Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Vô Sỉ Đạo Tặc

Chương 46

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Cho dù là kẻ ngốc nhất cũng biết là sắp sửa xảy ra chuyện gì, huống hồ chi Đoan Mộc Tình không phải là ngốc nghếch, từ lúc phát dục, nàng đã được mẫu thân chỉ dạy qua về việc nam nữ.

Nhưng mà mất đi sức lực, nàng căn bản không thể nào phản kháng, lệ châu trong suốt không ngừng chảy xuống từ đôi mắt đẹp của nàng.

Nhìn thấy hình dáng đau đớn đáng thương của nàng, Cổ Diêu cắn răng nói:”Xin lỗi, sư mệnh khó cãi, nếu như không làm như vậy thì ta cũng sẽ bị giết!”

Hắn nói không sai, nếu như để cho Đoan Mộc Tình đi thì sẽ đi ngược lại tổ huấn, Philip nhất định sẽ giết hắn, Tiêu Dao Môn vốn là một môn phái quái dị.

Bất quá những lời này chỉ là Cổ Diêu cố tìm một lý do để lương tâm bớt cảm thấy khiển trách mà thôi, cho dù không có tổ huấn, lúc này dục hỏa trong người hắn đã không thể nào hạ xuống được.

Sau khi nói, Cổ Diêu tiến tay xuống dưới của nàng, chiếc khố màu phấn hồng nhanh chóng tiêu tán, thân thể của Đoan Mộc Tình hoàn toàn rơi vào tầm mắt của hắn.

Bên dưới chiếc rốn nhỏ nhắn gợi cảm là một mảng cỏ non đẹp đẽ, ẩn dấu trong đó là một hoa viên thần bí, khiến cho người ta ảo tưởng ra không biết là bao nhiêu chuyện.

Cổ Diêu cũng không thể nào kiềm chế được nữa, lập tức cởi phăng y phục, lập tức bò lên giường.

Đoan Mộc Tình lần đầu bước vào đời, hơn nữa lại phải chịu cảnh để cho Cổ Diêu tùy ý vuốt ve mơn trớn cơ thể, nhưng vùng đào nguyên của nàng lại vô cùng khô thoáng, một vật lạ xâm nhập vào khiến cho nàng có cảm giác đau đớn, thân thể mềm mại của nàng cong lên, lên châu trong mắt nàng không tự chủ được cứ liên tục chảy xuống.

Cổ Diêu cũng chỉ là một mao đầu tiểu tử, tuy rằng trước kia tại thiên hương lầu nhìn lén không ít lần nhưng chưa bao giờ thực chiến, nên thủy chung cũng không biết làm cách nào tạo sự hưng phấn mà ngược lại càng làm cho Đoan Mộc Tình đau đớn như muốn chết đi sống lại.

Cổ Diêu cũng cảm thấy không chịu nổi, đầu đầy mồ hôi, nhìn thấy bộ dạng của Đoan Mộc Tình hắn biết nàng cũng phi thường đau đớn, dưới tình huống cắp bách hắn nhớ đến Cực Lạc Quyết, liền đem nó ra.

Quyển xuân cung đồ này vô cùng quái dị, trong bóng đêm cũng có thể phát ra huỳnh quang, có thể rõ ràng nhận rõ được các hình ảnh trong sách.

Người trong bức tranh cũng nhanh chóng như sống dậy, rồi làm mẫu cho Cổ Diêu.

Trước khi tiến vào hành động chính thức, nam nữ trong tranh bắt đầu công việc đầu tiên chính là dùng tay và miệng của mình để kích thích cho đối phương.

Lúc này Cổ Diêu phát hiện ra nam nhân ngoài việc kích thích nơi hạ thể và nhũ hoa của nữ nhân ra, thì còn có thể mơn trớt vuốt ve các vị trí khác để tạo cảm giác kích thích cho nữ nhân, những vị trí này trước đây hắn lén sang thiên hương lâu để nhìn trộm đều chưa được thấy qua lần nào, ngoại trừ vùng lưng ra, còn có vùng nách và vô số vị trí bí ẩn khác. <@Cái này là lão tác giả không ghi ra chứ hem phải tiệu đệ đây giấu làm bí kíp riêng cho mình đâu nhoa!>

