Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Bất Tử Bất Diệt

Chương 204

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Lúc đi qua một gian ngọc thất, Độc Cô Bại Thiên bất giác dừng lại, từ trong truyền ra dao động quen thuộc, hình như hắn mơ hồ có ấn tượng, đằng sau truyền tống trận đó là một người hắn có mối tương giao.

Hắn ngẫm nghĩ một chốc rồi đẩy cửa bước vào. Hai chữ "Đông Hải" đập vào mắt, hắn mỉm cười, theo bản năng đánh một quyền vào truyền tống trận, quang hoa lóe lên, một luồng sức mạnh hùng hậu lan ra rồi biến mất.

Cùng lúc, ở ngoài Đông Hải, một bạch phát lão nhân mặt mũi tươi cười đang hét lên với một cô bé ở dưới hải đảo: "Tiểu nha đầu phải dụng tâm mới lĩnh ngộ được, công pháp của lão nhân gia tuyệt đối trên trời ít có, dưới đất vô song, học xong ngươi sẽ vô địch thiên hạ."

Trên hải đảo là một thiếu nữ xinh đẹp khiến ai nấy nhìn thấy đều nín thở, dung nhan diễm lệ vô song tỏ vẻ vui tươi, tinh nghịch nhìn lão nhân trên không trung: "Sư phụ người lại khoác lác, suốt ngày tự xưng vô địch thiên hạ nhưng con thấy người nếm mùi đau thương nhiều lần rồi. Đúng là lão tổ tông nói khoác."

Lão nhân trên không tào áo bay bay, cước đạp hư không, đứng thẳng trên tàng không Đông Hải, uyển chuyển như thần tiên, nhưng lời lẽ tuôn ra lại phá sạch khí chất xuất trần.

"Tiểu nha đầu ngươi biết gì, lần trước ta không may bị tên ranh con Thiên Ma đánh trúng, nếu so sánh thực lực, đừng nói hắn mà sư phụ hắn cũng không phải địch thủ của ta."

"Khoác lác, nếu người lại bị người ta đánh ngã xuống biển thì con cũng đỏ mặt thay, sau này người đừng nói với ai rằng người là sư phụ của con đó."

Lão nhân trên không trung vểnh ngược râu: "Tiểu nha đầu ngươi dám coi thường sư phụ, để vi sư cho ngươi biết dưới gầm trời này không ai đủ khả năng đánh bại ta…"

Đúng lúc đó khoảng không gian phía sau lão nhân có dao động, một dải hào quang lấp lánh xuất hiện.

"Bịch" một tiếng trúng ngay lưng lão nhân.

"Đồ vương bát đản, dám đánh lén ta…a…" Lão nhân trong lúc không kịp trở tay, "bùm", lại bị đánh văng xuống biển.

Thiếu nữ tuyệt sắc đứng trên hải đảo há mồm kinh hãi, rồi cười hi hi, chăm chú nhìn xuống mặt biển.

Lão nhân toàn thân ướt nhẹp, từ dưới biển bay vút lên, giận giữ nhìn theo dải hào quang biến mất trên trời.

Thiếu nữ nháy mắt, cười ranh mãnh: "Kiếp trước nhất định sư phụ làm ra nhiều chuyện xấu lắm nhỉ?"

"Nói nhăng, lão nhân gia ta là Võ thánh thiện lương nhất, anh tuấn nhất, mạnh nhất trên đời."

"Thế vì sao người lại bị trời phạt?"

Thân thể lão nhân trên không trung lắc lư, xém chút lại rơi xuống biển, tức giận: "Cái gì mà trời phạt? Đó là một tên ti bỉ vô sỉ đánh lén ta!"

Thiếu nữ bật cười: "Rõ ràng là trời phạt, nếu không tại sao tự nhiên xuất hiện sấm sét. Trước đây chắc chắn sư phụ đã làm nhiều chuyện xấu, bằng không sao lại bị sét đánh trúng, người mau trốn xuống biển đi."

"Hừ, tiểu nha đầu không cần chọc sư phụ." Lão nhân nhìn lên dải hào quang đang tan dần, nhẹ giọng: "Là hắn…"

"Hi hi, sư phụ còn không mau đem hết võ học dạy cho con, "tuyệt học "thiên thượng địa hạ vô địch" của người mà thất truyền đúng là đáng tiếc…"

"Tiểu nha đầu đúng là ngày càng tinh ranh."

….

Độc Cô Bại Thiên từ trong gian ngọc thất viết hai chữ "Đông Hải" bước ra, tiếng đến nơi có dao động đáng sợ. Vừa vào gian ngọc thất Trường Sinh cốc, hắn đâm ra kích động, không hiểu phía sau truyền tống trận là cái gì đang đợi hắn.

