Thiển Thủy Thanh:

- Rốt cục Phò mã giả vẫn không làm cho người ta yên tâm bằng Phò mã thật, Hoàng đế đối xử với chàng không tệ chút nào, đặc biệt ban Công chúa cho chàng, e rằng cũng muốn trấn an chàng đó!

Thiển Thủy Thanh cười khổ:

- Ta lại hy vọng bệ hạ đừng trấn an ta như vậy!

Vân Nghê bật cười:

- Thiếp biết chàng đang lo lắng chuyện gì, tuy nhiên bệ hạ đã sớm suy tính về chuyện này, đã truyền thư tới sông Ác Lãng, cho phép thiếp và Thương Mẫn lấy thân phận là chính thê ngang hàng với nhau gia nhập Thiển gia. Chuyện hai người vợ ngang hàng, lịch sử cũng đã có tiền lệ, Dã Vương cũng không phải là người đầu tiên làm chuyện này, bởi vậy phụ thân cũng chỉ có thể chấp nhận mà thôi.

Thiển Thủy Thanh thành thật nói:

- Trong lòng ta, không ai có thể so sánh ngang với nàng được cả!

Nói là nói như vậy, sự buồn bực trong lòng Thiển Thủy Thanh không ai có thể giải được, lửa giận tràn đầy không nơi phát tiết, rốt cục vẫn phải trút lên đầu Nam Sơn Nhạc.

O0o

Mấy ngày sau, Thiển Thủy Thanh đã tu sửa Thiển thị binh pháp hoàn chỉnh, rốt cục quyết định đem ra công bố cho người đời được biết.

Quyển binh thư này vừa ra đời giống như một tiếng sét nổ vang giáng xuống giữa thành Thương Thiên, chấn động của nó thậm chí còn mạnh mẽ hơn là cái chết của Triệu Cuồng Ngôn, ảnh hưởng tới đời sau hết sức sâu xa, vượt xa thời bây giờ.

Từ lúc Đế quốc Thiên Phong lập quốc tới nay, Đế quốc có rất nhiều binh hùng tướng mạnh. Vốn Đế quốc tôn sùng võ lực, con dân đều lấy chuyện quên mình phục vụ nước nhà làm đầu. Tuy nhiên, từ trước tới giờ vẫn chưa có một vị Tướng quân nào có thể viết ra một quyển binh thư như vậy.

Năm xưa lúc Thiên Khả Hãn Sa Tư Hãn tung hoành ngang dọc trên thảo nguyên, từng nói qua một câu như vầy: "Đạo dùng binh chỉ cần giữ một lòng, không có quy tắc nào là nhất định, không có phương pháp nào là hữu dụng vĩnh viễn"

Ý của những lời này là đạo dùng binh không dùng phương pháp hay quy tắc nào là cố định, dùng binh không thể câu nệ chấp nhất, không thể nào không có biến hóa thay đổi. Bởi vậy dưới cơ sở của tư tưởng ấy, muốn sáng tác ra một quyển binh pháp quân sự, khó khăn đến mức nào có thể tưởng tượng được.

Binh thư khác với văn chương bình thường, văn chương bình thường chỉ cần rực rỡ đầy màu sắc, chỉ cần viết sao cho bay bướm văn hoa, tự nhiên sẽ được người người khen ngợi. Nhưng binh thư là dành cho các võ tướng trong thiên hạ nghiền ngẫm, dùng kinh nghiệm của bản thân bọn họ mà lĩnh hội, mà chấp nhận, thậm chí là học tập theo.

Năm xưa Liệt Cuồng Diễm vừa mới cai quản một Doanh, sau khi chiến bại bèn dốc lòng học tập binh pháp. Lúc ấy không phải ông ta học tập đạo dùng binh, mà chỉ là học tập thuật bày binh bố trận, các loại trận pháp tương sinh tương khắc.

Thiển Thủy Thanh đã từng nói rằng thế giới này còn thiếu một vài thứ gì đó, ý của hắn là thế giới này thiếu một tác phẩm lý thuyết quân sự giảng giải cách dùng binh như thế nào.

Từ lúc Thiển Thủy Thanh nhập ngũ tới nay, hắn đã từng xem qua rất nhiều tác phẩm về quân sự trên đại lục Quan Lan, tuy nhiên tất cả những tác phẩm ấy gần như đều có cùng một phương pháp dùng binh, liên quan tới đạo lý về chiến trận, dạy nhiều môn học về bố cục chiến thuật, nhưng rất ít có đạo lý bố trí chiến lược trên toàn đại cục. Ở điểm này, không phải là bọn họ không coi trọng chiến lược, mà là trong thời kỳ văn hóa nghèo nàn này, thiếu đi sự tranh đua của trăm nhà, mọi người rất khó sáng tác ra một quyển lý luận về quân sự đơn thuần mà miêu tả hết về khái niệm chiến lược toàn cục.

Mà Thiển thị binh pháp của Thiển Thủy Thanh là sau khi hắn hấp thụ tinh túy của Tôn Tử binh pháp, tham khảo kinh nghiệm cầm quân của chính mình và một ít phương pháp dùng binh đặc thù của thế giới này mà viết ra.

Cũng vì như vậy, một khi quyển binh thư này được xuất bản, lập tức gây ra chấn động thật lớn.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260
Chương 261
Chương 262
Chương 263
Chương 264
Chương 265
Chương 266
Chương 267
Chương 268
Chương 269
Chương 270
Chương 271
Chương 272
Chương 273
Chương 274
Chương 275
Chương 276
Chương 277
Chương 278
Chương 279
Chương 280
Chương 281
Chương 282
Chương 283
Chương 284
Chương 285
Chương 286
Chương 287
Chương 288
Chương 289
Chương 290
Chương 291
Chương 292
Chương 293
Chương 294
Chương 295
Chương 296
Chương 297
Chương 298
Chương 299
Chương 300
Chương 301
Chương 302
Chương 303

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 151
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...