Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Vô Sỉ Đạo Tặc

Chương 116

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Địa Hạ thành, cũng không phải là tòa thành dưới mặt đất, mà là một thế giới khác thông với Tạp Địch đại lục qua cái khe không gian, tuy gọi là thành thị, nhưng so với bất cứ quận nào trên đại lục đều lớn hơn.

Cái thế giới kỳ dị này không cùng thuộc một vị diện với Tạp Địch đại lục, hoàn cảnh cũng hoàn toàn khác.

Đầu tiên là Địa Hạ thành vĩnh viễn không thấy được ánh mặt trời, trên bầu trời thứ có thể phát ra ánh sáng ngoại trừ mặt trăng cũng chỉ có mấy ngôi sao. Từ thời thượng cổ tới nay lúc nào cũng bị bao phủ trong đêm tối, thế nên mới gọi là Địa Hạ thành.

Địa Hạ thành có hai mặt trăng, Tát Khải cùng Thụy Mạn, thay phiên nhau chiếu sáng và lặn. Tát Khải so với Thụy Mạn hơi lớn hơn một chút, khi mặt trăng Tát Khải lên, thời gian tương đương với ban ngày ở Tạp Địch đại. Sau đó khi Thụy Mạn thay thế, trên Tạp Địch đại lục màn đêm cũng bắt đầu phủ xuống.

Ánh trăng dù sao cũng kém xa ánh nắng mặt trời, chỉ đủ để thực vật ở Địa Hạ thành duy trì sự sống. Thực vật như vậy rất ít nở hoa kết quả, điều này ảnh hưởng trực tiếp làm cho Địa Hạ thành lương thực thiếu thốn.

Vật ít mới quý, thương nhân là những người giỏi nhất trong việc nắm bắt điều ấy. Ở Địa Hạ thành nhu cầu thực vật cũng không phải là quá mức thiếu, nhưng nếu so với Tạp Địch đại lục thì hoàn cảnh trầm trọng hơn nhiều.

Nếu như có ai có thể mua lương thực trên Tạp Địch đại lục, sau đó vận chuyển đến Địa Hạ thành để bán, đương nhiên sẽ ăn lãi to, nhưng cũng có một vấn đề lớn ảnh hưởng tới việc đó.

Giữa Tạp Địch đại lục và Địa Hạ thành tồn tại một cái thông đạo. Đó chính là hai cái khe không gian trùng nhau. Nhược tiểu sinh vật, kể cả nhân loại bình thường khi đi qua khe không gian đều không ngừng bị hấp thụ năng lượng, làm cho hoa mắt chóng mặt, thậm chí tử vong, đây gọi là hiệu ứng Thời không mà cư dân Địa Hạ thành không ai không biết.

Bởi vậy, chỉ có người hoặc thú có thực lực nhất định mới có thể ra vào thông đạo, về phần hoa quả thực vật từ ngoài tới, sau khi vào Địa Hạ thành đã biến chất, mất đi tất cả năng lượng ẩn chứa trong đó nên không có cách nào ăn được.

Muốn trong quá trình vận chuyển lương thực thực vật không bị biến chất phải mời kết giới sư lấy tinh thạch chế tạo kết giới, hoàn toàn ngăn cách thương phẩm với không gian bên ngoài, làm thế này tiêu hao rất nhiều tinh thạch, thực sự rất xa xỉ.

Nhưng ngay cả như thế cũng có không ít thương nhân dùng để vận chuyển lương thực vào Địa Hạ thành buôn bán, đương nhiên tiền tinh thạch hao phí cũng sẽ cộng thêm vào giá bán ra. Vì vậy ở Địa Hạ thành giá cả lương thực xa xa đắt hơn Tạp Địch đại lục mấy chục lần.

Người bình thường sẽ không muốn tới Địa Hạ thành làm gì, nơi này cư dân đều có chút tiền án tiền sự. Tỷ như tà đạo nhân sĩ cùng hung cực ác, khiến cho nhiều nơi thù hận mà truy đuổi, cuối cùng chịu không thấu đành trốn vào Địa Hạ thành.

Một bộ phận tội phạm bị tông giáo tài phán sở thẩm phán xét xử nhưng tội không đến mức chết, cũng sẽ bị phế trừ tuyệt đại bộ phận lực lượng, trục xuất đến Địa Hạ thành.

Những người đó phần lớn tính tình không thay đổi, làm cho Địa Hạ thành trở thành nơi tràn ngập bạo lực, đọa lạc, hắc ám, phóng túc, hỗn loạn. Là cái nôi của tội ác, luật pháp trên đại lục tới nơi này không hề có nửa điểm giá trị.

