Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Cậu Là Nam Thì Tôi Vẫn Yêu 2

Chương 158

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Lúc tối Mạch Đinh nhận được điện thoại của Quách Bình, anh ta đang tính số người đi đến nhà An Tử Yến: “Alô, Mạch Đinh, tôi biết cậu có thể không muốn đi, có điều vẫn nên hỏi một chút, cậu có đi đến nhà Yến không?” Mạch Đinh phát ra âm thanh khó xử:

“A~~ tôi không biết ngày mai có rãnh không.”

“Vậy thì không đi đi, tạm biệt.”

“Đợi đợi~tôi vừa kiểm tra lại, ngày mai không có việc gì quan trọng, vẫn là miễn cưỡng đi một chút thôi.” Cậu nhất thiết phải tự mình giám sát An Tử Yến mới yên tâm, Quách Bình yên lặng hai giây, âm u nói: “Quan hệ của cậu và Yến luôn không tốt, lần này đến nhà Yến tôi sẽ tự mình giám sát cậu, ngạn vạn lần đừng chôm đồ, biết không hả?”

“Tôi mới không làm như vậy!!” Mạch Đinh hét vào điện thoại, sau đó đem điện thoại đã bị đối phương cúp ném lên giường, cậu bị kích động cầm ipad trong tay lắc lắc, hướng An Tử Yến phát tiết bất mãn: “Sư phụ cảm thấy quan hệ em với anh không tốt, nên nghi ngờ em sẽ chôm đồ, em chôm gì chứ, đồ đạc trong nhà này không phải của em sao?”

“Bây giờ trong nhà này không có đồ của em.”

“Đồ của em là đưa đến nhà Tiểu Tư, nhưng chúng ta không phải kết hôn rồi sao, toàn bộ đồ đạc đều xem như là của chồng công vợ.”

“Em kết hôn lúc nào, với ai?”

“Đừng giả vờ ra bộ dạng không quen biết em!” Mạch Đinh đem ipad đặt lại tủ đầu giường, sau đó lật người gác chân lên người An Tử Yến: “Em với anh nói chuyện, anh đừng quên nha, ngày mai nhớ phải khen ngợi em, không phải người thật của em, là lấy hình tượng bạn gái từ nguyên mẫu của em.” Mạch Đinh dặn dò rõ ràng, bởi vì An Tử Yến thuờng xuyên không nghe vào tai lời của cậu.

“Đem chân bỏ xuống, nặng chết được.”

“Một chân có thể nặng bao nhiêu, em cảm thấy rất thoải mái.”

“Hay là để anh khiến em càng thêm thoải mái.”

“Lưu manh thối.”

An Tử Yến lật người đè Mạch Đinh, dừng chóp mũi chạm lên giữa trán cậu: “Em hình như rất thích lưu manh.” Mạch Đinh đỏ mặt vươn tay rắt đềng giường: “Em mới, mới không có.” Nhưng vừa tắt đèn, đèn lại bị An Tử Yến bật lên, hai người có vấn đề liên quan đến bóng đèn đã thảo luận rất nhiều lần, nhưng y cũ kết quả gì cũng không thảo luận ra được.

Ánh đèn trong phòng ngủ trong đêm tối mờ mờ ảo ảo vẫn luôn lặp lạo, giống như đuôi đom đóm.

Sáng tinh mơ Mạch Đinh từ sớm đã bò dậy, lại kiểm tra căn phòng một lượt mới ra khỏi cửa, không khí sáng sớm vừa loảng lại lạnh lẽo, cậu rụt cổ chạy tới nơi cách nhà mấy trăm mét ngồi xổm trong lùm cỏ, nhìn trộm xe đang qua, đợi điện thoại của Quách Bình. Mạch Đinh hăng hái quá độ, ngổi xổm trong lùm cỏ được một phút thì điện thoại Quách Bình mới gọi đến: “Cậu đang ở đâu, chúng tôi đã tới dưới lầu nhà Yến rồi.”

“Mọi người đã tới rồi?”

“Địa chỉ không phải đã gửi cho cậu rồi sao, không đợi cậu nữa.”

“Đợi, đợi chút, tôi ngồi xe bus qua, lập tức tới ngay.” Mạch Đinh nhân lúc không có ai nhìn liền nhảy ra khỏi lùm cỏ chạy về trước, trên áo cậu thấm đẫm sương, tóc tai rối bù chạy về phía nhóm Quách Bình. Phạm Thiếu Quân quan sát Mạch Đinh: “Cậu ngồi xe bus tới sao?”

“Phải đó, ngồi xe bus tới.”

“Nhìn bộ dáng cậu ngược lại giống như lén lút tới.”