Nam tử cũng không chỉ “thuần khiết” là vuốt ve mà thôi, mà còn dùng các ngón tay nhẹ đâm vào hoặc dùng lòng bàn quay xoa bóp, có khi lại chụp vài cái, sử dụng lực đạo lúc nhẹ lúc mạnh, ẩn chứa một quy luật khó nói nên lời. Mà nữ tử khi bị kích thích thì xuân ý rộn rang, tiếng rên rỉ vang lên không dứt, điên cuồng cựa mình di chuyển khiến cho đầu tóc tung bay tựa như các con sóng đang điên cuồng vỗ vào bờ.<@Hình trong sách mà làm như là AV vậy?>

Chẳng lẽ kích thích các bộ vị này có thể mang đến cho nữ nhân nhiều khoái cảm hơn?

Cổ Diêu liền lần mò làm theo các động tác của nam tử trong tranh.

Hiệu quả vô cùng, Đoan Mộc Tình mặc dù còn đang rơi lệ, nhưng sắc mặt dần dần đỏ hồng, hô hấp dồn dập, Cổ Diêu cảm thấy vùng đào nguyên thần bí của nàng dần dần ấm áp và trơn bóng hẳn lên, hơn nữa còn bóp chặt lấy tiểu huynh đệ của mình, một cảm giác thoải mái không thể diễn tả hết bằng lời được, lúc này hắn mới cảm thụ được niềm vui sướng chính thức .

Hắn dùng sức mạnh hơn, nhưng lúc này lại càng thuận lợi hơn lúc đầu nhiều, xuyên qua một tầng chướng ngại, sau đó hắn tiến nhập đến một vùng đất mỹ diệu hơn.

Đoan Mộc Tình kêu lên một tiếng đau đớn, cắn chặt môi dưới.

Cổ Diêu thấy thế liền tiếp tục làm theo các động tác kích thích của nam tử trong tranh, Đoan Mộc Tình đang nhăn mặt nhíu mài cũng từ từ hòa hoãn lại.

Mà Cổ Diêu thì vẫn vừa tiếp tục kích thích vừa tiếp tục động tác bên dưới.

Dần dần, cảm giác khoái cảm càng ngày càng dâng lên, đó là một loại cảm giác tuyệt diệu mà không một ngôn ngữ nào có thể diễn tả hết được, tựa như là có hàng ngàn hang vạn con kiến đang di chuyển trên thân thể, rất là khó chịu, nhưng cũng rất là khoái hoạt, với lại người bên dưới lại là một thiếu nữ tuyệt sắc với một thân thể mềm mại, trên có thể toát ra một mùi thơm dịu êm, chiếc giường lại là loại giường lớn cho nên các hành động của hắn không vướng bất kỳ một trở ngại nào, tất cả những thứ đó gộp lại khiến cho Cổ Diêu có thể hưởng thụ một cách tuyệt vời nhất các cảm giác có được.

Nghĩ đến một thiên kim tiểu thư của một đại gia tộc, lúc này lại như một nữ nhân ti tiện đang uyển chuyển hầu hạ mình, Cổ Diêu không cách nào kiềm chế hưng phấn, động tác ngày càng nhanh càng mãnh liệt.

Cuối cùng, khoái cảm trên khắp cơ thể đều lên đến đỉnh điểm, hàng trăm hàng ngàn cơn khoái cảm trên khắp cơ thể truyền xuống hạ thân của hắn rồi mạnh mẽ phóng ra khỏi cơ thể.

Cảm nhận được một dòng nhiệt lưu mãnh liệt truyền vào, thân thể của Đoan Mộc Tình run lên, đôi bàn tay trắng mịn như bông của nàng xiết chặt lại, sắc mặt nàng vô cùng kỳ quái, tựa như vô cùng thống khổ nhưng cũng vô cùng khoái hoạt.

Cổ Diêu giống như đang nằm trên một đám mây, rồi như rớt từ trên cao hàng trăm trượng xuống, sau đó nằm ngã lên trên ngực của Đoan Mộc Tình, thở phì phò.

Cảm giác thật là tuyệt diệu, chả trách có vô số người luôn trầm tịch trong đó, làm hoài không biết chán.

Từ giờ phút này trở đi, mình không còn là một thiếu niên nữa rồi mà đã trở thành một nam nhân chân chính.

