Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Bất Tử Bất Diệt

Chương 96

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Độc Cô Bại Thiên càng nghĩ càng thấy "Ma vực" có điều cổ quái, lợi dụng vô thượng khinh công Thần Hư bộ lén quay lại chỗ đống lửa, định nghe ngóng tin tức từ các cao thủ.

Hoa Vân Phi đã thu liễm phong thái như bà già lắm mồm, có điều vẫn còn càu nhàu. Thấy gã hơi quá đáng, một vương cấp cao thủ hỏi: "Vân Phi, mi không mệt sao?"

"Vâng, tiểu tử nhìn thấy mấy tên trọng sắc khinh bạn này là lại giận, nhớ đến tên khốn Độc Cô Bại Thiên đáng chém vạn dao lại muốn phát cuồng."

Bặc Vũ Ti cười: "Hoa huynh đệ thú vị thật, nếu không phải biết chắc huynh đệ là nam tử, muội sẽ cho rằng huynh là nữ nhi đấy, ha ha…" Thị khẽ mỉm cười.

Sắc mặt Hoa Vân Phi thoạt trắng thoạt đỏ, rồi trở lại bình thường: "Mĩ nhân, nàng dám sỉ nhục ta như vậy, cẩn thận đêm nay ta đến phòng nàng."

"Cứ đến, xem ai sợ ai." Bặc Vũ Ti cười lanh lảnh.

Số cao thủ thứ vương cấp còn lại không phản ứng, xem ra đã quen thuộc với tính cách cả hai.

"Khụ khụ…" Mấy vương cấp cao thủ không chịu được nữa, người vừa lên tiếng nói: "Vân Phi, mi lại phạm phải sai lầm nữa, biết chưa?"

"Vãn bối không biết."

"Lúc trước chúng ta thật sự không nên cho các ngươi biết chuyện ma vực, sợ các ngươi không giữ bình tĩnh được, sẽ tiết lộ mất. Các ngươi còn trẻ quá, chưa hết xung động, kết quả là…"

Nhắc đến ma vực, tất cả lập tức yên tĩnh lại.

"Đúng là vãn bối quá xung động," Hoa Vân Phi ủ rũ, "lúc vãn bối thấy dáng vẻ hắn quá trầm ổn, tưởng rằng hắn có chỗ ỷ trượng, lại nghĩ đến ma vực mà các tiền bối nói, nên buột miệng nói ra."

"Không trách mi được, còn trẻ quá mà."

Lí Thi nói: "Tiền bối, ma vương đó lẽ nào đã tìm được ma vực?"

"Có lẽ là chưa, dù hắn tìm được cũng không tiến vào?"

Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

"Vì sao?" Các cao thủ thứ vương cấp hỏi, ngay cả Thủy Tinh vốn lạnh nhạt nhất cũng tỏ ra quan tâm.

Một vương cấp cao thủ khác nói: "Việc liên quan đến ma vực vô cùng bí ẩn, ngay cả bọn ta gần đây mới biết, nói gì các ngươi. Lúc trước chỉ nói sơ qua để các ngươi ngăn hẳn đừng đi về phía tây rồi sa vào ma vực trong truyền thuyết, ma tính đại phát, triệt để dấy lên bất tử ma lực trong thân thể. Hiện tại sẽ cho các ngươi biết rõ."

Độc Cô Bại Thiên trong bóng tối cũng nín thở lắng nghe, sợ lẽ lọt mất từ nào.

"Cõi đời này có nhiều nơi thần bí, dù mạnh như đế cảnh cao thủ cũng không dám lấy thân mạo hiểm, luôn kính nhi viễn chi những nơi đó. Ở vùng hoang dã này, phía bên kia là đại thảo nguyên vô biên, qua hết thảo nguyên là sa mạc mênh mông. Ma vực ta nhắc đến nằm trong sa mạc đó. Vốn bí mật này dù vương cấp cao thủ cũng không biết, bởi chúng ta cũng không đủ khả năng đặt chân vào đó. Chúng ta nhờ được một vị tiền bối đạt đến tu vi đế cảnh chỉ điểm mới biết đến một nơi như thế."