“Ra ngoài quá vội.” Mạch Đinh sớm đã đem mọi vấn đề có thể nghĩ ra luyện tập trước một lần, bất luận xảy ra bất cứ tình hình gì cậu đều có thể ung dung đối mặt, cậu giả vờ xa lạ nhìn khắp xung quanh: “Đi chỗ nào?”

“Đi cái gì mà đi, Vương tổng còn chưa đến kìa, cậu vẫn thật cho rằng chúng tôi đợi cậu sao?”

“Để tôi một lần lĩnh hội được tình hữu nghị giữa các đồng nghiệp không được sao?”

Phùng Phi Mông chen miệng vào: “Còn muốn tình hữu nghị giữa đồng nghiệp, cậu có biết làm người không, hai tay trống không mà đến.” qua lời nhắc nhở của cô Mạch Đinh mới chú ý thấy, ngoại trừ cậu ra mọi người trong tay đều mang theo đồ, Mạch đinh cười nheo mắt nhìn đồ trong tay mỗi người: “Còn tặng đồ nữa chứ, khách khí cái gì.” Nguyên nhân cậu cao hứng chỉ có một, mấy món đồ tặng An Tử Yến cũng là tặng mình.

“Cậu vẻ mặt gì vậy, làm như tặng cho cậu.”

“Không có, không có.” Mạch Đinh vội vàng lắc tay phủ nhận. Vương tổng ung dung ngừng xe xong, mang Vương Tích Viên hưng phấn ôm xuống, Vương Tích Viên không ngừng lặp lại câu hỏi: “Ca ca ở chỗ nào, ca ca ở chỗ nào?”

“Vương tổng.” mọi người lễ phép chào hỏi, Vương tổng chỉ là gập đầu, toàn bộ lực chú ý đều đặt trên người Vương Tích Viên:

“Đừng chạy lung tung, chắc là tòa nhà phía trước.” Mạch Đinh đi cuối cùng luôn cảm thấy mình quên mất chuyện quan trọng nào đó, nhưng nhất thời chưa nhớ ra đó là chuyện gì. Một đoàn người đến cửa, bàn tay nhỏ của Vương Tích Viên gõ cửa:

“Ca ca, em đến thăm anh, ca ca, mau mở cửa.” bên trong một chút phản ứng cũng không có, Liễu Vĩ cũng bắt đầu dùng sức gõ cửa: “Yến, cậu có nhà không?” Mạch Đinh cuối cùng cũng nhớ ra chuyện quan trọng mà mình quên, cậu quên kêu An Tử Yến thức dậy!!

“Yến biết hôm nay chúng ta tới mà, không thể nào đi ra ngoài chứ?” Quách Bình lo lắng hỏi, mà Vương tổng có tình yêu con gái nghiêm trọng luôn dỗ Vương Tích Viên, đối với chuyện khác không quan tâm, nhưng Vương Tích Viên có tình yêu anh trai nghiêm trọng, không chịu buông tha gõ cửa: “Ca ca chắc có ở bên trong.”

“Cậu ấy không ở nhà chúng ta đi về đi,có gì đáng xem chứ.”

“Không được! Em hôm nay chính là đến thăm ca ca!” Vương Tích Viên bắt đầu nổi cáu.

Cao Sảng lại bắt đầu mở lời âm u: “Yến có lẽ xảy ra chuyện rồi.”

“Vậy làm sao, hay là chúng ta phát cửa thử, nếu không sẽ muộn.” Phạm Thiếu Quân lo lắng đề nghị, Mạch Đinh vẫn là không nhịn được nói: “Đừng phá cửa!” cửa phá hư phải tốn tiền đó! Hơn nữa nhà sắp trả lại không thuê nữa!

“Vậy cậu có đề nghị gì hay.”

“Trước tiên gọi điện thoại cho An Tử Yến thử?”

“Đã gọi rồi, không ai bắt máy, hay là đem cửa đá mở đi.”

“Đừng!” Mạch Đinh hoảng sợ, nhưng không cách nào ngăn đám người man rợ này, có ai sẽ vì gõ cửa không mở mà trức tiếp đá cửa chứ, tìm thợ khóa cũng lãng phí không bao nhiêu thời gian đâu. An Tử Yến ở trong nhà cũng không có xảy ra chuyện ngoài ý muốn nào như mọi người tưởng tượng, muốn trách thì trách An Tử Yến ngủ say như chết! Ai cũng không thể nghĩ tới, căn phòng cấp thiết muốn mở cửa này, chìa khóa đang bình thản nằm trong túi quần của Mạch Đinh.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 158
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...