Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Vô Sỉ Đạo Tặc

Chương 179

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

<@chương trước quên ghi tên tiếng anh của nhân vật nữ tuớc, Địch Lệ Nhã: Liya>

Không lâu sau thì cũng đến phiên Đông Phương Lộ lên đấu, nàng đã cải trang, che dấu dung mạo thật sự của mình nhưng mà mái tóc đỏ của nàng thì lại không có cải biến, mái tóc của nàng tung bay tựa nhu một ngọn lửa cháy hừng hực.

Màu tóc này không phải là nhiều nên lập tức hâp dẫn nhiều sự chú ý.

" Hị hị, cũng là một mái tóc màu đỏ giống ta." Ác ma nữ tước Địch Lệ Nhã cũng cảm thấy hứng thú, hơn nữa cô gái này hình như chính là bạn của Cổ Diêu, vì thế nàng cũng chú ý.

"Isaac, tiểu nữ hài nhân loại kia so với ta thì ai xinh đẹp hơn?"

Một thị vệ từ trong đám người đi ra nhưng hắn lại không dám nhìn xuống Địch Lệ Nhã, sợ rằng sẽ bị ma lực của nàng hấp dẫn.

"Địch Lệ Nhã nữ tước, cần gì phải so sánh chứ, nhân loại kia chỉ là một tiểu hài tử còn chưa dứt sữa mà thôi, có được một phần mười tư vị của một người phụ nữ đã là tốt lắm rồi, nếu so sánh với ngài thì chẳng khác nào ánh lửa so với ánh trăng cả, ngài chính là Thâm Uyên đệ nhất mỹ nữ, à không Ma Giới đệ nhất mỹ nữ!"

Ngả Tát Khắc đương nhiên sẽ không dại dột đắc tội Liya, nếu không hắn sẽ có kết quả rất thê thảm, và quả thật thì hắn cũng không có nói dối, so với Đông Phương Lộ thì Địch Lệ Nhã quyến rũ hơn rất nhiều, giống như là mật đào, bất kỳ nam nhân nào nhìn thấy cũng muốn cắn một cái.

Địch Lệ Nhã cười đắc ý, những câu nói loại này nàng nghe mãi mà vẫn không thấy chán.

" Xem ra có chút đau đầu đây, cô gái kia đi cùng diêu cổ, có thể là bạn gái của hắn hay không?"

Ngả Tát Khắc không bỏ qua cơ hội nịnh nọt:" Địch Lệ Nhã nữ tước, chuyện này thì không cần phải lo lắng, với sức quyến rũ của ngài, thì không nam nhân nào có thể kháng cự lại được, nhất định kẻ đó sẽ tình nguyện quỳ gối dưới váy của ngài thôi!"

Địch Lệ Nhã nghe vậy thì cười rộ lên, lúc này thì trận đấu ở giữa sân cũng đã bắt đầu.

Đông Phương Lộ đấu với một tên ma tộc có bốn tay. Chủng tộc này có đặc điểm vô cùng dễ nhận ra, là một chuyên gia sử dụng vũ khí trời sinh. Vì sao? Đơn giản hắn có bốn tay, gấp đôi so với người bình thường, cho dù là dùng vũ khí gì cũng khiến cho đối thủ chống đỡ khó khăn hơn.

Làm chiến sĩ bốn tay có thể đồng thời huy vũ hai thanh hoặc bốn thanh đao kiếm, làm xạ thủ, hai tay cầm cung hai tay cầm tên có thể bắn ra liên hoàn tiễn, làm kỵ sĩ đồng thời có thể sử dụng hai thanh trường mâu hoặc trường thương.

Nhưng tên tham gia thi đấu này không sử dụng đao thương kiếm côn, cũng không phải là cung tên, mà là ám khí.

Vừa lên lôi đài là bốn tay của hắn đã liên tiếp phóng ra vô số ám khí, bắn về phía đối thủ.

Tội nghiệp, đối thủ của hắn chính là thành viên của gia tộc nổi tiếng khắp Tạp Địch đại lục về ám khí, sử dụng ám khí trước mặt Đông Phương Lộ chẳng khác nào múa búa trước mặt Lỗ Ban.

Đông Phương Lộ chỉ có hai tay nhưng khi vung lên thì từng đạo ám khí bay ra , đánh rớt toàn bộ ám khí của đối phương, còn tên bốn tay xui xẻo kia thì đã biến thành một con nhím. Cả lôi đài lại oanh động, đây lại là một cao thủ của nhân loại, nhưng mà nàng đi chung với người lúc nãy đánh bại tên dã man nhân kia nên cũng không kỳ quái lắm.

"Mãn Thiên Tinh đấu khí, gia tộc Đông Phương, nữ hài này chính là Đông Phương Lộ." Hắc bào lão phụ lập tức đưa ra phán đoán.

Thuần vu tuyền nhíu mày:" gia tộc Đông Phương cũng có người đi đến ma giới, xem ra có chút phiền toái."