"Đó làm một nơi đáng sợ, từ xa quan sát chỉ thấy nơi đó tôi tắm, không hề có ánh sáng, phảng phất là một không gian cách li, không liên quan gì đến thế giới này. Cả ngày trong ma vực đều thấy âm phong gào rú, tử khí âm u, ma khí dày đặc đen ngòm như khói liên tục phiêu đãng ra bên ngoài, nhìn cũng đủ rùng mình. Bên rìa ma vực chất đầy xương trắng của người và súc vật, phảng phất như địa ngục, không hiểu số xương này tích lũy qua bao năm tháng, bột xương phong hóa phủ kín cát trên sa mạc. Từ xa nhìn lại, những đống xương trắng đáng sợ đó ánh lên chói mắt bên cạnh rìa hắc ám."

Tất thảy đều hít một hơ khí lạnh, nơi đó có khác gì nhân gian địa ngục.

"Không hiểu từ đời nào, tuyệt đỉnh cao thủ trong võ lâm vô tình biết được nơi đó, một đế cảnh cao thủ vài công lực siêu tuyệt vượt vạn dặm, từ các nơi thuộc Thiên Vũ đại lục đổ về ma vực, nhưng từ khi họ vào đó đều không còn ai nghe thấy gì nữa, vĩnh viễn tiêu tan. Đó là thảm án trong lịch sử võ lâm, nhưng chỉ được lưu truyền trong hàng ngũ các đế cảnh cao thủ. Có lẽ vị tiền bối đó biết con người có lòng hiếu kì, nên không kể về nơi bí mật đó với người đời, đề phòng sẽ có vô số người hy sinh lãng phí."

"Lẽ nào xưa nay chưa ai chân chính hiểu được ma vực?" Một thanh niên cao thủ thứ vương cấp buột miệng.

"Nghe ta kể từ từ, nếu không có sự việc sau đó thì các đế cảnh cao thủ sao lại gọi nơi đó là ma vực." Vị vương cấp cao thủ tiếp lời: "Mấy chục năm qua đi, trong võ lâm không ngớt có đế cảnh cao thủ đến dò xét, kết quả không ai may mắn sống sót. Rồi đến một thời đại không rõ, võ lâm xảy ra loạn động, trường loạn động này vang danh lịch sử võ lâm. Một vị ngạo thế thiên tài hoành không xuất thế, quật khởi như sao băng tỏa sáng, chiếu sáng cả Thiên Vũ đại lục. Mới chưa đến hai mươi tuổi, ông ta đã đột phá được vương cấp hạn chế, tiến vào đế cảnh, rồi đi khiến chiến các lộ cao thủ trong thiên hạ. Thiếu niên thiên tài như thế quả thật gây chú ý, vô số hào quang cùng chiếu lên mình ông ta."

"Rồi ông ta biến chất, mất đi bản tính, trong một đêm đã cuồng tính đại phát, bắt đầu đồ sát người trong võ lâm, nơi nào ông ta đi qua đều dấy lên mưa máu gió tanh, cơ hồ không ai ngăn được. Ngay cả những đế cảnh cao thủ ngang cấp cũng không ngăn được, ông ta đánh xong là rút, lúc đông lúc tây, vĩnh viễn không để ai nắm được hành tung. Sau đó ông ta càng trở nên ác độc, không từ việc gì không làm, đặc biệt thích gian sát nữ tử, danh môn khuê tú trong thiên hạ đều lầm nguy, có không ít nữ tử trẻ tuổi tự hủy dung nhan, tránh cho gia tộc gặp họa."

"Lúc đó có người nghĩ ra cách, dùng nữ tử đẹp nhất trong thiên hạ dẫn dụ thiên tài cuồng tính đại phát, triệt để mất đi bản tính đến ma vực, tám đế cảnh cao thủ bí mật đi theo, chuẩn bị vây ráp ông ta. Tất cả đều thuận lợi, thiếu niên điên cuồng tà ác đó bị bảy, tám cao thủ đồng cấp vây công, sa vào tuyệt cảnh. Sau cùng ông ta thoát được, bất quá toàn thân công lực tận phế, mất đi một thân võ công ngạo thế."

"Người đó là ai, tà ác như vậy thì đại đa số người võ lâm phải biết mới đúng, vì sao chỉ có đế cảnh cao thủ biết?" Vương đạo hỏi.

"Người đó rất nổi danh, hơn nữa người nào trong võ lâm cũng biết đến một cao thủ tà ác như vậy." Vương cấp cao thủ đáp.

"Ông ta là ai, lẽ nào là Bất tử chi ma trong truyền thuyết? Không thể nào, ngay cả thánh cấp cao thủ cũng không làm gì được ông ta?"