Nhấc thân thể lên, dựa vào huỳnh quang của quyển Cực Lạc Quyết, có thể thấy được hạn thân của Đoan Mộc Tình đã ướt đẫm, một đóa hoa mai ấn ký thể hiện cho sự thuần khiết của nàng. Ngoại trừ vết máu ra, còn có một chất lỏng màu trắng như sữa không ngừng từ hoa viên thần bí của nàng tuôn ra, mang theo một mùi hương đặc trưng. <@ Pó tay tả chi mà kỹ quá =.-’>

Đoan Mộc Tình hận không thể tìm được cái lỗ để mà chui xuống, nàng cũng không có đủ lực để hợp cặp đùi thon dài và đẹp của mình lại, để cho người khác có thể ngắm nhìn một cách kỹ lưỡng địa phương thần bí và thánh khiết của một thiếu nữ.

Hình ảnh này mãnh liệt in sâu vào trong ánh mắt của Cổ Diêu, khoái cảm vẫn chưa hoàn toàn tiêu biến thì dục vọng lại bắt đầu dâng lên, nhưng hắn cũng biết, Đoan Mộc Tình làm chuyện này là lần đầu tiên nên không thể mai khai nhị độ, nên hắn chỉ có thể cố nén dục hỏa trong cơ thể xuống, đem các uế vật rửa sạch sẽ, cũng giúp nàng mặc lại quần áo vào.

Lúc này đột nhiên một tiếng động lớn vang lên, tựa như là tiếng của một gian phòng bị người ta phá của xông vào, khiến cho Cổ Diêu hoảng sợ.

Hoàng gia hộ vệ của đoan mộc gia tộc lại đến lục soát rồi!

Mà Đoan Mộc Tình lúc này lại còn đang nằm trên giường, hơn nữa nàng vừa bị mình cưỡng gian, nếu như bị bắt gặp, chỉ có con đường chết mà thôi, không những thế có lẽ trước khi chết còn phải chịu đựng vô số cực hình.

Phải làm gì bây giờ?

Mặc dù Philip đã từng nói qua là không cần phải lo lắng, nhưng Cổ Diêu lại không thể nào nghĩ ra được là lão có biện pháp gì khiến cho hoàng gia hộ vệ tiến vào phòng lục soát nhưng không thể tìm thấy Đoan Mộc Tình.

Trái ngược với tâm trạng lo lắng căng thẳng của của Cổ Diêu, Đoan Mộc Tình lộ sắc mặt vui mừng, bởi vì nàng cũng có thể đoán được có chuyện gì xảy ra.

Nàng đột nhiên mất tích, gia tộc nhất định sẽ dùng toàn lực để lục soát cả thành.

Nhưng khi nghĩ đến mình đã không còn là một thiếu nữ thuần khiết nữa nàng lại cảm thấy buồn và đau khổ.

Tiếng cửa phòng bị phá càng ngày càng gần.

Cổ Diêu ngay cả thở cũng không dám, thậm chí dùng tay bịt kín miệng của Đoan Mộc Tình, nhưng khi nhớ đến Đoan Mộc Tình không thể nào thốt lên lời được mới buông ra, nếu như nàng có thể nói được thì đã sớm kêu cứu rồi chứ cần gì đợi đến bây giờ.

Tiếng bước chân ngoài cửa ngừng lại sau đó lại vang lên, nhưng đó lại là cửa phòng kế bên.

Đoan Mộc Tình hiện lên vẻ thất vọng trong mắt, nhưng cũng không thể nào nghĩ ra được tại sao hoàng gia hộ vệ lại không xông vào gian phòng này.

Ngay cả Cổ Diêu cũng không rõ, nhưng hắn có thể khẳng định, nhất định là lão quỷ Philip giở trò, về phần cụ thể thế nào thì hắn không biết được.

Cái lão sư phụ cổ quái kia quả thật là một người thần thông quảng đại.

Vừa rồi trải qua một hồi chiến đấu điên cuồng, làm cho hắn cảm thấy mệt mỏi, đợi sau khi tiếng bước chân xa dần hắn liền tiến lại ôm Đoan Mộc Tình vào lòng rồi chìm sâu vào mộng đẹp.

==============================

Kính mời bà con cô bác anh chị em đón xem

Vô Sỉ Đạo Tặc

Quyển 4 : Đoan Mộc Gia Tộc

<@Cùng Tắm>

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 46
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...