Nàng sớm nhìn ra Đông Phương Lộ không phải là người bình thường. Nhưng không thể nào nghờ được Đông Phương Lộ cũng là một thành viên trong bát đại cổ tộc. Đông Phương Lộ lại là 'cục cưng' của gia tộc Đông Phương, hạ độc trên người nàng chẳng khác nào đắc tội với cả gia tộc Đông Phương, Thuần Vu Tuyền lâm vào trầm tư.

Ma Giới Tranh Bá Chiến là nơi tụ họp của của cường giả, lại có được phần thưởng là lời mời chào của các phe cánh, Cổ Diêu và Đông Phương Lộ nhất kích hạ địch khiến cho sự chú ý lên người họ càng tăng thêm nhiều, với thực lực của họ thì chắc chắn là tên phải có trong danh sách chiêu mộ ròi, nhưng kỳ quái chính là chủ sự cũng không có đưa ra tư cách trúng tuyển, thế nên bọn họ vẫn tiếp tục chiến đấu.

Đến phiên Thuần Vu Tuyền ra trận thì khán giả lần nữa kinh diễm. Nàng xuất ra quang mang ngũ sắc, quang mang bao quanh bên ngoài khiến cho nàng tựa như là tiên nữ giáng trần, nhưng ẩn ở bên trong của vẻ đẹp mê người này chính là sát khí đáng sợ.

Đối thủ bị thải hà quang mang bao phủ kêu lên thảm thiết, đang sống sờ sờ mà bị tan thành một đống huyết thủy hôi thối, khán giả chứng chiến quá trình như thế thì lông mao cũng dựng đứng.

Sợ rằng ngay cả chủng tộc sử dụng độc thuật tốt nhất của ma giới là Troy, khi đứng trước mặt nàng cũng cảm thấy mặc cảm.

Thuần vu tuyền. Quả thật là một nữ nhân ngoan tâm thủ lạt. Độc Nhược Xà Hạt!

" Thật là một đôi mắt đẹp!" Địch Lệ Nhã ngồi trong sương phòng của khách quý cảm thán, nhưng nàng cảm thán lại chính là đôi mắt của Thuần Vu Tuyền. Nữ tước thở dài, nói ra một câu khiến cho bọn thị vệ ớn lạnh:" Thật là muốn đoạt lấy cặp mắt kia quá!"

Địch Lệ Nhã trước đây đều hoàn toàn tự tin đối với bất kỳ vị trí nào trên cơ thể mình, nhưng khi chứng kiến đôi mắt của Thuần Vu Tuyền thì nàng cũng cảm thấy tự ti.

Thật sự ở người phụ nữ, đẹp nhất không phải là ngực, mông, tay, chân hoặc là các vị trí bí ẩn, mà là đôi mắt.

Một đôi mắt đẹp có thể cho nữ nhân nội hàm, mang đến khí chất, nó có thể nhắn nhủ được các sắc thái tình cảm phức tạp mà các vị trí khác đều không thể diễn tả được, đôi mắt chính là bộ phận quan trọng nhất của nữ nhân.

Không thể thấy được dung mạo sau lớp diện sa nhưng Địch Lệ Nhã có cảm giác được mình đã bại trận dưới đôi mắt kia rồi.

Bộ phận đẹp nhất, quan trọng nhất đã bị người khác chiếm thượng phong một cách tuyệt đối, điều này khiến cho Địch Lệ Nhã nổi lên cảm giác ghen ghét từ tận đáy lòng, hận không thể cướp lấy làm của riêng. Nàng có thể bỏ qua cho người nào thực lực mạnh mẽ hơn mình, nhưng lại tuyệt đối không thể bỏ qua cho người nào đẹp hơn và có sức quyến rũ hơn nàng.

Có thể khiến cho ma giới đệ nhất mỹ nữ ghen ghét, xem ra cũng chỉ có mỗi Thuần Vu Tuyền.

Tiếp theo vị hắc bào lão phụ được Thuần Vu Tuyền gọi là bà bà càng khiến cho khán giả kinh hãi hơn, nàng căn bản chỉ đứng yên nhưng đối thủ lại ngã gục xuống, sống chết không rõ, và giành được phần thắng.

Những người đi cùng Thuần Vu Tuyền cũng thể hiện thực lực, khán giả kinh ngạc không ngừng, trong lôi đài này tại sao lại xuất hiện nhiều cao thủ của nhân loại như thế chứ, đây quả là một hiện tượng hiếm thấy vô cùng.

Sau khi Thuần Vu Tuyền đấu xong thì không còn ai khiến cho Địch Lệ Nhã cảm thấy hứng thú, cho đến khi trận đấu cuối cùng trong ngày kết thúc, Địch Lệ Nhã đứng dậy:" Ngày mai, an bài cho Diêu Cổ và nữ nhân dùng độc kia quyết đấu!"

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 179
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...