Sức mạnh vô biên khiến hắn thấy mình nhỏ bé, rốt cuộc phía sau truyền tống trận ẩn chứa sức mạnh kinh người đến bậc nào?

Hắn nắm chặt Ma Phong trong tay, tung người nhảy vào trong truyền tống trận sáng rực, cả gian ngọc thất chói lói hào quang, ánh sáng từ cung điện phía trên xuyên xuống.

Độc Cô Bại Thiên cầm Ma Phong, cẩn thận giới bị, lúc hắn tiến đến vùng hào quang thần bí liền phát hiện bản thân khó lòng động đậy, không nhìn thấy gì trong vùng không gian, trước mắt toàn là hào quang bảy sắc mênh mông.

Thời gian ngừng lại, không gian chung quanh yên tĩnh đến đáng sợ, hắn không cảm giác được thời gian trôi, hình như tim hắn cũng ngừng đập.

Hắn không nhìn thấy gì, không cảm giác được khí tức, thậm chí cảm thấy như bản thân cũng không còn tồn tại, thân thể cơ hồ bị phân giải, hóa thành điểm điểm quang mang tan vào biển ánh sáng.

Như trải qua ức vạn năm, lại như trong chớp mắt, hắn lại có cảm giác trời xoay đất chuyển, thân thể quay tít, vận động hoàn toàn không theo quy tắc…sau cùng "bịch" một tiếng, hắn ngã xuống, Ma Phong trong tay cũng rời khỏi tay.

Độc Cô Bại Thiên mơ hồ nhìn tình cảnh trước mắt, đó là một gian thạch thất cổ kính, trên tường hằn sâu những vết khắc tuế nguyệt thương tang.

Nhưng điều khiến hắn kinh ngạc thật sự lại là áp lực hùng hậu chấn nhiếp tâm thần cùng một luồng sức mạnh xáo động mang theo khí tức hủy diệt hình như cách đó không xa.

Hắn như bị hút về phía áp lực, bất giác đứng dậy, đẩy cửa bước ra khỏi thạch thất.

Minh châu tôn thêm vẻ âm u cho con đường cổ kính, Độc Cô Bại Thiên men theo thông đạo, đẩy cửa một gian thạch thất khác, cỗ sức mạnh khủng khiếp đó tựa hồ ở trong mỗi gian phòng, lại như ở ngay bên mình hắn, sau hơn nửa thời thần vẫn không tìm được.

Công trình ngầm rộng lớn này, phòng ốc dù nhiều nhưng tìm cả nửa thời thần, sau cùng hắn cũng đến nơi thông đạo kết thúc.

Hắn đẩy cửa gian thạch thất cuối cùng, tiếng "ầm ầm ầm" vang lên như sấm động, trên không Trường Sinh cốc mấy gió cuồn cuộn, thiên địa thất sắc, mây đen phủ kín phạm vi trăm dặm quanh cốc.

Mây đen khắp nơi lại tụ về Trường Sinh cốc, khiến cả tòa cốc chìm trong hắc ám tối tăm.

Ma khí xung thiên tràn khắp chân trời, vô số cường giả đều cảm nhận được áp lực nặng nề.

Tiếng thở than từ những vùng bí địa ở Nam Hoang, Bắc Lĩnh vang lên:

"Trường Sinh cốc! Lại là Trường Sinh cốc."

"Cửu chuyển! Cửu chuyển!"

"Ma tôn cửu chuyển có thành không?"

Thạch môn đổ sụp, Độc Cô Bại Thiên giờ Ma Phong tiến vào, một luồng đại lực ập vào hắn, Ma Phong vươn lên nghênh tiếp liền bị đại lực kéo sang một bên, tay hắn trống trơn, Ma Phong bị đoạt mất, quăng tít ra xa.

Trong thạch thất, hào quang lấp lánh, tán người tách thành tám phương hướng đứng ở tám góc. Độc Cô Bại Thiên kinh hãi, mỗi người đó đều giống hệt hắn.

"Tám người, tám kiếp…"

Quan sát kỹ càng, hắn phát giác tám người hình như chỉ do hào quang mờ mờ cấu thành, tịnh không phải tồn tại thật sự.

Một hàng chữ cổ thể hiện lên: Thái Cổ tỏa hồn đoạt phách trận, trấn giữ linh lực tám kiếp.

Trong lúc đó, Độc Cô Bại Thiên mất hẳn tự chủ, bắt đầu vận hành Ma Thiên quyết, năng lượng tràn lấp cả gian thạch thất, một dải hư ảnh bay tới chỗ hắn.

Hắn kêu lên thảm thiết, máu trào khỏi miệng, hư ảnh dung hợp với thân thể hắn, thoáng chốc khiến cơ thể cao lớn hẳn lên, tựa hồ muốn nổ tung.