Trong Địa Hạ thành, chân lý chỉ có một, đó chính là nắm tay!

Nắm tay ai càng cứng, càng sinh tồn ở chỗ này thoải mái dễ dàng!

Cổ Diêu thông qua cái khe không gian tới Địa Hạ thành lúc Tạp Địch đại lục đang giữa trưa, nhưng giờ phút này ở Địa Hạ thành như nửa đêm.

Nguyên vốn tưởng rằng thành thị đầy xú danh này sẽ phi thường xấu xí, nhưng Cổ Diêu phát hiện hắn sai rồi, ít nhất với những gì hắn nhìn thấy, Địa Hạ thành vốn rất mỹ lệ.

Trong Địa Hạ thành, mặt trăng Tát Khải cao cao tỏa ra ánh sáng nhẹ trong bầu trời đem. Đem ánh nguyệt quang chiếu sáng địa phương đầy tội ác này.

Mặt trăng vừa lớn lại vừa tròn, trên không trung phía xa xa ánh sáng nó tỏa ra phảng phất như xúc tua rung động giữa không gian, thật là cảnh tượng huyền bí. Người nào lần đầu tới đây đều trầm trồ không thôi, Cổ Diêu cũng không ngoại lệ.

Cuộc sống về đêm luôn điên cuồng, Địa Hạ thành quanh năm là đêm tối, bởi vậy cư dân mỗi thời mỗi khắc đều có thể điên cuồng.

Địa Hạ thành tập trung đủ các loại tiêu khiển con người nghĩ ra được trên thế giới.

Cổ Diêu đi vào một tửu quán, bắt đầu từ hôm nay hắn sẽ từ từ thích ứng với cuộc sống nơi này.

Bên trong tửu quán rất náo nhiệt, lúc nào cũng náo nhiệt như vậy. Người chơi bạc lớn tiếng thảo luận, dưới sự kích thích của men rượu, mọi người nói to hơn bình thường mấy lần.

Nữ bồi bàn tại tửu quán đi qua đi lại rất nhanh phục vụ khách nhân rượu và thức ăn.

Cổ Diêu tìm một góc ngồi xuống, gọi một cốc bia, sau đó phát hiện nơi này rượu bia quý kinh người. Giá cả tính bằng cốc.

Một cốc bia giá một ngân tệ, hơn nữa là lại cốc siêu bé.

Ở Thập Lý trấn bia rượu đã đủ đắt rồi mới bán năm ngân tệ một bình, mà ở Địa Hạ thành mỗi bình giá gấp bốn lần như vậy, so với các địa phương khác trên Tạp Địch đại lục còn hơn hai mươi lần!

Bia là do ủ đại mạch mà ra, khi vận chuyển qua khe không gian phải tốn tiền tạo kết giới bảo vệ, thành phẩm đương nhiên giá rất cao, mà các loại rượu khác cũng đắt đỏ như vậy.

Nhưng khi Cổ Diêu gọi món thịt nướng, cho dù là dã vị nhưng giá cả lại chỉ giống như ở Tạp Địch đại lục, hai ngân tệ tương đương với hai cốc bia mà thôi. Bởi vì dã thú trong Địa Hạ thành tùy ý có thể săn bắt, số lượng cũng không ít.

Rau quả mới là thứ xa xỉ ở đây, bởi vì thực vật sinh tồn trong Địa Hạ thành đã rất khó khăn rồi, chỉ có vài loại ương ngạnh mà ra hoa kết quả, hơn nữa tốc độ cũng rất chậm.

Ở Địa Hạ thành, chân chánh có tiền sẽ không ăn bữa cơm nhiều sơn hào hải vị, mà là ăn cơm với rau cỏ cùng hoa quả tươi, rất trái ngược với Tạp Địch đại lục.

Cổ Diêu đương nhiên không thiếu tiền, chỉ cần hắn nguyện ý mà nói, nơi này mọi người đều có thể trở thành máy ATM di động cho hắn.

Trong Địa Hạ thành nữ tử không cách nào sinh nở, cho nên nơi này chỉ toàn là người từ ngoài đến, chỉ có thời gian ở lại dài ngắn khác nhau mà thôi.

Những người này mười người thì có chín người là ác nhân kiệt ngạo bất tuân, tính tình nóng nảy. Không có pháp luật, lại càng vô pháp vô thiên, Cổ Diêu vừa ngồi xuống không bao lâu, trong tửu quán có hai người không biết nguyên nhân gì xảy ra xung đột, mới bắt đầu là khắc khẩu, sau dẫn tới quyết đấu sinh tử.