Vương cấp cao thủ thở dài: "Chính là Bất tử chi ma, ma vực vì ông ta mà xuất hiện. Ban nãy là khi ông ta chưa thành ma, những bí mật liên quan đến việc này chỉ có cao thủ đế cảnh trở lên mới biết."

"Thiếu niên tà ác sau này trở thành Bất tử chi ma?" Mọi cao thủ trẻ tuổi đều kinh hãi.

"Không sai, chính là ông ta, thiếu niên điên cuồng tà ác đó trở thành Bất tử chi ma hung danh vang xa. Ai cũng cho rằng thiếu niên tà ác đó không thể gây ác được nữa, các đế cảnh cao thủ hiểu rằng không đầy mười ngày, ác ma sẽ chết vì vết thương. Nhưng tất cả đều nhầm, ác ma mình đầy máu đó không chết, lại lấy được tinh nguyên thạch của thánh cấp cao thủ để lại, không ai biết vì sao ác ma lấy được, nhưng từ đó ông ta thật sự xá thân thành ma. Khi ác ma lại xuất hiện nhân thế, càng trở nên tà ác, thấy người là giết, không kể già trẻ nam nữ, không kể có phải người võ lâm hay không. Những đế cảnh cao thủ cả kinh phát hiện, ác ma đã đột phá đế cảnh hạn chế, có xu thế tiến vào thánh cảnh, họ ngăn cản không nổi nữa. Đó là những năm tháng đổ máu, võ lâm đầy mưa máu gió tanh, là những ngày bi thảm nhất lịch sử võ lâm, nơi nào cũng thấy giết chóc… ma diễm ngút trời, không ai ngăn được."

"Ác ma khi chưa đầy ba mươi đã đột phá đế cảnh hạn chế, tiến vào thánh cảnh, mười năm này là những năm đen tối nhất lịch sử võ lâm, cũng là thời đại sỉ nhục nhất với võ lâm…" Vương cấp cao thủ không kể rõ sự tình nhưng ai cũng hiểu đó là kí ức không nên nhớ lại.

"Ngay sát na ác ma thành thánh cấp cao thủ, có năm tuyệt thế cao thủ cảm ứng được, năm người đều đạt đến thánh cấp cảnh giới, không còn tính toán việc phàm tục nữa nhưng vẫn cảm ứng được khí tức của ác ma. Năm vị thánh cấp cao thủ lại phải nhúng tay vào trần thế, đại chiến kinh thiên động địa với ác ma, trận chiến đó khó lòng tưởng tượng, không trung toàn là kiếm quang tung hoành, cương khí mãnh liệt lan tràn, chưởng lực chấn động màng tai, khói bụi mịt mù, cát đá ngập trời. Người tầm thường trong võ lâm chỉ có thể quan sát từ xa, không dám đến gần nửa bước. Khi tất cả kết thúc, nơi diễn ra trận chiến khiến tất cả kinh hãi, hoàn toàn không thể do sức người tạo thành được, toàn là vực sâu, núi non nhấp nhô… Những dấu vết đó là dấu hiệu của trận đại chiến kịch liệt, tàn khốc. Năm vị thánh cấp cao thủ đương nhiên an toàn, lấy năm đánh một, thực lực phải hơn hẳn, ác ma cùng đạt được danh hiệu bất tử qua trận chiến đó, thể hiện cho người đời chỗ đáng sợ của mình…"

"Ngũ tạng của bất tử ác ma tan nát, xương cốt gãy rời, nhưng sau cùng hai mắt đỏ ngầu, triệt để nhập ma, thoát khỏi vòng vây của các thánh cấp cao thủ. Tốc độ của ác ma lúc đó vượt khỏi cực hạn của thân thể con người, súc địa thành thốn, phù quang lược ảnh, ngự không phi hành, mọi tuyệt kĩ được thể hiện huyền diệu, vượt khỏi phạm trù của võ kĩ, mà là thuật pháp…"

Độc Cô Bại Thiên trong bóng tối không hiểu sao lại dấy lên bi thương, hết sức khó chịu. Trong sâu thẳm lòng hắn vang lên giọng nói thê lương: "Những kẻ coi thường cõi đời… ta phải giết…tất cả đều phụ ta… chân tướng sẽ phơi bày…"

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 96
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...