"A…" hắn không chịu nổi gào lên thảm thiết, kinh mạch xuất hiện trên làn da, ngoằn ngoèo như một con rắn, khiến hắn trông cực kỳ nanh ác.

Sức mạnh hùng hậu trong thân thể hắn xoay chuyển, dao động cực đại, thạch thất rung lên bần bật, mặt đất Trường Sinh cốc cũng rung theo, từ sơn cốc vang lên những tiếng nổ.

Sau một thời thần, Trường Sinh cốc mới yên tĩnh trở lại, thân thể Độc Cô Bại Thiên trong thạch thất cũng quay về trạng tháng bình thường, một luồng ma khí thuần chính phiêu tán phát ra hào quang nhàn nhạt che kín thân thể hắn.

Thân thể hắn lại chấn động, cả thiên địa hình như cũng động theo, một ma ảnh khổng lồ từ Trường Sinh cốc bay lên đứng lơ lửng trên không, khí thế bao trùm thiên hạ, duy ngã độc tôn!

Từ những thánh địa cổ xưa đang say ngủ của Thiên Vũ đại lục vang lên những tiếng hô:

"Đệ nhất chuyển!"

"Ma Thiên!"

Dao động mãnh liệt lại từ thạch thất truyền ra, Trường Sinh cốc một lần nữa rung động, rồi một ma ảnh khổng lồ bay lên không trung, lạnh lùng nhìn khắp nơi.

"Đệ nhị chuyển!"

"Kinh Thiên!"

"Ầm, ầm."

Lần này Trường Sinh cốc dấy lên một làn sóng ngập trời đen ngòm, từng ma ảnh khổng lồ đằng không bay lên, dao động năng lượng khủng khiếp tỏa ra cuồng phong cuốn đi khắp bốn phía.

Lúc tám ma ảnh chia thành tám hướng đứng trên tầng không Trường Sinh cốc, thiên địa cùng thất sắc!

Vô số tiếng than thở từ các nơi trên Thiên Vũ đại lục vang lên, chỉ cần đạt đến cảnh giới cao thủ thánh cấp đều cảm ứng được khí tức chí cường chí đại. Thậm chí có mấy cao thủ đế cấp cũng cảm thấy linh hồn rung động.

"Cửu sinh cửu diệt trong truyền thuyết đã hoàn thành?"

"Cửu sinh cửu diệt, nghịch thiên đại pháp, tu thành rồi sẽ đạt đến cảnh giới nào?"

"Cửu chuyển, ồ, cửu chuyển, lưu truyền mấy vạn năm, đến hôm nay đã công thành viên mãn?"

"Công pháp mạnh nhất trong truyền thuyết cuối cùng cũng đại công cáo thành rồi sao?"

"Cửu chuyển thành thần, hay thành ma?"

Có người vui sướng, có người sợ hãi, có người kinh hãi, có cả người trầm mặc…

Các Võ thánh mang tâm tình khác nhau, ai nấy khẩn trương quan sát Trường Sinh cốc ở Hán Đường đế quốc.

Ba ngày sau, một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, loạn thạch tứ tung, cát bụi mịt mù, một thân ảnh khổng lồ từ Trường Sinh cốc bay lên, hú vang dội khiến sấm động ầm ầm như tiếng rồng kêu trên chín tầng trời, vang khắp vòm không.

Tám ma ảnh to lớn trên không nhanh chóng giao nhau, Độc Cô Bại Thiên đứng giữa, cước đạp hư không, mái tóc dài không gió mà dựng lên.

Bát ma vây quanh mình hắn liên tục xoay tít, sau cùng hóa thành một dải ô quang nhập vào thân thể.

Mây đen cuồn cuộn, ma diễm ngút trời, sấm sét ầm ầm nổ vang phía trên Trường Sinh cốc, một đôi mắt đỏ lòm như máu nổi bật giữa đất trời tối tăm.

"Cửu chuyển thành ma!"

"Cuối cùng đã thành ma."

"Ma tôn, Ma tôn, đương nhiên phải thành ma!"

Lời lẽ chưa kịp tắt, Trường Sinh cốc tối om lại xảy ra dị biến, hai đạo hào quang màu máu thoáng chốc lại biến thành hai đạo kim quang chói lọi.

Thiên địa ma khí cuồn cuộn thoáng chốc lại tiêu tan, mây đen dày đặc hóa thành mây trắng lững lờ, một thân ảnh cao lớn ẩn hiện phía sau mây mù.

"Lẽ nào cửu chuyển thành thần! "

"Ma tôn thành thần!"

Một lúc sau mây trắng lại biến thành một màu đen ngút ngàn, kim quang hóa thành huyết quang.

Nguồn: http://truyenfull.vn

"Thần và ma, ma và thần, đi giữa ranh giới thần ma…"

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 204
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...