Rất nhanh một trong hai người bị đối phương giết chết, người bị chặt làm vài khúc, ruột gan bắn tung tóe ra, nhưng chẳng có ai cảm thấy sợ hãi hay thương cảm tràng diện máu tanh đó, ngược lại còn lớn tiếng cổ vũ, phi thường náo nhiệt.

Loại sự tình này bọn họ sớm đã quen. Sau khi xung đột kết thúc, người xem cũng tự tản ra, đang uống rượu lại tiếp tục uống, đang chơi bạc lại tiếp tục chơi, tựa như chưa có chuyện gì phát sinh vậy. Chỉ là không biết từ nơi nào chui ra mấy người dọn vệ sinh, đem thi thể cùng nội tạng gói vào bao bố mang đi xử lý.

“Hắc. thật sự là một thế giới thú vị!” Cổ Diêu tự nhủ, sau đó giơ cốc bia lên uống một hơi cạn sạch.

“ Suất ca (anh chàng đẹp trai), có thể mời ta một cốc không?” một vị nữ tử xinh đẹp trang phục sế xì hở hang, mặt trát đầy phấn trang điểm không biết khi nào đã đi tới bên người hắn.

Cổ Diêu vỗ bàn một cái:” Bồi bàn, cho ta thêm một chai nữa!”

Lời này tương đương với đáp ứng rồi, nữ tử uốn éo thắt lưng ngồi xuống, cười nói: ” Suất ca, ngươi thật là khẳng khái.” Trong Địa Hạ thành, mời người khác uống rượu bia quả thật là hành động rất khẳng khái.

Nàng là nữ tử khoảng hai mươi tuổi, dung mạo không tầm thường, vóc người đầy đặn thành thục. Nhưng nếu cẩn thận quan sát mà nói, trong mắt nàng đọc ra được vẻ tang thương.

Thị nữ rất nhanh mang bia tới. Cổ Diêu giúp nàng rót bia:” uh, mỹ nữ, có chuyện gì sao?”

Nữ tử đem rượu uống một hơi cạn sạch, gương mặt đỏ hồng lên: ”cũng không chuyện gì, suất ca, ta chỉ là thấy ngươi rất tịch mịch. cho nên muốn làm bạn…”

Trong tửu quán, nữ nhân nói ra câu ”làm bạn” này, đương nhiên còn có ý tứ khác.

“Chỉ cần một thủy tinh tệ. ngươi có thể có một đêm khó quên, thế nào?” nữ tử khi đang nói chuyện, thân thể mềm mại cố ý vô tình mà cúi xuống, trước ngực xuân quang tiết lộ ra, chứng minh nàng có “vốn” a.

Nữ nhân mời mọc như vậy, tự nhiên là kỹ nữ rồi. Địa Hạ thành kỹ nữ rất nhiều, các nàng lăn lộn ở các tửu quán hoặc các nơi vui chơi kiếm tìm sinh ý.

Nhưng ngàn vạn lần đừng xem nhẹ kỹ nữ này, các nàng trước khi tới Địa Hạ thành, có thể là nhân vật vang danh đại lục, kể cả phục vụ viên trong tửu quán, người nhặt xác dọn vệ sinh cũng có thể từng có một thời huy hoàng.

Bất quá, trở thành tội phạm hoặc dị đoan, bị phế trừ vũ kỹ rồi đày tới đây, các nàng cũng phải thay đổi. Mất đi thực lực, vì sinh tồn mà từng chút từng chút bị tha hóa, cuối cùng trở thành tầng lớp dưới đáy xã hội như vậy.

Cho nên vị nữ tử trước mặt Cổ Diêu này có khả năng từng là nữ ma đầu kẻ khác nghe thấy là sợ. Nhưng bây giờ nàng chỉ là một kỹ nữa, chỉ cần hai kim tệ là có thể tùy ý đùa giỡn với thân thể của nàng.

Cổ Diêu không trả lời, chỉ tiếp tục rót cho nàng.

Nữ tử đoán không ra ý nghĩ trong lòng hắn, có chút nóng nảy:” Suất ca, một thủy tinh tệ mặc dù hơi đắt, nhưng ta sẽ chứng minh ta tuyệt đối phù hợp vs giá này. Ta có rất nhiều kỹ xảo cao minh, tuyệt đối có thểm làm người sướng lên tiên, lần sau lại tiếp tục tới.”

“ Ha ha, nếu như ta ra giá này, ngươi có thể làm chút chuyện khác không?” Cổ Diêu cười lấy ra mười thủy tinh tệ.

Thấy quang mang huyễn hoặc như vậy, nữ tử mắt sáng, nàng tựa hồ rõ ràng ý tứ của Cổ Diêu, dâm đãng cười nói:” đương nhiên có thể, ngươi muốn làm gì cũng có thể, bộ vị gì cũng được, suất ca, không nghĩ tới ngươi thích cách không truyền thống đó” (các lão ý đồ đen tối đâu, tưởng tượng đi =)))

Cổ Diêu mỉm cười:” Được rồi, chuyện ta muốn làm, uh, đưa ta đến Đạo Tặc công hội đi!”

Nữ tử vừa nghe xong ngây ngẩn cả người. mở to hai mắt không thể tin được nói: ”Cái gì?”

Cổ Diêu lập lại một lần:” Ta nói, đưa ta đến Đạo Tặc công hội, sau đó thủy tinh tệ này là của ngươi!”

Trời ạ. Ta không nghe lầm chứ, người nầy chẳng lẻ chỉ là một kẻ ngốc. Dùng mười thủy tinh tệ chỉ vì muốn ta dẫn đường, mà không phải trên giường, Hắn chỉ cần ném ra một xu tiền, bên ngoài đã có đầy người nhanh chóng đưa đường cho hắn rồi.

“ Mỹ nữ, như thế nào?”

“ Không thành vấn đề, tuyệt đối không thành vấn đề!” nữ tử vội vàng trả lời, sợ Cổ Diêu đổi ý. Không biết hắn là thừa tiền hay là ngu đây, nhưng có mười thủy tinh tệ hàng thật giá thật là tốt rồi.

Nếu như trên Tạp Địch trên đại lục, hỏi một người Đạo Tặc công hội ở nơi nào, hắn nhất định sẽ nghĩ ngươi là người điên.

Đạo tặc vốn chính là hoạt động một mình không có quần thể, nếu như tổ chức thành công hội mà nói, không hề nghi ngờ, cái công hội không hợp pháp này lập tức bị xóa sổ.

Nhưng mà, Địa Hạ thành vốn là không có pháp luật. Nắm tay chính là chân lý, chính là luật pháp.

Đạo Tặc công hội trong Địa Hạ thành công khai, đại môn viết rõ rành rành: ” Đạo Tặc công hội” to đùng, như là sợ người khác không biết.

Sau khi dẫn Cổ Diêu tới, nữ tử do dự rồi nói:” Suất ca, ngươi thật sự không muốn ta bồi ngươi một đêm sao? Coi như là ta miễn phí ngươi.”

Thấy Cổ Diêu ra tay hoang phí như vậy, huống hồ hắn lại còn trẻ như vậy, trên đường đi rất lịch sự, hoàn toàn không vì mình là hạ tiện kỹ nữ mà khinh thị, cho nên nàng đối với hắn có rất nhiều hảo cảm, đồng ý miễn phí abc với hắn.

“ Ha ha. không cần, ta còn có việc, gặp lại sau, mỹ nữ!” Cổ Diêu đối với nàng thuần túy xuất phát từ tình thương, vô luận nàng trước phạm tội đại ác gì, nữ ma đầu gì. Nhưng bây giờ chỉ là một người phụ nữ đáng thương vì sinh tồn mà đau khổ giãy dụa.

Nữ tử vừa nghe xong thất vọng:” Thật không? Vậy thật đáng tiếc. Suất ca, nếu như ngươi thay đổi chủ ý, hoặc lúc nào có hứng thú có thể đến đông khu, chỗ tửu quán vừa rồi tìm ta. Chỉ lấy ngươi 50% thôi.”

Nữ tử nói xong cũng không hề dây dưa, lập tức rời đi.

Cổ Diêu bước vào Đạo Tặc công hội đại môn, trong lòng dâng lên cảm giác hoang đường.

Thế sự khó liệu. Trước kia, hắn luôn bài xích nghề nghiệp này, bây giờ lại đi tới nơi đạo tặc tập trung nhiều nhất thế giới.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209
Chương 210
Chương 211
Chương 212
Chương 213
Chương 214
Chương 215
Chương 216
Chương 217
Chương 218
Chương 219
Chương 220
Chương 221
Chương 222
Chương 223
Chương 224
Chương 225
Chương 226
Chương 227
Chương 228
Chương 229
Chương 230
Chương 231
Chương 232
Chương 233
Chương 234
Chương 235
Chương 236
Chương 237
Chương 238
Chương 239
Chương 240
Chương 241
Chương 242
Chương 243
Chương 244
Chương 245
Chương 246
Chương 247
Chương 248
Chương 249
Chương 250
Chương 251
Chương 252
Chương 253
Chương 254
Chương 255
Chương 256
Chương 257
Chương 258
Chương 259
Chương 260

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 116
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...